Thông tin truyện
Sau Khi Nhận Lầm Vai Ác Thành Ca Ca
Số sao
Đánh giá:
7.0
/
10
từ
415
lượt
Chung Yến Sanh sống mười tám năm, trong một lần vô tình rơi xuống nước, cậu mơ thấy mình đang sống trong một quyển sách.
Trong sách, cậu là thiếu gia giả bị phủ Hầu gia ôm nhầm. Thiếu gia thật trở về nhưng không được người nhà coi trọng, bị đuổi đến biệt viện ở ngoại thành. Cha mẹ chỉ cưng chiều Chung Yến Sanh khiến cho thiếu gia thật dần hắc hóa, cuối cùng hại cậu cửa nát nhà tan.
Sau khi tỉnh lại, Chung Yến Sanh nghe được tin thiếu gia thật đã trở về từ ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ chú ý đến việc cậu đang bị bệnh.
Dựa theo thời gian trong sách thì bây giờ thiếu gia thật đã bị đưa đến biệt viện ngoại thành.
Tình thế khẩn cấp, vì để thay đổi vận mệnh, Chung Yến Sanh ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo dính chặt lấy thiếu gia thật, cả ngày theo sau người ta ca ơi ca à.
Một thời gian sau, Chung Yến Sanh phát hiện mình nhận lầm người. Người mà cậu nhận lầm này còn đáng sợ hơn cả thiếu gia thật.
Đáng sợ hơn là vào cái ngày biết được sự thật, cậu bị ai đó hạ thuốc, trời xui đất khiến thế nào lại lăn giường với người ta một đêm.
Chung Yến Sanh sợ xanh mặt, đêm đó len lén chuồn đi.
–
Sau khi Tiêu Lộng ngủ một giấc dậy lại phát hiện cái đuôi nhỏ của mình đã biến mất.
Hắn cho rằng người nọ xấu hổ nên kiên nhẫn chờ cậu quay lại.
Thế mà đợi một ngày, hai ngày, ba ngày… cái đuôi nhỏ vẫn không về.
Tiêu Lộng đen mặt, bắt đầu ra cửa tóm người.
Trong Kinh rộ lên tin đồn, vị đại lão dưỡng thương ở ngoại thành vừa trở về đã quậy cả Kinh thành long trời lở đất.
Nghe nói là tìm một người đã đắc tội hắn.
Chung Yến Sanh nghe được tin thì rúc luôn ở nhà, không dám ra khỏi cửa nửa bước, lỡ có ra thì cũng phải đội mũ trùm đầu kín mít.
–
Chung Yến Sanh được mời đến buổi tiệc trước đại hôn của Cảnh Vương.
Cậu đã ẩn náu rất lâu, thấy gió bên ngoài đã ngừng thổi, cảm thấy đủ an toàn mới đến dự tiệc cùng thiếu gia thật nay đã quen thân, lúc say thì dựa vào người ta líu ríu gọi ca ca.
Bỗng cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng từ ghế chủ toạ liếc qua.
Rốt cuộc em có bao nhiêu ca ca tốt?
–
Thiết lập:
Trong sách, cậu là thiếu gia giả bị phủ Hầu gia ôm nhầm. Thiếu gia thật trở về nhưng không được người nhà coi trọng, bị đuổi đến biệt viện ở ngoại thành. Cha mẹ chỉ cưng chiều Chung Yến Sanh khiến cho thiếu gia thật dần hắc hóa, cuối cùng hại cậu cửa nát nhà tan.
Sau khi tỉnh lại, Chung Yến Sanh nghe được tin thiếu gia thật đã trở về từ ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ chú ý đến việc cậu đang bị bệnh.
Dựa theo thời gian trong sách thì bây giờ thiếu gia thật đã bị đưa đến biệt viện ngoại thành.
Tình thế khẩn cấp, vì để thay đổi vận mệnh, Chung Yến Sanh ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo dính chặt lấy thiếu gia thật, cả ngày theo sau người ta ca ơi ca à.
Một thời gian sau, Chung Yến Sanh phát hiện mình nhận lầm người. Người mà cậu nhận lầm này còn đáng sợ hơn cả thiếu gia thật.
Đáng sợ hơn là vào cái ngày biết được sự thật, cậu bị ai đó hạ thuốc, trời xui đất khiến thế nào lại lăn giường với người ta một đêm.
Chung Yến Sanh sợ xanh mặt, đêm đó len lén chuồn đi.
–
Sau khi Tiêu Lộng ngủ một giấc dậy lại phát hiện cái đuôi nhỏ của mình đã biến mất.
Hắn cho rằng người nọ xấu hổ nên kiên nhẫn chờ cậu quay lại.
Thế mà đợi một ngày, hai ngày, ba ngày… cái đuôi nhỏ vẫn không về.
Tiêu Lộng đen mặt, bắt đầu ra cửa tóm người.
Trong Kinh rộ lên tin đồn, vị đại lão dưỡng thương ở ngoại thành vừa trở về đã quậy cả Kinh thành long trời lở đất.
Nghe nói là tìm một người đã đắc tội hắn.
Chung Yến Sanh nghe được tin thì rúc luôn ở nhà, không dám ra khỏi cửa nửa bước, lỡ có ra thì cũng phải đội mũ trùm đầu kín mít.
–
Chung Yến Sanh được mời đến buổi tiệc trước đại hôn của Cảnh Vương.
Cậu đã ẩn náu rất lâu, thấy gió bên ngoài đã ngừng thổi, cảm thấy đủ an toàn mới đến dự tiệc cùng thiếu gia thật nay đã quen thân, lúc say thì dựa vào người ta líu ríu gọi ca ca.
Bỗng cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng từ ghế chủ toạ liếc qua.
Rốt cuộc em có bao nhiêu ca ca tốt?
–
Thiết lập:
- Tâm tình khó nắm bắt, bệnh thần kinh nhưng chung tình công x Thụ mỹ nhân (có hơi vạn nhân mê), ngốc nghếch hay nhõng nhẽo.
- Công lớn tuổi hơn, cách nhau 7 tuổi, HE.
- Đại ma vương x Bé ngốc nghếch, thụ có thông minh nhưng không nhiều, nếu không thích vui lòng cân nhắc.
- Drama 3 – Tình cảm 7, kịch bản đơn giản, chủ yếu yêu đương.
- Viết truyện để buông thả bản thân, phong cách mạch lạc dễ hiểu, không quá cổ điển.
- Không sảng, không phải motif thiếu gia thật giả điển hình, sau này sẽ trưởng thành.
- Bối cảnh hư cấu có hơi giống thời nhà Minh, xen lẫn chút mưu mô quyền triều, mọi thứ đều được sắp đặt nhằm mục đích phục vụ cốt truyện.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
- Chương 51: Hôm nay đến lượt ngài trèo cửa sổ của tiểu công tử
- Chương 52: Àm như bổn vương là gian phu của em
- Chương 53: Tiêu Lộng muốn ngủ với cậu sao?
- Chương 54: Tiêu Lộng trông thật sự muốn ngủ với cậu
- Chương 55: Điều Điều thông minh lên rồi
- Chương 56: Không giống như cách Tiêu Lộng thường nhìn cậu
- Chương 57: Tiêu Lộng không chịu buông tha cho cậu
- Chương 58: Đừng làm bẩn tay mình
- Chương 59: Bé chủ nhân
- Chương 60: Ngoan, chủ nhân
- Chương 61: Liếm một cái sẽ không đau nữa
- Chương 62: Thuộc hạ Vệ Lăng
- Chương 63: Anh đã khỏi rồi à?
- Chương 64: Mặc dù hơi lớn tuổi nhưng là người tốt
- Chương 65: Định Vương Điện hạ rất ngoan, không cắn ai hết
- Chương 66: Khép chân lại
- Chương 67: Anh làm em dơ hết rồi
- Chương 68: Thuận theo ý hắn, không còn giá trị
- Chương 69: Mua một bức Xuân Cung
- Chương 70: Ai nói không tính? Sao ta không biết
- Chương 71: Ta và Điều Điều có hôn ước mà
- Chương 72: Đạp Tuyết biết lộn mèo
- Chương 73: Không danh không phận thì chính là gian phu
- Chương 74: Ta là người tốt mà
- Chương 75: Đừng kiềm chế bản tính, muốn liếm thì cứ liếm đi
- Chương 76: Điều Điều, đạp thêm một lần nữa
- Chương 77: Ca ca, anh có biết vai vế mình lớn cỡ nào không?
- Chương 78: Ca ca thật đáng thương
- Chương 79: Nghi ngờ mắc bệnh kín, không đủ sức, dương mà không cương
- Chương 80: Cha ta là Bùi Hi, không phải ông
- Chương 81: Đồ chó hư, tự dưng lại nói cậu nhõng nhẽo!
- Chương 82: Hợp tan vội vã
- Chương 83: Bé ngoan, em là một chiếc măng non
- Chương 84: Cậu mới là người hỏng rồi
- Chương 85: Từ nhỏ vãn bối đã nghe danh tiếng của Định Vương Điện hạ
- Chương 86: Tiêu Hàm Nguy, đồ lừa đảo!
- Chương 87: Nam sủng sáu mươi vạn lượng mua từ Tây Vực về
- Chương 88: Họ nói em giống như một chú chim sẻ nhỏ
- Chương 89: Hóa ra Tiêu Lộng chỉ đơn thuần là một tên lưu manh à?!
- Chương 90: Điều Điều không cần ca ca nữa sao?
- Chương 91: Em là người đã cứu ta
- Chương 92: Bên trong toàn là nhân mè đen
- Chương 93: Chung Yến Sanh phải bồi thường bánh trôi nhân mè đen
- Chương 94: Tiểu Sanh, đang nói về ta sao?
- Chương 95: Bị An Vương và Cảnh Vương làm tức đến chết
- Chương 96: Định Vương đang mang viện binh từ Thái Nguyên đến
- Chương 97: Ta đã nói rồi… người Tiêu gia giỏi nhất là cưỡi ngựa bắn cung
- Chương 98: Xin hãy bảo vệ cho cậu và Tiêu Lộng thêm một lần nữa
- Chương 99: Vĩnh viễn không chút ngại ngần lao vào vòng tay ấy. [Kết thúc chính văn]
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Khác
- Tiên Hiệp
- Kiếm Hiệp
- Huyền Huyễn
- Linh Dị
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Trọng Sinh
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Truyện Teen
- Điền Văn
- Sủng
- Dị Giới
- Khoa Huyễn
- Cổ Đại
- Hệ Thống
- Ngược
- Võng Du
- Dị Năng
- Sắc
- Đông Phương
- Đoản Văn
- Bách Hợp
- Mạt Thế
- Quan Trường
- Cung Đấu
- Nữ Phụ
- Trinh Thám
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Xuyên Nhanh
- Không có thông tin về thể loại
- Thám Hiểm
- Phương Tây
- Review sách