Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1839
Chương 1839
“Tịch Dao, cứ để nó ở đó đoán già đoán non, chúng ta đi ăn cơm đi. Trình Trình, Dương Dương……” Giang Tuệ Tâm cố tình nước đục thả câu.
Trình Trình cũng mím môi, nhún nhún vai với Bắc Minh Đông, sau đó bước nhỏ chạy theo sau lưng mẹ.
Dương Dương thì bày ra vẻ mặt bất lực, nói: “Chú ba, phụ nữ bất kể bao nhiêu tuổi, đều khó lòng phỏng đoán.” Sau đó được người hầu đỡ, cà nhắc cà nhắc đi vào phòng ăn.
“Ha, nhóc con, cháu học được câu này ở đâu vậy, nghe cũng triết lý ra phết đấy nhỉ. Mà nè, chân cháu bị sao vậy?” Bắc Minh Đông đi cạnh Dương Dương, hỏi.
Không đợi Dương Dương kể ra ‘sự tích anh hùng’ của mình, Trình Trình đã quay đầu cho một câu: “Cậu ba, cậu cứ xem như nó anh hùng cứu mỹ nhân đi ạ.”
“Bắc Minh Tư Trình, ai mượn anh lắm miệng hả !” Dương Dương tức giận đáp trả một câu, cậu nghe ra được Trình Trình là đang móc mỉa mình đây mà.
Bắc Minh Đông giơ ngón cái với Dương Dương: “Không hổ là cháu trai của Bắc Minh Đông này, chú ba sẽ cho cháu một bao lì xì thật lớn coi như an ủi nhé.”
Anh vừa nói dứt câu, đã nghe thấy từ cửa truyền đến tiếng bước chân, theo sau là giọng nói một người, khiến Bắc Minh Đông nhịn không được cảm thấy có chút ớn lạnh.
***
Bắc Minh Đông chỉ nghe từ cửa lớn truyền tới một câu nói: “Bắc Minh Đông, cậu cứ giữ lì xì lại mà tự an ủi mình thì hơn đấy.”
Chỉ thấy Bắc Minh Quân hùng hùng hổ hổ từ ngoài bước vào. Phía sau anh là Hình Uy.
Bắc Minh Đông chỉ cần trông thấy khuôn mặt lạnh như băng của anh, là lập tức sợ đến co rụt cả cổ.
“Tịch Dao, con xem kìa. Bình thường đều chỉ có Dương Dương cùng bà già này ở nhà thôi. Hôm nay không biết là ngọn gió nào thổi, mà lại đưa được hai cái người bận trăm công nghìn việc kia về nhà nữa.” Giang Tuệ Tâm hôm nay coi bộ cực kỳ vui vẻ.
Bắc Minh Quân vừa bước vào phòng ăn, liền trông thấy cả Cố Tịch Dao cùng Trình Trình cũng đang ở đây.
“Vừa hay, tôi đang định kêu Hình Uy đưa cái này đến cho em, bây giờ gặp được ở đây rồi thì không cần nữa. Sao em không tiếp tục làm luật sư đại diện ở GT nữa?” Bắc Minh Quân ngồi xuống ghế chủ vị, từ túi trong của bộ Âu phục lấy ra một bức thư mời màu đỏ tinh xảo, đưa cho Cố Tịch Dao.
“Ba, ba đang muốn tìm mẹ kế cho tụi con à? Hy vọng lần này không phải là cái người xấu xa như lần trước.” Dương Dương hôm nay có vẻ phấn chấn lạ thường, nói chuyện cũng không cố kị gì hết.
Trình Trình cẩn thận nhìn vẻ mặt ba mình, có chút lo lắng mấy câu tìm chết của Dương Dương, có thể khiến ba phản ứng lớn đến mức nào.
Bắc Minh Đông trừng Dương Dương một cái, sau đó cố nặn ra nụ cười, quay sang nói với Cố Tịch Dao: “Chắc là một người cả chị và Bắc Minh Quân đều quen biết mời hai người tới tham dự hoạt động trọng thể nào đó đấy mà.”
Bất ngờ là Bắc Minh Quân vậy mà lại không nổi giận, thậm chí còn chẳng nhìn Dương Dương cái nào.
Chỉ là cơ mặt anh vẫn nhịn không được hơi hơi giật giật.
Cố Tịch Dao vội vàng mở ra, là thư mời tham dự một bữa tiệc. Người gửi là Mạc Cẩm Thành.
*
Mạc Cẩm Thành quyết định tổ chức bữa tiệc này, thứ nhất là để chúc mừng sự hợp tác của hai tập đoàn;
thứ hai là để loại bỏ những ảnh hưởng không tốt mà những tình huống bất ngờ xảy ra trong buổi họp báo đem đến;