Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1838



Chương 1838

Giang Tuệ Tâm kêu người hầu đỡ lấy Dương Dương từ tay Trình Trình, sau đó nói với Cố Tịch Dao và Trình Trình: “Hai mẹ con đừng đi vội, ở lại ăn cùng ta bữa cơm đi. Quân thường xuyên xã giao bên ngoài, không về nhà ăn tối, bình thường bữa tối cơ bản chỉ có hai người là ta với Dương Dương thôi.”

Cố Tịch Dao thấy trên mặt Giang Tuệ Tâm lộ ra vẻ thất lạc, nghĩ nghĩ giây lát, sau đó gật đầu, nói: “Dì Tâm, con với Trình Trình sẽ ở lại ăn tối với dì.”

Giang Tuệ Tâm vừa nghe, trên mặt đã hiện lên vẻ mừng rỡ, vội vàng kêu người hầu đi chuẩn bị đồ ăn hợp khẩu vị.

Sau đó bà ta vươn tay, một bên dắt Cố Tịch Dao, một bên dắt Trình Trình đi vào phòng khách.

***

Những người lớn tuổi đều như vậy, ngày thường con trẻ ra ngoài đi học đi làm cả, trong nhà chỉ có một mình một người.

Cho dù trong mắt người ngoài có hào hoa, phong nhã đến nhường nào, thì trong lòng vẫn cảm thấy cô đơn, trống trải.

Chỉ cần có một người ở bên thôi, cũng có thể vui vẻ phấn chấn như đứa nhỏ đạt được món đồ chơi yêu thích vậy.

Cố Tịch Dao trông thấy bộ dạng phấn khởi của Giang Tuệ Tâm, lại nhịn không được nghĩ đến mẹ mình.

Mình không ở bên mẹ hơn hai mươi năm trời, những năm này bên cạnh bà không có một ai, mỗi ngày đều dài tựa như một năm vậy.

Chờ bệnh của mẹ khỏi hẳn rồi, cô nhất định phải tận lực ở bên mẹ mới được.

“Bà Bắc Minh, cô Cố, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi ạ.” Người hầu từ trong bếp bước ra phòng khách, thông báo.

“Tịch Dao, Trình Trình, cả Dương Dương nữa, chúng ta đi ăn thôi.” Giang Tuệ Tâm vẻ mặt hiền hậu đứng dậy, dẫn mấy người bọn họ vào phòng ăn.

“Woa woa woa…… Mọi người ở sau lưng con lén ăn đồ ăn ngon gì vậy?” Theo sau tiếng nói, Bắc Minh Đông chạy bước nhỏ từ ngoài vào, chẳng có lấy một chút phong độ, tao nhã nào như vẫn thường thể hiện trên màn ảnh, mà giống y như một đứa trẻ chưa trưởng thành vậy.

Giang Tuệ Tâm trông thấy con trai bảo bối của mình quay lại, trong lòng càng thêm vui sướng, nhưng sắc mặt lại trầm xuống, nói: “Con cái thằng nhóc thối này, thà ở bên ngoài hóng gió biển, tắm nắng, ngắm mỹ nữ, cũng không thèm ở nhà cùng bà già này nhiều một chút. Mẹ không phản đối con ngắm mỹ nữ, nhưng con tốt xấu gì thì cũng phải dẫn một cô về chứ.”

“Chị xem, chị xem kìa. Mẹ em chính là như vậy đó. Không gặp bà ấy thì nhớ, mà gặp rồi là y như rằng lại càm ràm em. Mẹ à, mẹ làm khó con trai mẹ quá rồi đấy.” Bắc Minh Đông nói, duỗi cánh tay, cho Giang Tuệ Tâm một cái ôm thật chặt.

Giang Tuệ Tâm vươn tay, vỗ một cái lên mông Bắc Minh Đông, nói: “Cái thằng nhóc thối này, trước mặt người ngoài mà con định để cho mẹ không biết giấu mặt mũi vào đâu đấy à.”

Bắc Minh Đông vừa vào cửa đã nhìn thấy Cố Tịch Dao.

Anh buông Giang Tuệ Tâm ra, sau đó nói: “Ở đây làm gì có người ngoài đâu, toàn người nhà thôi mà. Với lại, con trai thể hiện tình cảm với mẹ thì có gì không đúng chứ, chị nói có phải không.”

Anh quay đầu nhìn Cố Tịch Dao, nghịch ngợm nháy mắt một cái.

Cố Tịch Dao nhìn mẹ con hai người, chỉ cười cười, không nói gì.

Giang Tuệ Tâm vươn tay, nắm lấy tay Cố Tịch Dao, nói: “Tịch Dao, chúng ta đừng để ý tới thằng nhóc thối này nữa, đến phòng ăn ăn cơm thôi.”

“Woa woa woa……” Bắc Minh Đông thấy mẹ mình và Cố Tịch Dao đột nhiên trở nên thân thiết như thế, thì lập tức bày ra bộ dạng cực kì khoa trương: “Trước kia hai người không phải vẫn luôn đối chọi gay gắt với nhau à, sao mấy ngày không gặp đã hợp sức tấn công người khác như vậy rồi?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...