Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh
Chương 84: Có thể hôn không?
Hứa Hạc uống nhiều, thời gian lại quá lâu, tác dụng chậm hoàn toàn phát huy, giọng nói bởi vì tác dụng của cồn mà từ tính dễ nghe, mang theo cảm giác tùy ý lười biếng.
“Di động của em.” Trạng thái say rượu của cậu không giống người khác, đầu óc vẫn rất tỉnh táo, “Ở khe hở sofa.”
Lúc đến Vương Tu đã gọi cậu vài cuộc, cậu nghe được, nhưng đang ngủ ngon nghĩ là nằm mơ, vì thế yên tâm thoải mái tiếp tục ngủ.
Di động bị cậu ném không biết rớt đến khe hở sô pha nào, vừa nãy cậu bị gõ tỉnh, đứng lên nhưng tìm không được.
Vương Tu lại qua lại tìm di động cho cậu.
Quán bar đèn hơi mờ, hắn cũng không tìm được, đành gọi điện thoại, quả nhiên nhìn thấy ở góc sô pha lóe ra ánh sáng.
Bởi vì quá sâu bên trong, cõng Hứa Hạc dùng một tay không lấy ra được, vì thế buông Hứa Hạc đi lấy di động.
Xong xuôi phát hiện người Hứa Hạc ngả trên sô pha, cúc áo vốn đã ít, bị lăn lộntới lui lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn.
Vương Tu hơi bất mãn, “Hứa Hạc, em có bị người khác chiếm tiện nghi không đấy?”
Hứa Hạc híp mắt, đuôi mắt nhếch lên vô cùng gợi cảm, “Không có.”
Đây là nói thật, tuy chơi với nhau nhưng chị An Kỳ rất tôn trọng cậu, một lần hai lần mượn cơ hội trêu đùa, rót rượu, đều bị cậu khéo léo tránh đi, cũng sẽ biết.
Cậu không phải loại người như vậy.
Tuy quán bar không cung cấp loại phục vụ này, nhiều nhất chỉ để chiếm chút tiện nghi, nhưng nếu uống say tự nguyện đi cùng người khác thì lại là câu chuyện khác.
Đấy là tự nguyện, quán bar cũng không quản được.
Hứa Hạc lớn lên đẹp, có tư cách tùy hứng, cậu muốn làm giá thì người khác cũng chỉ có thể theo, ai bảo cậu làm người thích như thế.
Giống như vuốt mèo, lúc cần nó sẽ quấn quýt bên cạnh, không cần sẽ không thèm để ý, nhưng đâu có cách nào khác, ai bảo bạn quá yêu nó.
Nếu không phải gặp cảnh sa sút thì cậu chính là bạch mã vương tử trong truyền thuyết, nhan sắc và trí tuệ đều hoàn mỹ, người khác sẽ cảm thấy cao không thể với.
Đáng tiếc nửa đời trước cậu quá thuận lợi, ngậm thìa vàng, gối hoàng kim, nuôi như công chúa, ngay cả ông trời cũng không nhìn nổi nữa, đánh cậu một cái trở tay không kịp, đột nhiên từ trên trời rớt xuống.
Nhưng hạc thì vẫn là hạc, cũng không vì ngã xuống mặt đất mà trở thành bình thường.
“Thật sự không có?” Vương Tu nhét di động của cậu vào trong túi.
“Ừm.” Hứa Hạc gật đầu.
“Không tin.” Vương Tu đứng dậy khóa trái cửa rồi lại nắm hai tay Hứa Hạc, “Anh muốn kiểm tra.”
Nếu bị hắn kiểm tra ra thì có thể lấy lý do này khuyên Hứa Hạc không làm ở quán bar nữa
Hứa Hạc không nói gì chỉ nhìn hắn không chớp mắt.
Hắn thò tới gần ghé mũi ngửi, mùi rượu nhàn nhạt, mùi thơm cơ thể dễ ngửi, đúng là không có mùi nước hoa nước.
Điều này không khoa học.
Nhất định là do đối phương không xịt nước hoa.
Vương Tu kéo áo sơmi của cậu ra xem, cổ, sau cổ, ngực, tất cả đều nhìn nhưng không phát hiện dấu hôn.
“Tại sao lại như vậy chứ!” Vương Tu thất vọng, “Sao em không ái muội với người ta?”
???
Đồng tử Hứa Hạc phóng đại.
“Nếu em bị người ta chiếm tiện nghi, hoặc là giấu anh ái muội với người khác, anh có thể lấy thân phận bạn trai chính quy bắt gian, sau đó làm em như vậy như vậy, nhưng vì sao không có gì.” Vương Tu buồn bã.
Hứa Hạc: “……”
Cậu vươn tay như an ủi sờ đầu Vương Tu, “Anh là bạn trai chính quy,dù em không bị người khác chiếm tiện nghi, cũng không ái muội với ai, anh cũng có thể muốn làm gì thì làm với em.”
Vương Tu trước mắt sáng ngời, “Thật sự?”
Thật ra Hứa Hạc không bị người chiếm tiện nghi mới tốt, tuy không tìm được lý do để làm này làm kia với cậu, nhưng đóa hoa này sớm muộn gì vẫn là của hắn.
“Ừm.” Hứa Hạc ‘hừ’ một tiếng, lười nhác như làm nũng.
Vương Tu giống như bị điện giật, cả người run lên, “Vậy anh có thể hôn em không?”
Hứa Hạc nghiêm túc suy nghĩ rồi gật đầu.
Vương Tu như trẻ con trúng một trăm triệu, đôi mắt phát sáng, “Vậy anh hôn nhé.”
Nói rồi thật cẩn thận vòng tay dưới cánh tay Hứa Hạc, nâng ót câu.
Hứa Hạc vẫn không nhúc nhích, không phản kháng, cũng không phối hợp, nhưng cậu càng như vậy càng ủng hộ Vương Tu.
Vương Tu kè sát mặt cậu, nhẹ nhàng liếm môi cậu một chút, cảm giác quá tốt, nhịn không được lại liếm một lần.
Còn ngậm lấy hít hít, bởi vì sợ Hứa Hạc phản cảm nên hắn hôn một chút lại xem sắc mặt Hứa Hạc.
Khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Hứa Hạc gần ngay trước mắt, càng nhìn càng xinh đẹp, làn da tinh tế bóng loáng, dù sao cũng được nuông chiều từ bé rất nhiều năm, đôi mắt ánh nước, đuôi mắt nhếch lên, môi mỏng bị hắn lăn lộn đỏ bừng đối lập với khuôn mặt trắng nõn, gợi cảm không nên lời.
Vương Tu cả trái tim đều mềm nhũn.
Hắn ôm chặt Hứa Hạc, càng dùng sức hôn, như muốn nuốt sống cậu, cạy môi răng, điên cuồng chiếm đoạt bên trong, mỗi góc đều không buông tha.
Một chốc một lát còn được, nhưng hôn quá lâu, Hứa Hạc bị hắn hôn đến mất sức, liều mạng muốn đẩy hắn ra.
Nhưng Vương Tu như không biết mệt, hút đầu lưỡi cậu chiến đấu kịch liệt.
Hứa Hạc mệt không chịu được, dùng tay véo hắn.
Cậu véo rất mạnh, Vương Tu cảm giác được nhưng nỡ rời ra, lại hôn thêm chốc lát mới buông tha cậu.
Hứa Hạc từng ngụm từng ngụm thở dốc như cá thiếu nước.
“Hứa Hạc, anh có thể tiến thêm một bước không.” Hắn không nói sờ sờ, đè đè linh tinh, bởi vì Hứa Hạc có thể nghe ra, đối với việc này cậu đặc biệt cảnh giác.
Sự thật chứng minh không nói từ mẫn cảm thì Hứa Hạc vẫn nghe ra, “Không được.”
Vì thế chỉ có thể dừng bước tại đây.
“Đừng tưởng em uống say thì có thể bắt nạt em.”
Vương Tu: “……”
“Anh thiệt thòi quá.” Hắn vẻ mặt đưa đám, “Hứa Hạc em xấu xa quá, gợi lên hứng thú của anh rồi lại không cho làm.”
Hứa Hạc nhắm mắt không muốn nói chuyện, mặc kệ Vương Tu lì lợm la liếm, nói toạc mồm mép, cậu vẫn bất động như núi, bình tĩnh như Bồ Tát sống.
Vương Tu mở mode Đường Tăng cũng không thể thuyết phục cậu, chỉ có thể ấm ức như cô vợ nhỏ, kéo Hứa Hạc lên lưng mình, mặt ngoài bi phẫn nhưng thực tế bước chân nhẹ nhàng chạy về nhà.
Hắn biết Hứa Hạc thích ngâm tắm, lúc này không đợi Hứa Hạc chạy tới phòng tắm đã chủ động xả nước ấm, gấp không chờ nổi tới phòng ngủ lột đồ Hứa Hạc.
Hứa Hạc nằm trong chăn, nhìn kỹ mới thấy chăn còn không trắng bằng cậu, thân thể sạch sẽ xinh đẹp giống một khối ngọc không tì vết.
Cậu biết lát nữa ngâm tắm nên cũng rất phối hợp, bị Vương Tu ôm vào phòng tắm.
Trong phòng tắm rất nóng, hai người vừa vào đã ra một thân mồ hoi, Hứa Hạc nằm ở trong bồn tắm còn tốt, chỉ có cái trán nóng lên, Vương Tu thì đỏ từ mặt đến cổ.
Hắn điều chỉnh nước ấm vừa đủ, hơi nước mờ mịt bay lên, che Hứa Hạc như tiên nữ nhỏ, xinh đẹp từ đầu đến chân.
Vương Tu cầm sữa tắm đổ lên cổ Hứa Hạc, sau đó là cánh tay, ngực, từ trên xuống dưới, trong ngoài, mỗi góc cũng không bỏ xót, ăn đủ đậu hủ.
Hứa Hạc được hắn hầu hạ thoải mái cũng không so đo, phối hợp được hắn ôm ra, bọc khăn lông lau khô, như bảo vật đặt ở trên giường.
Cậu cho rằng như thế là xong rồi, có thể ngủ, vì thế tinh thần lơi lỏng, ý thức lâm vào trạng thái nửa thanh tỉnh nửa hôn mê.
“Hứa Hạc.” Vương Tu ở bên tai cậu nhỏ giọng nói chuyện, “Em có mệt không? Muốn anh mát xa không?”
“Ừm?” Hứa Hạc miễn cưỡng nghe được nói chuyện thanh.
Một tiếng ‘ừm’ này vốn là câu nghi vấn, nhưng Vương Tu làm bộ không biết, coi như câu đồng ý.
“Vậy anh giúp em mát xa.”
Nói rồi nhẹ nhàng ấn huyệt Thái Dương, Hứa Hạc uống rượu nhiều đang đau đầu, động tác này không thể nghi ngờ tương đương buồn ngủ đưa gối đầu, vì thế cậu không giãy giụa, xem như đồng ý rồi.
Động tác của Vương Tu rất quen thuộc, trước kia hắn cũng thường xuyên mát xa cho Hứa Hạc, sau đó nhân cơ hội chiếm tiện nghi, thật ra cũng không có gì, chỉ là Hứa Hạc nằm trên đùi hắn ngoan như vậy, biểu tình lại hưởng thụ, với hắn mà nói đó chính là phúc lợi.
Lần này bởi vì có gối đầu nên không nằm trên đùi, nhưng biểu tình vẫn hưởng thụ, nhìn là biết rất thỏa mãn, ấn bao lâu hắn cũng cảm thấy cam tâm tình nguyện.
Động tác Vương Tu nhẹ nhàng sợ đánh thức Hứa Hạc, hắn ấn được một nửa Hứa Hạc đã ngủ rồi, nhưng hắn cũng không dừng, giúp Hứa Hạc ấn đầu xong thì ấn cánh tay, ngón tay, lúc cậu xoay người còn thuận tiện đè đè phía sau lưng, cuối cùng là chân.
Toàn bộ quá trình Hứa Hạc không phản ứng gì, giống như không cảm giác được, ngủ rất say sưa, mặt giấu trong chăn, khóe miệng nhếch lên, không biết đang mơ mộng đẹp gì?
Nếu có thể đi vào giấc mộng của cậu quấy rầy thì tốt rồi.
( ⊙v⊙)
“Di động của em.” Trạng thái say rượu của cậu không giống người khác, đầu óc vẫn rất tỉnh táo, “Ở khe hở sofa.”
Lúc đến Vương Tu đã gọi cậu vài cuộc, cậu nghe được, nhưng đang ngủ ngon nghĩ là nằm mơ, vì thế yên tâm thoải mái tiếp tục ngủ.
Di động bị cậu ném không biết rớt đến khe hở sô pha nào, vừa nãy cậu bị gõ tỉnh, đứng lên nhưng tìm không được.
Vương Tu lại qua lại tìm di động cho cậu.
Quán bar đèn hơi mờ, hắn cũng không tìm được, đành gọi điện thoại, quả nhiên nhìn thấy ở góc sô pha lóe ra ánh sáng.
Bởi vì quá sâu bên trong, cõng Hứa Hạc dùng một tay không lấy ra được, vì thế buông Hứa Hạc đi lấy di động.
Xong xuôi phát hiện người Hứa Hạc ngả trên sô pha, cúc áo vốn đã ít, bị lăn lộntới lui lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn.
Vương Tu hơi bất mãn, “Hứa Hạc, em có bị người khác chiếm tiện nghi không đấy?”
Hứa Hạc híp mắt, đuôi mắt nhếch lên vô cùng gợi cảm, “Không có.”
Đây là nói thật, tuy chơi với nhau nhưng chị An Kỳ rất tôn trọng cậu, một lần hai lần mượn cơ hội trêu đùa, rót rượu, đều bị cậu khéo léo tránh đi, cũng sẽ biết.
Cậu không phải loại người như vậy.
Tuy quán bar không cung cấp loại phục vụ này, nhiều nhất chỉ để chiếm chút tiện nghi, nhưng nếu uống say tự nguyện đi cùng người khác thì lại là câu chuyện khác.
Đấy là tự nguyện, quán bar cũng không quản được.
Hứa Hạc lớn lên đẹp, có tư cách tùy hứng, cậu muốn làm giá thì người khác cũng chỉ có thể theo, ai bảo cậu làm người thích như thế.
Giống như vuốt mèo, lúc cần nó sẽ quấn quýt bên cạnh, không cần sẽ không thèm để ý, nhưng đâu có cách nào khác, ai bảo bạn quá yêu nó.
Nếu không phải gặp cảnh sa sút thì cậu chính là bạch mã vương tử trong truyền thuyết, nhan sắc và trí tuệ đều hoàn mỹ, người khác sẽ cảm thấy cao không thể với.
Đáng tiếc nửa đời trước cậu quá thuận lợi, ngậm thìa vàng, gối hoàng kim, nuôi như công chúa, ngay cả ông trời cũng không nhìn nổi nữa, đánh cậu một cái trở tay không kịp, đột nhiên từ trên trời rớt xuống.
Nhưng hạc thì vẫn là hạc, cũng không vì ngã xuống mặt đất mà trở thành bình thường.
“Thật sự không có?” Vương Tu nhét di động của cậu vào trong túi.
“Ừm.” Hứa Hạc gật đầu.
“Không tin.” Vương Tu đứng dậy khóa trái cửa rồi lại nắm hai tay Hứa Hạc, “Anh muốn kiểm tra.”
Nếu bị hắn kiểm tra ra thì có thể lấy lý do này khuyên Hứa Hạc không làm ở quán bar nữa
Hứa Hạc không nói gì chỉ nhìn hắn không chớp mắt.
Hắn thò tới gần ghé mũi ngửi, mùi rượu nhàn nhạt, mùi thơm cơ thể dễ ngửi, đúng là không có mùi nước hoa nước.
Điều này không khoa học.
Nhất định là do đối phương không xịt nước hoa.
Vương Tu kéo áo sơmi của cậu ra xem, cổ, sau cổ, ngực, tất cả đều nhìn nhưng không phát hiện dấu hôn.
“Tại sao lại như vậy chứ!” Vương Tu thất vọng, “Sao em không ái muội với người ta?”
???
Đồng tử Hứa Hạc phóng đại.
“Nếu em bị người ta chiếm tiện nghi, hoặc là giấu anh ái muội với người khác, anh có thể lấy thân phận bạn trai chính quy bắt gian, sau đó làm em như vậy như vậy, nhưng vì sao không có gì.” Vương Tu buồn bã.
Hứa Hạc: “……”
Cậu vươn tay như an ủi sờ đầu Vương Tu, “Anh là bạn trai chính quy,dù em không bị người khác chiếm tiện nghi, cũng không ái muội với ai, anh cũng có thể muốn làm gì thì làm với em.”
Vương Tu trước mắt sáng ngời, “Thật sự?”
Thật ra Hứa Hạc không bị người chiếm tiện nghi mới tốt, tuy không tìm được lý do để làm này làm kia với cậu, nhưng đóa hoa này sớm muộn gì vẫn là của hắn.
“Ừm.” Hứa Hạc ‘hừ’ một tiếng, lười nhác như làm nũng.
Vương Tu giống như bị điện giật, cả người run lên, “Vậy anh có thể hôn em không?”
Hứa Hạc nghiêm túc suy nghĩ rồi gật đầu.
Vương Tu như trẻ con trúng một trăm triệu, đôi mắt phát sáng, “Vậy anh hôn nhé.”
Nói rồi thật cẩn thận vòng tay dưới cánh tay Hứa Hạc, nâng ót câu.
Hứa Hạc vẫn không nhúc nhích, không phản kháng, cũng không phối hợp, nhưng cậu càng như vậy càng ủng hộ Vương Tu.
Vương Tu kè sát mặt cậu, nhẹ nhàng liếm môi cậu một chút, cảm giác quá tốt, nhịn không được lại liếm một lần.
Còn ngậm lấy hít hít, bởi vì sợ Hứa Hạc phản cảm nên hắn hôn một chút lại xem sắc mặt Hứa Hạc.
Khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Hứa Hạc gần ngay trước mắt, càng nhìn càng xinh đẹp, làn da tinh tế bóng loáng, dù sao cũng được nuông chiều từ bé rất nhiều năm, đôi mắt ánh nước, đuôi mắt nhếch lên, môi mỏng bị hắn lăn lộn đỏ bừng đối lập với khuôn mặt trắng nõn, gợi cảm không nên lời.
Vương Tu cả trái tim đều mềm nhũn.
Hắn ôm chặt Hứa Hạc, càng dùng sức hôn, như muốn nuốt sống cậu, cạy môi răng, điên cuồng chiếm đoạt bên trong, mỗi góc đều không buông tha.
Một chốc một lát còn được, nhưng hôn quá lâu, Hứa Hạc bị hắn hôn đến mất sức, liều mạng muốn đẩy hắn ra.
Nhưng Vương Tu như không biết mệt, hút đầu lưỡi cậu chiến đấu kịch liệt.
Hứa Hạc mệt không chịu được, dùng tay véo hắn.
Cậu véo rất mạnh, Vương Tu cảm giác được nhưng nỡ rời ra, lại hôn thêm chốc lát mới buông tha cậu.
Hứa Hạc từng ngụm từng ngụm thở dốc như cá thiếu nước.
“Hứa Hạc, anh có thể tiến thêm một bước không.” Hắn không nói sờ sờ, đè đè linh tinh, bởi vì Hứa Hạc có thể nghe ra, đối với việc này cậu đặc biệt cảnh giác.
Sự thật chứng minh không nói từ mẫn cảm thì Hứa Hạc vẫn nghe ra, “Không được.”
Vì thế chỉ có thể dừng bước tại đây.
“Đừng tưởng em uống say thì có thể bắt nạt em.”
Vương Tu: “……”
“Anh thiệt thòi quá.” Hắn vẻ mặt đưa đám, “Hứa Hạc em xấu xa quá, gợi lên hứng thú của anh rồi lại không cho làm.”
Hứa Hạc nhắm mắt không muốn nói chuyện, mặc kệ Vương Tu lì lợm la liếm, nói toạc mồm mép, cậu vẫn bất động như núi, bình tĩnh như Bồ Tát sống.
Vương Tu mở mode Đường Tăng cũng không thể thuyết phục cậu, chỉ có thể ấm ức như cô vợ nhỏ, kéo Hứa Hạc lên lưng mình, mặt ngoài bi phẫn nhưng thực tế bước chân nhẹ nhàng chạy về nhà.
Hắn biết Hứa Hạc thích ngâm tắm, lúc này không đợi Hứa Hạc chạy tới phòng tắm đã chủ động xả nước ấm, gấp không chờ nổi tới phòng ngủ lột đồ Hứa Hạc.
Hứa Hạc nằm trong chăn, nhìn kỹ mới thấy chăn còn không trắng bằng cậu, thân thể sạch sẽ xinh đẹp giống một khối ngọc không tì vết.
Cậu biết lát nữa ngâm tắm nên cũng rất phối hợp, bị Vương Tu ôm vào phòng tắm.
Trong phòng tắm rất nóng, hai người vừa vào đã ra một thân mồ hoi, Hứa Hạc nằm ở trong bồn tắm còn tốt, chỉ có cái trán nóng lên, Vương Tu thì đỏ từ mặt đến cổ.
Hắn điều chỉnh nước ấm vừa đủ, hơi nước mờ mịt bay lên, che Hứa Hạc như tiên nữ nhỏ, xinh đẹp từ đầu đến chân.
Vương Tu cầm sữa tắm đổ lên cổ Hứa Hạc, sau đó là cánh tay, ngực, từ trên xuống dưới, trong ngoài, mỗi góc cũng không bỏ xót, ăn đủ đậu hủ.
Hứa Hạc được hắn hầu hạ thoải mái cũng không so đo, phối hợp được hắn ôm ra, bọc khăn lông lau khô, như bảo vật đặt ở trên giường.
Cậu cho rằng như thế là xong rồi, có thể ngủ, vì thế tinh thần lơi lỏng, ý thức lâm vào trạng thái nửa thanh tỉnh nửa hôn mê.
“Hứa Hạc.” Vương Tu ở bên tai cậu nhỏ giọng nói chuyện, “Em có mệt không? Muốn anh mát xa không?”
“Ừm?” Hứa Hạc miễn cưỡng nghe được nói chuyện thanh.
Một tiếng ‘ừm’ này vốn là câu nghi vấn, nhưng Vương Tu làm bộ không biết, coi như câu đồng ý.
“Vậy anh giúp em mát xa.”
Nói rồi nhẹ nhàng ấn huyệt Thái Dương, Hứa Hạc uống rượu nhiều đang đau đầu, động tác này không thể nghi ngờ tương đương buồn ngủ đưa gối đầu, vì thế cậu không giãy giụa, xem như đồng ý rồi.
Động tác của Vương Tu rất quen thuộc, trước kia hắn cũng thường xuyên mát xa cho Hứa Hạc, sau đó nhân cơ hội chiếm tiện nghi, thật ra cũng không có gì, chỉ là Hứa Hạc nằm trên đùi hắn ngoan như vậy, biểu tình lại hưởng thụ, với hắn mà nói đó chính là phúc lợi.
Lần này bởi vì có gối đầu nên không nằm trên đùi, nhưng biểu tình vẫn hưởng thụ, nhìn là biết rất thỏa mãn, ấn bao lâu hắn cũng cảm thấy cam tâm tình nguyện.
Động tác Vương Tu nhẹ nhàng sợ đánh thức Hứa Hạc, hắn ấn được một nửa Hứa Hạc đã ngủ rồi, nhưng hắn cũng không dừng, giúp Hứa Hạc ấn đầu xong thì ấn cánh tay, ngón tay, lúc cậu xoay người còn thuận tiện đè đè phía sau lưng, cuối cùng là chân.
Toàn bộ quá trình Hứa Hạc không phản ứng gì, giống như không cảm giác được, ngủ rất say sưa, mặt giấu trong chăn, khóe miệng nhếch lên, không biết đang mơ mộng đẹp gì?
Nếu có thể đi vào giấc mộng của cậu quấy rầy thì tốt rồi.
( ⊙v⊙)