Vô Tận Đan Điền
Chương 2671: Phương pháp trị liệu dược vật (thượng) (1)
Nàng không biết đã sống được bao nhiêu năm, cũng không phải là người ngu. Mọi người nói thật hay nói điêu, chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn ra được. Từ vẻ mặt và hành động của mọi người nàng đã biết, nhiều đại sư dược lý như vậy, nhìn lâu như vậy, rốt cuộc ngay cả một người cũng không rõ những dược liệu này rốt cuộc vì sao bị bệnh, lại bị bệnh gì.
- Sư phụ, có người từng khoe khoang khoác lác, nói nhất định có thể giải quyết vấn đề dược viên cho chúng ta. Đệ tử cảm thấy không bằng để cho hắn tới nói ra ý tưởng một chút. Có lẽ có thể cho mọi người một chút gợi ý. Giải quyết bệnh tình của dược liệu!
Trong khi Bích Dao cung chủ đang thất vọng thì một đạo thanh âm thanh thúy vang lên, vang vọng ở trong toàn bộ đại điện.
người nói chuyện chính là Tinh Liên, trên khuôn mặt trắng nõn mang theo nụ cười lạnh lùng. Đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân. Bộ dáng như đang muốn chờ hắn bị bêu xấu vậy.
Mới vừa rồi bị đối phương làm cho thiếu chút nữa tức chết, lúc này lại có cơ hội, đương nhiên nàng phải làm cho đối phương xấu mặt một chút thì mới có thể hả giận được.
- Ồ? Là vị đại sư nào mà tự tin như vậy? Không ngại giới thiệu cùng với mọi người một chút a.
Bích Dao cung chủ không nhìn thấy vẻ mặt của đệ tử mình, nàng sửng sốt một chút, giống như người sắp chết chìm bắt được một cọng rơm cứu mạng, hai mắt sáng lên, vội vàng hỏi.
Nàng không nghĩ đệ tử mình đang dùng việc công để báo thù riêng. Nàng còn tưởng rằng lời đệ tử nói là sự thật, cho nên ánh mắt vốn tràn ngập vẻ thất vọng lại lần nữa hiện lên vẻ kỳ vọng.
Dược viên là vận mệnh của Vô Lượng cung, làm một cung chủ, biết được dược viên một khi bị diệt sẽ mang tới tai nạn như thế nào. Nàng quan tâm bị loạn, cho nên cũng không nghe ra được vẻ hả hê trong lời nói của đệ tử mình.
- Chính là vị đại sư này!
Tinh Liên nhàn nhạt cười một tiếng. Lại đi tới trước mặtNhiếp Vân, lấy tay chỉ vào hắn một cái. Sau đó lại nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Vị đại sư này nói có thể giải quyết chuyện dược viên của chúng ta, chắc hẳn chư vị đại sư cũng đều nghe được a!
- Đúng vậy. Chúng ta đều nghe được!
- Hắn khoe khoang khoác lác, nói có thể giải quyết được vấn đề của dược viên, ta vừa vặn cũng muốn nghe đề nghị của hắn một chút!
- Vị huynh đệ này mặc dù tuổi còn trẻ, thế nhưng lại đầy bụng kinh luân, nhất định sẽ có biện pháp rất tốt!
Những người khác mới vừa rồi nhìn thấy Tinh Liên và thiếu niên này có chút mâu thuẫn, lúc này nghe nàng nói như vậy, toàn bộ đều có chút hả hê. Ai cũng không nhịn được muốn bỏ đá xuống giếng.
Thấy Tinh Liên nói ra những lời này, những người khác lại có vẻ mặt muốn xem náo nhiệt. Lúc này Bích Dao cung chủ đã biết chuyện gì xảy ra, lông mày khẽ cau lại một cái, vẻ mặt có chút bất mãn. Bất quá nàng cũng không trách phạt vị đệ tử mình thương yêu nhất mà là nhìn về phía Nhiếp Vân, nói:
- Nếu như vị đại sư này đã tự tin như vậy, vậy không ngại đem phương pháp của ngươi nói ra một chút a.
Không nghĩ tới Tinh Liên này lại thù dai như vậy, đem tất cả mâu thuẫn tập trung vào trên người mình, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cũng không quan tâm tới nàng.
Nếu như là trước khi thương nghị với Vân Phi, quả thực hắn không có biện pháp gì tốt. Nói không chừng chỉ có thể vận dụng một chiêu cuối cùng kia. Mà bây giờ, hắn đã tìm được điểm mấu chốt, đã nghĩ ra được phương pháp trị liệu.
- Vốn là ta còn muốn đắn đo lần nữa một phen. Chỉ là nếu như cung chủ đã hỏi, như vậy ta cũng không bêu xấu nữa. Mới vừa rồi trải qua ta và vị bằng hữu Vân Phi này chẩn đoán bệnh, trên cơ bản đã xác nhận được mấu chốt của mấy gốc dược liệu này, cũng đã tìm ra được phương pháp giải quyết!
Nhiếp Vân cười nói.
- Cái gì?
Vốn Tinh Liên đang định nhìn thấy thiếu niên này quẫn bách, làm cho nàng hả giận một phen. Thế nhưng không ngờ tới đối phương lại trực tiếp mở miệng nói đã tìm được điểm mấu chốt. Hơn nữa còn đã nghĩ tới phương pháp giải quyết, hai mắt nàng lập tức trợn tròn, tràn ngập vẻ không thể tin được.
- Nhất định ngươi đang khoác lác... Nhiều người như vậy mà cũng không nhìn ra được. Ta không tin ngươi có thể nhìn ra được.
Trong lòng thầm nhủ một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân, dường như muốn nghe xem rốt cuộc hắn sẽ nói cái gì.
Không chỉ có nàng cho là như vậy, tất cả những người khác trong điện cũng đều sửng sốt một chút.
Bọn họ nghiên cứu đã lâu, đối với những dược liệu này cũng không có biện pháp nào mà thiếu niên này lại nghĩ ra được phương pháp, chuyện này... Làm sao có thể?
- Khoác lác?
- Một lát nữa nếu như không nói ra nguyên nhân, như vậy nhất định cung chủ sẽ giận tím mặt!
- Hắc hắc, cứ chờ xem, ta cảm thấy người này đang muốn mua danh chuộc tiếng.
Thần niệm của mọi người ba động, phần lớn đều có vẻ như muốn xem náo nhiệt.
Bọn họ là đại sư tinh thông dược lý nhiều năm mà cũng không giải quyết được vấn đề của mấy gốc dược liệu này, bọn họ không tin tiểu tử miệng còn hôi sữa này có thể giải quyết.
- Ngươi đã có phương pháp giải quyết? Nói nghe một chút, nếu như có thể cứu chữa mấy gốc dược liệu này, ngay bây giờ ta có thể mang ngươi đi tới dược viên.
Vẻ mặt của Bích Dao cung chủ khác với mọi người, đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó thì hai mắt sáng lên.
Người khác cho rằng người thiếu niên trước mắt này đang khoác lác, thế nhưng nàng từ trong mắt của đối phương nhìn thấy được tự tin và bình tĩnh.
Loại cảm giác trầm ổn này khiến cho người ta có một loại cảm giác trầm trọng như mặt đất, cho dù là Thần Quân Chúa Tể trước kia dường như cũng không có!
- Phương pháp này của ta chỉ có thể làm, mà không thể truyền ra ngoài. Nếu như cung chủ tin tưởng ta, có thể cho ta một gian mật thất, không được cho bất kỳ người nào quấy rầy ta. Như vậy không cần thời gian uống cạn một chung trà là ta có thể đưa cho cung chủ mấy gốc dược liệu khỏe mạnh.
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
Dược liệu có tinh khí thần, đột nhiên bị dẫn tới hoàn cảnh nhiều người như vậy, bị nhiều người nhìn vào như vậy, tất sẽ cũng ảnh hưởng tới tâm tình của nó. Nếu như muốn chữa khỏi, tìm một chỗ tương đối yên tĩnh, như vậy càng thêm có nắm chắc.
- Được!
Bích Dao cung chủ gật đầu, trực tiếp đồng ý.
Người thiếu niên trước mắt này ánh mắt thâm thúy, tuy rằng nói không nhiều, thế nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác tín nhiệm, khiến cho nàng không tự chủ được mà tin tưởng. Đối phương nhất định có thể làm được.
- Sư phụ, có người từng khoe khoang khoác lác, nói nhất định có thể giải quyết vấn đề dược viên cho chúng ta. Đệ tử cảm thấy không bằng để cho hắn tới nói ra ý tưởng một chút. Có lẽ có thể cho mọi người một chút gợi ý. Giải quyết bệnh tình của dược liệu!
Trong khi Bích Dao cung chủ đang thất vọng thì một đạo thanh âm thanh thúy vang lên, vang vọng ở trong toàn bộ đại điện.
người nói chuyện chính là Tinh Liên, trên khuôn mặt trắng nõn mang theo nụ cười lạnh lùng. Đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân. Bộ dáng như đang muốn chờ hắn bị bêu xấu vậy.
Mới vừa rồi bị đối phương làm cho thiếu chút nữa tức chết, lúc này lại có cơ hội, đương nhiên nàng phải làm cho đối phương xấu mặt một chút thì mới có thể hả giận được.
- Ồ? Là vị đại sư nào mà tự tin như vậy? Không ngại giới thiệu cùng với mọi người một chút a.
Bích Dao cung chủ không nhìn thấy vẻ mặt của đệ tử mình, nàng sửng sốt một chút, giống như người sắp chết chìm bắt được một cọng rơm cứu mạng, hai mắt sáng lên, vội vàng hỏi.
Nàng không nghĩ đệ tử mình đang dùng việc công để báo thù riêng. Nàng còn tưởng rằng lời đệ tử nói là sự thật, cho nên ánh mắt vốn tràn ngập vẻ thất vọng lại lần nữa hiện lên vẻ kỳ vọng.
Dược viên là vận mệnh của Vô Lượng cung, làm một cung chủ, biết được dược viên một khi bị diệt sẽ mang tới tai nạn như thế nào. Nàng quan tâm bị loạn, cho nên cũng không nghe ra được vẻ hả hê trong lời nói của đệ tử mình.
- Chính là vị đại sư này!
Tinh Liên nhàn nhạt cười một tiếng. Lại đi tới trước mặtNhiếp Vân, lấy tay chỉ vào hắn một cái. Sau đó lại nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Vị đại sư này nói có thể giải quyết chuyện dược viên của chúng ta, chắc hẳn chư vị đại sư cũng đều nghe được a!
- Đúng vậy. Chúng ta đều nghe được!
- Hắn khoe khoang khoác lác, nói có thể giải quyết được vấn đề của dược viên, ta vừa vặn cũng muốn nghe đề nghị của hắn một chút!
- Vị huynh đệ này mặc dù tuổi còn trẻ, thế nhưng lại đầy bụng kinh luân, nhất định sẽ có biện pháp rất tốt!
Những người khác mới vừa rồi nhìn thấy Tinh Liên và thiếu niên này có chút mâu thuẫn, lúc này nghe nàng nói như vậy, toàn bộ đều có chút hả hê. Ai cũng không nhịn được muốn bỏ đá xuống giếng.
Thấy Tinh Liên nói ra những lời này, những người khác lại có vẻ mặt muốn xem náo nhiệt. Lúc này Bích Dao cung chủ đã biết chuyện gì xảy ra, lông mày khẽ cau lại một cái, vẻ mặt có chút bất mãn. Bất quá nàng cũng không trách phạt vị đệ tử mình thương yêu nhất mà là nhìn về phía Nhiếp Vân, nói:
- Nếu như vị đại sư này đã tự tin như vậy, vậy không ngại đem phương pháp của ngươi nói ra một chút a.
Không nghĩ tới Tinh Liên này lại thù dai như vậy, đem tất cả mâu thuẫn tập trung vào trên người mình, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cũng không quan tâm tới nàng.
Nếu như là trước khi thương nghị với Vân Phi, quả thực hắn không có biện pháp gì tốt. Nói không chừng chỉ có thể vận dụng một chiêu cuối cùng kia. Mà bây giờ, hắn đã tìm được điểm mấu chốt, đã nghĩ ra được phương pháp trị liệu.
- Vốn là ta còn muốn đắn đo lần nữa một phen. Chỉ là nếu như cung chủ đã hỏi, như vậy ta cũng không bêu xấu nữa. Mới vừa rồi trải qua ta và vị bằng hữu Vân Phi này chẩn đoán bệnh, trên cơ bản đã xác nhận được mấu chốt của mấy gốc dược liệu này, cũng đã tìm ra được phương pháp giải quyết!
Nhiếp Vân cười nói.
- Cái gì?
Vốn Tinh Liên đang định nhìn thấy thiếu niên này quẫn bách, làm cho nàng hả giận một phen. Thế nhưng không ngờ tới đối phương lại trực tiếp mở miệng nói đã tìm được điểm mấu chốt. Hơn nữa còn đã nghĩ tới phương pháp giải quyết, hai mắt nàng lập tức trợn tròn, tràn ngập vẻ không thể tin được.
- Nhất định ngươi đang khoác lác... Nhiều người như vậy mà cũng không nhìn ra được. Ta không tin ngươi có thể nhìn ra được.
Trong lòng thầm nhủ một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân, dường như muốn nghe xem rốt cuộc hắn sẽ nói cái gì.
Không chỉ có nàng cho là như vậy, tất cả những người khác trong điện cũng đều sửng sốt một chút.
Bọn họ nghiên cứu đã lâu, đối với những dược liệu này cũng không có biện pháp nào mà thiếu niên này lại nghĩ ra được phương pháp, chuyện này... Làm sao có thể?
- Khoác lác?
- Một lát nữa nếu như không nói ra nguyên nhân, như vậy nhất định cung chủ sẽ giận tím mặt!
- Hắc hắc, cứ chờ xem, ta cảm thấy người này đang muốn mua danh chuộc tiếng.
Thần niệm của mọi người ba động, phần lớn đều có vẻ như muốn xem náo nhiệt.
Bọn họ là đại sư tinh thông dược lý nhiều năm mà cũng không giải quyết được vấn đề của mấy gốc dược liệu này, bọn họ không tin tiểu tử miệng còn hôi sữa này có thể giải quyết.
- Ngươi đã có phương pháp giải quyết? Nói nghe một chút, nếu như có thể cứu chữa mấy gốc dược liệu này, ngay bây giờ ta có thể mang ngươi đi tới dược viên.
Vẻ mặt của Bích Dao cung chủ khác với mọi người, đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó thì hai mắt sáng lên.
Người khác cho rằng người thiếu niên trước mắt này đang khoác lác, thế nhưng nàng từ trong mắt của đối phương nhìn thấy được tự tin và bình tĩnh.
Loại cảm giác trầm ổn này khiến cho người ta có một loại cảm giác trầm trọng như mặt đất, cho dù là Thần Quân Chúa Tể trước kia dường như cũng không có!
- Phương pháp này của ta chỉ có thể làm, mà không thể truyền ra ngoài. Nếu như cung chủ tin tưởng ta, có thể cho ta một gian mật thất, không được cho bất kỳ người nào quấy rầy ta. Như vậy không cần thời gian uống cạn một chung trà là ta có thể đưa cho cung chủ mấy gốc dược liệu khỏe mạnh.
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
Dược liệu có tinh khí thần, đột nhiên bị dẫn tới hoàn cảnh nhiều người như vậy, bị nhiều người nhìn vào như vậy, tất sẽ cũng ảnh hưởng tới tâm tình của nó. Nếu như muốn chữa khỏi, tìm một chỗ tương đối yên tĩnh, như vậy càng thêm có nắm chắc.
- Được!
Bích Dao cung chủ gật đầu, trực tiếp đồng ý.
Người thiếu niên trước mắt này ánh mắt thâm thúy, tuy rằng nói không nhiều, thế nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác tín nhiệm, khiến cho nàng không tự chủ được mà tin tưởng. Đối phương nhất định có thể làm được.