Vô Tận Đan Điền
Chương 2347: Nguy cơ trí mạng (1)
Chỗ này rất rõ ràng là trung tâm của chiến trường tam giới, đem toàn bộ chỗ tốt của chiến trường đều tập trung vào một chỗ. Khiến cho người ta tiến vào trong đó lập tức lưu quyến quên về.
- Nơi này đã có không ít người tới, nhìn tình cảnh này, xem ra người muốn có được Hỗn Độn vương phù cũng không ít a!
Trên bình nguyên đã có không ít cường giả đi tới, mỗi người đều tạo thành một trận doanh nhỏ, tụ tập ở một chỗ, thận trọng nhìn đám người mới tới.
Hỗn Độn vương phù lệnh xuất hiện ở chỗ này, tất cả mọi người đều muốn tới thử vận khí một chút.
Cho dù đám người Nhiếp Vân không có cố gắng phát ra khí thế, thế nhưng phàm là người có thể đi vào nơi này cơ hồ không có người nào yếu. Tất cả đều nhìn ra đám người bọn họ bất phàm, cho nên ucnxg không có một ai tới khiêu khích.
Như vậy bọn hắn cũng vừa vặn yên tĩnh một phen.
- Nhìn dáng vẻ của bọn hắn, dường như Hỗn Độn vương phù lệnh còn chưa có xuất thế. Trước tiên chúng ta đi tìm Ngụy bản nguyên mà ngươi nói đi, cụ thể nó ở nơi nào, ngươi có biết vị trí hay không?
Nhiếp Vân nhìn về phía Phù Ám Triều rồi nói.
Trước đó Phù Ám Triều đã từng nói qua, Ngụy bản nguyên của Tu La đại thế giới đã bị phong ấn ở gần Thiên Xu đình này. Mà bây giờ Hỗn Độn vương phù lệnh cũng chưa có xuất hiện, như vậy cũng tiện tìm Ngụy bản nguyên này trước.
Chỉ cần tìm được vật này, trở thành Chúa Tể, sau này muốn cướp đoạt bất kỳ vật gì cũng sẽ có chỗ dựa rất lớn.
- Ở hướng kia!
Phù Ám Triều lấy ra một món pháp bảo nhìn một hồi, sau đó chỉ vể một phương hướng.
- Đi!
Mọi người không chút chần chờ, lập tức đi về phía phương hướng này.
Ầm!
Mọi người còn chưa đi được xa thì phía bầu trời xa xa đột nhiên vang lên tiếng nổ ầm vang, một chiếc cổ thuyền to lớn đột ngột xuất hiện.
Trên cổ thuyền này có khắc ký hiệu đặc thù, chính là ký hiệu đặc biệt của Kiền Huyết hoàng triều.
- Chúng ta lại gặp mặt rồi. Ta nên gọi ngươi là Nhiếp Vân hay là Di Tương?
Một lão giả đứng ở đầu thuyền, hai mắt nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo như băng.
Tiếp xúc với đám người Phù Ám Triều, Nhiếp Vân vẫn luôn ngụy trang là Di Tương. Một đường tới đây cũng chỉ không có thay đổi thân phận. Vốn là chiến trường tam giới rộng lớn vô cùng, cho dù đụng phải đám người Kiền Huyết lão tổ thì cũng không biết phải qua thời gian bao lâu mới gặp. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới oan gia ngõ, mới tới Thiên Xu đình thì lại đụng phải đối phương.
Cũng có thể đối phương luôn thủ hộ ở chỗ này, chờ mình sa lưới!
Kiền Huyết hoàng triều ngang dọc một đại thế giới trong thời gian dài như vậy, tài lực kinh người. Nhất định sẽ có rất nhiều người nguyện ý làm nội ứng cho bọn hắn. Cho dù Nhiếp Vân ngụy trang thành Di Tương, lại cố gắng không có thay đổi. Thế nhưng sợ rằng vừa mới tiến vào Thiên Xu đình đã bị người khác phát hiện ra, sau đó lại thông báo cho vị Kiền Huyết lão tổ này.
- Nhiếp Vân? Di Tương?
Nghe thấy Kiền Huyết lão tổ nói như vậy, nhất thời Nhiếp Vân đã biết thân phận ngụy trang thành Di Tương của mình đã bị đối phương đoán ra được. Cho nên lúc này hắn cũng lười tiếp tục ẩn nấp, thân thể nhoáng một cái đã biến trở về bộ dáng vốn có.
- Ha ha, lại gặp mặt rồi. Bất quá, ngươi muốn giết ta cũng không có dễ dàng như vậy a! Cáo từ!
Bàn tay chộp một trảo, Nhiếp Vân lập tức đem đám người Phù Ám Triều thu vào trong nạp vật thế giới rồi xoay người bỏ chạy.
Cho dù trải qua chuyến đi Âm Hồn cốc làm cho thực lực của hắn tăng lên không ít. Thế nhưng hắn vẫn tự biết bản thân mình, hắn biết mình so với Chúa Tể còn kém một đoạn rất lớn, tình huống bây giờ như vậy, trực tiếp chạy trốn mới là vương đạo.
Phượng Hoàng Chi dực mở ra, nhẹ nhàng vung vẩy một cái, Nhiếp Vân nhanh chóng thoát ra mấy vạn dặm. Đồng thời bàn tay đánh ra một chiêu, ngàn vạn khối Nguyên Khí đại đạo phù bị hắn tiện tay ném về phía sau.
Loại vật như Nguyên Khí đại đạo phù này, hắn muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu. Chỉ cần có thể ngăn cản đối phương một chút, tạo đủ thời gian cho hắn chạy trốn là được.
Trên bình nguyên này có nhiều người như vậy, chỉ cần có thể trốn vào trong đám người. Một khi thật giả lẫn lộn, cho dù đối phương là cường giả Chúa Tể thì nhất định cũng sẽ không tìm được mình.
- Lại là chiêu này. Đã vô dụng rồi!
Thấy hắn lại ném ra nhiều Nguyên Khí đại đạo phù như vậy, Kiền Huyết lão tổ cười lạnh một tiếng, ngón tay điểm về phía trước một chút, một tiểu thế giới lập tức xuất hiện ở trên không trung, bao phủ tới Nguyên Khí đại đạo phù, giống như muốn thôn phệ nó.
Ầm!
Nhiều Nguyên Khí đại đạo phù như vậy đồng thời ở nổ tung ở trong thế giới, cho dù có thể hoàn toàn phá hỏng tiểu thế giới này, thế nhưng lại không ngăn cản được Kiền Huyết lão tổ chút nào. Cổ thuyền ầm ầm một tiếng, đuổi sát theo sau lưng hắn.
Trước đó cổ thuyền của Kiền Huyết hoàng triều hoàn toàn bị vỡ nát. Chiếc cổ thuyền này rõ ràng là thứ mà không biết Kiền Huyết lão tổ lần nữa lấy được từ nơi nào đó. Uy lực còn mạnh hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, so với Phá Thần chu của Nhiếp Vân cũng chỉ mạnh hơn chứ không kém.
- Con mẹ nó… Thật là nhanh!
Không nghĩ tới lập lại chiêu cũ không có tác dụng, hơn nữa tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy, sắc mặt của Nhiếp Vân tái xanh lên.
Nếu như thực sự bị đối phương bắt lại, như vậy hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhất định phải nắm chắc thời gian chạy trốn khỏi nơi này.
- Đứng lại cho ta đi!
Kiền Huyết lão tổ theo ở phía sau thấy hắn muốn thoát đi, sao có thể để cho hắn như nguyện được chứ? Bàn tay đè một cái về phía trước, một cỗ thủ ấn do lực lượng ngưng tụ xuất hiện, đánh về phía lưng Nhiếp Vân.
Áp lực cường đại giống như là núi lớn nghiền ép. Mặt mũi Nhiếp Vân xanh mét, cắn răng lật tay đánh ra một kiếm.
Liên Nguyệt kiếm thức thứ tám, Nhất Kiếm Lăng vân!
Sưu!
Kiếm cường đại ý đâm thủng thủ ấn, Phượng Hoàng Chi dực lóe lên, Nhiếp Vân lần nữa chạy trốn về phía trước.
Nhất Kiếm Lăng vân uy lực vô cùng, cho dù là cường giả Chúa Tể, dưới tình huống không có đề phòng chút nào thì nhất định cũng sẽ ăn thiệt thòi rất nhiều.
- Không nghĩ tới mấy ngày không gặp thực lực của ngươi lại tăng lên như vậy. Sem ra lần này nhất định phải đánh chết ngươi rồi!
Thấy kiếm ý của đối phương đâm thủng thủ ấn do lực lượng ngưng tụ ra của mình, sát cơ trong mắt Kiền Huyết lão tổ sôi trào.
- Nơi này đã có không ít người tới, nhìn tình cảnh này, xem ra người muốn có được Hỗn Độn vương phù cũng không ít a!
Trên bình nguyên đã có không ít cường giả đi tới, mỗi người đều tạo thành một trận doanh nhỏ, tụ tập ở một chỗ, thận trọng nhìn đám người mới tới.
Hỗn Độn vương phù lệnh xuất hiện ở chỗ này, tất cả mọi người đều muốn tới thử vận khí một chút.
Cho dù đám người Nhiếp Vân không có cố gắng phát ra khí thế, thế nhưng phàm là người có thể đi vào nơi này cơ hồ không có người nào yếu. Tất cả đều nhìn ra đám người bọn họ bất phàm, cho nên ucnxg không có một ai tới khiêu khích.
Như vậy bọn hắn cũng vừa vặn yên tĩnh một phen.
- Nhìn dáng vẻ của bọn hắn, dường như Hỗn Độn vương phù lệnh còn chưa có xuất thế. Trước tiên chúng ta đi tìm Ngụy bản nguyên mà ngươi nói đi, cụ thể nó ở nơi nào, ngươi có biết vị trí hay không?
Nhiếp Vân nhìn về phía Phù Ám Triều rồi nói.
Trước đó Phù Ám Triều đã từng nói qua, Ngụy bản nguyên của Tu La đại thế giới đã bị phong ấn ở gần Thiên Xu đình này. Mà bây giờ Hỗn Độn vương phù lệnh cũng chưa có xuất hiện, như vậy cũng tiện tìm Ngụy bản nguyên này trước.
Chỉ cần tìm được vật này, trở thành Chúa Tể, sau này muốn cướp đoạt bất kỳ vật gì cũng sẽ có chỗ dựa rất lớn.
- Ở hướng kia!
Phù Ám Triều lấy ra một món pháp bảo nhìn một hồi, sau đó chỉ vể một phương hướng.
- Đi!
Mọi người không chút chần chờ, lập tức đi về phía phương hướng này.
Ầm!
Mọi người còn chưa đi được xa thì phía bầu trời xa xa đột nhiên vang lên tiếng nổ ầm vang, một chiếc cổ thuyền to lớn đột ngột xuất hiện.
Trên cổ thuyền này có khắc ký hiệu đặc thù, chính là ký hiệu đặc biệt của Kiền Huyết hoàng triều.
- Chúng ta lại gặp mặt rồi. Ta nên gọi ngươi là Nhiếp Vân hay là Di Tương?
Một lão giả đứng ở đầu thuyền, hai mắt nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo như băng.
Tiếp xúc với đám người Phù Ám Triều, Nhiếp Vân vẫn luôn ngụy trang là Di Tương. Một đường tới đây cũng chỉ không có thay đổi thân phận. Vốn là chiến trường tam giới rộng lớn vô cùng, cho dù đụng phải đám người Kiền Huyết lão tổ thì cũng không biết phải qua thời gian bao lâu mới gặp. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới oan gia ngõ, mới tới Thiên Xu đình thì lại đụng phải đối phương.
Cũng có thể đối phương luôn thủ hộ ở chỗ này, chờ mình sa lưới!
Kiền Huyết hoàng triều ngang dọc một đại thế giới trong thời gian dài như vậy, tài lực kinh người. Nhất định sẽ có rất nhiều người nguyện ý làm nội ứng cho bọn hắn. Cho dù Nhiếp Vân ngụy trang thành Di Tương, lại cố gắng không có thay đổi. Thế nhưng sợ rằng vừa mới tiến vào Thiên Xu đình đã bị người khác phát hiện ra, sau đó lại thông báo cho vị Kiền Huyết lão tổ này.
- Nhiếp Vân? Di Tương?
Nghe thấy Kiền Huyết lão tổ nói như vậy, nhất thời Nhiếp Vân đã biết thân phận ngụy trang thành Di Tương của mình đã bị đối phương đoán ra được. Cho nên lúc này hắn cũng lười tiếp tục ẩn nấp, thân thể nhoáng một cái đã biến trở về bộ dáng vốn có.
- Ha ha, lại gặp mặt rồi. Bất quá, ngươi muốn giết ta cũng không có dễ dàng như vậy a! Cáo từ!
Bàn tay chộp một trảo, Nhiếp Vân lập tức đem đám người Phù Ám Triều thu vào trong nạp vật thế giới rồi xoay người bỏ chạy.
Cho dù trải qua chuyến đi Âm Hồn cốc làm cho thực lực của hắn tăng lên không ít. Thế nhưng hắn vẫn tự biết bản thân mình, hắn biết mình so với Chúa Tể còn kém một đoạn rất lớn, tình huống bây giờ như vậy, trực tiếp chạy trốn mới là vương đạo.
Phượng Hoàng Chi dực mở ra, nhẹ nhàng vung vẩy một cái, Nhiếp Vân nhanh chóng thoát ra mấy vạn dặm. Đồng thời bàn tay đánh ra một chiêu, ngàn vạn khối Nguyên Khí đại đạo phù bị hắn tiện tay ném về phía sau.
Loại vật như Nguyên Khí đại đạo phù này, hắn muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu. Chỉ cần có thể ngăn cản đối phương một chút, tạo đủ thời gian cho hắn chạy trốn là được.
Trên bình nguyên này có nhiều người như vậy, chỉ cần có thể trốn vào trong đám người. Một khi thật giả lẫn lộn, cho dù đối phương là cường giả Chúa Tể thì nhất định cũng sẽ không tìm được mình.
- Lại là chiêu này. Đã vô dụng rồi!
Thấy hắn lại ném ra nhiều Nguyên Khí đại đạo phù như vậy, Kiền Huyết lão tổ cười lạnh một tiếng, ngón tay điểm về phía trước một chút, một tiểu thế giới lập tức xuất hiện ở trên không trung, bao phủ tới Nguyên Khí đại đạo phù, giống như muốn thôn phệ nó.
Ầm!
Nhiều Nguyên Khí đại đạo phù như vậy đồng thời ở nổ tung ở trong thế giới, cho dù có thể hoàn toàn phá hỏng tiểu thế giới này, thế nhưng lại không ngăn cản được Kiền Huyết lão tổ chút nào. Cổ thuyền ầm ầm một tiếng, đuổi sát theo sau lưng hắn.
Trước đó cổ thuyền của Kiền Huyết hoàng triều hoàn toàn bị vỡ nát. Chiếc cổ thuyền này rõ ràng là thứ mà không biết Kiền Huyết lão tổ lần nữa lấy được từ nơi nào đó. Uy lực còn mạnh hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, so với Phá Thần chu của Nhiếp Vân cũng chỉ mạnh hơn chứ không kém.
- Con mẹ nó… Thật là nhanh!
Không nghĩ tới lập lại chiêu cũ không có tác dụng, hơn nữa tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy, sắc mặt của Nhiếp Vân tái xanh lên.
Nếu như thực sự bị đối phương bắt lại, như vậy hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhất định phải nắm chắc thời gian chạy trốn khỏi nơi này.
- Đứng lại cho ta đi!
Kiền Huyết lão tổ theo ở phía sau thấy hắn muốn thoát đi, sao có thể để cho hắn như nguyện được chứ? Bàn tay đè một cái về phía trước, một cỗ thủ ấn do lực lượng ngưng tụ xuất hiện, đánh về phía lưng Nhiếp Vân.
Áp lực cường đại giống như là núi lớn nghiền ép. Mặt mũi Nhiếp Vân xanh mét, cắn răng lật tay đánh ra một kiếm.
Liên Nguyệt kiếm thức thứ tám, Nhất Kiếm Lăng vân!
Sưu!
Kiếm cường đại ý đâm thủng thủ ấn, Phượng Hoàng Chi dực lóe lên, Nhiếp Vân lần nữa chạy trốn về phía trước.
Nhất Kiếm Lăng vân uy lực vô cùng, cho dù là cường giả Chúa Tể, dưới tình huống không có đề phòng chút nào thì nhất định cũng sẽ ăn thiệt thòi rất nhiều.
- Không nghĩ tới mấy ngày không gặp thực lực của ngươi lại tăng lên như vậy. Sem ra lần này nhất định phải đánh chết ngươi rồi!
Thấy kiếm ý của đối phương đâm thủng thủ ấn do lực lượng ngưng tụ ra của mình, sát cơ trong mắt Kiền Huyết lão tổ sôi trào.