Vô Tận Đan Điền
Chương 2346: Gặp lại Kiền Huyết lão tổ
Loại thủ đoạn này cường giả Chúa Tể cũng không làm được, sợ rằng có liên quan tới cường giả Phong vương, chẳng lẽ là thủ đoạn của đám người A Dục Vương?
Vừa nghĩ tới thủ đoạn của bọn họ, trong lòng Nhiếp Vân không còn có chút hưng phấn nào nữa. Mà ngược lại còn có vẻ khẩn trương.
Thuật ngụy trang của hắn cho dù có mạnh hơn nữa, thế nhưng một khi gặp phải đám người A Dục Vương. Nhất định sẽ không ngụy trang được nữa.
- Nhất định phải mau chóng tìm được Tam Giới Chi Tâm, để cho Nhiếp Đồng trở thành cường giả Phong vương...
Biết thời gian không đợi người, trong lòng Nhiếp Vân đã có quyết định, lại ngẩng đầu nhìn về Phá Ấn Luân ở phía trước. Thấy hắn không có ý trả lời câu hỏi của mình cho nên hắn cũng không có ý định nói thêm nữa.
- Ngươi đã muốn đi cùng chúng ta vậy thì đi thôi! Ngươi duy trì bộ dáng này hay là biến về bản thể?
Người trung niên này mang tới cho hắn áp lực rất lớn, bây giờ đối phương nói rất hay, vạn nhất một khi trở mặt, coi như là hắn cũng rất khó đối phó với người này.
Cho nên hắn thấy, đương nhiên là hy vọng đối phương biến trở về bản thể, như vậy cũng dễ nắm trong tay hơn.
- Biến trở về bản thể đi, như vậy ngươi cũng có thể yên tâm với ta một ít!
Dường như nhìn thấu tâm nghi ngờ của hắn. Thân thể người trung niên nhoáng một cái đã biến mất, thay vào đó là một cái bánh xe to lớn màu vàng xuất hiện ở trước mắt Nhiếp Vân.
Mặt ngoài Kim Lân này có khắc đầy các loại bí văn, ba quang mơ hồ. Cho dù không có tận lực tản ra lực lượng thế nhưng lại làm cho không gian chung quanh vỡ vụn.
Chỉ từ điểm này cũng có thể thấy được, món binh khí này tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc thần binh Chúa Tể.
- Cái Phá Ấn Luân này sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy chứ? Có chút tương tự với Phá Thiên Trùy của ta!
Người khác đều rung động vì sự cường đại của Phá Ấn Luân, thế nhưng Nhiếp Vân lại có cảm giác giống như đã từng quen biết.
Phá Ấn Luân trước mắt cái này lại giống như Phá Thiên Trùy trước hắn lấy được, khiến cho người ta có cảm giác giống nhau, dường như tài liệu luyện chế có chút tương tự. Đều có hiệu quả phá phong ấn.
- Thu!
Trong lòng kỳ quái, thế nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều nữa mà nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức đem Phá Ấn Luân trước mắt thu vào trong nạp vật thế giới.
- Đây là... Thế giới chân thật? Có thế giới thiên đạo của chính mình?
Vừa mới xuất hiện ở trong nạp vật thế giới tì Phá Ấn Luân lập tức phát ra thanh âm thán phục.
Thân là siêu cấp cường giả Hỗn Độn hải dương, thế nhưng hắn lại nhìn thấy một thế giới trên một người không phải là cường giả Chúa Tể, chuyện này làm cho hắn có chút không dám tin tưởng.
- Xấu hổ quá, bây giờ ta phải luyện hóa ngươi rồi!
Không để ý tới tiếng thán phục của hắn, thân ảnh của Nhiếp Vân đột ngột xuất hiện ở trước hắn.
Kiện Phá Ấn Luân này uy lực quá lớn, chỉ có hoàn toàn luyện hóa nó mới có thể khuất phục được.
- Không có đạt tới cấp bậc Chúa Tể, ngươi còn không có luyện hóa được ta a!
Phá Ấn Luân nói.
Cho dù hắn chỉ là một món pháp bảo, thế nhưng lại là linh bảo hợp nhất, chỉ cần không có đạt tới cấp bậc Chúa Tể muốn luyện hóa hắn, quả thực khó có thể.
- Chuyện này không cần ngươi lo lắng, luyện hóa!
Ở bên ngoài, Nhiếp Vân quả thực không có biện pháp, thế nhưng ở chỗ này muốn luyện hóa lại vô cùng đơn giản.
Bàn tay nhẹ nhàng chộp một trảo, một cỗ niệm lực không cho đối phương kháng tràn vào trong cơ thể đối phương. Trong nháy mắt trong Phá Ấn Luân đã liền tràn ngập ý niệm của hắn, trở thành pháp bảo của hắn.
- Chủ nhân!
Phá Ấn Luân cúi đầu, trong lòng hoảng sợ không thôi.
Mãi đến lúc này hắn mới biết, ở trong thế giới này, người thiếu niên trước mắt này tuyệt đối là vương giả, đừng nói là hắn, cho dù là cường giả Chúa Tể, cường giả Phong vương tới đây cũng không thể phản kháng ý chí của hắn.
- Được rồi! Dẫn chúng ta rời đi đi!
Hoàn toàn luyện hóa Phá Ấn Luân, lúc này Nhiếp Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Linh bảo hợp nhất thần binh Chúa Tể quả thực quá mạnh mẽ, nếu không luyện hóa, quả thực hắn không yên lòng.
Sưu!
Một người một bảo lần nữa xuất hiện, sau khi tâm cảnh buông lỏng, Nhiếp Vân lần nữa nhìn quả chung quanh, nhìn một hồi hắn không nhịn được khẽ lắc đầu.
Trước đây hắn cho là nơi này sẽ có tiểu thế giới các loại, có thể khiến cho nạp vật thế giới tiếp tục lớn nên. Thế nhưng bây giờ nhìn lại cũng không có những thứ đồ này. Chẳng qua là không gian trận pháp rộng rãi mà thôi, khoảng cách tới thế giới còn kém rất xa. Vì vậy cho dù có luyện hóa, đối với nạp vật thế giới cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Nếu như đối với mình không có ích gì, Nhiếp Vân cũng lười lấy đi, để cho Phá Ấn Luân dẫn đường trước mặt, đoàn người nhanh chóng bay ra phía ngoài.
Có Phá Ấn Luân dẫn đường, tốc độ so với lúc trước còn nhanh rất nhiều, trong mấy chục hô hấp mọi người đã thoát ra khỏi biển sấm sét, lần nữa trở lại bên ngoài Âm Hồn cốc.
Âm Hồn cốc một vào một ra, thời gian mặc dù không dài, thế nhưng lại hung hiểm vô cùng, nếu không phải nhiều lần quyết định thật nhanh, sợ rằng hắn đã sớm vẫn lạc.
Cho dù nguy hiểm, thế nhưng thu hoạch cũng cực lớn, không nói tới thu phục đám người Phù Ám triều, quan trọng hơn là còn tìm được Tầm Lệnh phù và Phá Ấn Luân, có hai thứ này, việc trở thành Chúa Tể chỉ sợ cũng không phải là việc quá khó khăn.
- Đi Thiên Xu đình!
Trở lại chiến trường tam giới, Nhiếp Vân tìm kiếm phương hướng của Phù Ám triều nhận, sau đó mang mọi người nhanh chóng tiến lên.
Thiên Xu đình là trung tâm chiến trường tam giới, Ngụy bản nguyên và Hỗn Độn vương phù lệnh mà đám người Phù Ám triều muốn tìm đều ở nơi đó, hạch tâm tam giới mà hắn muốn tìm cũng rất có thể ở đó, đương nhiên hắn phải đi qua nhìn xem một chút.
Mọi người không có phi hành mà là đi bộ tiến lên. Liên tục đi bảy ngày bảy đêm, đi tới một chỗ bình nguyên to lớn.
Chung quanh bình nguyên có mấy chục tòa núi cao xoay quanh, tựa như cái đình, bao phủ địa thế chung quanh, tạo thành một chỗ địa hình và phong thủy đặc thù. Linh khí ở nơi này rõ ràng so với những nơi khác càng thêm đầy đủ. nếu như tu luyện ở chỗ này, nhất định sẽ làm chơi ăn thật.
- Đây chính là Thiên Xu đình!
Phù Ám Triều có kinh nghiệm nhiều lần tới chiến trường tam giới cho nên lúc này mới gật đầu khẳng định một cái.
- Nạp hình tụ thế, hội tụ tất cả linh khí và sinh cơ trong chiến trường tam giới, chỗ này chắc là trung tâm!
Không cần đối phương nói thì Nhiếp Vân cũng đã nhìn ra được.
Vừa nghĩ tới thủ đoạn của bọn họ, trong lòng Nhiếp Vân không còn có chút hưng phấn nào nữa. Mà ngược lại còn có vẻ khẩn trương.
Thuật ngụy trang của hắn cho dù có mạnh hơn nữa, thế nhưng một khi gặp phải đám người A Dục Vương. Nhất định sẽ không ngụy trang được nữa.
- Nhất định phải mau chóng tìm được Tam Giới Chi Tâm, để cho Nhiếp Đồng trở thành cường giả Phong vương...
Biết thời gian không đợi người, trong lòng Nhiếp Vân đã có quyết định, lại ngẩng đầu nhìn về Phá Ấn Luân ở phía trước. Thấy hắn không có ý trả lời câu hỏi của mình cho nên hắn cũng không có ý định nói thêm nữa.
- Ngươi đã muốn đi cùng chúng ta vậy thì đi thôi! Ngươi duy trì bộ dáng này hay là biến về bản thể?
Người trung niên này mang tới cho hắn áp lực rất lớn, bây giờ đối phương nói rất hay, vạn nhất một khi trở mặt, coi như là hắn cũng rất khó đối phó với người này.
Cho nên hắn thấy, đương nhiên là hy vọng đối phương biến trở về bản thể, như vậy cũng dễ nắm trong tay hơn.
- Biến trở về bản thể đi, như vậy ngươi cũng có thể yên tâm với ta một ít!
Dường như nhìn thấu tâm nghi ngờ của hắn. Thân thể người trung niên nhoáng một cái đã biến mất, thay vào đó là một cái bánh xe to lớn màu vàng xuất hiện ở trước mắt Nhiếp Vân.
Mặt ngoài Kim Lân này có khắc đầy các loại bí văn, ba quang mơ hồ. Cho dù không có tận lực tản ra lực lượng thế nhưng lại làm cho không gian chung quanh vỡ vụn.
Chỉ từ điểm này cũng có thể thấy được, món binh khí này tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc thần binh Chúa Tể.
- Cái Phá Ấn Luân này sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy chứ? Có chút tương tự với Phá Thiên Trùy của ta!
Người khác đều rung động vì sự cường đại của Phá Ấn Luân, thế nhưng Nhiếp Vân lại có cảm giác giống như đã từng quen biết.
Phá Ấn Luân trước mắt cái này lại giống như Phá Thiên Trùy trước hắn lấy được, khiến cho người ta có cảm giác giống nhau, dường như tài liệu luyện chế có chút tương tự. Đều có hiệu quả phá phong ấn.
- Thu!
Trong lòng kỳ quái, thế nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều nữa mà nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức đem Phá Ấn Luân trước mắt thu vào trong nạp vật thế giới.
- Đây là... Thế giới chân thật? Có thế giới thiên đạo của chính mình?
Vừa mới xuất hiện ở trong nạp vật thế giới tì Phá Ấn Luân lập tức phát ra thanh âm thán phục.
Thân là siêu cấp cường giả Hỗn Độn hải dương, thế nhưng hắn lại nhìn thấy một thế giới trên một người không phải là cường giả Chúa Tể, chuyện này làm cho hắn có chút không dám tin tưởng.
- Xấu hổ quá, bây giờ ta phải luyện hóa ngươi rồi!
Không để ý tới tiếng thán phục của hắn, thân ảnh của Nhiếp Vân đột ngột xuất hiện ở trước hắn.
Kiện Phá Ấn Luân này uy lực quá lớn, chỉ có hoàn toàn luyện hóa nó mới có thể khuất phục được.
- Không có đạt tới cấp bậc Chúa Tể, ngươi còn không có luyện hóa được ta a!
Phá Ấn Luân nói.
Cho dù hắn chỉ là một món pháp bảo, thế nhưng lại là linh bảo hợp nhất, chỉ cần không có đạt tới cấp bậc Chúa Tể muốn luyện hóa hắn, quả thực khó có thể.
- Chuyện này không cần ngươi lo lắng, luyện hóa!
Ở bên ngoài, Nhiếp Vân quả thực không có biện pháp, thế nhưng ở chỗ này muốn luyện hóa lại vô cùng đơn giản.
Bàn tay nhẹ nhàng chộp một trảo, một cỗ niệm lực không cho đối phương kháng tràn vào trong cơ thể đối phương. Trong nháy mắt trong Phá Ấn Luân đã liền tràn ngập ý niệm của hắn, trở thành pháp bảo của hắn.
- Chủ nhân!
Phá Ấn Luân cúi đầu, trong lòng hoảng sợ không thôi.
Mãi đến lúc này hắn mới biết, ở trong thế giới này, người thiếu niên trước mắt này tuyệt đối là vương giả, đừng nói là hắn, cho dù là cường giả Chúa Tể, cường giả Phong vương tới đây cũng không thể phản kháng ý chí của hắn.
- Được rồi! Dẫn chúng ta rời đi đi!
Hoàn toàn luyện hóa Phá Ấn Luân, lúc này Nhiếp Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Linh bảo hợp nhất thần binh Chúa Tể quả thực quá mạnh mẽ, nếu không luyện hóa, quả thực hắn không yên lòng.
Sưu!
Một người một bảo lần nữa xuất hiện, sau khi tâm cảnh buông lỏng, Nhiếp Vân lần nữa nhìn quả chung quanh, nhìn một hồi hắn không nhịn được khẽ lắc đầu.
Trước đây hắn cho là nơi này sẽ có tiểu thế giới các loại, có thể khiến cho nạp vật thế giới tiếp tục lớn nên. Thế nhưng bây giờ nhìn lại cũng không có những thứ đồ này. Chẳng qua là không gian trận pháp rộng rãi mà thôi, khoảng cách tới thế giới còn kém rất xa. Vì vậy cho dù có luyện hóa, đối với nạp vật thế giới cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Nếu như đối với mình không có ích gì, Nhiếp Vân cũng lười lấy đi, để cho Phá Ấn Luân dẫn đường trước mặt, đoàn người nhanh chóng bay ra phía ngoài.
Có Phá Ấn Luân dẫn đường, tốc độ so với lúc trước còn nhanh rất nhiều, trong mấy chục hô hấp mọi người đã thoát ra khỏi biển sấm sét, lần nữa trở lại bên ngoài Âm Hồn cốc.
Âm Hồn cốc một vào một ra, thời gian mặc dù không dài, thế nhưng lại hung hiểm vô cùng, nếu không phải nhiều lần quyết định thật nhanh, sợ rằng hắn đã sớm vẫn lạc.
Cho dù nguy hiểm, thế nhưng thu hoạch cũng cực lớn, không nói tới thu phục đám người Phù Ám triều, quan trọng hơn là còn tìm được Tầm Lệnh phù và Phá Ấn Luân, có hai thứ này, việc trở thành Chúa Tể chỉ sợ cũng không phải là việc quá khó khăn.
- Đi Thiên Xu đình!
Trở lại chiến trường tam giới, Nhiếp Vân tìm kiếm phương hướng của Phù Ám triều nhận, sau đó mang mọi người nhanh chóng tiến lên.
Thiên Xu đình là trung tâm chiến trường tam giới, Ngụy bản nguyên và Hỗn Độn vương phù lệnh mà đám người Phù Ám triều muốn tìm đều ở nơi đó, hạch tâm tam giới mà hắn muốn tìm cũng rất có thể ở đó, đương nhiên hắn phải đi qua nhìn xem một chút.
Mọi người không có phi hành mà là đi bộ tiến lên. Liên tục đi bảy ngày bảy đêm, đi tới một chỗ bình nguyên to lớn.
Chung quanh bình nguyên có mấy chục tòa núi cao xoay quanh, tựa như cái đình, bao phủ địa thế chung quanh, tạo thành một chỗ địa hình và phong thủy đặc thù. Linh khí ở nơi này rõ ràng so với những nơi khác càng thêm đầy đủ. nếu như tu luyện ở chỗ này, nhất định sẽ làm chơi ăn thật.
- Đây chính là Thiên Xu đình!
Phù Ám Triều có kinh nghiệm nhiều lần tới chiến trường tam giới cho nên lúc này mới gật đầu khẳng định một cái.
- Nạp hình tụ thế, hội tụ tất cả linh khí và sinh cơ trong chiến trường tam giới, chỗ này chắc là trung tâm!
Không cần đối phương nói thì Nhiếp Vân cũng đã nhìn ra được.