Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 817
Chương 817
“Cô có thấy cậu của cháu tốt không?”
“Khá tốt, là một người không tồi đâu.”
“Vậy cô cưới cậu về đi, được không ạ? Coi như là làm phúc…”
“Ừm…”
Bạch Thư Hân đầu đầy vạch đen. cưới anh ta về là cái quỷ gì thế?
“Ngươi cứ vậy mà muốn đá cậu của cháu ra ngoài đường sao?”
“Đúng vậy. Trong nhà không nuôi được kẻ ăn không ngồi rồi…”
“Ha ha, ăn không ngồi rồi. Được rồi được rồi, cô sẽ tìm mấy người nữa để giới thiệu cho cậu. Chuyện của cậu, cháu không cần quan tâm nữa nhé, ngoan ngoãn ngủ đi, cô đợi cháu rồi mới ngủ.”
“Được. Vậy chúc Tiểu Bạch ngủ ngon nha.”
Sau lời chúc ngủ ngon, Cố Cố liền chui vào chăn, rất nhanh sau đó đã ngủ say.
Bạch Thư Hân có chút đói bụng bèn xuống nhà tìm đồ ăn.
Không ngờ rằng Ôn Mạc Ngôn vẫn chưa đi ngủ, vừa bước từ thư phòng ra, trên tay còn cầm hai quyển sách.
Cô xuất phát từ phép lịch sự nói: “Em hơi đói nên đi nấu bữa khuya, anh có ăn cùng không?”
“Có..Có ăn…”
“Vậy cùng nhau đi, xem trong bếp có gì ăn được không?”
Cô xuống nhà mở tủ lạnh phát hiện bên trong chẳng còn tý cơm thừa nào. Muốn làm cơm rang trứng cũng không được.
Quả nhiên là nhà giàu có, không tìm được chút cơm thừa canh cặn nào cả.
Đến sủi cảo đông lạnh cũng không có luôn, vậy ăn cái gì bây giờ?
“Thôi bỏ đi, không ăn nữa. Uống cốc nước rồi lên đi ngủ vậy.”
“Có mì Ý… ăn mì Ý được không?”
“Nhưng em không biết…”
“Để anh… anh làm cho.”
“Có phải quá phiền phức không?”
“Không…”
Anh nói còn chưa nói hết câu, Bạch Thư Hân đã bảo: “Anh làm đi, đừng nói gì nữa.”
Ôn Mạc Ngôn cũng thở một hơi nhẹ nhõm. Nhìn thấy cô anh thật sự không thể nói chuyện bình thường được.
Không nói gì với nhau cũng khá thoải mái.
Bạch Thư Hân nhìn anh lấy ra từ trong tủ lạnh nào là thịt bò tươi, ớt xanh, cà rốt…
Một bên luộc mì, một bên thái rau.
Đợi đến lúc mì gần được, anh bắt đầu xào thăn bò sốt tiêu đen.
Không lâu sau cô đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, ngón tay hơi gõ xuống bàn.
Mà bụng của cô đã cảm nhận được, phát ra âm thanh đòi ăn.
“Sắp được ăn chưa?” Bạch Thư Hân đã có chút không chờ được bèn hỏi thử.
“Sắp rồi… Xong ngay đây.”