Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1942
Chương 1942
Dường như anh ta rất quen thuộc địa hình khu vực này, rẽ trái rẽ phải, rất nhanh đã đi vào đường nhỏ trong rừng Con đường gập ghềnh đầy khúc khuỷu, phía trước mặt còn có vài ngã rẽ.
Phó Minh Tước còn chưa chạy đến chỗ ngã rẽ đã nói: “Ôm đầu, chuẩn bị nhảy xuống xe”
“Nhảy… Nhảy xuống xe?”
“Bây giờ tôi chuẩn bị giảm tốc độ, cô cứ tìm cái khe nào nhảy vào đó đi”
“Vậy còn anh?”
“Tôi lái xe chạy về trước, cô đi vào rừng rậm, chuyện này không có liên quan gì đến cô.
Cầm chắc cái này đi, đây là món quà tặng chị cô”
Khuôn mặt Phó Minh Tước đầy vẻ nghiêm túc, anh quyến luyến nhìn áo cưới của Nữ hoàng, cuối cùng nhẫn tâm quay mặt đi chỗ khác.
Anh ta đã chuẩn bị tốt tâm lý phải chết rồi.
Dự tính xấu nhất là phải chết, đối với anh †a mà nói có lẽ chết chính là sự giải thoát tốt nhất.
“Cùng nhau đi đi, tiếp tục chạy xe về phía trước. Tại sao anh không nghĩ phía trước vẫn còn đường sống chứ?”
“Ừ. Nhưng mà…”
“Điều này có nghĩa là cho dù chỉ có một tia hy vọng cũng không được từ bỏ, không chỉ vì bản thân anh, mà còn là vì chị. Chiến xe này không chạy được bao lâu nữa đâu, anh sẽ nhanh chóng bị bọn họ bắt được thôi. Trộm báu vật của Hoàng cung, chắc chẳn anh sẽ bị truy nã khắp mọi nơi. Rồi sau đó sẽ bị xử tử hình, anh muốn Dao Dao nhìn thấy tin anh chết trên TV sao?”
Câu nói cuối cùng là lời nói chứa tình cảm xuất phát từ tận đáy lòng.
Phó Minh Tước nhíu mày, không thể không thừa nhận Hứa Minh Tâm nói rất có lý.
Nếu đã như vậy, không bãng tìm một con đường sống.
Anh ta cắn răng, nói: “Tôi đi cùng với cô, cô chuẩn bị tinh thần nhảy xuống xe đi”
Hứa Minh Tâm ra sức gật đầu.
Lúc tốc độ xe chậm lại, Phó Minh Tước dùng bật lửa đốt chỗ ngồi phía sau xe.
“Anh làm gì vậy?”
“Để cho bọn họ nếm chút đau khổ”
Phó Minh Tước lạnh lùng nói.
Chờ đến khi tốc độ xe chậm lại, Hứa Minh Tâm nhanh chân nhảy khỏi xe.
Lúc này, cảm giác vô cùng đau đớn từ dưới chân truyền đến, cô cố gắng kìm nén và nhanh chóng lăn vào trong rừng Khoảnh khắc khi xe chậm lại, Phó Minh Tước dùng con dao quân đội để dưới chỗ ngồi, chắn chân ga lại, nhằm đảm bảo xe sẽ tiếp tục chạy về phía trước.
Tốc độ phản ứng của anh ta đã vượt qua người bình thường, Trong thời khắc nguy cấp như vậy mà anh †a còn có thể vững vàng bình tĩnh säp xếp hết tất cả mọi chuyện.
Anh ta nhanh chóng xuống xe, chớp mắt khi anh ta vừa nhảy xuống, tốc độ xe bỗng nhiên tăng lên, hơi lắc lư rồi phi thẳng vào sâu trong con đường nhỏ hẹp.
Mà anh ta nhanh chóng chạy theo Hứa Minh Tâm, trốn chung với cô dưới một lùm cây.