Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1630
Chương 1630
“Chào cô Minh Tâm”
“Ông cậu đần, lại nữa rồi.”
Một bên Cổ Cổ không nhịn được thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói.
Hứa Minh Tâm nhìn anh ta, suy nghĩ lập tức trở về một năm trước.
Thời điểm vừa gặp Ôn Mạc Ngôn, anh ta cũng chính là như vậy!
Ngượng nghịu thẹn thùng, nói chuyện với con gái thì dễ dàng đỏ mặt.
“Chào anh, Ôn Mạc Ngôn”
“Hôm nay chỉ có hai người đến thôi sao? Tôi… Tôi còn tưởng… Vẫn còn khách tới thăm?”
“Ôn Mạc Ngôn, nếu anh nhìn con gái mà không thể nói nên lời thì hãy nhìn sang một bên, đừng nhìn vào mặt của họ, anh thử một chút xem.” Cô có lòng tốt đề nghị, lập tức trả lời: “Không còn ai khác, hôm nay chỉ có hai chúng tôi.”
Ký ức có thể mờ mịt, nhưng tình cảm ở đáy lòng có thể xóa nhòa sao?
Vị khách mà Ôn Mạc Ngôn chờ mong là Bạch Thư Hân à?
Cô muốn truy hỏi, nhưng lại cảm thấy không thích hop.
Cô không nghĩ tới, hai người bọn họ, một người đi tha hương, một người đã quên hết tất cả.
Ôn Mạc Ngôn nghe nói như thế thì nhìn sang một bên, phát hiện thật sự có thể nói chuyện chay. Anh ta không khỏi có chút kích động, rốt cuộc cũng không cần phải nói chuyện lắp bắp nửa.
Khóe miệng vừa mới nhếch lên lại lập tức ngừng
Vì sao biện pháp này lại có hiệu quả?
Vì sao lại có cảm giác như đã từng quen biết?
Hình như đã từng có một cô gái nói lời này với anh
Chỉ là đầu óc của anh ta trống rỗng, giống như là bị tẩy cưỡng ép xóa đi vậy.
Tải nhợt khiến cho người ta không thở nổi.
Christie thấy sắc mặt của anh ta không tốt, lập tức tiến lên đỡ lấy cánh tay của anh ta nói: “Ôn Mạc Ngôn, em đi thử váy cưới cho anh xem nhé, hôm nay vừa mới lấy về, anh còn chưa được nhìn thấy bản cuối cùng nha.”
“ĐƯỢC ”
Ôn Mạc Ngôn gật đầu với sắc mặt trắng bệch, sau đó nhìn chằm chằm vào Hứa Minh Tâm một chút, quay người rời đi.
Hứa Minh Tâm cũng sợ mình mà đợi tiếp, sẽ không khống chế nổi nói ra chuyện thật sự, nên chỉ nói lung lai. ta. tung rằng cơ thể của mình không thoải mái, muốn về khách sạn.
“Anh đưa em trở về “Không cần, em tự bắt xe trở về, anh ở đây trở chuyện với chị Thanh Vân đi. Em… Em cũng muốn yên tĩnh một mình.“
“Vậy được rồi.”
Anh cũng không cưỡng cầu, anh biết Hứa Minh Tâm quan tâm đến Bạch Thư Hân, sợ cô ở chỗ này không chịu được thì mình cũng sẽ đau lòng.
Anh gọi xe cho cô, dặn cô nhớ phải gọi điện thoại cho anh.
Cô gật gật đầu, một đường về tới khách sạn.