Tử Di
Chương 189: Không tốt cảm giác
Chung Ly bị đả kích, một chút, sau đó liền cắn răng tiếp tục học.Thử vài lần tiện tay bắt lấy kinh văn cuối cùng mới thấy được hiệu quả. Nàng nhanh chóng học thuộc lòng từng câu từng chữ bắt được. Đầu óc đã không còn ong ong, mắt cũng không còn bị ánh sáng làm nhoè đi. Theo lời tiểu Thạch đầu nói thì nàng đã có năm phần nắm chắc học được Vãng Sinh chú.
Kiều Sơ Oanh một bên bắt lấy linh hồn, một bên hộ pháp cho Chung Ly, thấy vậy cũng có chút vui mừng.
Khó khăn lắm mới bắt được sáu phần kinh văn siêu độ, sắc trời đã chuyển thành đen ngòm. Tiền Thạch cùng Kiều Sơ Oanh bận bịu cũng ngồi xuống nghỉ ngơi, chỉ còn lại Chung chăm chỉ học tập. Hai người cẩn thận đốt lên một đống lửa, không làm phiền nàng.
Có vài tiểu anh linh tò mò liền bay đến vây quanh ba người, Tiền Thạch liền thân thiết gọi lại chúng:" Nôn nóng đầu thai sao? Chờ ta lại sức liền để ta giúp đỡ."
Đám anh linh nghe vậy lập tức hoảng sợ vội vàng biến mất tăm, đến khi lướt qua Chung Ly liền bị ánh sáng vàng kim bất ngờ đánh đến.
Chung Ly mở bừng mắt, hai tay thuần thục kết ấn niệm chú. Phạn âm phát ra nhu hoà dễ nghe vô cùng, khiến đám nhóc con ban đầu bị hoảng sợ cũng dần dần bình tĩnh lại.
Chung Ly lần đầu tiên siêu độ có chút không quen, nói ba dòng liền dừng lại ngẫm nghĩ khiến anh linh khi thì ngơ ngác khi thì hoảng loạn.
Tiền Thạch ngồi một bên chăm chú quan sát nàng, thi thoảng thấy anh linh sắp chạy thoát đều thuận tay giúp kéo trở về.
Đến khi trời tờ mờ sáng cuối cùng Chung Ly cũng tiễn đi thành công đám linh hồn đầu tiên. Nàng mệt mỏi ngã quỵ xuống đất, đôi lông mày nhíu thành một đường thẳng.
" Thật khó, không ngờ cho dù đã là tu sĩ cũng không phải luôn luôn sở hữu siêu đẳng trí nhớ."
" Kinh phật tương đối đặc thù, tỷ nếu không khắc nó trong tâm khảm sẽ rất dễ dàng quên mất."
" Ta vẫn là giúp ngươi đi bắt vong linh đi, vì ta tiến độ đã kéo dài thành như vậy." Chung Ly bò dậy nhấc một ngón tay ngang mặt nói.
" Không được, sư phụ nói không được dễ dàng bỏ cuộc, làm bất cứ điều gì cũng đều cần kiên trì."
"..." " Được."
Nghỉ ngơi một lát, Chung Ly liền tiếp tục công việc. Tốc độ cho dù chậm chạp nhưng rất chắc chắn, ít nhất đã không còn linh hồn nào tự tiện thoát khỏi nàng phạm vi thi pháp.
....
Suốt năm ngày, nàng cùng Tiền Thạch và Kiều Sơ Oanh liên tục siêu độ cuối cùng cũng thành công toàn bộ tiễn đi vong linh nơi này.
Giữa chừng có xảy ra chút trục trặc, một đám ác linh không biết từ đâu ra kích thích linh hồn bình thường khiến chúng phẫn nộ tránh khỏi siêu độ vòng. May mắn Tiền Thạch kịp lúc lấy ra một món Phật môn bảo bối mới khiến tình hình được khống chế.
Chung Ly mệt mỏi nằm trên đất, quanh thân có nhàn nhạt ánh sáng bao trùm. Rất nhanh chúng liền biến mất không dấu vết, có lẽ là công đức đi. Công đức giúp nàng xoá bỏ một phần sát nghiệp, cột sống vì thế đã thẳng hơn ba phần.
" Chúng ta tiếp theo muốn làm gì tiếp vậy tỷ tỷ." Tiền Thạch đi đấy lay dậy nàng hỏi.
" Đào mộ." Chung Ly nặn ra hai chữ rồi quay lưng với hắn, hoàn toàn bỏ lỡ vẻ mặt ngơ ngác của tiểu hài tử.
Kiều Sơ Oanh so với Tiền Thạch thì bình tĩnh hơn rất nhiều. Thấy Chung Ly dẫn đầu liền tiếp nhận một cái xẻng trực tiếp đào hố." Cẩn thận chút, bên dưới đều là độc trùng." Nàng đưa cho Kiều Sơ Oanh dụng cụ lao động không quên nhắc nhở.
" Tốt, ta sẽ chú ý." Kiều Sơ Oanh đáp lời.
" Tỷ tỷ thêm ta một người đi." Tiền Thạch cũng sắn tay áo chạy đến.
" Ngươi...vẫn là thôi đi." Lao động trẻ em, nàng không cần quá mức.
" Tỷ tỷ để ta siêu độ không ít vong linh, so đào đất chỉ hơn chứ không kém." Hắn giống như hiểu rõ ánh mắt của nàng liền lập tức trả lời.
"..." Suy cho cùng ta vẫn là một kẻ ác, đều đã vắt kiệt tiểu hài tử sức lao động.
...Ba người cùng đào, tốc độ thực sự nhanh, Kiều Sơ Oanh đào trúng một con sâu đen liền bị giật mình. Nhưng đã có nhắc nhở từ trước nên sâu hoàn toàn không thể tấn công đến nàng ấy.Chung Ly thấy Kiều Sơ Oanh kịp thời tránh đi, xẻng trong tay lập tức giơ lên đập xuống. Hắc trùng vặn vẹo vài cái rồi lập tức biến mất trong đất. Nàng hơi nheo mắt, tính toán phạm vi bãi chôn này quyết định sử dụng biện pháp mạnh." Hai người lui ra xa một chút."
Đến khi Kiều Sơ Oanh cùng Tiền Thạch lùi lại nàng trực tiếp phát nổ dưới đất. Sâu đen bị kích thích liền bò ra ngày một nhiều, số lượng còn lại ẩn nấp trong xương cốt liền lì lợm không chịu cử động. Xương cốt người cùng thú chết theo thời gian cùng ăn mòn đã dần mục nát, thích hợp đám trùng này đục xương sinh sống.
Chung Ly thần thức kín kẽ bắt từng ngóc ngách, nhanh chóng tìm kiếm điểm mấu chốt. Sâu trong đất nơi hắc sâu tụ tập ít nhất là một khoảng chân không, nàng một chút cũng không chần chừ dùng kiếm khí quét tớt.
Đất đổ sập xuống, dưới hố nằm lẳng lặng một hộp gỗ bình phàm. Bên ngoài lại không hề có chút nào dấu hiệu của thời gian." A Ly đám sâu này giải quyết sao?"
Ngợp trời hoả khiến không khí cũng vì vậy trở lên khô nóng, có thể thấy rõ ràng từng rung động do nhiệt lượng toả ra.
Chung Ly bắt lấy hộp gỗ cùng hai người rời đi, để lại mùi khét gay mũi trong không khí, bãi trôn thây ở nơi này coi như đã hoàn toàn biến mất.
" Đó là gì vậy tỷ tỷ." Tiền Thạch tò mò nhìn hộp gỗ trong tay Chung Ly.Ba người đáp xuống một hang động Chung Ly mới nói:" Thứ này ngươi có thể siêu độ không?"
" Là thứ gì, ta hoàn toàn không cảm nhận được nó hơi thở." Nam hài ngơ ngác trả lời.
Chung Ly nhẹ nhành mở ra hộp, linh khí sớm đã vao trùm ba người phòng tình huống bất trắc.
Tiền Thạch thấy hộp mở liền tò mò nhìn thử, không xem thì thôi xem rồi sắc mặt thoắt cái liền tái mét." Tỷ tỷ, thứ này thật sự tà ác."
Chung Ly nhìn ngón tay màu đen trong hộp, đôi lông mày nhíu chặt:" Đây là thứ gì?"
" Ta cũng cảm thấy thứ này thật không tốt, không phải sạch sẽ đồ vật." Kiều Sơ Oanh hơi lùi ra xa nói.
Chung Ly quan sát từng hoa văn trên ngón tay, nó đã hoàn toàn khô khốc, không hề có hiện tượng thối rữa.
' Là quỷ ngón tay.' A Lân lặng lẽ truyền âm.
Nàng soát cái liền đóng lại hộp, hơi thở áp bức cũng bị chặn lại. Nắp hộp loé lên chút ánh sáng, một đạo phong ấn đã được đánh vào. Chung Ly làm xong liền nhìn đến Tiền Thạch, thấy nam hài sắc mặt vẫn rất kém liền trêu trọc:" Phật môn ánh sáng cũng biết sợ sao?"
" Tỷ tỷ, thứ này không nên giữ bên người. Chúng ta trở về hỏi sư phụ, chắc hẳn sẽ có cách giải quyết."
" Sư phụ ngươi thực lợi hại đâu."
" Phải rồi, sư phụ ta chính là người lợi hại nhất trên đời này. Sẽ không có thứ ngài ấy không rõ." Nam hài hai mắt sáng lấp lánh, cảm xúc liền thay đổi tràn ngập tự hào.
" Lúc này nên cẩn thận chút, không cần lỗ mãng." Kiều Sơ Oanh tán đồng.
Chung Ly gật đầu lặng lẽ cất đi hộp gỗ, trong lòng thở dài: Vận may cả đời ta không lẽ đều dồn vào lúc chào đời? Tu luyện lâu như vậy nhặt được đều là đồ vật không thể tiếp nhận.
...
Ba người nhanh chóng trở về Đông Khơi thành, giữa đường may mắn gặp được một đám lâu la dâng lên dâng lên chút tài nguyên.
Tiểu Thạch liền xung phong tiến lên đánh người, pháp thuật dùng ra là thủ đoạn vượt ngoài phật tu. Quả nhiên như hắn nói, hắn tu chính là pháp.
Nhìn chết mất xác năm kẻ chặn đường cướp bóc, nội tâm Chung Ly: "•_•"
" Luyện khí kỳ cũng có lá gan cướp bóc trúc cơ tu sĩ. Thế đạo quả thực kỳ lạ." Kiều Sơ Oanh cảm thán.
" Là khởi đầu thôi, lá gan lớn vừa vặn làm tiểu bạch thử." Chung Ly nhàn nhạt đáp.
Nàng vừa dứt lời, không khí xung quanh liền lập tức thay đổi. Không khí trước mắt vặn vẹo, thình lình hiện ra bóng dáng sáu tu sĩ: ba nam, ba nữ.
Tu vi cao nhất là nữ tu đeo khăn che mặt, trúc cơ kỳ đỉnh vô cùng vững trãi. Còn lại năm người, tu vi lại đều đã ở trung kỳ đến hậu kỳ giai đoạn. Tổ hợp này chưa cần bàn đến thực lực, khí thế tụ lại đã có thể lập tức khiến tu sĩ trúc cơ giai đoạn đầu sợ mất mật.
" Xin chào." Chung Ly mỉm cười đối diện.
" Hân hạnh được gặp các vị tiền bối." Tiền Thạch cũng ngây thơ chào hỏi.Ngược lại với hai người, Kiều Sơ Oanh sắc mặt lại có chút không tốt nói:" Ta là Châu gia nhị thiếu phu nhân, không biết các vị đây là đang có ý gì?"
Nữ tu đeo khăn che mặt nhìn Kiều Sơ Oanh đánh giá, cuối cùng lên tiếng:" Nhiệm vụ thôi, có người treo thưởng giá cao lấy đi đầu các ngươi."
" Rất thẳng thắn. Không biết là ai đã treo thưởng đầu tại hạ?" Chung Ly lập tức đáp. Nhắm đến hẳn là nàng, dù sao ở nơi này danh tiếng của Châu gia cũng rất vang dội vì vậy Kiều tỷ tỷ mới dám dùng tên gia tộc để đè ép tâm lý đám người chặn đường.
Nữ tu dẫn đầu nhướng mày:" Biết để làm gì? Chết liền sẽ hôi phi yên diệt, minh bạch hay không quan trọng sao?"
" Tất nhiên là có, chết mở mắt sẽ rất khó coi. Người đã chết liền chết nhưng người sống nhìn lại cũng nên có chút mặt mũi."
" Nếu ngươi đã muốn biết như vậy, ta cũng không giấu diếm. Muốn lấy đầu ngươi người, ta không biết." Nữ tu hai mắt tràn đầy thản nhiên đáp.
" Hắn ra giá bao nhiêu, ta trả gấp ba. Chỉ cần các vị cùng ta diễn một vở kịch. Thế nào?" Nàng khoanh hai tay trước ngực, vô cùng hào phóng nói.
" Thành giao." Dẫn đầu nữ tu lập tức đáp. Nói xong liền nhìn Chung Ly mỉm cười, người đã chết tài sản tất sẽ thuộc về họ nhưng linh cảm bao nhiêu năm tu hành lại báo cho nàng rằng người này không hề đơn giản. Trực giác rất tốt dùng, nếu sơ sẩy một chút không phải tu luyện quãng đường đều sẽ bỏ phí.
Kiều Sơ Oanh + Tiền Thạch đã sẵn sàng chiến đấu, lúc này chỉ có thể há to miệng nhìn Chung Ly vài ba câu liền giải quyết vấn đề.
Nàng thấy vậy quay qua nhìn họ:" Vấn đề có thể giải quyết bằng tiền liền không lớn."
Nói xong liền dẫn đầu đi đến đối diện trúc cơ kỳ đỉnh nữ tu. " Ta kêu Thiên Thiên, ngươi hẳn là Chung Ly." Đổi lại lần này là nữ tu thân thiện chào hỏi.
Chung Ly cùng người này bắt tay, khuôn mặt lại không hề biểu lộ cảm xúc." Kế hoạch xử tại hạ như thế nào? Không biết Thiên Thiên đạo hữu có tiện kể lại?"
" Tất nhiên được, đầu ngươi treo thưởng năm nghìn trung phẩm linh thạch, chúng ta phải khó khăn lắm mới cướp được nhiệm vụ này."
" Vậy còn năm tu sĩ luyện khí kỳ phía trước?"
" Hừ, nhận không nổi nhiệm vụ cấp bậc liền liều tất cả ra tay. Đám không có đầu óc như vậy chết xứng đáng."
" Trọng tâm, lấy chỉ có mình đầu tại hạ?" Nàng hơi liếc nhìn Kiều Sơ Oanh sau đó quả quyết khẳng định.
Kiều Sơ Oanh sắc mặt hơi tái, mím môi không phát biểu ý kiến.
" Đúng vậy, lấy chỉ có đầu của ngươi. Còn lại người chúng ta không được phép làm thương tổn." Thiên Thiên gật gù đáp. Nhưng khi nhìn thấy Tiền Thạch liền có chút nghi hoặc hỏi:" Bé trai này hoàn toàn không nằm trong kế hoạch. Ngươi là nửa đường nhặt được sao?"
Chung Ly cười nhạt đáp:" Ngươi không biết nhưng ta đã có thể đoán được kẻ muốn lấy ta đầu là ai. Phải không Kiều tỷ tỷ?"
Kiều Sơ Oanh bả vai hơi run, nhìn thẳng nàng đáp:" Đó là do muội suy đoán, nếu ta nói kẻ thù của muội ở Đông vực này cũng không ít, sẽ sai sao?"
Chung Ly gật gù:" Tỷ nói không sai nhưng tỷ quên rằng kẻ có thể nắm rõ ta hành tung lại có thể có mấy người. Nếu đã không tin vậy chi bằng ta mời tỷ xem một vở kịch."