Tiên Quốc Đại Đế
Chương 780: Kỳ Nghỉ Thứ Nhất
Âm phủ, đằng trước Tôn Thiên điện.
Tả Hồng đi ra khỏi Tả Hồng, đám đệ tử của Tả gia nhanh chóng vây quanh gã.
Tả Hồng không nói chuyện, mang theo đám đệ tử của Tả gia nhanh chóng đi hướng đại điện mình cư ngụ.
Một đệ tử của Tả gia sốt ruột hỏi:
- Lão tổ tông, Hóa Tôn Thiên thánh nhân nói như thế nào? Mối thù của mấy vị lão tổ tông sẽ ra sao?
Tả Hồng ánh mắt lạnh lùng nói:
- Mối thù của đám Tả Thanh nhất định phải trả, Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý rồi.
- Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý sao?
Tả Hồng gật đầu, nói:
- Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã hứa đích thân ra tay.
Mọi người kinh ngạc nói:
- A?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Chúng ta thêm sức cho Hóa Tôn Thiên thánh nhân đi.
- Cái gì?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Truyền tin tức này ra, nói là Hóa Tôn Thiên thánh nhân đang trị thương, khi đã lành vết thương sẽ mang theo thiên uy hủy diệt Đại Trăn thánh đình!
- Tung tin đi?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Mặc dù Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý nhưng ta phòng ngừa vạn nhất, khiến thánh nhân không thể không đi!
- Tuân lệnh!
- - - - - - - - - - - - - - - - -
Dương gian, Hàm Dương.
Phía nam Hàm Dương có một vùng đất thoáng đãng, trên bầu trời lôi vân chớp động.
Ầm ầm!
Kiếp vân cuồn cuộn, lắc lư kịch liệt.
Bên dưới, chân núi có nhiều quân đội canh giữ.
Dưới chân núi xoay quanh ba cự long là Man Long, Thất Sát, Long Ngũ. Trong đó Thất Sát mình đầy thương tích, nhưng trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Bên cạnh Man Long, Thất Sát, Long Ngũ có đám thần tử của Đại Trăn thánh đình là Lý Tư, Doãn Hận Thiên, Lã Bất Vi, Dịch Phong.
Long Ngũ hâm mộ nhìn Thất Sát, nói:
- Chúc mừng ngươi được đền bù như nguyện! Rốt cuộc độ kiếp xong, thành tựu Tổ Tiên!
Thất Sát đắc ý nói:
- Ha ha ha ha ha! Tiểu Ngũ a, ngươi không cũng giống vậy, hoàng hậu đích thân ra tay giải nguyền rủa cho ngươi, không phải ngươi biết nói chuyện sao?
Man Long ở một bên cười khổ.
Thất Sát bĩu môi nói:
- Man Long, ngươi hãy thỏa mãn đi, hãy nghĩ tình huống của ngươi đi, đây chính là ngươi tự tìm, thánh vương nhân từ, ngươi lại lập công, công phạt Man Long cương vực, bởi vậy Mông Điềm mới không giết hết tộc nhân của ngươi. Nếu đổi lại là ngươi thì có làm được như vậy không?
Man Long gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
- Đại Trăn thánh đình thưởng phạt nghiêm minh, chỉ cần lập công nhiều thì thánh vương chưa bao giờ keo kiệt, Tổ Tiên này không phải nói được thưởng là sẽ cho. thánh đình khác làm gì có phúc lợi như vậy?
Thất Sát được đến chỗ tốt, hiện tại hết sức tâng bốc Đại Trăn thánh đình, đương nhiên có lẽ gã muốn nịnh trọng thần Đại Trăn đứng bên cạnh.
Song long không nói chuyện.
Thất Sát khuyên song long:
- Hơn nữa, ta cảm giác Đại Trăn thánh đình có tiền đồ phát triển rất lớn. Trong khi chúng ta đi đạo tràng của thánh nhân thì có Tổ Tiên lộn xộn muốn xông vào Hoàng Tuyền lộ, kết quả bị Kim Đại Vũ, Bạch Đế Thiên vây công, cuối cùng bị Bạch Đế Thiên giết chết, Bạch Đế Thiên cũng thành tựu tổ tiên! Ta tin tưởng cứ tiếp tục như vậy thì Đại Trăn thánh đình sẽ tụ tập ngày càng nhiều người, cũng sẽ càng lúc càng mạnh. Hai người các ngươi đừng có nhăn nhó nữa!
Song long ngẫm nghĩ, cuối cùng gật đầu.
Ầm ầm!
Phía xa kiếp vân bỗng nổ tung.
Có tiếng hổ rống điếc tai vang vọng:
- Grao!
Bạch Đế Thiên đứng trong khu vực kiếp vân tán loạn, trong mắt đầy hưng phấn.
Dịch Phong cười nói:
- Chúc mừng Bạch chí tôn.
Lã Bất Vi, Lý Tư, Doãn Hận Thiên cũng cười tủm tỉm gật đầu.
Bạch Đế Thiên cười nói:
- Bốn vị đại nhân cũng thành tựu Tổ Tiên, cùng vui, cùng vui!
Mọi người nhìn nhau cười.
Dịch Phong cười nói:
- Tốt lắm, tất cả đều thành tựu Tổ Tiên, vậy chúng ta nên trở về phục mệnh!
Đám người gật đầu, nói:
- Tốt!
Mọi người chuẩn bị hướng về Hàm Dương thì Lã Bất Vi bỗng bay tới trước mặt ba long.
Lã Bất Vi kêu lên:
- Man Long!
Man Long rất khách sáo nói:
- Lữ đại nhân!
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Có nghe những lời Thất Sát đã nói không?
Thất Sát ở một bên hưng phấn.
Man Long gật đầu, nói:
- Có!
Lã Bất Vi nói:
- Lúc trước ngươi xúc phạm phạm Hàm Dương, thánh vương không truy cứu, cho ngươi kéo xe, đây là ân sủng với ngươi. Về sự việc đạo tràng của thánh nhân lần này ngươi có ra sức, thánh vương có dặn là có công liền thưởng, ngươi có thể khuyên những hậu đại của ngươi gia nhập vào Đại Trăn thánh đình, Đại Trăn tuyệt đối sẽ đối xử với các ngươi. Đại Trăn thánh đình ta thì ít nhất sẽ được Đại Trăn, có ngươi che chở. Lưu lạc ở bên ngoài rất có thể bị một số người âm mưu, lợi dụng, còn ảnh hưởng đến ngươi. Có muốn hay không tùy ngươi.
Ánh mắt Man Long chớp lóe, đây là muốn hoàn toàn nuốt Man Long cương vực. Nhưng Man Long nghĩ lại, cười khổ, đúng như Thất Sát đã nói, Diêm Xuyên đã rất nhân tà với gã.
Man Long gật đầu, nói:
- Được rồi, ta sẽ đi nói.
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Ừm!
Thất Sát chỉ vào Long Ngũ, nói:
- Lữ đại nhân, hôm đó Tiểu Ngũ cũng rất cố gắng!
Long Ngũ cảm kích nhìn Thất Sát.
Lã Bất Vi mỉm cười nói:
- Yên tâm đi, ở Đại Trăn thánh đình, có công sẽ thưởng, có sai liền phạt. Ta đã thỉnh chỉ thánh vương rồi, cho phép Long Ngũ trở về Đông hải thăm người thân, thời hạn là một tháng. Sau một một tháng phải quay về!
Long Ngũ kích động hỏi:
- A? Cho ta trở về?
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Ta đã nói xong, bắt đầu từ ngày mai đi, trời hạn một tháng.
Lã Bất Vi nói rồi cùng với các quan viên bay hướng Hàm Dương.
Long Ngũ có cảm giác như nằm mơ:
- Ta có thể trở về? Ta có thể trở về?
Này, này sao có thể? Thánh vương thật sự cho mình rời đi?
Thất Sát cười nói:
- Nếu thánh vương đã mở miệng thì dĩ nhiên là nói một không hai! Tiểu Ngũ, chúc mừng ngươi!
Long Ngũ hơi kích động nói:
- Ta, này....
Thất Sát trầm giọng phân tích:
- Nhưng ta thấy Lữ đại nhân chưa bao giờ mua bán lỗ vốn. Bao gồm ta, lần này lập công lao mặc dù lớn nhưng không đến mức ban thưởng cho ta một Tổ Tiên. Đây là chứng minh cho ngươi, cũng cho các thần tử Đại Trăn thánh đình thấy, chỉ cần cố gắng kiến công thì thánh vương không tiếc ban thưởng, mà ngươi, hoàng hậu giải nguyền rủa cho ngươi đã là ân đức cao dầy. Cho ngươi về Đông Hải là ý của Lữ đại nhân, nếu thánh vương đồng ý thì hiển nhiên trong đó còn có ý gì khác.
Man Long ở một bên gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Song long phân tích giùm Long Ngũ, khiến gã ban đầu kích động nháy mắt bình tĩnh trở lại.
Long Ngũ nhíu mày hỏi:
- Thánh vương muốn ta làm cái gì?
Man Long phân tích:
- Ta nhớ là thánh vương rất chú trọng Đông Hải Long Hoàng, từng mời hắn làm quốc thú chí tôn của Đại Trăn thánh đình.
Long Ngũ nhướng mày nói:
- Cái gì? Kêu ta khuyên nhủ Long Hoàng?
Thất Sát thấm thía nói:
- Chúng ta đã nghe, thấy, ngươi còn không nhìn ra Đại Trăn thánh đình nổi lên sao? Không phải Đại Trăn thánh đình trèo cao Đông Hải Long tộc ngươi, là Đông Hải Long tộc ngươi trèo cao Đại Trăn thánh đình! Các quốc thú chí tôn của Đại Trăn thánh đình như thế nào ngươi không thấy sao?
Tả Hồng đi ra khỏi Tả Hồng, đám đệ tử của Tả gia nhanh chóng vây quanh gã.
Tả Hồng không nói chuyện, mang theo đám đệ tử của Tả gia nhanh chóng đi hướng đại điện mình cư ngụ.
Một đệ tử của Tả gia sốt ruột hỏi:
- Lão tổ tông, Hóa Tôn Thiên thánh nhân nói như thế nào? Mối thù của mấy vị lão tổ tông sẽ ra sao?
Tả Hồng ánh mắt lạnh lùng nói:
- Mối thù của đám Tả Thanh nhất định phải trả, Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý rồi.
- Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý sao?
Tả Hồng gật đầu, nói:
- Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã hứa đích thân ra tay.
Mọi người kinh ngạc nói:
- A?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Chúng ta thêm sức cho Hóa Tôn Thiên thánh nhân đi.
- Cái gì?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Truyền tin tức này ra, nói là Hóa Tôn Thiên thánh nhân đang trị thương, khi đã lành vết thương sẽ mang theo thiên uy hủy diệt Đại Trăn thánh đình!
- Tung tin đi?
Tả Hồng trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Mặc dù Hóa Tôn Thiên thánh nhân đã đồng ý nhưng ta phòng ngừa vạn nhất, khiến thánh nhân không thể không đi!
- Tuân lệnh!
- - - - - - - - - - - - - - - - -
Dương gian, Hàm Dương.
Phía nam Hàm Dương có một vùng đất thoáng đãng, trên bầu trời lôi vân chớp động.
Ầm ầm!
Kiếp vân cuồn cuộn, lắc lư kịch liệt.
Bên dưới, chân núi có nhiều quân đội canh giữ.
Dưới chân núi xoay quanh ba cự long là Man Long, Thất Sát, Long Ngũ. Trong đó Thất Sát mình đầy thương tích, nhưng trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Bên cạnh Man Long, Thất Sát, Long Ngũ có đám thần tử của Đại Trăn thánh đình là Lý Tư, Doãn Hận Thiên, Lã Bất Vi, Dịch Phong.
Long Ngũ hâm mộ nhìn Thất Sát, nói:
- Chúc mừng ngươi được đền bù như nguyện! Rốt cuộc độ kiếp xong, thành tựu Tổ Tiên!
Thất Sát đắc ý nói:
- Ha ha ha ha ha! Tiểu Ngũ a, ngươi không cũng giống vậy, hoàng hậu đích thân ra tay giải nguyền rủa cho ngươi, không phải ngươi biết nói chuyện sao?
Man Long ở một bên cười khổ.
Thất Sát bĩu môi nói:
- Man Long, ngươi hãy thỏa mãn đi, hãy nghĩ tình huống của ngươi đi, đây chính là ngươi tự tìm, thánh vương nhân từ, ngươi lại lập công, công phạt Man Long cương vực, bởi vậy Mông Điềm mới không giết hết tộc nhân của ngươi. Nếu đổi lại là ngươi thì có làm được như vậy không?
Man Long gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
- Đại Trăn thánh đình thưởng phạt nghiêm minh, chỉ cần lập công nhiều thì thánh vương chưa bao giờ keo kiệt, Tổ Tiên này không phải nói được thưởng là sẽ cho. thánh đình khác làm gì có phúc lợi như vậy?
Thất Sát được đến chỗ tốt, hiện tại hết sức tâng bốc Đại Trăn thánh đình, đương nhiên có lẽ gã muốn nịnh trọng thần Đại Trăn đứng bên cạnh.
Song long không nói chuyện.
Thất Sát khuyên song long:
- Hơn nữa, ta cảm giác Đại Trăn thánh đình có tiền đồ phát triển rất lớn. Trong khi chúng ta đi đạo tràng của thánh nhân thì có Tổ Tiên lộn xộn muốn xông vào Hoàng Tuyền lộ, kết quả bị Kim Đại Vũ, Bạch Đế Thiên vây công, cuối cùng bị Bạch Đế Thiên giết chết, Bạch Đế Thiên cũng thành tựu tổ tiên! Ta tin tưởng cứ tiếp tục như vậy thì Đại Trăn thánh đình sẽ tụ tập ngày càng nhiều người, cũng sẽ càng lúc càng mạnh. Hai người các ngươi đừng có nhăn nhó nữa!
Song long ngẫm nghĩ, cuối cùng gật đầu.
Ầm ầm!
Phía xa kiếp vân bỗng nổ tung.
Có tiếng hổ rống điếc tai vang vọng:
- Grao!
Bạch Đế Thiên đứng trong khu vực kiếp vân tán loạn, trong mắt đầy hưng phấn.
Dịch Phong cười nói:
- Chúc mừng Bạch chí tôn.
Lã Bất Vi, Lý Tư, Doãn Hận Thiên cũng cười tủm tỉm gật đầu.
Bạch Đế Thiên cười nói:
- Bốn vị đại nhân cũng thành tựu Tổ Tiên, cùng vui, cùng vui!
Mọi người nhìn nhau cười.
Dịch Phong cười nói:
- Tốt lắm, tất cả đều thành tựu Tổ Tiên, vậy chúng ta nên trở về phục mệnh!
Đám người gật đầu, nói:
- Tốt!
Mọi người chuẩn bị hướng về Hàm Dương thì Lã Bất Vi bỗng bay tới trước mặt ba long.
Lã Bất Vi kêu lên:
- Man Long!
Man Long rất khách sáo nói:
- Lữ đại nhân!
Lã Bất Vi cười hỏi:
- Có nghe những lời Thất Sát đã nói không?
Thất Sát ở một bên hưng phấn.
Man Long gật đầu, nói:
- Có!
Lã Bất Vi nói:
- Lúc trước ngươi xúc phạm phạm Hàm Dương, thánh vương không truy cứu, cho ngươi kéo xe, đây là ân sủng với ngươi. Về sự việc đạo tràng của thánh nhân lần này ngươi có ra sức, thánh vương có dặn là có công liền thưởng, ngươi có thể khuyên những hậu đại của ngươi gia nhập vào Đại Trăn thánh đình, Đại Trăn tuyệt đối sẽ đối xử với các ngươi. Đại Trăn thánh đình ta thì ít nhất sẽ được Đại Trăn, có ngươi che chở. Lưu lạc ở bên ngoài rất có thể bị một số người âm mưu, lợi dụng, còn ảnh hưởng đến ngươi. Có muốn hay không tùy ngươi.
Ánh mắt Man Long chớp lóe, đây là muốn hoàn toàn nuốt Man Long cương vực. Nhưng Man Long nghĩ lại, cười khổ, đúng như Thất Sát đã nói, Diêm Xuyên đã rất nhân tà với gã.
Man Long gật đầu, nói:
- Được rồi, ta sẽ đi nói.
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Ừm!
Thất Sát chỉ vào Long Ngũ, nói:
- Lữ đại nhân, hôm đó Tiểu Ngũ cũng rất cố gắng!
Long Ngũ cảm kích nhìn Thất Sát.
Lã Bất Vi mỉm cười nói:
- Yên tâm đi, ở Đại Trăn thánh đình, có công sẽ thưởng, có sai liền phạt. Ta đã thỉnh chỉ thánh vương rồi, cho phép Long Ngũ trở về Đông hải thăm người thân, thời hạn là một tháng. Sau một một tháng phải quay về!
Long Ngũ kích động hỏi:
- A? Cho ta trở về?
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Ta đã nói xong, bắt đầu từ ngày mai đi, trời hạn một tháng.
Lã Bất Vi nói rồi cùng với các quan viên bay hướng Hàm Dương.
Long Ngũ có cảm giác như nằm mơ:
- Ta có thể trở về? Ta có thể trở về?
Này, này sao có thể? Thánh vương thật sự cho mình rời đi?
Thất Sát cười nói:
- Nếu thánh vương đã mở miệng thì dĩ nhiên là nói một không hai! Tiểu Ngũ, chúc mừng ngươi!
Long Ngũ hơi kích động nói:
- Ta, này....
Thất Sát trầm giọng phân tích:
- Nhưng ta thấy Lữ đại nhân chưa bao giờ mua bán lỗ vốn. Bao gồm ta, lần này lập công lao mặc dù lớn nhưng không đến mức ban thưởng cho ta một Tổ Tiên. Đây là chứng minh cho ngươi, cũng cho các thần tử Đại Trăn thánh đình thấy, chỉ cần cố gắng kiến công thì thánh vương không tiếc ban thưởng, mà ngươi, hoàng hậu giải nguyền rủa cho ngươi đã là ân đức cao dầy. Cho ngươi về Đông Hải là ý của Lữ đại nhân, nếu thánh vương đồng ý thì hiển nhiên trong đó còn có ý gì khác.
Man Long ở một bên gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Song long phân tích giùm Long Ngũ, khiến gã ban đầu kích động nháy mắt bình tĩnh trở lại.
Long Ngũ nhíu mày hỏi:
- Thánh vương muốn ta làm cái gì?
Man Long phân tích:
- Ta nhớ là thánh vương rất chú trọng Đông Hải Long Hoàng, từng mời hắn làm quốc thú chí tôn của Đại Trăn thánh đình.
Long Ngũ nhướng mày nói:
- Cái gì? Kêu ta khuyên nhủ Long Hoàng?
Thất Sát thấm thía nói:
- Chúng ta đã nghe, thấy, ngươi còn không nhìn ra Đại Trăn thánh đình nổi lên sao? Không phải Đại Trăn thánh đình trèo cao Đông Hải Long tộc ngươi, là Đông Hải Long tộc ngươi trèo cao Đại Trăn thánh đình! Các quốc thú chí tôn của Đại Trăn thánh đình như thế nào ngươi không thấy sao?