Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1354: Thể Ngộ Thế Gian
Quyết định bản chất của mình, tất cả ngoại vật đều là hư ảo. Nó chỉ làm phần việc của mình, không nghe thấy mọi chuyện bên ngoài.
Trong nháy mắt này, Diêm Xuyên dường như thể ngộ ra được điều gì. Nhưng hắn lại không nắm bắt kịp. Diêm Xuyên đứng ở bên bờ sông mười ngày, vẫn không thể tiếp tục thể ngộ được thêm nữa.
- Có thể hóa thân thành nước, sẽ lĩnh hội được nhiều hơn đi!
Diêm Xuyên thả người nhảy vào trong sông lớn, tâm tư hòa nhập vào sông lớn, bản thân dường như hóa thành một phần của con sông lớn.
Ầm!
Sông lớn cuồn cuộn, Diêm Xuyên thuận sông mà xuống, dường như hóa thành một phần của nước sông, trùng kích khắp nơi, thế không thể chặn.
Nước sông chảy qua, mục tiêu chỉ một, dũng cảm tiến tới!
Ầm!
Sau khi lần lượt va chạm vào đá lớn hai bên bờ, hóa thành bọt, tiếp theo lại ngưng tụ, lại va chạm vào một tảng đá lớn.
Nước sông va nát, tiếp theo lại tụ lại.
Điều này giống như thần thông tự bạo của Diêm Xuyên, nổ tung, lại phục hồi như cũ.
Chỉ có điều không giống chính là, thần thông tự bạo sau khi phục hồi như cũ thân thể sẽ suy yếu hơn. Dù sao, sau vụ nổ tự bạo vụ năng lượng có sự tổn hao.
Càng bạo càng yếu.
Nhưng vì sao nước lại không như thế?
Càng bị phá tan, càng nhanh tụ lại, trở nên óng ánh long lanh, trong suốt, sức sống càng nhiều hơn?
Nước quá yên tĩnh thì lại thành nước đọng! Bây giờ nước tan nước tụ, lại càng lúc càng có sức sống hơn.
Có lẽ thần thông tự bạo của mình còn chưa được hoàn thiện. Nếu như có thể giống như nước vậy, mỗi lần tan ra, đều có thể mạnh hơn một phần, đây chẳng phải là càng tốt hơn sao?
Càng là nơi bình thường lại càng có thứ không tầm thường. Diêm Xuyên dường như đã tìm được thứ mình muốn. Hắn lẳng lặng cảm ngộ.
Trong thiên hạ cũng không ai biết Diêm Xuyên ở đâu, càng không thể ngờ được, đường đường Đại Đế một giới, lại shóa thành dòng nước bình thường nhất, xuôi dòng chảy xuống.
Sau một năm.
Ầm!
Tại cửa biển, Diêm Xuyên bị chảy vào biển rộng.
Theo dòng nước biển, Diêm Xuyên lao nhanh.
Những dòng nước này, theo ngày xưa Diêm Xuyên thấy, mặc cho mình bốc hơi, tụ lại nhào nặn. Nhưng khi ở trong đó, hán mới phát hiện, bất kỳ sự vật nào trên thế gian này đều có thể khiến mình cảm ngộ được chân lý của sinh mạng.
Nước là sinh mệnh nguyên thủy nhất.
Ở bên trong nước, Diêm Xuyên dường như có thể cảm nhận được rất nhiều chân lý trong thiên địa.
Ngày xưa bắt chước thiên đạo, hình thành thiên đạo tuần hoàn. Tuy rằng nhìn như lợi hại, nhưng rất nhiều lúc chỉ là mô phỏng theo thiên địa.
Đối với đại đạo rất nhiều điều chỉ biết sơ qua, không biết giá trị đích thực của nó.
Nhưng lúc này, Diêm Xuyên lại nương theo dòng nước, hiểu rõ được rất nhiều điều mà ngày xưa đã bỏ qua.
Trong biển rộng mênh mông có một vùng nước không đáng chú ý tới, tản ra hào quang mười sáu màu. Sau một năm, vùn nước này lại phát ra hào quang mười bảy màu.
Lại sau ba năm, khu vực nước này dần dần mơ hồ phát ra hào quang mười tám màu. Dường như có bảo vật tuyệt thế sắp xuất thế.
Diêm Xuyên đang muốn tìm kiếm, cũng không vội trở về. Hoặc là nói, cả người Diêm Xuyên đều chìm đắm ở trong thể ngộ huyền diệu này, dường như bản thân đã thật sự hóa thân thành một vùng nước.
Biện rộng bên ngoài cương vực Chân Long, nây đen dầy đặc che phủ, cuồng phong gào thét.
Ầm!
Một tiếng thiên lôi nổ vang, mưa đột nhiên xối xả đổ xuống.
Biển rộng cuộn trào, tiếng gió rít gào.
Từng trận sóng lớn trùng thiên, nghênh đón trận bão tố này.
Ở trong biển rộng, có một vùng nước phát ra màu sắc rực rỡ. Vùng nước này lúc thì phát ra hào quang mười sáu màu, một lúc lại phát ra hào quang mười bảy màu, một lúc lại phát ra mười tám màu. Màu sắc liên tục biến động qua lại.
Trừ có một màu sắc, không có bất kỳ sự thay đổi nào, gần giống như nước biển bình thường.
Ầm!
Một đạo lôi điện xông thẳng xuống.
Sóng lớn cuộn trài đón gió. Vùng nước với màu sắc rực rỡ lan truyền về phía lôi điện vừa phóng tới.
Nước và lôi điện va chạm hung mãnh. Nước chí nhu, lôi chí phong. Mặc dù biết rõ kết quả, lại không hề chùn bước
Ầm!
Trong nháy mắt vùng nước phát ra màu sắc rực rỡ bị bốc hơi thành hơi nước. Cả một vùng nước hoàn toàn tan biến. Nhưng mặc dù tan biến, lôi điện vẫn bị phân tán.
Hơi nước với màu sắc rực rỡ bốc hơi lên, bay lên trên không trung, dần dần hòa cùng với đám mây đen.
Trong nháy mắt, hơi nước biến thành mây đen, đối lập với vùng biển phía dưới.
Ầm!
Mây đen hình thành hạt căn bản lại tạo ra lôi điện cực lớn, đánh về phía biển rộng.
Một đạo lôi điện màu sắc rực rỡ xông thẳng về phía biển rộng.
Ầm!
Dường như tình cảnh lúc trước lặp lại. Lôi điện và nước biển lại va chạm.
Vù!
Lần này, sau khi va chạm qua đi, lại đột nhiên ngưng tụ ra thân ảnh của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên dần dần lại hóa thành hình người, ngồi ở trên mặt biển. Thể ngộ vừa nãy kia trải qua cũng thật kỳ lạ.
- Vạn vật thế gian đều có thể chuyển hóa lẫn nhau. Có lẽ ta chính là ngươi, ngươi chính là ta?
Hai mắt Diêm Xuyên mở ra. Trong hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang trùng thiên.
Ầm!
Mây đen tan đi, trời bỗng nhiên trở nên trong sáng.
- Thái cực? Hóa ra đây mới thực sự là thái cực. Thái cực diễn sinh vạn vật. Nhưng vạn vật cùng tông, đều vì thái cực! Hóa ra, tất cả đều giống nhau. Thái cực vĩnh hằng bất biến, động lòng vạn vật sinh!
Trong nháy mắt Diêm Xuyên thể ngộ ra vô số.
Tuy rằng tu vi vẫn là thập lục trọng thiên, nhưng Diêm Xuyên hiểu rõ, thập lục trọng thiên lúc này mạnh hơn so với ngày xưa không biết bao nhiêu lần.
- Ha ha ha ha ha!
Diêm Xuyên cười to, đạp không trùng thiên tiến về phía Hàm Dương.
...
Hàm Dương Thành.
Hàm Dương Thành ở bên trên một đầu rồng rất lớn. Lúc này, ở đầu rồng phía xa, lại có một ngọn núi đột ngột từ mặt đất mọc lên, bay vút lên trời, đạt tới độ cao tương đương với đầu rồng.
Đó là một ngọn núi hình thanh kiếm. Lúc này trên đỉnh núi có một nam tử áo trắng đang ngồi khoanh chân.
Đó chính là Kiếm Ngạo!
Một gian tửu lâu bên trong Hàm Dương Thành.
- Có nhìn thấy không? Đó chính là Kiếm Ngạo. Hẳn là hắn tới khiêu chiến Đại Đế!
- Kiếm Ngạo thật lợi hại. Ta cũng không có cách nào tới gần!
- Tới gần sao? Quanh thân hắn toàn là kiếm ý. Hắn đã tới đây chờ Đại Đế được ba năm. Từng ngọn cây cọng cỏ xung quanh hắn đều bị kiếm ý chém tới mức không mọc nổi. Nhưng nhờ cảm ngộ được kiếm ý của hắn, kiếm đạo của ta cũng tăng lên vô số!
- Đúng vậy. Hiện tại có rất nhiều tu giả từ bốn phương tám hướng đến đây, chính là muốn có thể quan sát kiếm ý của Kiếm Ngạo tăng cường kiếm đạo cho mình. Kiếm Ngạo thực sự quá mạnh mẽ!
- Người này là đệ nhất thiên hạ về kiếm đạo sao?
- Ba năm đã trôi qua. Vì sao tới giờ còn chưa thấy Đại Đế xuất chiến?
- Không phải Đại Đế sợ hắn rồi chứ?
- Thối lắm. Đại Đế sao lại phải sợ hắn?
- Vậy tại sao tới giờ Đại Đế còn chưa xuất hiện?
- Ngươi thì biết cái gì. Ta không biết nguyên nhân vì sao Đại Đế chưa xuất hiện. Nhưng ngươi có biết, vì sao Kiếm Ngạo tới khiêu chiến Đại Đế không?
- Vì sao?
- Bởi vì nghe đồn, năm đó hắn đã từng thua ở trong tay Đại Đế một lần!
- A?
Trong nháy mắt này, Diêm Xuyên dường như thể ngộ ra được điều gì. Nhưng hắn lại không nắm bắt kịp. Diêm Xuyên đứng ở bên bờ sông mười ngày, vẫn không thể tiếp tục thể ngộ được thêm nữa.
- Có thể hóa thân thành nước, sẽ lĩnh hội được nhiều hơn đi!
Diêm Xuyên thả người nhảy vào trong sông lớn, tâm tư hòa nhập vào sông lớn, bản thân dường như hóa thành một phần của con sông lớn.
Ầm!
Sông lớn cuồn cuộn, Diêm Xuyên thuận sông mà xuống, dường như hóa thành một phần của nước sông, trùng kích khắp nơi, thế không thể chặn.
Nước sông chảy qua, mục tiêu chỉ một, dũng cảm tiến tới!
Ầm!
Sau khi lần lượt va chạm vào đá lớn hai bên bờ, hóa thành bọt, tiếp theo lại ngưng tụ, lại va chạm vào một tảng đá lớn.
Nước sông va nát, tiếp theo lại tụ lại.
Điều này giống như thần thông tự bạo của Diêm Xuyên, nổ tung, lại phục hồi như cũ.
Chỉ có điều không giống chính là, thần thông tự bạo sau khi phục hồi như cũ thân thể sẽ suy yếu hơn. Dù sao, sau vụ nổ tự bạo vụ năng lượng có sự tổn hao.
Càng bạo càng yếu.
Nhưng vì sao nước lại không như thế?
Càng bị phá tan, càng nhanh tụ lại, trở nên óng ánh long lanh, trong suốt, sức sống càng nhiều hơn?
Nước quá yên tĩnh thì lại thành nước đọng! Bây giờ nước tan nước tụ, lại càng lúc càng có sức sống hơn.
Có lẽ thần thông tự bạo của mình còn chưa được hoàn thiện. Nếu như có thể giống như nước vậy, mỗi lần tan ra, đều có thể mạnh hơn một phần, đây chẳng phải là càng tốt hơn sao?
Càng là nơi bình thường lại càng có thứ không tầm thường. Diêm Xuyên dường như đã tìm được thứ mình muốn. Hắn lẳng lặng cảm ngộ.
Trong thiên hạ cũng không ai biết Diêm Xuyên ở đâu, càng không thể ngờ được, đường đường Đại Đế một giới, lại shóa thành dòng nước bình thường nhất, xuôi dòng chảy xuống.
Sau một năm.
Ầm!
Tại cửa biển, Diêm Xuyên bị chảy vào biển rộng.
Theo dòng nước biển, Diêm Xuyên lao nhanh.
Những dòng nước này, theo ngày xưa Diêm Xuyên thấy, mặc cho mình bốc hơi, tụ lại nhào nặn. Nhưng khi ở trong đó, hán mới phát hiện, bất kỳ sự vật nào trên thế gian này đều có thể khiến mình cảm ngộ được chân lý của sinh mạng.
Nước là sinh mệnh nguyên thủy nhất.
Ở bên trong nước, Diêm Xuyên dường như có thể cảm nhận được rất nhiều chân lý trong thiên địa.
Ngày xưa bắt chước thiên đạo, hình thành thiên đạo tuần hoàn. Tuy rằng nhìn như lợi hại, nhưng rất nhiều lúc chỉ là mô phỏng theo thiên địa.
Đối với đại đạo rất nhiều điều chỉ biết sơ qua, không biết giá trị đích thực của nó.
Nhưng lúc này, Diêm Xuyên lại nương theo dòng nước, hiểu rõ được rất nhiều điều mà ngày xưa đã bỏ qua.
Trong biển rộng mênh mông có một vùng nước không đáng chú ý tới, tản ra hào quang mười sáu màu. Sau một năm, vùn nước này lại phát ra hào quang mười bảy màu.
Lại sau ba năm, khu vực nước này dần dần mơ hồ phát ra hào quang mười tám màu. Dường như có bảo vật tuyệt thế sắp xuất thế.
Diêm Xuyên đang muốn tìm kiếm, cũng không vội trở về. Hoặc là nói, cả người Diêm Xuyên đều chìm đắm ở trong thể ngộ huyền diệu này, dường như bản thân đã thật sự hóa thân thành một vùng nước.
Biện rộng bên ngoài cương vực Chân Long, nây đen dầy đặc che phủ, cuồng phong gào thét.
Ầm!
Một tiếng thiên lôi nổ vang, mưa đột nhiên xối xả đổ xuống.
Biển rộng cuộn trào, tiếng gió rít gào.
Từng trận sóng lớn trùng thiên, nghênh đón trận bão tố này.
Ở trong biển rộng, có một vùng nước phát ra màu sắc rực rỡ. Vùng nước này lúc thì phát ra hào quang mười sáu màu, một lúc lại phát ra hào quang mười bảy màu, một lúc lại phát ra mười tám màu. Màu sắc liên tục biến động qua lại.
Trừ có một màu sắc, không có bất kỳ sự thay đổi nào, gần giống như nước biển bình thường.
Ầm!
Một đạo lôi điện xông thẳng xuống.
Sóng lớn cuộn trài đón gió. Vùng nước với màu sắc rực rỡ lan truyền về phía lôi điện vừa phóng tới.
Nước và lôi điện va chạm hung mãnh. Nước chí nhu, lôi chí phong. Mặc dù biết rõ kết quả, lại không hề chùn bước
Ầm!
Trong nháy mắt vùng nước phát ra màu sắc rực rỡ bị bốc hơi thành hơi nước. Cả một vùng nước hoàn toàn tan biến. Nhưng mặc dù tan biến, lôi điện vẫn bị phân tán.
Hơi nước với màu sắc rực rỡ bốc hơi lên, bay lên trên không trung, dần dần hòa cùng với đám mây đen.
Trong nháy mắt, hơi nước biến thành mây đen, đối lập với vùng biển phía dưới.
Ầm!
Mây đen hình thành hạt căn bản lại tạo ra lôi điện cực lớn, đánh về phía biển rộng.
Một đạo lôi điện màu sắc rực rỡ xông thẳng về phía biển rộng.
Ầm!
Dường như tình cảnh lúc trước lặp lại. Lôi điện và nước biển lại va chạm.
Vù!
Lần này, sau khi va chạm qua đi, lại đột nhiên ngưng tụ ra thân ảnh của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên dần dần lại hóa thành hình người, ngồi ở trên mặt biển. Thể ngộ vừa nãy kia trải qua cũng thật kỳ lạ.
- Vạn vật thế gian đều có thể chuyển hóa lẫn nhau. Có lẽ ta chính là ngươi, ngươi chính là ta?
Hai mắt Diêm Xuyên mở ra. Trong hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang trùng thiên.
Ầm!
Mây đen tan đi, trời bỗng nhiên trở nên trong sáng.
- Thái cực? Hóa ra đây mới thực sự là thái cực. Thái cực diễn sinh vạn vật. Nhưng vạn vật cùng tông, đều vì thái cực! Hóa ra, tất cả đều giống nhau. Thái cực vĩnh hằng bất biến, động lòng vạn vật sinh!
Trong nháy mắt Diêm Xuyên thể ngộ ra vô số.
Tuy rằng tu vi vẫn là thập lục trọng thiên, nhưng Diêm Xuyên hiểu rõ, thập lục trọng thiên lúc này mạnh hơn so với ngày xưa không biết bao nhiêu lần.
- Ha ha ha ha ha!
Diêm Xuyên cười to, đạp không trùng thiên tiến về phía Hàm Dương.
...
Hàm Dương Thành.
Hàm Dương Thành ở bên trên một đầu rồng rất lớn. Lúc này, ở đầu rồng phía xa, lại có một ngọn núi đột ngột từ mặt đất mọc lên, bay vút lên trời, đạt tới độ cao tương đương với đầu rồng.
Đó là một ngọn núi hình thanh kiếm. Lúc này trên đỉnh núi có một nam tử áo trắng đang ngồi khoanh chân.
Đó chính là Kiếm Ngạo!
Một gian tửu lâu bên trong Hàm Dương Thành.
- Có nhìn thấy không? Đó chính là Kiếm Ngạo. Hẳn là hắn tới khiêu chiến Đại Đế!
- Kiếm Ngạo thật lợi hại. Ta cũng không có cách nào tới gần!
- Tới gần sao? Quanh thân hắn toàn là kiếm ý. Hắn đã tới đây chờ Đại Đế được ba năm. Từng ngọn cây cọng cỏ xung quanh hắn đều bị kiếm ý chém tới mức không mọc nổi. Nhưng nhờ cảm ngộ được kiếm ý của hắn, kiếm đạo của ta cũng tăng lên vô số!
- Đúng vậy. Hiện tại có rất nhiều tu giả từ bốn phương tám hướng đến đây, chính là muốn có thể quan sát kiếm ý của Kiếm Ngạo tăng cường kiếm đạo cho mình. Kiếm Ngạo thực sự quá mạnh mẽ!
- Người này là đệ nhất thiên hạ về kiếm đạo sao?
- Ba năm đã trôi qua. Vì sao tới giờ còn chưa thấy Đại Đế xuất chiến?
- Không phải Đại Đế sợ hắn rồi chứ?
- Thối lắm. Đại Đế sao lại phải sợ hắn?
- Vậy tại sao tới giờ Đại Đế còn chưa xuất hiện?
- Ngươi thì biết cái gì. Ta không biết nguyên nhân vì sao Đại Đế chưa xuất hiện. Nhưng ngươi có biết, vì sao Kiếm Ngạo tới khiêu chiến Đại Đế không?
- Vì sao?
- Bởi vì nghe đồn, năm đó hắn đã từng thua ở trong tay Đại Đế một lần!
- A?