Tiệm Tạp Hóa Âm Dương
Chương 157
Cô theo bản năng xoay vai, sau đó lập tức đi về phía anh. “Châu Châu, tối hôm qua…”
“Tối hôm qua em ngủ trên sô pha, anh ôm em về phòng, giúp em cởi quần áo, đi lại bên ngoài một ngày, không sạch sẽ. Từ Dẫn Châu không đợi cô hỏi, liền thản nhiên thừa nhận. “Thuận tiện….. Cắn một chút, xin lỗi, Như Như, anh không khống chế được, có làm đau em không?”
Thẩm Như Như đỏ mặt: “… Cũng bình thường”
Lúc hai người nói chuyện, Vưu Nhất vừa vặn đi đến bên cạnh, cậu ấy gần đây được nghỉ học, vẫn ở Huyền Thiên Quan. Cậu ấy mơ hồ nghe bằng một lỗ tai, không biết hiểu lầm đi mức nào, cười bằng vẻ mặt bỉ ổi, hướng về phía Từ Dẫn Châu bằng đôi mắt quyến rũ nói: “Anh Từ, nhìn không ra đó nha, hóa ra anh là người như vậy~” Từ Dẫn Châu: “……
“Được rồi được rồi, tôi không quấy rầy các anh nữa, các anh tiếp tục đi ha, tiếp tục.” Vưu Nhất cười hi hi ha ha rời đi, nhìn bóng lưng sung sướng kia phảng phất hiện ra niềm vui ghê gớm.
Thẩm Như Như không nói gì nhìn theo tới lúc cậu ấy đi xa, xoay người ngồi xuống ghế đá, đánh giá cái bình trên bàn đá, hỏi: “Cái này từ đâu tới?”
“Là đồ của vị khách tối hôm qua để lại, dường như là đồ sứ đời Minh.” Từ Dẫn Châu cầm một cây chổi lông nhỏ, nhẹ nhàng cọ qua cọ lại trên mặt bình hoa, thuận đường đem chuyện lão bà bà phó thác nói lại.
Thẩm Như Như nghe xong chuyện của Ny Ny thì rất tức giận, đồng thời cũng cảm thấy buồn bực xen lẫn sự khó hiểu. Từ nhỏ cô đều lớn lên dưới sự quan tâm của trưởng bối trong nhà, thật sự không thể tưởng tượng được người làm mẹ vì sao có thể vì tư lợi mà đối xử với con gái ruột của mình như vậy.
“Chuyện này chúng ta cùng đi, Ny Ny là con gái, một mình anh đi không tiện” Cô suy nghĩ một chút, nói. “Người phụ nữ kia cũng quá đáng, phải đòi lại nhà và tiền mà bà ngoại Ny Ny để lại, nếu không cô bé chỉ là một đứa trẻ căn bản không có nguồn kinh tế.
“Được, tùy em” Thái độ của Từ Dẫn Châu cũng không nhiệt liệt cho lắm, sự đồng tình của anh có hạn, chuyện này đối với anh mà nói chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ mà thôi.
Bà lão cho địa chỉ của cô gái là ở trong thành phố, hai người thương lượng một ngày thích hợp đi tìm Ny Ny, sau khi kế hoạch hoàn thành thì tạm thời gác việc này sang một bên.
Từ Dẫn Châu rửa sạch bình hoa, đánh sáp, múc nước, cắm hai bông hoa vào, đặt trên bàn, trải qua chăm sóc vệ sinh tỉ mỉ, màu sắc của Cảnh Thái Lam hiện ra một cách hoàn mỹ, đặt bên cửa sổ vô cùng sáng mắt, du khách qua đường cũng không ít người bị hấp dẫn, phải dừng chân quan sát.
Thẩm Như Như ngồi ở bên cửa sổ bắt đầu vẽ bùa, không bao lâu sau tin nhắn nhắc nhở của điện thoại di động liên tiếp vang lên, cô liếc mắt nhìn, là tin nhắn cảm ơn của Lý Thông, anh ta chuyển tiền công tới, năm mươi ngàn tệ, còn nhiều hơn dự tính. Cô mở ngân hàng ra, lấy hai mươi ngàn tệ chuyển tới sổ sách của đạo quán, còn lại ba mươi vạn thì chia đều với Từ Dẫn Châu, mỗi người một nửa.
Lúc Từ Dẫn Châu nhận được tiền thì cười nhạt. “Em không cần đưa cho anh, anh không giúp được gì cả, chỉ là cùng em ra ngoài đi dạo một chút mà thôi”
Thẩm Như Như vung tay lên. “Biết là anh không thiếu tiền, nhưng nên cho vẫn phải cho, đừng khách sáo với em?
*
Cuối tuần, hai người lại ra ngoài, lái xe vào nội thành.
Bọn họ dựa theo địa chỉ mà bà lão để lại tìm tới, phát hiện đó là một tòa chung cư cũ nát. Chung cư đã lâu năm, cũng không có quản lý chung cư, mặc kệ nhìn từ bên ngoài hay bên trong, đều vô cùng cũ kỹ và dơ bẩn. Gần khu chung cư có một con phố quán bar, đó là nơi Ny Ny thường xuyên trà trộn vào.
Phía trước tòa nhà chung cư là cửa hàng, mở một loạt nhà hàng, lên lầu phải đi vòng ra ngõ nhỏ phía sau.
Ngõ nhỏ vô cùng hẹp, không chỉ chứa rác rưởi đầy đất, còn ấn rất nhiều quạt xả khí, mùi khói dầu trong phòng bếp nhà hàng tất cả đều thổi vào trong ngõ nhỏ này.
Thẩm Như Như mở cửa xuống xe trong nháy mắt liền cảm thấy khó chịu, không khí nơi này quá kém, sinh hoạt ở trấn Mộ Nguyên đã quen, đi tới nơi này có cảm giác hít thở không thông. Cô lấy từ trong túi ra một chiếc mặt nạ đeo vào, đứng trước tòa nhà chung cư quan sát địa hình và môi trường xung quanh một lúc.
Gần đây cô đọc không ít sách phong thủy, thỉnh thoảng trao đổi với Vưu Nhất, hiện tại đã có thể thấy được một ít chút phong thủy đơn giản. Phong thủy nơi này vô cùng đơn giản rõ ràng, nhà lầu đối diện ngã tư đường thì không tính đến, còn vừa vặn ở giữa hai ngã ba thành hình góc nhọn, hình thành kéo sát hung hãn.
Hơn nữa bốn góc của tòa nhà này không tạo tạo hình tròn, vẫn là trạng thái bén nhọn thông thường, càng xúc tiến sát khí sinh thành. Những người sống trong khu chung cư này dễ bị tai nạn ngoài ý muốn và rất kém may mån.
Thẩm Như Như nhìn đến nhập thần, thẳng đến khi phát hiện có người tới gần mình mới thu hồi tầm mắt, cô nhanh chóng bước sang một bên hai bước nhẹ nhàng tránh thoát được cuộc va chạm của đối phương. Chuẩn bị mở miệng xin lỗi thì thấy tên côn đồ sửng sốt một chút, mấy tên côn đồ ở đằng xa đi theo ở phía sau xem náo nhiệt cũng sững người một chút, quá trùng hợp đi, rõ ràng thiếu chút nữa sẽ đụng phải.
Tên côn đồ cố gắng muốn đụng cô nhưng giờ lại ngượng ngùng đứng trong chốc lát, muốn dùng biện pháp khác để bắt chuyện với Thẩm Như Như, hắn vừa rồi nhìn thấy, cô gái này từ trên một chiếc xe sang trọng đi xuống, bộ dạng rất xinh đẹp, lại có khí chất, tám chín phần là tình nhân của người có tiền bao nuôi ở nơi nào đó gần đây. Loại đàn bà này trong mười người thì bảy người đều có tham vọng không đáy, hắn thấy nhiều rồi, chỉ cần thủ đoạn thích đáng là có thể lợi dụng loại người, kiếm tiền sẽ rất nhanh.
Từ Dẫn Châu tìm chỗ dừng xe, lúc này còn chưa trở lại, Thẩm Như Như không tiện rời đi, thấy tên côn đồ này còn nóng lòng muốn thử, ánh mắt rét run nói: “Có việc gì sao?”
Tên côn đồ bị ánh mắt của cô nhìn đến sau lưng phát lạnh, nghĩ thầm người phụ nữ này thật là hung dữ, hắn ha ha cười khan một chút. “Khó gặp được mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nhịn không được muốn nhìn thêm vài lần. Cô ở gần đây sao, tôi chưa từng thấy quan Trầm Như Như: “Nơi này phong thủy kém như vậy, ai ở người đó xui xẻo”
Tên côn đồ lại sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn lại tiếp lời: “Mỹ nữ cô còn hiểu phong thủy nữa sao?” Thẩm Như Như thản nhiên dời ánh mắt khỏi khuôn mặt suy nhược của hắn: “Vậy bằng hữu của anh có nói, hôm nay không nên ra ngoài không?”
“Sao lại…” Tên côn đồ đang muốn mượn cơ hội trò chuyện tiếp, một chiếc xe máy bỗng nhiên từ xa nhanh như chớp xông đến, hắn còn chưa kịp nói xong, đã bị chiếc xe máy không có mắt kia đâm bay ra xa, bị xe kéo ra xa chừng hơn một trăm mét mới dừng lại.
Mấy tên côn đồ đằng xa xem náo nhiệt tất cả đều bị biến cố bất thình lình ấy dọa đến ngây người, bọn họ không để ý tới Thẩm Như Như, chạy như điên tới cứu người. Tên côn đồ bị xe kéo đi kia đã sớm rơi vào hôn mê, máu thịt trên người bị ma sát đến lẫn lộn.
Thẩm Như Như nhìn thoáng qua, cũng không quan tâm nữa, chỉ chốc lát sau Từ Dẫn Châu dừng xe xong trở lại, nhìn thấy sự cố phát sinh cách đó không xa còn liếc mắt một cái.
Hai người đều tự dán một cái ( bùa khử hôil, xuyên qua hẻm nhỏ ở phía sau lầu chung cư tiến vào chung cư, đi thang máy lên lầu 8, tìm được Ny Ny ở phòng 8024.
Cửa phòng đóng chặt, cửa coi như sạch sẽ, không chất đầy rác rưởi sinh hoạt như những phòng cửa khác.
“Tối hôm qua em ngủ trên sô pha, anh ôm em về phòng, giúp em cởi quần áo, đi lại bên ngoài một ngày, không sạch sẽ. Từ Dẫn Châu không đợi cô hỏi, liền thản nhiên thừa nhận. “Thuận tiện….. Cắn một chút, xin lỗi, Như Như, anh không khống chế được, có làm đau em không?”
Thẩm Như Như đỏ mặt: “… Cũng bình thường”
Lúc hai người nói chuyện, Vưu Nhất vừa vặn đi đến bên cạnh, cậu ấy gần đây được nghỉ học, vẫn ở Huyền Thiên Quan. Cậu ấy mơ hồ nghe bằng một lỗ tai, không biết hiểu lầm đi mức nào, cười bằng vẻ mặt bỉ ổi, hướng về phía Từ Dẫn Châu bằng đôi mắt quyến rũ nói: “Anh Từ, nhìn không ra đó nha, hóa ra anh là người như vậy~” Từ Dẫn Châu: “……
“Được rồi được rồi, tôi không quấy rầy các anh nữa, các anh tiếp tục đi ha, tiếp tục.” Vưu Nhất cười hi hi ha ha rời đi, nhìn bóng lưng sung sướng kia phảng phất hiện ra niềm vui ghê gớm.
Thẩm Như Như không nói gì nhìn theo tới lúc cậu ấy đi xa, xoay người ngồi xuống ghế đá, đánh giá cái bình trên bàn đá, hỏi: “Cái này từ đâu tới?”
“Là đồ của vị khách tối hôm qua để lại, dường như là đồ sứ đời Minh.” Từ Dẫn Châu cầm một cây chổi lông nhỏ, nhẹ nhàng cọ qua cọ lại trên mặt bình hoa, thuận đường đem chuyện lão bà bà phó thác nói lại.
Thẩm Như Như nghe xong chuyện của Ny Ny thì rất tức giận, đồng thời cũng cảm thấy buồn bực xen lẫn sự khó hiểu. Từ nhỏ cô đều lớn lên dưới sự quan tâm của trưởng bối trong nhà, thật sự không thể tưởng tượng được người làm mẹ vì sao có thể vì tư lợi mà đối xử với con gái ruột của mình như vậy.
“Chuyện này chúng ta cùng đi, Ny Ny là con gái, một mình anh đi không tiện” Cô suy nghĩ một chút, nói. “Người phụ nữ kia cũng quá đáng, phải đòi lại nhà và tiền mà bà ngoại Ny Ny để lại, nếu không cô bé chỉ là một đứa trẻ căn bản không có nguồn kinh tế.
“Được, tùy em” Thái độ của Từ Dẫn Châu cũng không nhiệt liệt cho lắm, sự đồng tình của anh có hạn, chuyện này đối với anh mà nói chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ mà thôi.
Bà lão cho địa chỉ của cô gái là ở trong thành phố, hai người thương lượng một ngày thích hợp đi tìm Ny Ny, sau khi kế hoạch hoàn thành thì tạm thời gác việc này sang một bên.
Từ Dẫn Châu rửa sạch bình hoa, đánh sáp, múc nước, cắm hai bông hoa vào, đặt trên bàn, trải qua chăm sóc vệ sinh tỉ mỉ, màu sắc của Cảnh Thái Lam hiện ra một cách hoàn mỹ, đặt bên cửa sổ vô cùng sáng mắt, du khách qua đường cũng không ít người bị hấp dẫn, phải dừng chân quan sát.
Thẩm Như Như ngồi ở bên cửa sổ bắt đầu vẽ bùa, không bao lâu sau tin nhắn nhắc nhở của điện thoại di động liên tiếp vang lên, cô liếc mắt nhìn, là tin nhắn cảm ơn của Lý Thông, anh ta chuyển tiền công tới, năm mươi ngàn tệ, còn nhiều hơn dự tính. Cô mở ngân hàng ra, lấy hai mươi ngàn tệ chuyển tới sổ sách của đạo quán, còn lại ba mươi vạn thì chia đều với Từ Dẫn Châu, mỗi người một nửa.
Lúc Từ Dẫn Châu nhận được tiền thì cười nhạt. “Em không cần đưa cho anh, anh không giúp được gì cả, chỉ là cùng em ra ngoài đi dạo một chút mà thôi”
Thẩm Như Như vung tay lên. “Biết là anh không thiếu tiền, nhưng nên cho vẫn phải cho, đừng khách sáo với em?
*
Cuối tuần, hai người lại ra ngoài, lái xe vào nội thành.
Bọn họ dựa theo địa chỉ mà bà lão để lại tìm tới, phát hiện đó là một tòa chung cư cũ nát. Chung cư đã lâu năm, cũng không có quản lý chung cư, mặc kệ nhìn từ bên ngoài hay bên trong, đều vô cùng cũ kỹ và dơ bẩn. Gần khu chung cư có một con phố quán bar, đó là nơi Ny Ny thường xuyên trà trộn vào.
Phía trước tòa nhà chung cư là cửa hàng, mở một loạt nhà hàng, lên lầu phải đi vòng ra ngõ nhỏ phía sau.
Ngõ nhỏ vô cùng hẹp, không chỉ chứa rác rưởi đầy đất, còn ấn rất nhiều quạt xả khí, mùi khói dầu trong phòng bếp nhà hàng tất cả đều thổi vào trong ngõ nhỏ này.
Thẩm Như Như mở cửa xuống xe trong nháy mắt liền cảm thấy khó chịu, không khí nơi này quá kém, sinh hoạt ở trấn Mộ Nguyên đã quen, đi tới nơi này có cảm giác hít thở không thông. Cô lấy từ trong túi ra một chiếc mặt nạ đeo vào, đứng trước tòa nhà chung cư quan sát địa hình và môi trường xung quanh một lúc.
Gần đây cô đọc không ít sách phong thủy, thỉnh thoảng trao đổi với Vưu Nhất, hiện tại đã có thể thấy được một ít chút phong thủy đơn giản. Phong thủy nơi này vô cùng đơn giản rõ ràng, nhà lầu đối diện ngã tư đường thì không tính đến, còn vừa vặn ở giữa hai ngã ba thành hình góc nhọn, hình thành kéo sát hung hãn.
Hơn nữa bốn góc của tòa nhà này không tạo tạo hình tròn, vẫn là trạng thái bén nhọn thông thường, càng xúc tiến sát khí sinh thành. Những người sống trong khu chung cư này dễ bị tai nạn ngoài ý muốn và rất kém may mån.
Thẩm Như Như nhìn đến nhập thần, thẳng đến khi phát hiện có người tới gần mình mới thu hồi tầm mắt, cô nhanh chóng bước sang một bên hai bước nhẹ nhàng tránh thoát được cuộc va chạm của đối phương. Chuẩn bị mở miệng xin lỗi thì thấy tên côn đồ sửng sốt một chút, mấy tên côn đồ ở đằng xa đi theo ở phía sau xem náo nhiệt cũng sững người một chút, quá trùng hợp đi, rõ ràng thiếu chút nữa sẽ đụng phải.
Tên côn đồ cố gắng muốn đụng cô nhưng giờ lại ngượng ngùng đứng trong chốc lát, muốn dùng biện pháp khác để bắt chuyện với Thẩm Như Như, hắn vừa rồi nhìn thấy, cô gái này từ trên một chiếc xe sang trọng đi xuống, bộ dạng rất xinh đẹp, lại có khí chất, tám chín phần là tình nhân của người có tiền bao nuôi ở nơi nào đó gần đây. Loại đàn bà này trong mười người thì bảy người đều có tham vọng không đáy, hắn thấy nhiều rồi, chỉ cần thủ đoạn thích đáng là có thể lợi dụng loại người, kiếm tiền sẽ rất nhanh.
Từ Dẫn Châu tìm chỗ dừng xe, lúc này còn chưa trở lại, Thẩm Như Như không tiện rời đi, thấy tên côn đồ này còn nóng lòng muốn thử, ánh mắt rét run nói: “Có việc gì sao?”
Tên côn đồ bị ánh mắt của cô nhìn đến sau lưng phát lạnh, nghĩ thầm người phụ nữ này thật là hung dữ, hắn ha ha cười khan một chút. “Khó gặp được mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nhịn không được muốn nhìn thêm vài lần. Cô ở gần đây sao, tôi chưa từng thấy quan Trầm Như Như: “Nơi này phong thủy kém như vậy, ai ở người đó xui xẻo”
Tên côn đồ lại sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn lại tiếp lời: “Mỹ nữ cô còn hiểu phong thủy nữa sao?” Thẩm Như Như thản nhiên dời ánh mắt khỏi khuôn mặt suy nhược của hắn: “Vậy bằng hữu của anh có nói, hôm nay không nên ra ngoài không?”
“Sao lại…” Tên côn đồ đang muốn mượn cơ hội trò chuyện tiếp, một chiếc xe máy bỗng nhiên từ xa nhanh như chớp xông đến, hắn còn chưa kịp nói xong, đã bị chiếc xe máy không có mắt kia đâm bay ra xa, bị xe kéo ra xa chừng hơn một trăm mét mới dừng lại.
Mấy tên côn đồ đằng xa xem náo nhiệt tất cả đều bị biến cố bất thình lình ấy dọa đến ngây người, bọn họ không để ý tới Thẩm Như Như, chạy như điên tới cứu người. Tên côn đồ bị xe kéo đi kia đã sớm rơi vào hôn mê, máu thịt trên người bị ma sát đến lẫn lộn.
Thẩm Như Như nhìn thoáng qua, cũng không quan tâm nữa, chỉ chốc lát sau Từ Dẫn Châu dừng xe xong trở lại, nhìn thấy sự cố phát sinh cách đó không xa còn liếc mắt một cái.
Hai người đều tự dán một cái ( bùa khử hôil, xuyên qua hẻm nhỏ ở phía sau lầu chung cư tiến vào chung cư, đi thang máy lên lầu 8, tìm được Ny Ny ở phòng 8024.
Cửa phòng đóng chặt, cửa coi như sạch sẽ, không chất đầy rác rưởi sinh hoạt như những phòng cửa khác.