Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1869: Toàn tông vây bắt Diệp Mặc



- Vương bát đản...
Đinh Giới đứng ở bên ngoài cửa tông môn Vô Già Âm Hà chửi ầm lên.
Vẻ mặt Thánh nữ Y Y ở bên cạnh rất lo lắng:
- Đinh Giới, hiện tại chúng ta phải làm thế nào?
Câu nói của Thánh nữ Y Y còn chưa dứt, thì đã nghe thấy hàng loạt âm thanh sấm rền vang lên. Vô Già Âm Hà trước đó còn có thể dùng thần thức để quan sát thì hiện giờ đã hoàn toàn biến mất.
- Con rùa già Vô Hồi kia phong bế sơn môn chính là muốn Diệp Mặc không thể thoát ra được. Còn thực lực hiện giờ của chúng ta thì quá thấp, cho dù có nóng vội cũng không thể giải quyết được chuyện gì.
Đinh Giới tức giận nhìn chằm chằm về phía Vô Già Âm Hà, trong lòng y lúc nãy đang có chút cảm giác bất lực.
Thánh nữ Y Y lúc này cũng đã tỉnh táo trở lại, trong lòng cô cũng đang vội vã nghĩ biện pháp.
Lúc này bỗng nhiên Đinh Giới lại lên tiếng:
- Đạm Đài Y, chúng ta có phải là bạn của Diệp Mặc không?
Đương nhiên rồi. Nếu không có Diệp đại ca, thì tôi bất luận là như thế nào cũng không thể lĩnh ngộ được thần thông của mình, cũng không thể nào vượt ra ngoài Phong Vị Tháp để rồi nhận được danh hiệu phong Vương của mình ở trên đỉnh của 'Bia Tiên Vương'.
Thánh nữ Y Y nói không chút do dự nào.
- Tốt.
Sau khi Đinh Giới nói một chữ Tốt thì liền nói tiếp:
- Thực lực của chúng ta hiện giờ, cho dù là lao vào Vô Già Âm Hà cũng không thể làm nên chuyện gì cả, huống chi chúng ta căn bản là vào không được. Điều duy nhất chúng ta có thể làm, đó là trở về tông môn của mình để xin trợ giúp.
Lúc này thì trong mắt của Thánh nữ Y Y lại lộ ra chút ảm đạm rồi nói:
- Đinh sư huynh, tôi sợ rằng việc này sẽ rất khó khăn. Tôi mặc dù là Thánh nữ của Cửu Phạm Tiên Trì, nhưng cũng không phải là do thực lực của tôi mạnh, mà là do tư chất của tôi cao. Tuy rằng sư phụ đối với tôi rất tốt, nhưng nếu muốn thuyết phục Tiên Đế trong tông môn giúp Diệp đại ca đối nghịch với Vô Già Âm Hà thì vạn phần gian nan. Đừng nói là tôi, cho dù là Xích Hà Đế tông của anh chỉ sợ là cũng giống như vậy thôi.
Trong mắt Đinh Giới thì lại lộ ra một tia kiên quyết rồi nói:
- Y Y, kỳ thật cho dù là cô không nói thì tôi cũng biết. Sau khi tôi trở về, thì chín phần mười là không có cách nào thuyết phục được Tiên Đế trong tông môn đến đây trợ giúp cho anh Diệp được. Nếu như là tên Vô Hồi kia cũng giữ lại cả hai chúng ta thì còn dễ nói. Nhưng căn bản là Vô Già Âm Hà không hề động thủ với chúng ta, cho nên tông môn của chúng ta sẽ không có lý do gì để tham dự vào cả.
- Đinh sư huynh, ý của anh là...?
Thánh nữ Y Y nghi hoặc nhìn Đinh Giới.
Đinh Giới trầm giọng:
- Tên Vô Hồi kia chắc chắn không thể nào vô duyên vô cớ mà động thủ với Diệp Mặc được. Khả năng duy nhất chính là lão đã cảm giác được tốc độ tu luyện của Diệp Mặc vô cùng nhanh, hơn nữa còn có thể dễ dàng đánh bại Cực Huyết Tiên Tôn, cho nên mới có chủ ý đối với bí mật của Diệp Mặc. Nếu như tôi đoán không sai, thì lần này Diệp Mặc bị nhốt trong đại trận sẽ dữ nhiều lành ít.
- Chúng ta phải làm sao bây giờ?
Thánh nữ Y Y lúc này đã vô cùng nóng vội, nhưng cô cũng chẳng nghĩ ra được biện pháp nào tốt cả.
Đinh Giới lạnh lùng nói:
- Quân tử báo thù mười năm không muộn, ta cần gì phải quan tâm đến chuyện sớm hay muộn chứ. Nếu như sau khi tôi trở về cầu cứu sư môn mà không được, thì tôi sẽ lập tức đi tới Mặc Nguyệt Tiên tông, trước tiên phải bảo trụ cho Mặc Nguyệt Tiên tông đã. Bất luận là Vô Già Âm Hà có thể động thủ với Mặc Nguyệt Tiên tông hay không, thì tôi vẫn cần phải đi giúp đỡ một chút. Chờ tới khi thực lực của tôi đủ cường đại, thì tôi sẽ giúp Diệp Mặc đòi lại khoản nợ ngày hôm nay.
- Nếu như tôi cũng không nhờ được sư môn viện trợ, thì tôi sẽ đi cùng anh.
Thánh nữ Y Y lập tức nói.
Thực lực chênh lệch quá lớn, khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng bất lực.
...
Diệp Mặc có thể phá tan cái đại điện tiếp khách này, xác thực là giống với những gì Vô Hồi Tiên Đế đoán. Hắn hoàn toàn nhìn rõ được trận pháp trong đại điện này, và cũng là lợi dụng ưu thế Tiên Thần thể nữa.
Sau khi hắn giao đấu một hiệp cùng với Vô Hồi Tiên Đế, thì đã hiểu rõ rằng mình căn bản không phải là đối thủ của y. Sự khác biệt giữa Tiên Đế và Tiên Tôn quả thực còn lớn hơn sự khác biệt giữa Đại La Tiên và Tiên Vương nữa. Nếu như hắn tiếp tục lưu lại đối chiến cùng Vô Hồi Tiên Đế, thì chỉ còn một con đường chết mà thôi.
Ngay khi Diệp Mặc lao ra khỏi đại điện, thì lập tức 'Thuấn di' một cái. Hắn cũng không hề hướng tới sơn môn của Vô Già Âm Hà mà 'Thuấn di' đi, mà là 'Thuấn di' về hướng ngược lại.
Vô Hồi Tiên Đế muốn động thủ với hắn, thì nhất định là đại trận của Vô Già Âm Hà lúc này cũng được phong bế lại rồi. Cho dù hắn là một tông sư Tiên trận cao cấp, thì cũng không thể nào mở ra đại trận trong thời gian ngắn được. Đương nhiên Diệp Mặc cũng biết, bất luận là hắn 'Thuấn di' theo hướng nào, thì sự dao động của không gian cũng đều sẽ bị phát giác ra. Cho nên việc làm này của hắn cũng chỉ là làm để cho Vô Hồi Tiên Đế xem mà thôi.
Ngay sau khi Diệp Mặc 'Thuấn di' xong, thì liền ẩn nấp thân mình đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất lần nữa 'Thuấn di' trở về. Lúc này thì hắn mới từ từ biến đổi phương hướng.
Diệp Mặc hiểu rất rõ, đó là dù hắn 'Thuấn di' theo bất cứ phương hướng nào, thì cũng không thể giấu diếm được Vô Hồi Tiên Đế. Cầu phú quý trong nguy hiểm, mà để chạy trốn khỏi cái chết thì cũng phải tìm được cửa sinh trong chính những cửa tử kia.
Vô Hồi Tiên Đế chỉ là một Tiên Đế sơ kỳ, nhưng đã đáng sợ tới như vậy rồi. Một khi hắn gặp phải Tiên Đế trung kỳ, thậm chí là Tiên Đế hậu kỳ, thì hắn chỉ còn đường chết mà thôi. Vô Già Âm Hà có bốn Tiên Đế, có tới vài chục tên Tiên Tôn, cho nên Diệp Mặc cũng không cho rằng một khi mình bại lộ tung tích khi còn trong Vô Già Âm Hà này lại có thể giữ lại được cái mạng.
Giờ phút này Diệp Mặc chỉ có thể đem hy vọng của mình ký thác vào ẩn nấp thân pháp vô cùng cường đại của hắn. Một khi ẩn nấp thân pháp của hắn xuất hiện vấn đề, thì hắn sẽ khó mà an lành được.
...
Vô Hồi Tiên Đế lao ra khỏi đại điện đầu tiên, lập tức đã cảm nhận được lực lượng dao động trong không gian do Diệp Mặc 'Thuấn di' tạo thành. Lúc này y cười lạnh rồi nói:
- Quả nhiên là có chút bản lãnh. Chỉ là một Tiên Vương mà cũng có thể 'Thuấn di' được một khoảng cách như thế. Khó trách vì sao lại dám đến Vô Già Âm Hà của ta.
Vô Hồi Tiên Đế tự nói với mình, đồng thời cũng sải bước ra. Chỉ sau một khắc, thì y đã xuất hiện ở vị trí mà Diệp Mặc vừa mới 'Thuấn di' tới.
Vốn là y đang mang nụ cười lạnh trên mặt, nhưng khi đứng ở vị trí này một lúc thì sắc mặt của y lại biến đổi. Vì y rốt cuộc lại không cảm giác được lực lượng dao động trong không gian của lần 'Thuấn di' kế tiếp nữa. Nói cách khác, lực lượng không gian dao động do Diệp Mặc tạo thành chỉ là từ đại điện kia tới đây mà thôi.
Nếu nói một tên Tiên Vương nho nhỏ có thể chạy trốn dưới con mắt của y, thì Vô Hồi y tuyệt đối sẽ không tin. Nhưng thời gian nửa nén hương qua đi thì y đã hiểu được rằng mục tiêu mình muốn đuổi giết thực sự đã mất dấu.
- Cực Thịnh...
Vô Hồi Tiên Đế quát lên một tiếng.
Cực Thịnh tiên tôn đã phong bế sơn môn Vô Già Âm Hà, lúc này mới bình tĩnh lại đôi chút. Hiện tại Vô Hồi Tiên Đế gọi y, thì y lập tức đi tới trước mặt Vô Hồi Tiên Đế rồi kính cẩn nói:
- Cực Thịnh bái kiến sư thúc.
- Lập tức phát động tất cả đệ tử tu vi Tiên Vương trở lên truy bắt tên kia. Hắn tuyệt đối vẫn còn ở trong Vô Già Âm Hà của chúng ta, hơn nữa còn tinh thông loại thân pháp ẩn nấp cực kỳ lợi hại nữa, cho nên hiện tại ngay cả ta cũng không nhìn ra được.
Nghe được lời Vô Hồi Tiên Đế nói, thì Cực Thịnh Tiên Tôn liền biến sắc. Y sợ nhất là Diệp Mặc trốn thoát được. Với loại thực lực Tiên Vương trung kỳ mà có thể phá tan được 'Tiên nguyên thủ' của Vô Hồi Tiên Đế, thì một khi hắn chạy thoát được, đồng nghĩa với việc Vô Già Âm Hà đã có thêm một đại địch cực kỳ nguy hiểm.
- Ngươi sợ cái gì? Bổn đế cũng không tin một tên Tiên Vương lại có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bổn đế khi vẫn còn bị nhốt trong đại trận của Vô Già Âm Hà chúng ta.
Vô Hồi Tiên Đế không hài lòng với phản ứng của Cực Thịnh, lập tức khó chịu nói một câu.
- Vâng, Cực Thịnh sẽ lập tức đi phân phó ngay.
Cực Thịnh Tiên Tôn trong lòng rất phiền muộn, nhưng lại không thể nói ra thành lời được.
Vô Hồi là một tên Tiên Đế có tu vi thấp nhất trong các Tiên Đế của Vô Già Âm Hà. Thời gian y tấn cấp lên Tiên Đế cũng chưa lâu, nhưng tư chất của y lại nghịch thiên. Mặc dù tuổi tác của y kém xa so với Cực Thịnh Tiên Tôn, nhưng bất cứ là ở tông môn nào, thì đều là thực lực vi tôn hết. Cho dù danh phận của Cực Thịnh là tông chủ của Vô Già Âm Hà, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo lời của Vô Hồi Tiên Đế mà thôi.
Tuy Diệp Mặc biến mất vô ảnh vô tung, nhưng Vô Hồi Tiên Đế cũng không thật sự lo lắng. Vô Già Âm Hà đúng là rất rộng lớn, nhưng hộ sơn đại trận của Vô Già Âm Hà cũng chính là trận pháp viễn cổ. Cho dù Diệp Mặc là một kẻ tinh thông trận pháp và công pháp ẩn nấp, nhưng cũng không thể nào tránh được khỏi lòng bàn tay của y khi vẫn còn ở trong Vô Già Âm Hà cả.
...
Diệp Mặc là người đã gần đạt tới cấp độ tông sư Tiên trận cấp bẩy rồi, sao có thể không biết mối nguy của mình khi ẩn nấp bên trong đại trận này chứ? Ngay sau khi hắn trở lại đại điện kia, thì lập tức cẩn thận di chuyển. Cho dù thân pháp ẩn nấp của hắn cao minh, nhưng hắn cũng không dám chủ quan chút nào. Lần này hắn phải đối mặt là Tiên Đế, không phải là Tiên Tôn hay Tiên Vương.
Lúc này thì Diệp Mặc đang thầm nghĩ rằng mình nên tìm một chỗ trốn trước đã. Hiện tại mà muốn chạy ra khỏi Vô Già Âm Hà thì căn bản là vô phương. Thực tế thì cho dù là hắn có thể thoát đi, hắn cũng sẽ không đi. Vì Tiểu Vận còn ở nơi này, sao hắn có thể chạy trốn một mình được.
Vô Hồi Tiên Đế lục soát tại vị trí 'Thuấn di' đầu tiên của Diệp Mặc thời gian nửa nén hương chính là thời gian trợ giúp rất lớn cho Diệp Mặc. Hắn lợi dụng thời gian nửa nén hương này để sớm rời đi khỏi cái đại điện kia, sau đó dọc theo một phương hướng khác mà thận trọng ẩn nấp đi.
Sau hai canh giờ, Vô Hồi Tiên Đế rốt cuộc đã cảm nhận được có điều gì đó không đúng. Tông môn đã phát động ra được hai canh giờ rồi, hơn nữa vài chục vạn dặm của Vô Già Âm Hà thoạt nhìn thì rất rộng, nhưng tất cả đệ tử của tông môn đều đổ ra để truy tìm, thì cái diện tích vài chục vạn dặm này cũng không tính là gì.
- Ta hiểu rồi.
Vô Hồi Tiên Đế lại lần nữa trở về đại điện kia bắt đầu tìm kiếm tỉ mỉ. Y đã hiểu vì sao sau khi y đi tới vị trí đầu tiên mà Diệp Mặc 'Thuấn di' tới thì lại không phát hiện ra thêm lực lượng không gian dao động nào nữa rồi. Chính là vì sau khi Diệp Mặc 'Thuấn di' lần thứ nhất, thì lại lần nữa 'Thuấn di' trở về đúng theo con đường cũ.
Đáng tiếc là y nhớ tới vấn đề này chậm mất hai canh giờ rồi. Sau khi Diệp Mặc 'Thuấn di' trở về hai canh giờ, chắc chắn không gian dao động đã biến mất không còn tăm tích rồi.
- Quả là một tiểu tử gian xảo.
Vô Hồi Tiên Đế tức giận mắng một câu, sau đó lập tức chỉ vào mấy tên tông sư Tiên trận nói:
- Các ngươi hiện tại hãy mật thiết chú ý tất cả những dấu hiệu dù là nhỏ nhất ở chỗ các trận pháp. Một khi trận pháp có chút dấu hiệu nào, thì phải lập tức báo tin cho ta.
- Vâng.
Vài tên Tiên trận sư lập tức khom người đáp, không dám chậm chạp chút nào.
...
Lúc này Diệp Mặc đã sớm cách xa khỏi cái đại điện kia rồi. Hắn vẫn rất cẩn thận khống chế khí tức của mình, không dám để chút khí tức nào của mình lộ ra ngoài cả. Giờ phút này thì ngay cả Thế giới trang vàng hắn cũng không dám tiến vào, vì hắn biết rõ Thế giới trang vàng có thể hóa thành hạt bụi, nhưng cũng không an toàn hơn so với việc hắn cố gắng ẩn nấp.
Đối mặt với Tiên Đế, cho dù là hạt bụi thì cũng có thể bị bại lộ, mà đến hiện tại hắn vẫn chưa bị bại lộ, hoàn toàn là nhờ vào công pháp ẩn nấp của hắn.
May mắn Vô Hoa Tiên Đế cùng Vô Anh Tiên Đế không có mặt tại tông môn, không thì cho dù công pháp ẩn nấp của mình có lợi hại, cũng khó nói rằng liệu mình có bị phát hiện hay không? Đồng thời Diệp Mặc cũng hiểu rõ, nếu như hắn không nhanh chóng tìm được một nơi có thể náu thân, mà cứ trốn đi trốn lại trong Vô Già Âm Hà này thì đến cuối cùng cũng sẽ bị phát hiện mà thôi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...