Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1868: Giao phong tiên đế
Sắc mặt Diệp Mặc bình tĩnh, không chút tức giận, hắn đến là dẫn Tiểu Vận đi, không phải đến kết giao với Vô Già Âm Hà.
Đinh Giới có chút không nhịn được nói:
- Tông chủ đại nhân, Diệp Mặc là bạn tốt nhất của tôi, cho nên lần này tôi dẫn anh ấy đến đây, Y Y Thánh nữ cũng như vậy.
Y Y Thánh nữ nghe thấy vậy, lập tức cũng đứng lên nói:
- Đúng vậy, Cực Thịnh Tiên tôn đại nhân, Diệp đại ca lần này đến quý phái là có một chuyện, Y Y cũng chỉ là đi cùng Diệp đại ca đến.
Đinh Giới và Y Y Thánh nữ đều xưng hô khác nhau với tông chủ của Vô Già Âm Hà, rõ ràng là bày tỏ sự bất mãn trong lòng hai người.
Cực Thịnh Tiên tôn Lưu Lật ngược lại cũng nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, ông không ngờ Diệp Mặc chỉ là một Tiên Vương trung kỳ, mà lại có bản lĩnh lớn như này, không ngờ lại khiến Thánh nữ của Cửu Phàm Tiên trì gọi là đại ca. Tạm thời bất luận Cửu Phạm Tiên trì có phản đối hành động của Y Y hay không, Diệp Mặc cũng không đơn giản nữa rồi.
Cực Thịnh Tiên tôn cực kỳ khéo léo, sau khi Đinh Giới và Y Y Thánh nữ nói xong, lập tức cười ha hả nói:
- Tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông có thể quang lâm Vô Già Âm Hà của chúng tôi, cũng là một chuyện mừng, Vô Già Âm Hà chúng tôi hoan nghênh tất cả. Nào, mang Tiên quả, Tiên tửu lên, đón tiếp khách quý.
Hành động coi thường Diệp Mặc của ông vừa nãy, không ngờ đến nửa câu cũng không nhắc đến.
Sau khi Cực Thịnh Tiên tôn nói xong, một số Tiên tử đứng hầu hạ một bên liền lấy ra Tiên tửu và Tiên linh quả, bày trước bàn tiệc của ba người Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong lòng cũng rất bình tĩnh, tên Cực Thịnh Tiên tôn này tuyệt đối là một lão gian xảo. Thoạt nhìn, ông hình như đột nhiên thay đổi, trên thực tế câu này của ông giống như lời nhận lỗi chẳng những gây thiện cảm với Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, cũng bày tỏ lòng coi trọng với Diệp Mặc. Dường như chuyện lão coi thường Diệp Mặc lúc trước căn bản cũng không có vậy.
Người này làm như này chỉ có mục đích duy nhất, đó chính là kiểm nghiệm độ ủng hộ của Y Y Thánh nữ và Đinh Giới với Diệp Mặc. Nếu không với lòng độ lượng của một Tiên tôn như ông, cũng không đến mức không nhìn Diệp Mặc lấy một cái. Cho dù Diệp Mặc đến từ Hạ thiên vực, thì cũng là một tông chủ.
Diệp Mặc cũng chả thèm để ý đến Tiên linh quả cao cấp trước mặt mình, trực tiếp đứng dậy ôm quyền nói:
- Diệp Mặc bái kiến Cực Thịnh Tiên tôn đại nhân, lần này Diệp mỗ đến Vô Già Âm Hà, chỉ là nghe nói vợ của tôi là Mục Tiểu Vận đang ở trong quý phái, cho nên, tôi đến đưa cô ấy đi, xin tông chủ thành toàn.
- Mục Tiểu Vận?
Cực Thịnh Tiên tôn nghi ngờ lặp lại một câu, lần này ông cũng không phải làm bộ nữa, lần này ông quả thực không biết Vô Già Âm Hà lại có một người tên Mục Tiểu Vận.
- Đúng, tên là Mục Tiểu Vận.
Y Y Thánh nữ chủ động đứng ra giải thích, đồng thời giải thích Mục Tiểu Vận bị Vô Anh Tiên đế mang về, bây giờ chắc hẳn đang ở Vô Anh phong.
- Là do Vô Anh tổ sư mang về?
Cực Thịnh Tiên tôn lập tức sững người, nếu như là một đệ tử bình thường, nể mặt Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, Cực Thịnh Tiên tôn nói không chừng sẽ đồng ý.
Chuyện danh hào phong vương của Đinh Giới cùng Y Y Thánh nữ trên bia phong vương căn bản nhìn không thấy, sớm đã truyền ra ngoài rồi. Cực Thịnh Tiên tôn cũng biết hai người này sau này thành tích cũng sẽ cao hơn mình, nếu không Cực Thịnh Tiên tôn cũng sẽ không đích thân đến gặp hai Tiên Vương này rồi.
Bây giờ Mục Tiểu Vận đến Vô Anh phong của Vô Anh tổ sư, ông lập tức cảm thấy khó xử. Vô Anh tổ sư đứng thứ hai trong Vô Già Âm Hà, cho dù ông là chưởng môn, cũng không dám đến Vô Anh phong nói nhảm.
- Chuyện này...
Cực Thịnh Tiên tôn do dự một lúc rồi nói:
- Diệp tông chủ, cô Mục Tiểu Vận nếu như là đệ tử bình thường, thì tôi cũng có thể làm chủ được, nhưng đệ tử của Vô Anh tổ sư dẫn về, tôi cũng không thể nào làm chủ được, chuyện này cần phải đợi khi nào Vô Anh tổ sư về rồi nói tiếp.
Diệp Mặc lập tức nói:
- Diệp mỗ lòng nóng như lửa đốt, nếu như tông chủ đại nhân quả thực không có cách nào làm chủ được, Diệp Mặc cũng không làm khó, chỉ có điều tôi nhìn Mục Tiểu Vận một chút chắc là có thể chứ, bằng không trong lòng cũng rất nhớ nhung day dứt.
Cực Thịnh Tiên tôn lại lần nữa chần chừ, nhìn đệ tử do Vô Anh tổ sư dẫn về một chút, thì phải đến Vô Anh phong, Vô Anh tổ sư không có ở đó, ai dám vào Vô Anh phong chứ? Cho dù là Vô Hoa tổ sư quay về rồi, cũng sẽ không cưỡng ép tiến vào trong Vô Anh phong.
- Không được, Vô Anh tổ sư không có nhà, bất cứ ai cũng không có quyền vào trong Vô Anh phong. Tôi mặc dù là tông chủ của Vô Già Âm Hà, cũng không thể tiến vào, cho nên yêu cầu này tôi cũng không thể đồng ý với anh được.
Cực Thịnh Tiên tôn chỉ là do dự một chút, rồi lập tức nói.
Diệp Mặc trong lòng lo lắng, nhưng cũng biết đây không là chuyện dùng sức mạnh mà đoạt được, nhưng lúc này hắn cũng không còn cách nào.
- Tông chủ đại nhân, tôi là một tông chủ của Hạ thiên vực, trên tu vi cũng là vãn bối, vốn dĩ không nên tiếp tục yêu cầu làm khó đại nhân. Nhưng Mục Tiểu Vận quả thực là vợ của tôi, tôi không gặp được cô ấy, trong lòng quả thực khó mà an tâm được. Vô Anh tổ sư bây giờ dến giới vực mới, không biết ngày nào về. Vãn bối không thể đợi đến lúc đó được...
Diệp Mặc cố gắng khéo léo nói ra.
Chỉ có điều Diệp Mặc còn chưa nói xong, một tiếng hừ lạnh truyền đến nói:
- To gan, ý của anh là anh nhất định phải gặp được Mục Tiểu Vận? Vô Già Âm Hà tôi không cho anh gặp, thì cũng không được rồi?
Giọng nói vừa ngớt, một bóng người áp bách đám người không thể nào hô hấp được xuất hiện trong đại điện.
Khí thế kia chính là nhắm vào Diệp Mặc, Diệp Mặc lập tức lùi mấy bước, lúc này mới dừng lại.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ một thiếu niên khuôn mặt âm dương đột nhiên đứng giữa đại điện, thiếu niên này thoạt nhìn trẻ đến đáng sợ, nhưng Diệp Mặc và Đinh Giới, Y Y Thánh nữ đều biết, đây tuyệt đối không phải là một thiếu niên.
- Cực Thịnh Tiên tôn bái kiến Vô Hồi sư thúc...
Cực Thịnh Tiên tôn vội vàng khom người nói, những Tiên tử còn lại trong đại điện ai ai cũng khom người hành lễ.
Lúc này ba người Diệp Mặc mới biết, thiếu niên mặt âm dương này không ngờ là Vô Hồi Tiên đế. Ngay cả hai người Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Vô Hồi tiên đế, cho dù bọn họ cũng đã sớm nghe nói Vô Già Âm Hà có một Vô Hồi Tiên đế.
Thiếu niên khuôn mặt âm dương này khua tay với Cực Thịnh Tiên tôn một cái, chằm chằm nhìn Diệp Mặc lại hỏi:
- Có phải thế không?
Diệp Mặc chống cự lại cảm giác áp lực đến đáng sợ này, trầm giọng nói:
- Vâng, tôi nhất định phải gặp được Tiểu Vận.
- Ha ha ha...
Vô Hồi tiên đế cười ha hả:
- Chỉ là một con kiến hôi Tiên Vương, cũng dám lớn lối như vậy trước mặt bổn đế, bổn đế không cho phép anh gặp, thì sao?
Đinh Giới và Y Y Thánh nữ đứng một bên tuy không trực tiếp chịu ảnh hưởng của loại áp lực Tiên đế cực mạnh này, cũng đã chịu không nổi rồi, có thể tưởng tượng Diệp Mặc dưới áp lực của Vô Hồi tiên đế chắc hẳn phải giày vò như nào.
Đinh Giới vội vàng ôm quyền nói:
- Đinh Giới của Xích Hà đế tông bái kiến Vô Hồi Tiên đế đại nhân, Diệp Mặc là vãn bối...
- Xích Hà đế tông thì sao? Nơi này cũng không đến lượt Tiên Vương kiến hôi anh chen miệng vào, nể mặt Xích Hà đế tông, tôi không giết anh, cút cho tôi...
Vô Hồi Tiên đế nói xong, Tiên nguyên đại thủ giơ ra, Đinh Giới căn bản đến năng lực phản kháng lại cũng không có, liền bị Vô Hồi Tiên đế tóm được ném ra ngoài.
Còn Y Y Thánh nữ sắc mặt đại biến, đồng thời đứng ra, chỉ có điều cô không như Đinh Giới, Đinh Giới còn nói được một câu, còn cô đến một câu cũng không nói, liền bị Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi đại đế ném ra ngoài.
Diệp Mặc thấy Vô Hồi Tiên đế liên tiếp ném Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, trong lòng liền biết không ổn rồi.
Quả nhiên Vô Hồi Tiên đế sau khi ném hai người Đinh Giới ra ngoài, lúc này mới lạnh lùng chằm chằm nhìn Diệp Mặc nói:
- Anh cũng không tồi nhỉ, chỉ là một Tiên Vương, không ngờ lại dám làm thương Tiên tôn môn hạ của tôi, hôm nay bổn đế nhìn xem, anh có mấy phần bản lĩnh.
Sau khi Vô Hồi Tiên đế lạnh giọng nói, đại thủ cũng đã chộp tới Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn cuối cùng cũng biết là chuyện gì rồi, Vô Hồi Tiên đế này không phải vì quan tâm chuyện của Mục Tiểu Vận, mà là vì quan tâm chuyện mình là một Tiên Vương có thể thắng một Tiên tôn. Có thể tưởng tượng, một khi mình bị Vô Hồi Tiên đế bắt được, thì chắc chắn chết đến cặn bã cũng không còn.
Sau khi hiểu điều này, Diệp Mặc làm gì còn đợi Vô Hồi Tiên đế bắt được hắn, không chút do dự liền đấm ra một quyền.
Quyền đạo thần thông, Liệt không.
Lần này Diệp Mặc toàn lực đấm Liệt không ra, không chút do dự chần chừ, cũng không chút tụ thế. Quyền này vừa mới đấm ra, liền cuộn lên sát thế xung quanh, hình thành chín đường liệt không phong bạo.
Rầm rầm rầm...
Liên tiếp chín âm thanh nổ tung cực lớn vang lên trong đại điện tiếp khách, Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi Tiên đế bị tiêu tán trong nháy mắt trong quyền Liệt không của Diệp Mặc, còn Diệp Mặc lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu trong không trung, phá vỡ tường đại điện.
Mặc dù một quyền này của Diệp Mặc giao phong với Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi Tiên đế chỉ trong nháy mắt, nhưng Cực Thịnh Tiên tôn sắc mặt đại biến, ông cũng nhìn rất rõ. Một quyền này của Diệp Mặc, cho dù là mình cũng không chặn lại nổi. Ông chưa nhận được tin tức của Cực Huyết Tiên tôn, trước đó căn bản cũng không biết Diệp Mặc lại lợi hại như này.
Nếu như ông biết Diệp Mặc lợi hại như này, ông cũng không đề nghị Vô Hồi sư thú dùng thủ đoạn này đối phó với Diệp Mặc. Vô Già Âm Hà có thể phát triển đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, đắc tội với người có tiềm lực đáng sợ như này lại càng không khôn ngoan. Nếu như có thể giết chết được hắn thì tốt, nếu như không giết được, vậy thì cũng mang phiền phức lớn cho Vô Già Âm Hà.
- Ồ...
Vô Hồi Tiên đế không ngờ một quyền của Diệp Mặc lại phá được sự trói buộc Tiên đế của gã, hơn nữa còn lao ra khỏi đại điện.
- Chẳng trách Cực Huyết lại không phải là đối thủ của anh, quả nhiên là có chút bản lĩnh.
Vô Hồi không kinh sợ mà lại lấy làm mừng, bản lĩnh của Diệp Mặc càng lớn, chứng tỏ bí mật trên người hắn lại càng lớn.
Gã kinh nghi một tiếng không chỉ là bản lĩnh lớn của Diệp Mặc, còn cả Diệp Mặc không ngờ lại có thể phá tan được đại điện. Trận pháp đại điện này mặc dù không phải cao cấp, nhưng cũng là trận pháp che chắn phòng ngự, nếu như không hiểu trận pháp, cho dù là một Tiên đế cũng chưa chắc có thể phá khai được đại điện này mà rời đi.
Diệp Mặc có thể phá khai đại điện này, chứng tỏ được vài điều, thứ nhất Diệp Mặc là một đại sư Tiên trận không tồi, còn nữa chính là Diệp Mặc rất có khả năng còn là một Tiên nhân tu luyện cực kỳ cao minh, nếu không không thể dùng thân thể của mình phá khai trận pháp của điện này.
- Vô Hồi sư thúc.
Đang lúc Vô Hồi Tiên đế muốn xông ra ngoài, tiếp tục bắt lấy Diệp Mặc, thì Cực Thịnh Tiên tôn lại bước lên trước cực kì tôn kính gọi một câu.
- Anh muốn nói người này tiềm lực kinh người, chúng ta trước khi chưa bắt được hắn, cũng không dễ đắc tội đúng không?
Vô Hồi Tiên đế lạnh lùng hỏi.
Cực Thịnh Tiên tôn vội nói:
- Sư thúc minh giám.
- Hừ, bây giờ anh đến phong tỏa sơn môn lại, đến Vô Già Âm Hà ta, Vô Hồi ta nếu để một Tiên Vương rời đi, vậy thì cũng quá vô năng.
Vô Hồi Tiên đế lạnh giọng nói.
Đinh Giới có chút không nhịn được nói:
- Tông chủ đại nhân, Diệp Mặc là bạn tốt nhất của tôi, cho nên lần này tôi dẫn anh ấy đến đây, Y Y Thánh nữ cũng như vậy.
Y Y Thánh nữ nghe thấy vậy, lập tức cũng đứng lên nói:
- Đúng vậy, Cực Thịnh Tiên tôn đại nhân, Diệp đại ca lần này đến quý phái là có một chuyện, Y Y cũng chỉ là đi cùng Diệp đại ca đến.
Đinh Giới và Y Y Thánh nữ đều xưng hô khác nhau với tông chủ của Vô Già Âm Hà, rõ ràng là bày tỏ sự bất mãn trong lòng hai người.
Cực Thịnh Tiên tôn Lưu Lật ngược lại cũng nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, ông không ngờ Diệp Mặc chỉ là một Tiên Vương trung kỳ, mà lại có bản lĩnh lớn như này, không ngờ lại khiến Thánh nữ của Cửu Phàm Tiên trì gọi là đại ca. Tạm thời bất luận Cửu Phạm Tiên trì có phản đối hành động của Y Y hay không, Diệp Mặc cũng không đơn giản nữa rồi.
Cực Thịnh Tiên tôn cực kỳ khéo léo, sau khi Đinh Giới và Y Y Thánh nữ nói xong, lập tức cười ha hả nói:
- Tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông có thể quang lâm Vô Già Âm Hà của chúng tôi, cũng là một chuyện mừng, Vô Già Âm Hà chúng tôi hoan nghênh tất cả. Nào, mang Tiên quả, Tiên tửu lên, đón tiếp khách quý.
Hành động coi thường Diệp Mặc của ông vừa nãy, không ngờ đến nửa câu cũng không nhắc đến.
Sau khi Cực Thịnh Tiên tôn nói xong, một số Tiên tử đứng hầu hạ một bên liền lấy ra Tiên tửu và Tiên linh quả, bày trước bàn tiệc của ba người Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong lòng cũng rất bình tĩnh, tên Cực Thịnh Tiên tôn này tuyệt đối là một lão gian xảo. Thoạt nhìn, ông hình như đột nhiên thay đổi, trên thực tế câu này của ông giống như lời nhận lỗi chẳng những gây thiện cảm với Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, cũng bày tỏ lòng coi trọng với Diệp Mặc. Dường như chuyện lão coi thường Diệp Mặc lúc trước căn bản cũng không có vậy.
Người này làm như này chỉ có mục đích duy nhất, đó chính là kiểm nghiệm độ ủng hộ của Y Y Thánh nữ và Đinh Giới với Diệp Mặc. Nếu không với lòng độ lượng của một Tiên tôn như ông, cũng không đến mức không nhìn Diệp Mặc lấy một cái. Cho dù Diệp Mặc đến từ Hạ thiên vực, thì cũng là một tông chủ.
Diệp Mặc cũng chả thèm để ý đến Tiên linh quả cao cấp trước mặt mình, trực tiếp đứng dậy ôm quyền nói:
- Diệp Mặc bái kiến Cực Thịnh Tiên tôn đại nhân, lần này Diệp mỗ đến Vô Già Âm Hà, chỉ là nghe nói vợ của tôi là Mục Tiểu Vận đang ở trong quý phái, cho nên, tôi đến đưa cô ấy đi, xin tông chủ thành toàn.
- Mục Tiểu Vận?
Cực Thịnh Tiên tôn nghi ngờ lặp lại một câu, lần này ông cũng không phải làm bộ nữa, lần này ông quả thực không biết Vô Già Âm Hà lại có một người tên Mục Tiểu Vận.
- Đúng, tên là Mục Tiểu Vận.
Y Y Thánh nữ chủ động đứng ra giải thích, đồng thời giải thích Mục Tiểu Vận bị Vô Anh Tiên đế mang về, bây giờ chắc hẳn đang ở Vô Anh phong.
- Là do Vô Anh tổ sư mang về?
Cực Thịnh Tiên tôn lập tức sững người, nếu như là một đệ tử bình thường, nể mặt Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, Cực Thịnh Tiên tôn nói không chừng sẽ đồng ý.
Chuyện danh hào phong vương của Đinh Giới cùng Y Y Thánh nữ trên bia phong vương căn bản nhìn không thấy, sớm đã truyền ra ngoài rồi. Cực Thịnh Tiên tôn cũng biết hai người này sau này thành tích cũng sẽ cao hơn mình, nếu không Cực Thịnh Tiên tôn cũng sẽ không đích thân đến gặp hai Tiên Vương này rồi.
Bây giờ Mục Tiểu Vận đến Vô Anh phong của Vô Anh tổ sư, ông lập tức cảm thấy khó xử. Vô Anh tổ sư đứng thứ hai trong Vô Già Âm Hà, cho dù ông là chưởng môn, cũng không dám đến Vô Anh phong nói nhảm.
- Chuyện này...
Cực Thịnh Tiên tôn do dự một lúc rồi nói:
- Diệp tông chủ, cô Mục Tiểu Vận nếu như là đệ tử bình thường, thì tôi cũng có thể làm chủ được, nhưng đệ tử của Vô Anh tổ sư dẫn về, tôi cũng không thể nào làm chủ được, chuyện này cần phải đợi khi nào Vô Anh tổ sư về rồi nói tiếp.
Diệp Mặc lập tức nói:
- Diệp mỗ lòng nóng như lửa đốt, nếu như tông chủ đại nhân quả thực không có cách nào làm chủ được, Diệp Mặc cũng không làm khó, chỉ có điều tôi nhìn Mục Tiểu Vận một chút chắc là có thể chứ, bằng không trong lòng cũng rất nhớ nhung day dứt.
Cực Thịnh Tiên tôn lại lần nữa chần chừ, nhìn đệ tử do Vô Anh tổ sư dẫn về một chút, thì phải đến Vô Anh phong, Vô Anh tổ sư không có ở đó, ai dám vào Vô Anh phong chứ? Cho dù là Vô Hoa tổ sư quay về rồi, cũng sẽ không cưỡng ép tiến vào trong Vô Anh phong.
- Không được, Vô Anh tổ sư không có nhà, bất cứ ai cũng không có quyền vào trong Vô Anh phong. Tôi mặc dù là tông chủ của Vô Già Âm Hà, cũng không thể tiến vào, cho nên yêu cầu này tôi cũng không thể đồng ý với anh được.
Cực Thịnh Tiên tôn chỉ là do dự một chút, rồi lập tức nói.
Diệp Mặc trong lòng lo lắng, nhưng cũng biết đây không là chuyện dùng sức mạnh mà đoạt được, nhưng lúc này hắn cũng không còn cách nào.
- Tông chủ đại nhân, tôi là một tông chủ của Hạ thiên vực, trên tu vi cũng là vãn bối, vốn dĩ không nên tiếp tục yêu cầu làm khó đại nhân. Nhưng Mục Tiểu Vận quả thực là vợ của tôi, tôi không gặp được cô ấy, trong lòng quả thực khó mà an tâm được. Vô Anh tổ sư bây giờ dến giới vực mới, không biết ngày nào về. Vãn bối không thể đợi đến lúc đó được...
Diệp Mặc cố gắng khéo léo nói ra.
Chỉ có điều Diệp Mặc còn chưa nói xong, một tiếng hừ lạnh truyền đến nói:
- To gan, ý của anh là anh nhất định phải gặp được Mục Tiểu Vận? Vô Già Âm Hà tôi không cho anh gặp, thì cũng không được rồi?
Giọng nói vừa ngớt, một bóng người áp bách đám người không thể nào hô hấp được xuất hiện trong đại điện.
Khí thế kia chính là nhắm vào Diệp Mặc, Diệp Mặc lập tức lùi mấy bước, lúc này mới dừng lại.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ một thiếu niên khuôn mặt âm dương đột nhiên đứng giữa đại điện, thiếu niên này thoạt nhìn trẻ đến đáng sợ, nhưng Diệp Mặc và Đinh Giới, Y Y Thánh nữ đều biết, đây tuyệt đối không phải là một thiếu niên.
- Cực Thịnh Tiên tôn bái kiến Vô Hồi sư thúc...
Cực Thịnh Tiên tôn vội vàng khom người nói, những Tiên tử còn lại trong đại điện ai ai cũng khom người hành lễ.
Lúc này ba người Diệp Mặc mới biết, thiếu niên mặt âm dương này không ngờ là Vô Hồi Tiên đế. Ngay cả hai người Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Vô Hồi tiên đế, cho dù bọn họ cũng đã sớm nghe nói Vô Già Âm Hà có một Vô Hồi Tiên đế.
Thiếu niên khuôn mặt âm dương này khua tay với Cực Thịnh Tiên tôn một cái, chằm chằm nhìn Diệp Mặc lại hỏi:
- Có phải thế không?
Diệp Mặc chống cự lại cảm giác áp lực đến đáng sợ này, trầm giọng nói:
- Vâng, tôi nhất định phải gặp được Tiểu Vận.
- Ha ha ha...
Vô Hồi tiên đế cười ha hả:
- Chỉ là một con kiến hôi Tiên Vương, cũng dám lớn lối như vậy trước mặt bổn đế, bổn đế không cho phép anh gặp, thì sao?
Đinh Giới và Y Y Thánh nữ đứng một bên tuy không trực tiếp chịu ảnh hưởng của loại áp lực Tiên đế cực mạnh này, cũng đã chịu không nổi rồi, có thể tưởng tượng Diệp Mặc dưới áp lực của Vô Hồi tiên đế chắc hẳn phải giày vò như nào.
Đinh Giới vội vàng ôm quyền nói:
- Đinh Giới của Xích Hà đế tông bái kiến Vô Hồi Tiên đế đại nhân, Diệp Mặc là vãn bối...
- Xích Hà đế tông thì sao? Nơi này cũng không đến lượt Tiên Vương kiến hôi anh chen miệng vào, nể mặt Xích Hà đế tông, tôi không giết anh, cút cho tôi...
Vô Hồi Tiên đế nói xong, Tiên nguyên đại thủ giơ ra, Đinh Giới căn bản đến năng lực phản kháng lại cũng không có, liền bị Vô Hồi Tiên đế tóm được ném ra ngoài.
Còn Y Y Thánh nữ sắc mặt đại biến, đồng thời đứng ra, chỉ có điều cô không như Đinh Giới, Đinh Giới còn nói được một câu, còn cô đến một câu cũng không nói, liền bị Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi đại đế ném ra ngoài.
Diệp Mặc thấy Vô Hồi Tiên đế liên tiếp ném Đinh Giới và Y Y Thánh nữ, trong lòng liền biết không ổn rồi.
Quả nhiên Vô Hồi Tiên đế sau khi ném hai người Đinh Giới ra ngoài, lúc này mới lạnh lùng chằm chằm nhìn Diệp Mặc nói:
- Anh cũng không tồi nhỉ, chỉ là một Tiên Vương, không ngờ lại dám làm thương Tiên tôn môn hạ của tôi, hôm nay bổn đế nhìn xem, anh có mấy phần bản lĩnh.
Sau khi Vô Hồi Tiên đế lạnh giọng nói, đại thủ cũng đã chộp tới Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn cuối cùng cũng biết là chuyện gì rồi, Vô Hồi Tiên đế này không phải vì quan tâm chuyện của Mục Tiểu Vận, mà là vì quan tâm chuyện mình là một Tiên Vương có thể thắng một Tiên tôn. Có thể tưởng tượng, một khi mình bị Vô Hồi Tiên đế bắt được, thì chắc chắn chết đến cặn bã cũng không còn.
Sau khi hiểu điều này, Diệp Mặc làm gì còn đợi Vô Hồi Tiên đế bắt được hắn, không chút do dự liền đấm ra một quyền.
Quyền đạo thần thông, Liệt không.
Lần này Diệp Mặc toàn lực đấm Liệt không ra, không chút do dự chần chừ, cũng không chút tụ thế. Quyền này vừa mới đấm ra, liền cuộn lên sát thế xung quanh, hình thành chín đường liệt không phong bạo.
Rầm rầm rầm...
Liên tiếp chín âm thanh nổ tung cực lớn vang lên trong đại điện tiếp khách, Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi Tiên đế bị tiêu tán trong nháy mắt trong quyền Liệt không của Diệp Mặc, còn Diệp Mặc lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu trong không trung, phá vỡ tường đại điện.
Mặc dù một quyền này của Diệp Mặc giao phong với Tiên nguyên đại thủ của Vô Hồi Tiên đế chỉ trong nháy mắt, nhưng Cực Thịnh Tiên tôn sắc mặt đại biến, ông cũng nhìn rất rõ. Một quyền này của Diệp Mặc, cho dù là mình cũng không chặn lại nổi. Ông chưa nhận được tin tức của Cực Huyết Tiên tôn, trước đó căn bản cũng không biết Diệp Mặc lại lợi hại như này.
Nếu như ông biết Diệp Mặc lợi hại như này, ông cũng không đề nghị Vô Hồi sư thú dùng thủ đoạn này đối phó với Diệp Mặc. Vô Già Âm Hà có thể phát triển đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, đắc tội với người có tiềm lực đáng sợ như này lại càng không khôn ngoan. Nếu như có thể giết chết được hắn thì tốt, nếu như không giết được, vậy thì cũng mang phiền phức lớn cho Vô Già Âm Hà.
- Ồ...
Vô Hồi Tiên đế không ngờ một quyền của Diệp Mặc lại phá được sự trói buộc Tiên đế của gã, hơn nữa còn lao ra khỏi đại điện.
- Chẳng trách Cực Huyết lại không phải là đối thủ của anh, quả nhiên là có chút bản lĩnh.
Vô Hồi không kinh sợ mà lại lấy làm mừng, bản lĩnh của Diệp Mặc càng lớn, chứng tỏ bí mật trên người hắn lại càng lớn.
Gã kinh nghi một tiếng không chỉ là bản lĩnh lớn của Diệp Mặc, còn cả Diệp Mặc không ngờ lại có thể phá tan được đại điện. Trận pháp đại điện này mặc dù không phải cao cấp, nhưng cũng là trận pháp che chắn phòng ngự, nếu như không hiểu trận pháp, cho dù là một Tiên đế cũng chưa chắc có thể phá khai được đại điện này mà rời đi.
Diệp Mặc có thể phá khai đại điện này, chứng tỏ được vài điều, thứ nhất Diệp Mặc là một đại sư Tiên trận không tồi, còn nữa chính là Diệp Mặc rất có khả năng còn là một Tiên nhân tu luyện cực kỳ cao minh, nếu không không thể dùng thân thể của mình phá khai trận pháp của điện này.
- Vô Hồi sư thúc.
Đang lúc Vô Hồi Tiên đế muốn xông ra ngoài, tiếp tục bắt lấy Diệp Mặc, thì Cực Thịnh Tiên tôn lại bước lên trước cực kì tôn kính gọi một câu.
- Anh muốn nói người này tiềm lực kinh người, chúng ta trước khi chưa bắt được hắn, cũng không dễ đắc tội đúng không?
Vô Hồi Tiên đế lạnh lùng hỏi.
Cực Thịnh Tiên tôn vội nói:
- Sư thúc minh giám.
- Hừ, bây giờ anh đến phong tỏa sơn môn lại, đến Vô Già Âm Hà ta, Vô Hồi ta nếu để một Tiên Vương rời đi, vậy thì cũng quá vô năng.
Vô Hồi Tiên đế lạnh giọng nói.