Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1004: Thành chủ tới thăm
Diệp Mặc thu hồi ánh mắt của mình, lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy, tôi có thể luyện chế 'Phục thần đan", tuy nhiên cái đó có quan hệ gì với tiền bối?
Lão già Hư thần kia sửng sốt, mặc dù đối phương gọi lão là tiền bối, hiển nhiên cũng không đơn thuần là như vậy, chỉ là cách gọi đối với tu vi của lão mà thôi, nếu như đối phương cũng là một tu sĩ cao cấp cũng vậy thôi, nhưng đối phương chỉ là một tu sĩ Kim Đan mà thôi.
Tuy nhiên lão già Hư thần kia lập tức mừng rỡ, không có một tia tức giận. Lão không thể tưởng được tu sĩ Kim Đan đệ nhất luyện đan danh nhân đường này, không ngờ thật sự có thể luyện chế 'Phục thần đan", niềm vui này thật bất ngờ. Lão cũng không nghĩ Diệp Mặc sẽ nói dối, một Luyện Đan Sư có thể đem 'Dẫn thần thảo' nhập đan, có thể luyện chế 'Phục thần đan' cũng không phải là không có khả năng.
'Phục thần đan' mặc dù nói là Đan Vương Tam phẩm mới có thể luyện chế, nhưng nói không chừng hắn dựa vào thủ pháp luyện đan độc đáo của mình, chỉ cần Đan Vương nhất phẩm cũng có thể luyện chế thành công.
Nghĩ đến đây, tu sĩ Hư thần kia thậm chí chủ động đứng lên nói:
- Tôi là Tô Kiến Hồ của Vọng Nguyệt tông, lần này tới thành Phỉ Hải là đặc biệt muốn tìm Diệp đan sư. Không ngờ Diệp đan sư quả nhiên danh bất hư truyền, thật sự có thể luyện chế 'Phục thần đan", Phiến môn chủ chúng tôi muốn mời Diệp đan sư tới Vọng Nguyệt Phong làm khách...
Sau khi lão già này tự giới thiệu, Diệp Mặc lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra. Vọng Nguyệt tông là một trong hai tông môn tám sao ở Bắc Vọng Châu, tên môn chủ Phiến Phất kia nghe Ngu Vũ Thiên nói đã là tu vi Kiếp Biến. Tô Kiến Hồ có thể tìm tới nơi này, hiển nhiên là muốn hắn hỗ trợ luyện chế 'Phục thần đan'.
Còn đối phương lấy được tin tức có lẽ là do Phổ Vũ Pphong truyền ra ngoài đây, Phổ Vũ Phong này thật sự có chút bản lãnh. Tin tức gã truyền ra, để mình ra tay luyện đan, nếu có thể thành công, một danh sách đề cử hiển nhiên không thành vấn đề. Tuy nhiên Phổ Vũ Phong này thật đúng là đề cao mình quá, không phải người nào cũng có thể luyện chế ra loại đan dược tam phẩm Thiên cấp 'Phục thần đan' này đâu.
Loại đan dược tam phẩm Thiên cấp này, cũng không phải nói Đan Vương tam phẩm là có thể luyện chế được, đôi khi thậm chí Đan Vương thất phẩm cũng không thể luyện chế được, nguyên nhân chủ yếu chính là bên trong có một gốc cây 'Phục thần mộc đằng'.
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, Tô Kiến Hồ bỗng nhiên nói:
- Tôi nghe nói Diệp đan sư muốn đi Nam An Châu phát triển tài năng, nếu cậu có thể giúp đỡ Vọng Nguyệt tông luyện chế một viên 'Phục thần đan", việc đăng ký đi Nam An Châu hiển nhiên không có vấn đề.
Diệp Mặc thấy đối phương đã nói rõ như vậy, hiển nhiên là đang rất muốn có 'Phục thần đan', nếu không sẽ không nói rõ mọi việc trước mặt mình đâu. Có lẽ chuyện mình muốn đi Nam An Châu, cũng là Phổ Vũ Phong phao tin đây.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi đúng là muốn đi Nam An Châu, nhưng thứ tôi cần không phải là một, mà là tới bốn năm chỗ
Tô Kiến Hồ sau khi nghe xong Diệp Mặc nói, mặt sắc biến đổi, căn bản nghĩ cũng không nghĩ liền nói:
- Đây tuyệt đối không thể, cho dù là cả ba tu sĩ Kiếp Biến ở Bắc Vọng Châu cùng nhau đề cử, cũng không có nhiều chỗ như vậy. Môn chủ chúng ta trong ba năm cũng chỉ có một mà thôi, cậu đừng tưởng rằng đi Nam An Châu có Truyền Tống Trận là được. Cái giá phải trả cho Truyền Tống Trận rất lớn.
- Cái giá phải trả?
Diệp Mặc hiện tại chỉ là đại sư trận pháp cấp năm, hắn biết khoảng cách càng xa Truyền Tống Trận, giá phải trả càng lớn. Căn cứ vào Truyền Tống Trận hắn bố trí ở thành Phỉ Hải mà nói, sẽ phải dùng hai khối linh thạch cực phẩm. Mà Truyền Tống Trận từ Bắc Vọng Châu đến Nam An Châu, Diệp Mặc tính qua ít nhất cũng phải cần trận pháp cấp chín, đó là tông sư trận pháp mới có thể bố trí.
Nhưng không phải mỗi người lên Truyền Tống Trận đều phải giao một triệu linh thạch bậc cao đấy ư, chẳng lẽ cái giá phải trả kia còn chưa đủ hay sao?
Dường như biết Diệp Mặc trong lòng đang suy nghĩ gì đó, Tô Kiến Hồ cười lạnh một tiếng nói:
- Cậu cho là một trăm viên linh thạch cũng đủ để chở một lần sao? Theo tôi được biết, từ Bắc Vọng Châu chở đến Nam An Châu, một lần đã cần chín viên linh thạch cực phẩm, cộng thêm một trăm tinh thạch hạ phẩm. Trừ lần đó ra, còn có hao mòn một lượng nguyên liệu trậnpháp. Những nguyên liệu kia đều là loại cao cấp, căn bản không có dư thừa tồn kho, cậu nói xem giá phải trả là bao nhiêu? Một triệu linh thạch bậc cao? Kia căn bản chỉ là một ý mà thôi, thậm chí còn không đủ mua một loại nguyên liệu hao mòn.
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, hắn cũng là đại sư trận pháp, Truyền Tống Trận cần linh thạch cung cấp linh lực hắn thật ra cũng biết. Nhưng chưa từng nghe nói qua còn có nguyên liệu hao mòn, nếu Truyền Tống Trận là như vậy, toàn bộ Tu Chân giới có nhiều Truyền Tống Trận như vậy, phải mất bao nhiêu nguyên liệu?
Không cần nói đến chín viên linh thạch cực phẩm giá trị xa xỉ, Diệp Mặc hiện tại tích lũy được năm viên linh thạch cực phẩm, bố trí trận pháp đã dùng mất hai viên. Về phần linh tinh, Diệp Mặc càng hiểu rõ hơn. Ban đầu ở 'Sa Viên dược cốc' phát hiện Linh Tủy Trì kia cũng mới hơn một trăm linh tinh, một lần truyền tống này liền cần trên trăm viên, đúng là tiêu hao quá lớn.
Hơn nữa Diệp Mặc bây giờ còn đã biết linh tinh không ngờ cũng phân ra thượng trung hạ, cho dù là loại linh tinh hạ phẩm cũng không dễ tìm được đâu.
- Cậu không hiểu trận pháp, đương nhiên không rõ duyên cớ trong đó.
Tô Kiến Hồ thở dài nói, hiển nhiên chuyện Diệp Mặc là đại sư trận pháp, lão còn không biết.
- Nếu như là trận pháp bình thường, cũng không cần hao tổn nhiều như vậy, nhưng Châu Tế Truyền Tống Trận khoảng cách quá xa, hơn nữa là trận pháp cấp chín. Tu sĩ cấp cao của Nam An Châu và Bắc Vọng Châu đã bỏ ra thời gian mấy năm, tiêu hao vô số nguyên liệu mới bố trí được hình dạng như vậy. Đây đã là giới hạn tối đa rồi, dù sao Tông sư trận pháp tốt nhất ở Nam An Châu cũng chỉ cấp chín mà thôi.
Tô Kiến Hồ có chút bất đắc dĩ nói.
Mấy năm mới bố trí xong? Diệp Mặc giờ mới hiểu được Châu Tế Truyền Tống Trận vào mấy năm trước đã bắt đầu bố trí. Chỉ có điều nguyên liệu trận pháp đều luyện chế xong, sau đó mới đến thành Phỉ Hải làm công đoạn bố trí cuối cùng mà thôi. Diệp Mặc trầm mặc không nói, hắn nghĩ tới cái Truyền Tống Trận kia ở tiểu thế giới, cái Truyền Tống Trận kia trực tiếp đem người chở đến bất kỳ chỗ nào ở Lạc Nguyệt. Vậy nó cần bao nhiêu nguyên liệu, bao nhiêu linh thạch, bao nhiêu tinh thạch?
Nhưng thế giới Thần Châu nào có người đi đổi linh thạch? Càng không có khả năng có người đi đổi nguyên liệu.
Nếu không ai đổi, giải thích duy nhất chính là cái Truyền Tống Trận kia ở tiểu thế giới còn cao cấp hơn so với Châu Tế Truyền Tống Trận ở thành Phỉ Hải này rồi.
Truyền Tống Trận nào có thể liên tục chở, thậm chí không cần bất kỳ linh thạch gì kích phát? Bản thân Truyền Tống Trận lại dùng là linh lực gì?
Diệp Mặc thật sự là nghĩ không ra có đồ vật gì còn quý hơn so với linh thạch cực phẩm và linh tinh, còn có trận pháp gì cao hơn cấp so với trận pháp cấp chín.
Có lẽ là thứ mình chưa từng tiếp xúc qua, cho nên mới không hiểu. Diệp Mặc lắc lắc đầu, không nghĩ tiếp. Nhưng có một điểm hắn đã khẳng định được, có thể lấy được một chỗ đã là quá tốt rồi. Không phải đối phương không giúp đỡ, mà là đối phương căn bản cũng không có cách giúp đỡ.
Tuy nhiên Châu Tế Truyền Tống Trận kia càng làm Diệp Mặc hoài nghi, bỏ ra nhiều đồ như vậy, đều là để chở một số thiên tài đến Nam An Châu. Bên trong khẳng định có vấn đề, chỉ có điều hắn không biết, nếu hắn hỏi Tô Kiến Hồ cũng thừa hơi thôi.
- Danh sách Truyền tống Nam An Châu chỉ có một, nhưng nếu cậu còn có yêu cầu nào khác, tôi có thể giúp cậu một vài cái.
Tô Kiến Hồ thấy Diệp Mặc không nói lời nào, đành phải chủ động nói.
Diệp Mặc biết rằng cũng chỉ có thể như vậy, có lợi ngu gì không lấy, huống chi đợi lát nữa hắn còn phải cống hiến ra một viên 'Phục thần đan'.
- Tôi muốn đi Nam An Châu, nhưng tôi rất lo lắng cho 'Mặc Nguyệt", rất nhiều người rất không hài lòng đối với 'Mặc Nguyệt' của tôi. Không biết tôi đi rồi, có người cố ý tìm đến phá rối hay không.
Diệp Mặc nói xong trực tiếp nhìn chằm chằm Tô Kiến Hồ.
Tô Kiến Hồ nghe xong Diệp Mặc nói, cười ha hả:
- Chút việc nhỏ đó không cần phải nói, ta đã biết được chuyện giữa 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' và các cậu, trước khi tôi đến, đã cho người đi cảnh cáo 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' rồi, nếu như không có việc gì ngoài ý muốn, nói không chừng hiện tại người đi cảnh cáo bọn họ đã trở lại.
Tô Kiến Hồ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, thì Chân Tiểu San tiến vào nói với Diệp Mặc 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' đã rút ra khỏi thành Phỉ Hải, và một trăm triệu linh thạch bồi thường đã được đưa tới. Hơn nữa còn mang đến một tin tức, chính là thành chủ thành Phỉ Hải Kỳ Tử Ngư đến thăm.
Diệp Mặc trong lòng im lặng không nói gì, thật là mạnh mẽ, cứng rắn nha. Thực lực cường đại thật là tốt, chuyện mình còn đang vô cùng lo lắng 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải" sẽ gây rối, ai ngờ chỉ cần Tô Kiến Hồ nói một tiếng liền biến thành một chút việc nhỏ không cần phải nói, lời nói của tông môn tám sao quả thật là có tư cách.
Thành chủ thành Phỉ Hải Kỳ Tử Ngư nghe nói đã là tu vi Hư thần hậu kỳ, không ngờ gã nguyện ý hạ thấp thân phận đến 'Mặc Nguyệt' thăm hỏi Diệp Mặc, hiển nhiên không phải nể mặt hắn, mà là vì tông môn tam sao Vọng Nguyệt tông.
- Mời Kỳ thành chủ vào ngồi đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Diệp Mặc không đi ra ngoài nghênh đón, Diệp Mặc không có thiện cảm gì với tên Kỳ Tử Ngư này, chỉ là không muốn đắc tội mà thôi.
Lúc trước tu sĩ Hư thần của 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' đến ức hiếp 'Mặc Nguyệt", gã chỉ nói một câu rằng loại chuyện này bọn họ không nên nhúng tay vào, có thể nhìn ra, vị thành chủ này cũng giống như tên Trương Thừa Phong lúc trước Diệp Mặc gặp ở Hà Châu.
Đương nhiên Diệp Mặc cũng sẽ không khinh bỉ người như thế, chỉ có điều không đáng kết giao mà thôi.
Kỳ Tử Ngư đứng ở bên ngoài cũng có chút bất an, gã vừa mới điều tra ra Diệp Mặc là đệ nhất luyện đan danh nhân đường, cũng biết được tin trưởng lão ngoại môn Tô Kiến Hồ của Vọng Nguyệt tông tới thăm 'Mặc Nguyệt'. Không đợi gã sắp xếp, lại biết được tin người của Vọng Nguyệt tông trực tiếp đến 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải", 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' tức khắc liền rời khỏi thành Phỉ Hải, và bồi thường một trăm triệu linh thạch bậc cao.
Cho tới nay, ở thành Phỉ Hải gã chính là người có địa vị cao nhất. Nhưng thật không ngờ 'Mặc Nguyệt' mới tới đã được Vọng Nguyệt tông tới thăm. Càng làm cho gã không nghĩ tới chính là, kết quả điều tra của gã không ngờ phát hiện Diệp Mặc ở 'Mặc Nguyệt' chính là đệ nhất luyện đan danh nhân đường.
Nếu sớm biết rằng Diệp Mặc chính là đệ nhất luyện đan danh nhân đường, cho dù không có Vọng Nguyệt tông, gã cũng sẽ chủ động phái người đến kết giao Diệp Mặc một chút. Thậm chí tự mình đến thăm hỏi một lần, nhưng vì gã không để ý, không ngờ đã bỏ lỡ cơ hội kết giao tốt nhất.
Lúc này tới chào hỏi 'Mặc Nguyệt", nếu nói dễ nghe một chút chính là nhìn ra tiền đồ phát triển của 'Mặc Nguyệt'. Nói khó nghe thì là thấy Vọng Nguyệt tông đến đây, mình lại đến tức là nịnh nọt. Nhưng Kỳ Tử Ngư lại biết, gã vẫn không thể không đến.
- Đúng vậy, tôi có thể luyện chế 'Phục thần đan", tuy nhiên cái đó có quan hệ gì với tiền bối?
Lão già Hư thần kia sửng sốt, mặc dù đối phương gọi lão là tiền bối, hiển nhiên cũng không đơn thuần là như vậy, chỉ là cách gọi đối với tu vi của lão mà thôi, nếu như đối phương cũng là một tu sĩ cao cấp cũng vậy thôi, nhưng đối phương chỉ là một tu sĩ Kim Đan mà thôi.
Tuy nhiên lão già Hư thần kia lập tức mừng rỡ, không có một tia tức giận. Lão không thể tưởng được tu sĩ Kim Đan đệ nhất luyện đan danh nhân đường này, không ngờ thật sự có thể luyện chế 'Phục thần đan", niềm vui này thật bất ngờ. Lão cũng không nghĩ Diệp Mặc sẽ nói dối, một Luyện Đan Sư có thể đem 'Dẫn thần thảo' nhập đan, có thể luyện chế 'Phục thần đan' cũng không phải là không có khả năng.
'Phục thần đan' mặc dù nói là Đan Vương Tam phẩm mới có thể luyện chế, nhưng nói không chừng hắn dựa vào thủ pháp luyện đan độc đáo của mình, chỉ cần Đan Vương nhất phẩm cũng có thể luyện chế thành công.
Nghĩ đến đây, tu sĩ Hư thần kia thậm chí chủ động đứng lên nói:
- Tôi là Tô Kiến Hồ của Vọng Nguyệt tông, lần này tới thành Phỉ Hải là đặc biệt muốn tìm Diệp đan sư. Không ngờ Diệp đan sư quả nhiên danh bất hư truyền, thật sự có thể luyện chế 'Phục thần đan", Phiến môn chủ chúng tôi muốn mời Diệp đan sư tới Vọng Nguyệt Phong làm khách...
Sau khi lão già này tự giới thiệu, Diệp Mặc lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra. Vọng Nguyệt tông là một trong hai tông môn tám sao ở Bắc Vọng Châu, tên môn chủ Phiến Phất kia nghe Ngu Vũ Thiên nói đã là tu vi Kiếp Biến. Tô Kiến Hồ có thể tìm tới nơi này, hiển nhiên là muốn hắn hỗ trợ luyện chế 'Phục thần đan'.
Còn đối phương lấy được tin tức có lẽ là do Phổ Vũ Pphong truyền ra ngoài đây, Phổ Vũ Phong này thật sự có chút bản lãnh. Tin tức gã truyền ra, để mình ra tay luyện đan, nếu có thể thành công, một danh sách đề cử hiển nhiên không thành vấn đề. Tuy nhiên Phổ Vũ Phong này thật đúng là đề cao mình quá, không phải người nào cũng có thể luyện chế ra loại đan dược tam phẩm Thiên cấp 'Phục thần đan' này đâu.
Loại đan dược tam phẩm Thiên cấp này, cũng không phải nói Đan Vương tam phẩm là có thể luyện chế được, đôi khi thậm chí Đan Vương thất phẩm cũng không thể luyện chế được, nguyên nhân chủ yếu chính là bên trong có một gốc cây 'Phục thần mộc đằng'.
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, Tô Kiến Hồ bỗng nhiên nói:
- Tôi nghe nói Diệp đan sư muốn đi Nam An Châu phát triển tài năng, nếu cậu có thể giúp đỡ Vọng Nguyệt tông luyện chế một viên 'Phục thần đan", việc đăng ký đi Nam An Châu hiển nhiên không có vấn đề.
Diệp Mặc thấy đối phương đã nói rõ như vậy, hiển nhiên là đang rất muốn có 'Phục thần đan', nếu không sẽ không nói rõ mọi việc trước mặt mình đâu. Có lẽ chuyện mình muốn đi Nam An Châu, cũng là Phổ Vũ Phong phao tin đây.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi đúng là muốn đi Nam An Châu, nhưng thứ tôi cần không phải là một, mà là tới bốn năm chỗ
Tô Kiến Hồ sau khi nghe xong Diệp Mặc nói, mặt sắc biến đổi, căn bản nghĩ cũng không nghĩ liền nói:
- Đây tuyệt đối không thể, cho dù là cả ba tu sĩ Kiếp Biến ở Bắc Vọng Châu cùng nhau đề cử, cũng không có nhiều chỗ như vậy. Môn chủ chúng ta trong ba năm cũng chỉ có một mà thôi, cậu đừng tưởng rằng đi Nam An Châu có Truyền Tống Trận là được. Cái giá phải trả cho Truyền Tống Trận rất lớn.
- Cái giá phải trả?
Diệp Mặc hiện tại chỉ là đại sư trận pháp cấp năm, hắn biết khoảng cách càng xa Truyền Tống Trận, giá phải trả càng lớn. Căn cứ vào Truyền Tống Trận hắn bố trí ở thành Phỉ Hải mà nói, sẽ phải dùng hai khối linh thạch cực phẩm. Mà Truyền Tống Trận từ Bắc Vọng Châu đến Nam An Châu, Diệp Mặc tính qua ít nhất cũng phải cần trận pháp cấp chín, đó là tông sư trận pháp mới có thể bố trí.
Nhưng không phải mỗi người lên Truyền Tống Trận đều phải giao một triệu linh thạch bậc cao đấy ư, chẳng lẽ cái giá phải trả kia còn chưa đủ hay sao?
Dường như biết Diệp Mặc trong lòng đang suy nghĩ gì đó, Tô Kiến Hồ cười lạnh một tiếng nói:
- Cậu cho là một trăm viên linh thạch cũng đủ để chở một lần sao? Theo tôi được biết, từ Bắc Vọng Châu chở đến Nam An Châu, một lần đã cần chín viên linh thạch cực phẩm, cộng thêm một trăm tinh thạch hạ phẩm. Trừ lần đó ra, còn có hao mòn một lượng nguyên liệu trậnpháp. Những nguyên liệu kia đều là loại cao cấp, căn bản không có dư thừa tồn kho, cậu nói xem giá phải trả là bao nhiêu? Một triệu linh thạch bậc cao? Kia căn bản chỉ là một ý mà thôi, thậm chí còn không đủ mua một loại nguyên liệu hao mòn.
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, hắn cũng là đại sư trận pháp, Truyền Tống Trận cần linh thạch cung cấp linh lực hắn thật ra cũng biết. Nhưng chưa từng nghe nói qua còn có nguyên liệu hao mòn, nếu Truyền Tống Trận là như vậy, toàn bộ Tu Chân giới có nhiều Truyền Tống Trận như vậy, phải mất bao nhiêu nguyên liệu?
Không cần nói đến chín viên linh thạch cực phẩm giá trị xa xỉ, Diệp Mặc hiện tại tích lũy được năm viên linh thạch cực phẩm, bố trí trận pháp đã dùng mất hai viên. Về phần linh tinh, Diệp Mặc càng hiểu rõ hơn. Ban đầu ở 'Sa Viên dược cốc' phát hiện Linh Tủy Trì kia cũng mới hơn một trăm linh tinh, một lần truyền tống này liền cần trên trăm viên, đúng là tiêu hao quá lớn.
Hơn nữa Diệp Mặc bây giờ còn đã biết linh tinh không ngờ cũng phân ra thượng trung hạ, cho dù là loại linh tinh hạ phẩm cũng không dễ tìm được đâu.
- Cậu không hiểu trận pháp, đương nhiên không rõ duyên cớ trong đó.
Tô Kiến Hồ thở dài nói, hiển nhiên chuyện Diệp Mặc là đại sư trận pháp, lão còn không biết.
- Nếu như là trận pháp bình thường, cũng không cần hao tổn nhiều như vậy, nhưng Châu Tế Truyền Tống Trận khoảng cách quá xa, hơn nữa là trận pháp cấp chín. Tu sĩ cấp cao của Nam An Châu và Bắc Vọng Châu đã bỏ ra thời gian mấy năm, tiêu hao vô số nguyên liệu mới bố trí được hình dạng như vậy. Đây đã là giới hạn tối đa rồi, dù sao Tông sư trận pháp tốt nhất ở Nam An Châu cũng chỉ cấp chín mà thôi.
Tô Kiến Hồ có chút bất đắc dĩ nói.
Mấy năm mới bố trí xong? Diệp Mặc giờ mới hiểu được Châu Tế Truyền Tống Trận vào mấy năm trước đã bắt đầu bố trí. Chỉ có điều nguyên liệu trận pháp đều luyện chế xong, sau đó mới đến thành Phỉ Hải làm công đoạn bố trí cuối cùng mà thôi. Diệp Mặc trầm mặc không nói, hắn nghĩ tới cái Truyền Tống Trận kia ở tiểu thế giới, cái Truyền Tống Trận kia trực tiếp đem người chở đến bất kỳ chỗ nào ở Lạc Nguyệt. Vậy nó cần bao nhiêu nguyên liệu, bao nhiêu linh thạch, bao nhiêu tinh thạch?
Nhưng thế giới Thần Châu nào có người đi đổi linh thạch? Càng không có khả năng có người đi đổi nguyên liệu.
Nếu không ai đổi, giải thích duy nhất chính là cái Truyền Tống Trận kia ở tiểu thế giới còn cao cấp hơn so với Châu Tế Truyền Tống Trận ở thành Phỉ Hải này rồi.
Truyền Tống Trận nào có thể liên tục chở, thậm chí không cần bất kỳ linh thạch gì kích phát? Bản thân Truyền Tống Trận lại dùng là linh lực gì?
Diệp Mặc thật sự là nghĩ không ra có đồ vật gì còn quý hơn so với linh thạch cực phẩm và linh tinh, còn có trận pháp gì cao hơn cấp so với trận pháp cấp chín.
Có lẽ là thứ mình chưa từng tiếp xúc qua, cho nên mới không hiểu. Diệp Mặc lắc lắc đầu, không nghĩ tiếp. Nhưng có một điểm hắn đã khẳng định được, có thể lấy được một chỗ đã là quá tốt rồi. Không phải đối phương không giúp đỡ, mà là đối phương căn bản cũng không có cách giúp đỡ.
Tuy nhiên Châu Tế Truyền Tống Trận kia càng làm Diệp Mặc hoài nghi, bỏ ra nhiều đồ như vậy, đều là để chở một số thiên tài đến Nam An Châu. Bên trong khẳng định có vấn đề, chỉ có điều hắn không biết, nếu hắn hỏi Tô Kiến Hồ cũng thừa hơi thôi.
- Danh sách Truyền tống Nam An Châu chỉ có một, nhưng nếu cậu còn có yêu cầu nào khác, tôi có thể giúp cậu một vài cái.
Tô Kiến Hồ thấy Diệp Mặc không nói lời nào, đành phải chủ động nói.
Diệp Mặc biết rằng cũng chỉ có thể như vậy, có lợi ngu gì không lấy, huống chi đợi lát nữa hắn còn phải cống hiến ra một viên 'Phục thần đan'.
- Tôi muốn đi Nam An Châu, nhưng tôi rất lo lắng cho 'Mặc Nguyệt", rất nhiều người rất không hài lòng đối với 'Mặc Nguyệt' của tôi. Không biết tôi đi rồi, có người cố ý tìm đến phá rối hay không.
Diệp Mặc nói xong trực tiếp nhìn chằm chằm Tô Kiến Hồ.
Tô Kiến Hồ nghe xong Diệp Mặc nói, cười ha hả:
- Chút việc nhỏ đó không cần phải nói, ta đã biết được chuyện giữa 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' và các cậu, trước khi tôi đến, đã cho người đi cảnh cáo 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' rồi, nếu như không có việc gì ngoài ý muốn, nói không chừng hiện tại người đi cảnh cáo bọn họ đã trở lại.
Tô Kiến Hồ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, thì Chân Tiểu San tiến vào nói với Diệp Mặc 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' đã rút ra khỏi thành Phỉ Hải, và một trăm triệu linh thạch bồi thường đã được đưa tới. Hơn nữa còn mang đến một tin tức, chính là thành chủ thành Phỉ Hải Kỳ Tử Ngư đến thăm.
Diệp Mặc trong lòng im lặng không nói gì, thật là mạnh mẽ, cứng rắn nha. Thực lực cường đại thật là tốt, chuyện mình còn đang vô cùng lo lắng 'hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải" sẽ gây rối, ai ngờ chỉ cần Tô Kiến Hồ nói một tiếng liền biến thành một chút việc nhỏ không cần phải nói, lời nói của tông môn tám sao quả thật là có tư cách.
Thành chủ thành Phỉ Hải Kỳ Tử Ngư nghe nói đã là tu vi Hư thần hậu kỳ, không ngờ gã nguyện ý hạ thấp thân phận đến 'Mặc Nguyệt' thăm hỏi Diệp Mặc, hiển nhiên không phải nể mặt hắn, mà là vì tông môn tam sao Vọng Nguyệt tông.
- Mời Kỳ thành chủ vào ngồi đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Diệp Mặc không đi ra ngoài nghênh đón, Diệp Mặc không có thiện cảm gì với tên Kỳ Tử Ngư này, chỉ là không muốn đắc tội mà thôi.
Lúc trước tu sĩ Hư thần của 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' đến ức hiếp 'Mặc Nguyệt", gã chỉ nói một câu rằng loại chuyện này bọn họ không nên nhúng tay vào, có thể nhìn ra, vị thành chủ này cũng giống như tên Trương Thừa Phong lúc trước Diệp Mặc gặp ở Hà Châu.
Đương nhiên Diệp Mặc cũng sẽ không khinh bỉ người như thế, chỉ có điều không đáng kết giao mà thôi.
Kỳ Tử Ngư đứng ở bên ngoài cũng có chút bất an, gã vừa mới điều tra ra Diệp Mặc là đệ nhất luyện đan danh nhân đường, cũng biết được tin trưởng lão ngoại môn Tô Kiến Hồ của Vọng Nguyệt tông tới thăm 'Mặc Nguyệt'. Không đợi gã sắp xếp, lại biết được tin người của Vọng Nguyệt tông trực tiếp đến 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải", 'Hiệp hội Thương nghiệp Dương Hải' tức khắc liền rời khỏi thành Phỉ Hải, và bồi thường một trăm triệu linh thạch bậc cao.
Cho tới nay, ở thành Phỉ Hải gã chính là người có địa vị cao nhất. Nhưng thật không ngờ 'Mặc Nguyệt' mới tới đã được Vọng Nguyệt tông tới thăm. Càng làm cho gã không nghĩ tới chính là, kết quả điều tra của gã không ngờ phát hiện Diệp Mặc ở 'Mặc Nguyệt' chính là đệ nhất luyện đan danh nhân đường.
Nếu sớm biết rằng Diệp Mặc chính là đệ nhất luyện đan danh nhân đường, cho dù không có Vọng Nguyệt tông, gã cũng sẽ chủ động phái người đến kết giao Diệp Mặc một chút. Thậm chí tự mình đến thăm hỏi một lần, nhưng vì gã không để ý, không ngờ đã bỏ lỡ cơ hội kết giao tốt nhất.
Lúc này tới chào hỏi 'Mặc Nguyệt", nếu nói dễ nghe một chút chính là nhìn ra tiền đồ phát triển của 'Mặc Nguyệt'. Nói khó nghe thì là thấy Vọng Nguyệt tông đến đây, mình lại đến tức là nịnh nọt. Nhưng Kỳ Tử Ngư lại biết, gã vẫn không thể không đến.