Thí Thiên Đao
Chương 2150: Chiến đấu Thái thượng (1)
Nhưng bên phía Toa Lan người ta cũng không ngốc, cơ bản là không chịu loại ước định này, khơi dậy huyết tính của toàn bộ các thành viên trong Toa Lan đạo tặc.
Cổ Băng Băng thở dài trong lòng. Nàng biết, trận đại chiến này xem ra không thể tránh khỏi. Lập tức quyết định, nói:
- Đã như vậy không có gì để nói nữa. Tiền bối, thật đáng tiếc…
Cổ Băng Băng nói rồi vung tay lên:
- Các huynh đệ! Một đám cường đạo đã hoành hành trong Thông đạo này những năm tháng vô tận. Người vô tội bị bọn chúng giết chết thi cốt có thể chất thành núi! tài nguyên bị bọn chúng cướp đi, cũng không biết bao nhiêu. Ngày hôm nay, Liên Minh Tinh Anh của chúng ta ở chỗ đây thay trời hành đạo, tiêu diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
Cổ Băng Băng khơi dậy nhiệt huyết của tất cả tu sĩ trong Liên Minh Tinh Anh.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn đối thủ của mình, bĩu môi:
- Lựa chọn làm cường đạo cũng đừng trách có người thay trời hành đạo. Tới đi, đạo hữu, để ta nhìn cho kỹ: ngươi có tư cách gì có thể đánh với ta!
Tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái Thượng lão tổ đó ngửa mặt lên trời thở dài, sau đó từ tốn nói:
- Đã như vậy thì đánh đi, không có gì đáng nói nữa. Toa Lan đạo tặc nếu có thể tồn tại nhiều năm như vậy cũng không thể mặc cho người ta ức hiếp làm thịt.
Ầm ầm!
Lúc này, trong vòm trời truyền đến một trận rung động kinh thiên động địa.
Một mảng lớn trên bầu trời đổ sụp xuống, đủ loại pháp tắc hỗn loạn bay tứ tán!
Bên kia Sở Mặc cùng tên tu sĩ Thái Thượng khác đã giao thủ!
Giữa các tu sĩ đạt cảnh giới này, khi chiến đấu sẽ làm kinh thiên động địa. Dù cho là ở Thông đạo có đại đạo pháp tắc thì vẫn có thể làm chấn động cả bầu trời!
Tên thái thượng cùng Sở Mặc đối chiến có khí thế làm toàn bộ bầu trời đều rung động theo. Trong thân thể của gã cũng phát ra ánh sáng vô cùng!
Thái Thượng!
Đủ loại Đại Đạo vô cùng mênh mông bao phủ cả trời đất.
Song phương giao chiến ở chỗ này, lại ảnh hưởng đến cả phía vô tận xa xôi.
Cả Thông đạo không biết có bao nhiêu năm chưa từng có cuộc chiến đấu nào ở cấp bậc này rồi.
Song phương tiện tay ra một chiêu cũng có thể đánh nát cả một khu vực. Mặc dù đều bay đến chín tầng trời nhưng khí tức trong lúc hai bên chiến đấu lại vẫn trấn áp cả vùng Thông đạo và những đại vực ở phía xa vô tận.
Chỉ trong phút chốc, không biết có bao nhiêu sinh linh khó mà có thể động đậy một cái, thậm chí ngay cả thở dốc cũng trở nên hơi lao lực.
Chỉ có điều thân ảnh của hai bên cách Thông đạo càng ngày càng xa, không ngừng bay về phía trên vòm trời.
Ở phía trên cùng, nơi đó tồn tại không biết bao nhiêu kết giới dày cả vạn dặm.
Nhưng dưới sự chấn động trong lúc chiến đấu của hai người, kết giới kia cũng bắt đầu tản ra từng gợn sóng, khuếch tán dần rộng hơn.
Chiến lực của Sở Mặc lại tăng lên tới mức làm người ta kiếp sợ. Trong lúc hắn giơ tay nhấc chân đều có vô số Đại Đạo vô hình đang lưu chuyển.
Song phương vừa giao thủ, thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc phía đối phương đã hiểu thanh niên tóc trắng này không phải Thái Thượng! Nhưng chiến lực của hắn lại hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn cảnh giới Thái Thượng.
Loại người như thế, trước nay Toa Lan chưa bao giờ gặp được! Thậm chí trong quá khứ, gã cũng chưa từng nghe nói.
Trong lòng của gã không khỏi chấn động. Gã rất không cam lòng. Một tên tu sĩ trẻ tuổi còn chưa tới cảnh giới Thái thượng vậy mà có thể cùng gã chiến đấu đến mức có thể ngang nhau về thế lực. Thậm chí tới một mức độ nào đó, đối phương lại có thể nắm trong tay tiết tấu của cuộc chiến, chèn ép gã trong khi chiến đấu.
Trên người gã đương nhiên còn có tuyệt kỹ chưa thi triển ra. Nhưng đối phương chẳng nhẽ không có hay sao?
Toa Lan nổi giận gầm lên một tiếng, ra chiêu trước!
Phía sau gã có tiếng lanh lảnh kinh thiên động địa. Một cây trường kích thanh đồng tản ra đạo vận vô hạn cùng với một khí tức cực kỳ sắc bén bắn về phía Sở Mặc.
Một kích này quả thực muốn hủy diệt cả bầu trời nơi này.
Thanh trường kích thanh đồng này vô cùng nặng. Những chổ nó đi qua đều sụp đổ ầm ầm. Mang theo một lực lượng thời gian mạnh mẽ đâm thẳng về phía Sở Mặc!
Bầu trời dường như bị ngưng lại, chỉ còn lại cây trường kích này.
Xung quanh thân thể của Sở Mặc, lực thời gian cũng vô cùng vô tận!
- Người trẻ tuổi, ngươi vẫn chưa bước vào đến cảnh giới này, cấp độ của vạn đạo quy nhất, ngươi không hiểu…
Tên thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc hiện nay truyền đến một đạo thần niệm cực kỳ băng lãnh.
Trên mặt của Sở Mặc nhất thời nở một nụ cười thần bí.
Tiếp theo, thân thể của hắn từng khúc từng khúc vỡ nát, sụp đổ!
Tựa như một người được làm bằng sứ, trong nháy mắt bị giáng một đòn nặng nề… Vỡ nát thành vô số khối vụn.
Một cảnh tượng này làm cho ánh mắt của Toa Lan lộ ra vẻ khó tin. Gã vô cùng hoảng sợ nhìn thân thể của Sở Mặc đang vỡ vụn.
Sau đó nhìn thấy chỗ cây trường kích của gã xuyên qua lập tức xuất hiện ở nơi xa xôi vô tận.
Lúc này, thân thể đã vỡ thành vô số khối vụn của Sở Mặc trong nháy mắt tụ hợp lại, một lần nữa hóa thành một thân ảnh cao to. Trên người khoác lên chiến y, chân đạp một cái lò luyện đan vô cùng to lớn, trên đầu lơ lửng một vật giống như một tấm gương thần giám. Cánh tay trái giống như được tạo ra từ hoàng kim, cảm giác một lực lượng kinh khủng đang tràn ngập, phía trên có vô số tia chớp như một con rồng đang vờn quanh. Cánh tay phải… cầm một thanh trường đao huyết sắc.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy cây đao kia, mí mắt của Toa Lan... bỗng nhiên nhảy một cái, lúc này gã nghĩ đến một người!
- Là ngươi! Cái thế vô song...
Trong mắt Toa Lan bắn ra vẻ hoảng sợ. Gã rốt cuộc hiểu ra vì sao Liên Minh Tinh Anh lớn mạnh như vậy, cũng rốt cuộc hiểu vì sao Liên Minh Tinh Anh có nhiều tu sĩ trên Phong Thần bảng như vậy!
Rõ ràng là người này đã trở về!
Hắn đã biến mất mười mấy kỷ nguyên, bên trong Thông đạo, người biết được chuyện này đều cho là hắn đã chết!
Hắn làm sao có thể trở về?
Hơn nữa... Làm sao có thể cường đại đến cảnh giới này?
Trường kích thanh đồng của gã vẫn còn ở phía kia, trong vùng trời xa xôi vô tận. Một kích vừa rồi của gã hầu như là ngưng kết toàn bộ sức mạnh. Mà hành động này của Sở Mặc nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Hắn lại có thể làm cho thân thể trong nháy mắt vỡ nát, thoát khỏi việc bị thời gian trấn áp, chạy thoát một kích kia!
Sau đó, sự phản kích của hắn lại kinh người như vậy, bén nhọn như vậy!
Cổ Băng Băng thở dài trong lòng. Nàng biết, trận đại chiến này xem ra không thể tránh khỏi. Lập tức quyết định, nói:
- Đã như vậy không có gì để nói nữa. Tiền bối, thật đáng tiếc…
Cổ Băng Băng nói rồi vung tay lên:
- Các huynh đệ! Một đám cường đạo đã hoành hành trong Thông đạo này những năm tháng vô tận. Người vô tội bị bọn chúng giết chết thi cốt có thể chất thành núi! tài nguyên bị bọn chúng cướp đi, cũng không biết bao nhiêu. Ngày hôm nay, Liên Minh Tinh Anh của chúng ta ở chỗ đây thay trời hành đạo, tiêu diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
- Diệt bọn chúng!
Cổ Băng Băng khơi dậy nhiệt huyết của tất cả tu sĩ trong Liên Minh Tinh Anh.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn đối thủ của mình, bĩu môi:
- Lựa chọn làm cường đạo cũng đừng trách có người thay trời hành đạo. Tới đi, đạo hữu, để ta nhìn cho kỹ: ngươi có tư cách gì có thể đánh với ta!
Tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái Thượng lão tổ đó ngửa mặt lên trời thở dài, sau đó từ tốn nói:
- Đã như vậy thì đánh đi, không có gì đáng nói nữa. Toa Lan đạo tặc nếu có thể tồn tại nhiều năm như vậy cũng không thể mặc cho người ta ức hiếp làm thịt.
Ầm ầm!
Lúc này, trong vòm trời truyền đến một trận rung động kinh thiên động địa.
Một mảng lớn trên bầu trời đổ sụp xuống, đủ loại pháp tắc hỗn loạn bay tứ tán!
Bên kia Sở Mặc cùng tên tu sĩ Thái Thượng khác đã giao thủ!
Giữa các tu sĩ đạt cảnh giới này, khi chiến đấu sẽ làm kinh thiên động địa. Dù cho là ở Thông đạo có đại đạo pháp tắc thì vẫn có thể làm chấn động cả bầu trời!
Tên thái thượng cùng Sở Mặc đối chiến có khí thế làm toàn bộ bầu trời đều rung động theo. Trong thân thể của gã cũng phát ra ánh sáng vô cùng!
Thái Thượng!
Đủ loại Đại Đạo vô cùng mênh mông bao phủ cả trời đất.
Song phương giao chiến ở chỗ này, lại ảnh hưởng đến cả phía vô tận xa xôi.
Cả Thông đạo không biết có bao nhiêu năm chưa từng có cuộc chiến đấu nào ở cấp bậc này rồi.
Song phương tiện tay ra một chiêu cũng có thể đánh nát cả một khu vực. Mặc dù đều bay đến chín tầng trời nhưng khí tức trong lúc hai bên chiến đấu lại vẫn trấn áp cả vùng Thông đạo và những đại vực ở phía xa vô tận.
Chỉ trong phút chốc, không biết có bao nhiêu sinh linh khó mà có thể động đậy một cái, thậm chí ngay cả thở dốc cũng trở nên hơi lao lực.
Chỉ có điều thân ảnh của hai bên cách Thông đạo càng ngày càng xa, không ngừng bay về phía trên vòm trời.
Ở phía trên cùng, nơi đó tồn tại không biết bao nhiêu kết giới dày cả vạn dặm.
Nhưng dưới sự chấn động trong lúc chiến đấu của hai người, kết giới kia cũng bắt đầu tản ra từng gợn sóng, khuếch tán dần rộng hơn.
Chiến lực của Sở Mặc lại tăng lên tới mức làm người ta kiếp sợ. Trong lúc hắn giơ tay nhấc chân đều có vô số Đại Đạo vô hình đang lưu chuyển.
Song phương vừa giao thủ, thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc phía đối phương đã hiểu thanh niên tóc trắng này không phải Thái Thượng! Nhưng chiến lực của hắn lại hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn cảnh giới Thái Thượng.
Loại người như thế, trước nay Toa Lan chưa bao giờ gặp được! Thậm chí trong quá khứ, gã cũng chưa từng nghe nói.
Trong lòng của gã không khỏi chấn động. Gã rất không cam lòng. Một tên tu sĩ trẻ tuổi còn chưa tới cảnh giới Thái thượng vậy mà có thể cùng gã chiến đấu đến mức có thể ngang nhau về thế lực. Thậm chí tới một mức độ nào đó, đối phương lại có thể nắm trong tay tiết tấu của cuộc chiến, chèn ép gã trong khi chiến đấu.
Trên người gã đương nhiên còn có tuyệt kỹ chưa thi triển ra. Nhưng đối phương chẳng nhẽ không có hay sao?
Toa Lan nổi giận gầm lên một tiếng, ra chiêu trước!
Phía sau gã có tiếng lanh lảnh kinh thiên động địa. Một cây trường kích thanh đồng tản ra đạo vận vô hạn cùng với một khí tức cực kỳ sắc bén bắn về phía Sở Mặc.
Một kích này quả thực muốn hủy diệt cả bầu trời nơi này.
Thanh trường kích thanh đồng này vô cùng nặng. Những chổ nó đi qua đều sụp đổ ầm ầm. Mang theo một lực lượng thời gian mạnh mẽ đâm thẳng về phía Sở Mặc!
Bầu trời dường như bị ngưng lại, chỉ còn lại cây trường kích này.
Xung quanh thân thể của Sở Mặc, lực thời gian cũng vô cùng vô tận!
- Người trẻ tuổi, ngươi vẫn chưa bước vào đến cảnh giới này, cấp độ của vạn đạo quy nhất, ngươi không hiểu…
Tên thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc hiện nay truyền đến một đạo thần niệm cực kỳ băng lãnh.
Trên mặt của Sở Mặc nhất thời nở một nụ cười thần bí.
Tiếp theo, thân thể của hắn từng khúc từng khúc vỡ nát, sụp đổ!
Tựa như một người được làm bằng sứ, trong nháy mắt bị giáng một đòn nặng nề… Vỡ nát thành vô số khối vụn.
Một cảnh tượng này làm cho ánh mắt của Toa Lan lộ ra vẻ khó tin. Gã vô cùng hoảng sợ nhìn thân thể của Sở Mặc đang vỡ vụn.
Sau đó nhìn thấy chỗ cây trường kích của gã xuyên qua lập tức xuất hiện ở nơi xa xôi vô tận.
Lúc này, thân thể đã vỡ thành vô số khối vụn của Sở Mặc trong nháy mắt tụ hợp lại, một lần nữa hóa thành một thân ảnh cao to. Trên người khoác lên chiến y, chân đạp một cái lò luyện đan vô cùng to lớn, trên đầu lơ lửng một vật giống như một tấm gương thần giám. Cánh tay trái giống như được tạo ra từ hoàng kim, cảm giác một lực lượng kinh khủng đang tràn ngập, phía trên có vô số tia chớp như một con rồng đang vờn quanh. Cánh tay phải… cầm một thanh trường đao huyết sắc.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy cây đao kia, mí mắt của Toa Lan... bỗng nhiên nhảy một cái, lúc này gã nghĩ đến một người!
- Là ngươi! Cái thế vô song...
Trong mắt Toa Lan bắn ra vẻ hoảng sợ. Gã rốt cuộc hiểu ra vì sao Liên Minh Tinh Anh lớn mạnh như vậy, cũng rốt cuộc hiểu vì sao Liên Minh Tinh Anh có nhiều tu sĩ trên Phong Thần bảng như vậy!
Rõ ràng là người này đã trở về!
Hắn đã biến mất mười mấy kỷ nguyên, bên trong Thông đạo, người biết được chuyện này đều cho là hắn đã chết!
Hắn làm sao có thể trở về?
Hơn nữa... Làm sao có thể cường đại đến cảnh giới này?
Trường kích thanh đồng của gã vẫn còn ở phía kia, trong vùng trời xa xôi vô tận. Một kích vừa rồi của gã hầu như là ngưng kết toàn bộ sức mạnh. Mà hành động này của Sở Mặc nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Hắn lại có thể làm cho thân thể trong nháy mắt vỡ nát, thoát khỏi việc bị thời gian trấn áp, chạy thoát một kích kia!
Sau đó, sự phản kích của hắn lại kinh người như vậy, bén nhọn như vậy!