Thí Thiên Đao
Chương 2149: Đánh toa Lan đạo tặc
Sở Mặc cười híp mắt nhìn Linh Thông Thượng Nhân, không có ý vạch trần y, nói:
- Những năm này ông vất vả rồi.
Trong lòng Linh Thông Thượng Nhân hừ một tiếng, bình tĩnh nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc lại quay đầu nhìn hai tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng. Từ tốn nói:
- Không phải muốn đánh sao? Hai đấu hai, rất tốt. Ai đến đánh với ta một trận đây?
- Ta đến!
Tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng lúc trước đã phóng ra tràng vực trầm giọng nói rồi bay thẳng lên trời cao.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn bóng lưng của Sở Mặc, có vẻ cân nhắc. Chỉ có điều, trên mặt y lập tức hơi cười cười. Nhìn tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng đó, từ tốn nói:
- Đạo hữu, đến đấu!
Tên Toa Lan đạo tặc Thái Thượng lão tổ đó, trong mắt có vẻ bất đắc dĩ, trầm giọng nói:
- Ngươi muốn chiến thì chiến, nhưng trước khi phân thắng bại ta không hy vọng nhìn thấy phía dưới máu chảy thành sông.
Lần này Linh Thông Thượng Nhân chuyển ánh mắt về phía Cổ Băng Băng. Ánh mắt của y hơi kỳ quái, như đang trưng cầu ý kiến, cũng rất có ý tứ.
Có thể nói, ánh mắt này của y tương đương với việc cho Cổ Băng Băng mặt mũi rất lớn!
Dựa vào danh vọng mà y vừa mới có được cùng với cảnh giới Thái thượng của y, cho dù tự quyệt định thì những người trong Liên Minh Tinh Anh cũng không có bất cứ mâu thuẫn nào.
Cổ Băng Băng ít nhiều hiểu ra nguyên nhân khi Sở Mặc trở về lại không vạch mặt mà chấp nhận sự tồn tại của Linh Thông Thượng nNhân. Thậm chí làm người khác cảm giác hắn chấp nhận chuyện bọn hắn là huynh đệ song sinh.
Linh Thông Thượng Nhân cũng không có ý vạch mặt, thậm chí thông qua phương thức này để biểu đạt thiện ý.
Được rồi, có chuyện gì, kết thúc trận chiến này rồi nói sau!
Trong lòng Cổ Băng Băng thở dài một tiếng, sau đó phấn chấn tinh thần nhìn tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng, từ tốn nói:
- Nể tình ban đầu hai Thái thượng các người không đại khai sát giới chúng ta, chúng ta sẽ không công kích trước khi các ngươi tỷ thí phân thắng bại. Chỉ có điều, ta cũng có một điều kiện.
- Nói
Tên lão tổ cảnh giới Thái thượng phía Toa Lan đạo tặc bình tĩnh nhìn Cổ Băng Băng, ánh mắt như giếng cổ không chút gợn sóng. Dường như không chịu sự ảnh hưởng từ đại thế của đại quân trước mặt.
- Chúng ta cũng không mong muốn thấy cảnh sinh linh đồ thán.
Cổ Băng Băng thản nhiên nói:
- Không bằng thẳng thắn một chút. Nếu trận chiến này như các ngươi thắng, như vậy từ nay về sau, Liên Minh Tinh Anh giải tán. Nguyên nhân là ngay cả một đám cường đạo cũng đánh không lại, cái liên minh này cũng không có ý nghĩa để tồn tại nữa.
Lời này của Cổ Băng Băng làm cho rất nhiều người đều sững sờ. Chỉ có điều, những tên tử đệ đến từ cổ tộc rất nhanh đã nghĩ thông suốt. Hoàn toàn chính xác, nếu như ngay cả Toa Lan đạo tặc cũng không có cách nào nắm bắt được, vậy liên minh này cũng thật không có giá trị tồn tại. Cho nên, mặc dù trong lòng bọn họ có chút không thoải mái, nhưng lại có thể tiếp nhận được cách nói này của Cổ Băng Băng.
Nhưng Linh Thông Thượng Nhân lại từ trong giọng nói của Cổ Băng Băng nghe ra được một ý khác. Không khỏi thầm mắng ở trong lòng: tiểu nha đầu thối tha, chẳng phải lừa ngươi một trăm năm thôi sao? Còn lúc này rồi, lại còn trả thù ta một lần nữa hả?
Quyết định này của Cổ Băng Băng rõ ràng là đã nhìn thấu tâm tư của Linh Thông Thượng Nhân. Y muốn toàn bộ Liên Minh Tinh Anh, thông qua phương thức này buộc y phải dốc hết toàn lực đánh bại đối thủ! Đồng thời, cũng là phòng ngừa trong lúc chiến đấu, Linh Thông Thượng Nhân ngáng chân Sở Mặc!
Chuyện này trời mới biết có phát sinh hay không? Trên cơ bản thì hiện tại Cổ Băng Băng cũng không hề tín nhiệm Linh Thông Thượng Nhân.
Lão tổ Toa Lan đạo tặc nghe vậy khẽ giật mình, trên mặt nở nụ cười khổ:
- Vậy nếu chúng ta thua thì từ đây về sau thế gian sẽ không có Toa Lan đạo tặc nữa chứ gì?
Cổ Băng Băng gật gật đầu:
- Nếu các ngươi đều thua, Toa Lan đạo tặc còn có ý nghĩa tồn tại sao?
- Điều này không công bằng! Đột nhiên một bóng người từ phía dưới bay lên, chính là Toa Lan!
Ánh mắt của nàng ta băng lãnh, nhìn Cổ Băng Băng:
- Đề nghị này của ngươi không công bằng!
Cổ Băng Băng khoát khoát tay:
- Người lớn nói chuyện, tiểu hài tử không nên xen vào.
Bởi vì lúc này, Cổ Băng Băng đã hiểu Toa Lan cơ bản không phải là thủ lĩnh của Toa Lan đạo tặc, cũng tuyệt đối không phải là lão già đã sống lâu năm. Rõ ràng là một tiểu nha đầu cùng tuổi với nàng, trước đó lại giả thần giả quỷ lừa gạt được nàng. Cho nên thái độ của Cổ Băng Băng đối với Toa Lan không có một chút thân thiện nào.
Toa Lan giận dữ, nói:
- Toa Lan đạo tặc đã tồn tại ở thế gian này bao nhiêu năm tháng, há lại vì một câu của loại người như ngươi liền giải tán? Cổ Băng Băng, nếu ngươi không phục thì bảo người của ngươi phóng ngựa tới, ta sẽ dùng sự thật nói cho ngươi biết, mấy vạn đại quân của ngươi một người cũng đừng hòng ra khỏi vùng đất này! Toa Lan đạo tặc chúng ta cho dù chết hết cũng không chấp nhận giải tán, không chấp nhận kết quả như vậy! Người của chúng ta vẫn còn, hồn của chúng ta vẫn còn, nhiệt huyết của chúng ta vẫn còn ở đó... Ngươi có tư cách gì bắt cho chúng ta giải tán?
Lời nói này của Toa Lan như chém đinh chặt sắt, phía dưới hang ổ của Toa Lan, lúc trước vẫn luôn trầm mặc bỗng nhiên vang lên một loạt tiếng thét gào thấu cả trời xanh!
- Người của chúng ta cònđâu! hồn của chúng ta còn đây! Nhuyết của chúng ta còn đây! Chẳng qua là đánh một trận thôi!
- Chẳng qua là đánh một trận thôi!
- Chẳng qua là đánh một trận thôi!!
Huyết khí tận trời, tiếng rống giận dữ rung chuyển cả vòm trời.
Khiến thiên địa cũng phải biến sắc.
Sắc mặt của Cổ Băng Băng hơi khó coi. Nàng đã biết, nàng bị Toa Lan lợi dụng!
Vốn là nàng muốn thông qua trận chiến này của Linh Thông Thượng Nhân với đối phương, sau đó không đánh mà thắng, trấn áp toàn bộ Toa Lan đạo tặc.
Đến khi chuyện này truyền đi, nhất định sẽ làm cho danh vọng của toàn bộ Liên Minh Tinh Anh được tăng lên mạnh mẽ!
Có hai tu sĩ thần bí cảnh giới Thái Thượng có thể trấn áp được Toa Lan đạo tặc. Làm Liên Minh Tinh Anh trong nháy mắt đã thành chủ đề bàn tán của toàn bộ Thông đạo!
Đến lúc đó, thu hoạch lớn nhất chính là toàn bộ Liên Minh Tinh Anh, là một liên minh chỉnh thể, mà không phải riêng một người nào đó!
Cổ Băng Băng cũng có rất nhiều thủ đoạn, có thể chuyển hướng bàn luận của mọi ngườitới người của Liên Minh Tinh Anh. Nàng có năng lực này, rất nhiều nhóm cấp cao trong liên minh cũng đều có!
- Những năm này ông vất vả rồi.
Trong lòng Linh Thông Thượng Nhân hừ một tiếng, bình tĩnh nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc lại quay đầu nhìn hai tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng. Từ tốn nói:
- Không phải muốn đánh sao? Hai đấu hai, rất tốt. Ai đến đánh với ta một trận đây?
- Ta đến!
Tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng lúc trước đã phóng ra tràng vực trầm giọng nói rồi bay thẳng lên trời cao.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn bóng lưng của Sở Mặc, có vẻ cân nhắc. Chỉ có điều, trên mặt y lập tức hơi cười cười. Nhìn tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng đó, từ tốn nói:
- Đạo hữu, đến đấu!
Tên Toa Lan đạo tặc Thái Thượng lão tổ đó, trong mắt có vẻ bất đắc dĩ, trầm giọng nói:
- Ngươi muốn chiến thì chiến, nhưng trước khi phân thắng bại ta không hy vọng nhìn thấy phía dưới máu chảy thành sông.
Lần này Linh Thông Thượng Nhân chuyển ánh mắt về phía Cổ Băng Băng. Ánh mắt của y hơi kỳ quái, như đang trưng cầu ý kiến, cũng rất có ý tứ.
Có thể nói, ánh mắt này của y tương đương với việc cho Cổ Băng Băng mặt mũi rất lớn!
Dựa vào danh vọng mà y vừa mới có được cùng với cảnh giới Thái thượng của y, cho dù tự quyệt định thì những người trong Liên Minh Tinh Anh cũng không có bất cứ mâu thuẫn nào.
Cổ Băng Băng ít nhiều hiểu ra nguyên nhân khi Sở Mặc trở về lại không vạch mặt mà chấp nhận sự tồn tại của Linh Thông Thượng nNhân. Thậm chí làm người khác cảm giác hắn chấp nhận chuyện bọn hắn là huynh đệ song sinh.
Linh Thông Thượng Nhân cũng không có ý vạch mặt, thậm chí thông qua phương thức này để biểu đạt thiện ý.
Được rồi, có chuyện gì, kết thúc trận chiến này rồi nói sau!
Trong lòng Cổ Băng Băng thở dài một tiếng, sau đó phấn chấn tinh thần nhìn tên Toa Lan đạo tặc cảnh giới Thái thượng, từ tốn nói:
- Nể tình ban đầu hai Thái thượng các người không đại khai sát giới chúng ta, chúng ta sẽ không công kích trước khi các ngươi tỷ thí phân thắng bại. Chỉ có điều, ta cũng có một điều kiện.
- Nói
Tên lão tổ cảnh giới Thái thượng phía Toa Lan đạo tặc bình tĩnh nhìn Cổ Băng Băng, ánh mắt như giếng cổ không chút gợn sóng. Dường như không chịu sự ảnh hưởng từ đại thế của đại quân trước mặt.
- Chúng ta cũng không mong muốn thấy cảnh sinh linh đồ thán.
Cổ Băng Băng thản nhiên nói:
- Không bằng thẳng thắn một chút. Nếu trận chiến này như các ngươi thắng, như vậy từ nay về sau, Liên Minh Tinh Anh giải tán. Nguyên nhân là ngay cả một đám cường đạo cũng đánh không lại, cái liên minh này cũng không có ý nghĩa để tồn tại nữa.
Lời này của Cổ Băng Băng làm cho rất nhiều người đều sững sờ. Chỉ có điều, những tên tử đệ đến từ cổ tộc rất nhanh đã nghĩ thông suốt. Hoàn toàn chính xác, nếu như ngay cả Toa Lan đạo tặc cũng không có cách nào nắm bắt được, vậy liên minh này cũng thật không có giá trị tồn tại. Cho nên, mặc dù trong lòng bọn họ có chút không thoải mái, nhưng lại có thể tiếp nhận được cách nói này của Cổ Băng Băng.
Nhưng Linh Thông Thượng Nhân lại từ trong giọng nói của Cổ Băng Băng nghe ra được một ý khác. Không khỏi thầm mắng ở trong lòng: tiểu nha đầu thối tha, chẳng phải lừa ngươi một trăm năm thôi sao? Còn lúc này rồi, lại còn trả thù ta một lần nữa hả?
Quyết định này của Cổ Băng Băng rõ ràng là đã nhìn thấu tâm tư của Linh Thông Thượng Nhân. Y muốn toàn bộ Liên Minh Tinh Anh, thông qua phương thức này buộc y phải dốc hết toàn lực đánh bại đối thủ! Đồng thời, cũng là phòng ngừa trong lúc chiến đấu, Linh Thông Thượng Nhân ngáng chân Sở Mặc!
Chuyện này trời mới biết có phát sinh hay không? Trên cơ bản thì hiện tại Cổ Băng Băng cũng không hề tín nhiệm Linh Thông Thượng Nhân.
Lão tổ Toa Lan đạo tặc nghe vậy khẽ giật mình, trên mặt nở nụ cười khổ:
- Vậy nếu chúng ta thua thì từ đây về sau thế gian sẽ không có Toa Lan đạo tặc nữa chứ gì?
Cổ Băng Băng gật gật đầu:
- Nếu các ngươi đều thua, Toa Lan đạo tặc còn có ý nghĩa tồn tại sao?
- Điều này không công bằng! Đột nhiên một bóng người từ phía dưới bay lên, chính là Toa Lan!
Ánh mắt của nàng ta băng lãnh, nhìn Cổ Băng Băng:
- Đề nghị này của ngươi không công bằng!
Cổ Băng Băng khoát khoát tay:
- Người lớn nói chuyện, tiểu hài tử không nên xen vào.
Bởi vì lúc này, Cổ Băng Băng đã hiểu Toa Lan cơ bản không phải là thủ lĩnh của Toa Lan đạo tặc, cũng tuyệt đối không phải là lão già đã sống lâu năm. Rõ ràng là một tiểu nha đầu cùng tuổi với nàng, trước đó lại giả thần giả quỷ lừa gạt được nàng. Cho nên thái độ của Cổ Băng Băng đối với Toa Lan không có một chút thân thiện nào.
Toa Lan giận dữ, nói:
- Toa Lan đạo tặc đã tồn tại ở thế gian này bao nhiêu năm tháng, há lại vì một câu của loại người như ngươi liền giải tán? Cổ Băng Băng, nếu ngươi không phục thì bảo người của ngươi phóng ngựa tới, ta sẽ dùng sự thật nói cho ngươi biết, mấy vạn đại quân của ngươi một người cũng đừng hòng ra khỏi vùng đất này! Toa Lan đạo tặc chúng ta cho dù chết hết cũng không chấp nhận giải tán, không chấp nhận kết quả như vậy! Người của chúng ta vẫn còn, hồn của chúng ta vẫn còn, nhiệt huyết của chúng ta vẫn còn ở đó... Ngươi có tư cách gì bắt cho chúng ta giải tán?
Lời nói này của Toa Lan như chém đinh chặt sắt, phía dưới hang ổ của Toa Lan, lúc trước vẫn luôn trầm mặc bỗng nhiên vang lên một loạt tiếng thét gào thấu cả trời xanh!
- Người của chúng ta cònđâu! hồn của chúng ta còn đây! Nhuyết của chúng ta còn đây! Chẳng qua là đánh một trận thôi!
- Chẳng qua là đánh một trận thôi!
- Chẳng qua là đánh một trận thôi!!
Huyết khí tận trời, tiếng rống giận dữ rung chuyển cả vòm trời.
Khiến thiên địa cũng phải biến sắc.
Sắc mặt của Cổ Băng Băng hơi khó coi. Nàng đã biết, nàng bị Toa Lan lợi dụng!
Vốn là nàng muốn thông qua trận chiến này của Linh Thông Thượng Nhân với đối phương, sau đó không đánh mà thắng, trấn áp toàn bộ Toa Lan đạo tặc.
Đến khi chuyện này truyền đi, nhất định sẽ làm cho danh vọng của toàn bộ Liên Minh Tinh Anh được tăng lên mạnh mẽ!
Có hai tu sĩ thần bí cảnh giới Thái Thượng có thể trấn áp được Toa Lan đạo tặc. Làm Liên Minh Tinh Anh trong nháy mắt đã thành chủ đề bàn tán của toàn bộ Thông đạo!
Đến lúc đó, thu hoạch lớn nhất chính là toàn bộ Liên Minh Tinh Anh, là một liên minh chỉnh thể, mà không phải riêng một người nào đó!
Cổ Băng Băng cũng có rất nhiều thủ đoạn, có thể chuyển hướng bàn luận của mọi ngườitới người của Liên Minh Tinh Anh. Nàng có năng lực này, rất nhiều nhóm cấp cao trong liên minh cũng đều có!