Thí Thiên Đao
Chương 1374: Gọi ta là Y Y (2)
Thật không thể tin nổi!
Nguyệt Khuynh Thành không khỏi một lần nữa đánh giá Sở Mặc một phen, trong lòng nghĩ: Đẹp trai thì cũng đẹp trai, cũng đủ mê hoặc. Hắn trải qua đủ huyền thoại cũng quả thực có thể hấp dẫn được nữ tử có thực lực. Dù khá như thế cũng không đến mức này chứ? Không ngờ có thể làm cho loại người như Thủy Y Y muốn theo đuổi!!!
- Khụ khụ...
Sở Mặc có chút xấu hổ nhìn Thủy Y Y, sau đó cười khổ nói:
- Thủy cô nương, giữa ta và cô vốn không quen biết, hơn nữa... Ta đã có người yêu rồi.
- Ta biết mà..
Sắc mặt Thủy Y Y tuy đã hồng lên, trong con ngươi có chút thẹn thùng, nhưng vẫn cười nói như cũ:
- Nhưng mà ta là chính thất của chàng đó! Còn nữa, gọi ta là Y Y!
Sở Mặc đầu đầy vạch đen nhìn Thủy Y Y:
- Thủy cô nương, có thể ngừng nói đùa với ta được không?
- Hừ, chàng, cái người này thật không thú vị.
Thủy Y Y vẻ mặt ngạo kiều hừ một tiếng, sau đó nói:
- Được rồi, đi nhanh lên đi, lên núi chém giết cây Phong Quân Tử đó. Còn nữa nhé, ta mà đoạt được có thể dùng chung với chàng, nhưng đó là đồ cưới của ta, hai người bọn họ không có phần đâu đấy nhé.
Hổ Liệt:
- ...
Nguyệt Khuynh Thành:
- ... Trong lòng hai người tự nhủ nói thế này cũng quá thẳng đi. Cho đến lúc này, hai người mới cảm giác được, đây mới chính là Thủy Y Y.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Thủy Y Y:
- Cô dựa vào cái gì lại cảm thấy ta nhất định phải hợp tác với cô?
- Bởi vì ta lợi hại mà!
Thủy Y Y vẻ mặt đương nhiên nói:
- Bây giờ người trên núi có Lục Hồng Tuyết, Huyên Nhi, Huyên Huyên... Bọn họ đều coi như là người bên chúng ta. Cho nên, công bình cạnh tranh, ai có thể có được chứ ngoài chúng ta chứ. Chuẩn Thánh Dược cũng không phải cá nạm, không phải đồ mà ai muốn thu là thuđược. Trừ thế ra còn có Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song nữa. Hai tên đó hợp tác với nhau có thể phát huy mấy lần uy lực, long phượng trình tường đấy... không khinh thường được đâu.
Thủy Y Y tương đối hiểu biết với những tu sĩ cấp cao của Thiên giới. Ngay cả quan hệ của Long gia và Hoàng gia bình thường có rất ít người biết nàng cũng biết rõ vậy. Điều này ngay cả Hoàng Vô Song và Long Thu Thủy có khả năng cũng không ngờ được.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc, nói tiếp:
- Còn có một việc, ngoại trừ những người này ra còn một sự tồn tại đáng sợ nữa... chỉ có điều ta vẫn hoài nghi người kia khẳng định có vấnđề! Không thể sau khi tấn thăng Đế Chủ bậc cao còn có thể ở lại trên Thiên Lộ này được. Nhưng người đó lại là uy hiếp lớn nhất của chúng ta.
Sở Mặc nhìn Thủy Y Y hỏi:
- Người nọ là ai?
Thủy Y Y lắc đầu:
- Ta không biết, chưa bao giờ gặp. Một nữ nhân mặc áo đen, trên mặt còn mang mạng che mặt. Mạng che mặt đó mà một pháp khí, thần thức không thể xuyên qua, không biết diện mạo của nàng. Sở Mặc lại hơi nao nao rồi lập tức lắc đầu cười gượng, trong lòng tự nhủ sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
- Được rồi, tình huống đại khái là như vậy. Chúng ta đi thôi?
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn nàng:
- Ta không hiểu lắm.
Thủy Y Y nói:
- Sau chuyện này, ta sẽ cho huynh một lời giải thích. Yên tâm đi, ai hại huynh thì ta cũng không hại huynh! Hơn nữa, ta là bạn tốt của TửYên Đế Chủ, ta với Hồng Nguyệt đại nhân... ừm, cũng vô cùng quen thân.
Bây giờ không có cách nào chứng nhận lời nói của Thủy Y Y. Bởi vì ở trên Thiên Lộ, truyền âm thạch cũng chỉ có thể sử dụng ở trong này, không thể liên lạc với bên ngoài. Nhưng Sở Mặc cũng không cho rằng Thủy Y Y đang nói láo, bởi vì thực sự chuyện này không cần thiết.
- Được rồi, hy vọng sau chuyện này, cô sẽ cho ta một lời giải thích.
Sở Mặc gật gật đầu.
Thủy Y Y khẽ mỉm cười, sau đó gương mẫu đi đầu, leo lên đỉnh núivô danh.
Rất nhanh, một hàng bốn người biến mất trong tầng mây.
Giờ phút này các nơi trên Thiên giới, rất nhiều người đều nhận được một tin tức, vẻ mặt trở nên khẩn trương và ngưng trọng.
- Nên tới… vẫn phải tới sao?
- Đây là chuyện không thể nào tránh khỏi sao?
- Những người đó lúc trước không phải khoe khoang khoác lác, nói nhất định có thể bầm thây vạn đoạn Sở Mặc sao?
- Thật đáng ghét, chúng ta cũng không muốn tham dự vào chuyện này!
Rất nhiều người cũng nhịn không được thì thào tự nói, nhưng cuối cùng lại không có cách nào khác, chạy về phía tòa núi vô dành này.
Bởi vì huyết mạch của bọn họ, sâu trong linh hồn từ nhỏ liền mang theo cấm chế đáng sợ nào đó, lúc trước bọn họ không biết tới chuyện này, nhưng hiện tại bọn họ đều rất rõ. Đó là thủ đoạn của Ma tộc, mà bọn họ… có một danh hiệu vô cùng khó nghe, là nanh vuốt của Ma tộc!
Núi không tên là nơi dài rộng năm nghìn trượng, Thủy Y Y trực tiếp đưa ra một kiếp pháp khí Chí Tôn, bao phủ mấy người ở bên trong, vẻ mặt rất là thoải mái nói với Sở Mặc:
- Sát thủ này là chuyện gì xảy ra? Vì sao lại nhận biết đúng ngươi?
- Bọn họ hẳn là có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ.
Đối với chuyện này Sở Mặc cũng không tính giấu diếm.
Bởi vì Huyết Ma Lão Tổ ngày xưa cũng từng là công địch của cả Thiên giới. Một khi đã như vậy Sở Mặc cũng không có ý định giấu diếm chuyện này. Nếu như có thể mượn dùng toàn bộ lực lượng của Thiên giới tiêu diệt hết những con cờ do Huyết Ma Lão Tổ lưu lại kia, hẳn là cũng không khó.
Huyết Ma Lão Tổ cho dù cường thịnh lại nhưng trước khi bước ra một bước kia, hẳn là cũng không dám dễ dàng đặt chân lên Thiên giới bên này. Đến lúc đó, chặt đứt tất cả nanh vuốt của hắn cũng chẳng khác nào là cắt đứt một trợ thủ đắc lực của hắn!
- Huyết Ma Lão Tổ? Ngươi trêu chọc tới hắn khi nào thế?
Thủy Y Y có chút giật mình, nàng nhìn Sở Mặc nói:
- Ngươi có biết năm đó là ai bức Huyết Ma Lão Tổ ra khỏi Thiên giới không?
- Không phải là một đám đại lão liên hợp lại diệt đạo thống của Huyết Ma Lão Tổ, sau đó đuổi hắn ra khỏi Thiên giới sao?
Sở Mặc nhìn Thủy Y Y:
- Chẳng lẽ không đúng à?
- Trên thực tế là như vậy, tuy nhiên chi tiết vẫn có chút khác. Bởi vì năm đó người biết chân tướng chuyện này cũng không nhiều.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc, thâm ý nói:
- Huyết Ma Lão Tổ lão tổ cũng không phải là ai cũng có thể đối phó, nếu một chọi một… toàn bộ Thiên giới gần như không có mấy người là đối thủ của hắn. Bởi vì lúc đó Huyết Ma Lão Tổ đã là đại lão cảnh giới Đế Chủ tầng chín rồi! Toàn bộ Thiên giới, tuy rằng cảnh giới Đế Chủ không ít, nhưng có thể đạt tới cảnh giới tầng chín… lại không có nhiều! Hơn nữa chiến lực của Huyết Ma Lão Tổ còn cực kỳ mạnh mẽ, thủ đoạn tàn nhẫn. Ai trêu chọc tới hắn chẳng khác nào gặp xui xẻo lớn, hắn trả thù sẽ là tiêu diệt cả nhà! Cho nên tuy Huyết Ma Lão Tổ làm việc vô cùng tà ác, làm hại Thiên giới nhiều năm, nhưng người thật sự dám chọc hắn lại vô cùng ít.
Nguyệt Khuynh Thành không khỏi một lần nữa đánh giá Sở Mặc một phen, trong lòng nghĩ: Đẹp trai thì cũng đẹp trai, cũng đủ mê hoặc. Hắn trải qua đủ huyền thoại cũng quả thực có thể hấp dẫn được nữ tử có thực lực. Dù khá như thế cũng không đến mức này chứ? Không ngờ có thể làm cho loại người như Thủy Y Y muốn theo đuổi!!!
- Khụ khụ...
Sở Mặc có chút xấu hổ nhìn Thủy Y Y, sau đó cười khổ nói:
- Thủy cô nương, giữa ta và cô vốn không quen biết, hơn nữa... Ta đã có người yêu rồi.
- Ta biết mà..
Sắc mặt Thủy Y Y tuy đã hồng lên, trong con ngươi có chút thẹn thùng, nhưng vẫn cười nói như cũ:
- Nhưng mà ta là chính thất của chàng đó! Còn nữa, gọi ta là Y Y!
Sở Mặc đầu đầy vạch đen nhìn Thủy Y Y:
- Thủy cô nương, có thể ngừng nói đùa với ta được không?
- Hừ, chàng, cái người này thật không thú vị.
Thủy Y Y vẻ mặt ngạo kiều hừ một tiếng, sau đó nói:
- Được rồi, đi nhanh lên đi, lên núi chém giết cây Phong Quân Tử đó. Còn nữa nhé, ta mà đoạt được có thể dùng chung với chàng, nhưng đó là đồ cưới của ta, hai người bọn họ không có phần đâu đấy nhé.
Hổ Liệt:
- ...
Nguyệt Khuynh Thành:
- ... Trong lòng hai người tự nhủ nói thế này cũng quá thẳng đi. Cho đến lúc này, hai người mới cảm giác được, đây mới chính là Thủy Y Y.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Thủy Y Y:
- Cô dựa vào cái gì lại cảm thấy ta nhất định phải hợp tác với cô?
- Bởi vì ta lợi hại mà!
Thủy Y Y vẻ mặt đương nhiên nói:
- Bây giờ người trên núi có Lục Hồng Tuyết, Huyên Nhi, Huyên Huyên... Bọn họ đều coi như là người bên chúng ta. Cho nên, công bình cạnh tranh, ai có thể có được chứ ngoài chúng ta chứ. Chuẩn Thánh Dược cũng không phải cá nạm, không phải đồ mà ai muốn thu là thuđược. Trừ thế ra còn có Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song nữa. Hai tên đó hợp tác với nhau có thể phát huy mấy lần uy lực, long phượng trình tường đấy... không khinh thường được đâu.
Thủy Y Y tương đối hiểu biết với những tu sĩ cấp cao của Thiên giới. Ngay cả quan hệ của Long gia và Hoàng gia bình thường có rất ít người biết nàng cũng biết rõ vậy. Điều này ngay cả Hoàng Vô Song và Long Thu Thủy có khả năng cũng không ngờ được.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc, nói tiếp:
- Còn có một việc, ngoại trừ những người này ra còn một sự tồn tại đáng sợ nữa... chỉ có điều ta vẫn hoài nghi người kia khẳng định có vấnđề! Không thể sau khi tấn thăng Đế Chủ bậc cao còn có thể ở lại trên Thiên Lộ này được. Nhưng người đó lại là uy hiếp lớn nhất của chúng ta.
Sở Mặc nhìn Thủy Y Y hỏi:
- Người nọ là ai?
Thủy Y Y lắc đầu:
- Ta không biết, chưa bao giờ gặp. Một nữ nhân mặc áo đen, trên mặt còn mang mạng che mặt. Mạng che mặt đó mà một pháp khí, thần thức không thể xuyên qua, không biết diện mạo của nàng. Sở Mặc lại hơi nao nao rồi lập tức lắc đầu cười gượng, trong lòng tự nhủ sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
- Được rồi, tình huống đại khái là như vậy. Chúng ta đi thôi?
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn nàng:
- Ta không hiểu lắm.
Thủy Y Y nói:
- Sau chuyện này, ta sẽ cho huynh một lời giải thích. Yên tâm đi, ai hại huynh thì ta cũng không hại huynh! Hơn nữa, ta là bạn tốt của TửYên Đế Chủ, ta với Hồng Nguyệt đại nhân... ừm, cũng vô cùng quen thân.
Bây giờ không có cách nào chứng nhận lời nói của Thủy Y Y. Bởi vì ở trên Thiên Lộ, truyền âm thạch cũng chỉ có thể sử dụng ở trong này, không thể liên lạc với bên ngoài. Nhưng Sở Mặc cũng không cho rằng Thủy Y Y đang nói láo, bởi vì thực sự chuyện này không cần thiết.
- Được rồi, hy vọng sau chuyện này, cô sẽ cho ta một lời giải thích.
Sở Mặc gật gật đầu.
Thủy Y Y khẽ mỉm cười, sau đó gương mẫu đi đầu, leo lên đỉnh núivô danh.
Rất nhanh, một hàng bốn người biến mất trong tầng mây.
Giờ phút này các nơi trên Thiên giới, rất nhiều người đều nhận được một tin tức, vẻ mặt trở nên khẩn trương và ngưng trọng.
- Nên tới… vẫn phải tới sao?
- Đây là chuyện không thể nào tránh khỏi sao?
- Những người đó lúc trước không phải khoe khoang khoác lác, nói nhất định có thể bầm thây vạn đoạn Sở Mặc sao?
- Thật đáng ghét, chúng ta cũng không muốn tham dự vào chuyện này!
Rất nhiều người cũng nhịn không được thì thào tự nói, nhưng cuối cùng lại không có cách nào khác, chạy về phía tòa núi vô dành này.
Bởi vì huyết mạch của bọn họ, sâu trong linh hồn từ nhỏ liền mang theo cấm chế đáng sợ nào đó, lúc trước bọn họ không biết tới chuyện này, nhưng hiện tại bọn họ đều rất rõ. Đó là thủ đoạn của Ma tộc, mà bọn họ… có một danh hiệu vô cùng khó nghe, là nanh vuốt của Ma tộc!
Núi không tên là nơi dài rộng năm nghìn trượng, Thủy Y Y trực tiếp đưa ra một kiếp pháp khí Chí Tôn, bao phủ mấy người ở bên trong, vẻ mặt rất là thoải mái nói với Sở Mặc:
- Sát thủ này là chuyện gì xảy ra? Vì sao lại nhận biết đúng ngươi?
- Bọn họ hẳn là có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ.
Đối với chuyện này Sở Mặc cũng không tính giấu diếm.
Bởi vì Huyết Ma Lão Tổ ngày xưa cũng từng là công địch của cả Thiên giới. Một khi đã như vậy Sở Mặc cũng không có ý định giấu diếm chuyện này. Nếu như có thể mượn dùng toàn bộ lực lượng của Thiên giới tiêu diệt hết những con cờ do Huyết Ma Lão Tổ lưu lại kia, hẳn là cũng không khó.
Huyết Ma Lão Tổ cho dù cường thịnh lại nhưng trước khi bước ra một bước kia, hẳn là cũng không dám dễ dàng đặt chân lên Thiên giới bên này. Đến lúc đó, chặt đứt tất cả nanh vuốt của hắn cũng chẳng khác nào là cắt đứt một trợ thủ đắc lực của hắn!
- Huyết Ma Lão Tổ? Ngươi trêu chọc tới hắn khi nào thế?
Thủy Y Y có chút giật mình, nàng nhìn Sở Mặc nói:
- Ngươi có biết năm đó là ai bức Huyết Ma Lão Tổ ra khỏi Thiên giới không?
- Không phải là một đám đại lão liên hợp lại diệt đạo thống của Huyết Ma Lão Tổ, sau đó đuổi hắn ra khỏi Thiên giới sao?
Sở Mặc nhìn Thủy Y Y:
- Chẳng lẽ không đúng à?
- Trên thực tế là như vậy, tuy nhiên chi tiết vẫn có chút khác. Bởi vì năm đó người biết chân tướng chuyện này cũng không nhiều.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc, thâm ý nói:
- Huyết Ma Lão Tổ lão tổ cũng không phải là ai cũng có thể đối phó, nếu một chọi một… toàn bộ Thiên giới gần như không có mấy người là đối thủ của hắn. Bởi vì lúc đó Huyết Ma Lão Tổ đã là đại lão cảnh giới Đế Chủ tầng chín rồi! Toàn bộ Thiên giới, tuy rằng cảnh giới Đế Chủ không ít, nhưng có thể đạt tới cảnh giới tầng chín… lại không có nhiều! Hơn nữa chiến lực của Huyết Ma Lão Tổ còn cực kỳ mạnh mẽ, thủ đoạn tàn nhẫn. Ai trêu chọc tới hắn chẳng khác nào gặp xui xẻo lớn, hắn trả thù sẽ là tiêu diệt cả nhà! Cho nên tuy Huyết Ma Lão Tổ làm việc vô cùng tà ác, làm hại Thiên giới nhiều năm, nhưng người thật sự dám chọc hắn lại vô cùng ít.