Thí Thiên Đao
Chương 1373: Gọi ta là Y Y (1)
Lúc này, ở phía xa dưới chân núi vô danh đã xảy ra một trận chiến. Từng tiếng nổ vang ầm ầm không ngừng truyền tới, tình hình chiến đấu dường như vô cùng kịch liệt.
Sở Mặc khẽ cau mày.
Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành cũng nhìn về phía hướng đó. Hổ Liệt hơi kỳ quái nói:
- Có người đánh nhau? Bây giờ đã không nhịn được đánh nhau rồi sao?
Nguyệt Khuynh Thành đi lên phía trước, hơi hạ giọng nói:
- Trọng lực của nơi này hơi không bình thường. Sở Mặc cũng đã cảm giác được. Dường như càng đi về phía trước thì bước chân càng nặng hơn.
Vốn là khoảng cách một ngàn tám trăm dặm, đối với những tu sĩ như bọn họ cơ bản không tính là gì. Một Súc địa thành thốn là có thể vượt qua rồi.
Nhưng lúc này thi triển Súc địa thành thốn lại chỉ có thể đi được hơn mười dặm, hơn nữa càng đi về phía trước, trọng lực càng mạnh, khoảng cách mỗi bước đi cũng càng ngắn.
Lúc này, Thương Khung Thần Giám bỗng nhiên đưa ra một đoạn tintức, Sở Mặc hạ giọng nói:
- Trọng lực này... là do vũ khí Chí Tôn tạo thành.
Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đều hơi kinh ngạc, Nguyệt Khuynh Thành tùy ý nói:
- Loại vũ khí Chí Tôn này... hẳn là pháp khí cao nhất trong Chí Tôn nhỉ?
Hổ Liệt gật gật đầu:
- Rất hiển nhiên, pháp khí có thể ảnh hưởng đến pháp tắc của trời đất một phương, nhất định là trọng khí. Mặc dù trọng lực càng ngày càng mạnh, nhưng đám người Sở Mặc vẫn nhanh chóng đi tới dưới chân núi vô danh, cũng đã nhìn được song phương đang chiến đấu.
Sở Mặc tuy rằng chưa từng gặp Thủy Y Y, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, hắn gần như có thể xác định được nữ tử hoa thơm tuyệt đại diễm lệ vô song kia chính là Thủy Y Y từng ngang nhiên tỏ tình với hắn trên bản tin.
Mà những người đang chiến đấu với Thủy Y Y cũng khiến Sở Mặc nhướng mày trong nháy mắt. Khí tức và khí tràng trên thân những người đó gần như không hề khác gì với Bộ Đồng đã bị hắn đánh chết trước đó. Ngay cả phong cách quần áo cũng vô cùng giống nhau.
Tàn dư của Huyết Ma Lão Tổ lưu lại ở Thiên giới!
Lúc này Sở Mặc không nói thêm bất kỳ lời thừa thãi nào, tiến thẳng lên, hung hăng tung một quyền vào sau lưng tu sĩ muốn đánh lén Thủy Y Y.
Người nọ cũng mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn thấy Sở Mặc, trong mắt lập tức xuất hiện một tia tinh quang:
- Sở Mặc!
Hai tu sĩ vây công Thủy Y Y khác cũng đều nhìn thấy Sở Mặc, trong mắt cũng bắn ra tinh quang. Tất cả đều bỏ qua việc công kích Thủy Y Y, chuyển hướng nhào đầu về bên Sở Mặc.
Thủy Y Y thấy Sở Mặc, ánh mắt lập tức sáng ngời, lớn tiếng nói:
- Sở Mặc, ta là vợ của chàng đây!
...
Sở Mặc đầu đầy vạch đen, một quyền nện lên người tên tu sĩ vừa lấy vũ khí Chí Tôn ra, đánh cho vũ khí Chí Tôn đó quay trở về, sau đó nói:
- Cô nói hươu nói vượn gì thế? Thủy Y Y cười tủm tỉm nhìn Sở Mặc:
- Ta không nói bậy mà!
Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt tuy rằng cũng đều gia nhập chiến đấu nhưng đối với đoạn đối thoại giữa Sở Mặc và Thủy Y Y, vẻ mặt đều không biết nói gì. Trong lòng tự nhủ đây là tình huống gì chứ? Đây quả thực là tiểu ác ma giống núi băng ngàn năm trong truyền thuyết sao?
Nữ đại nhân trẻ tuổi có ngoại hiệu “nữ nhân điên”, làm việc trước giờ không ra bài theo lẽ thường nhưng nàng lại chưa từng vui đùa kiểu này. Thủy Y Y thấy Sở Mặc một quyền đã đập bay một vũ khí Chí Tôn, lập tức lớn tiếng khen:
- Phu quân của ta thật là lợi hại!
Nói xong lấy ra tận ba, bốn vũ khí Chí Tôn, đánh về phía người đầu tiên ra tay với Sở Mặc:
- Cho ngươi ức hiếp phu quân ta nè, ta đánh chết ngươi!
...
Sở Mặc thật sự hoàn toàn hết chỗ nói luôn.
Ba người kia kia ai cũng không thể bắt được Thủy Y Y, bây giờ lạithêm hai tên đại tu sĩ Chân Tiên đỉnh, còn cả một tên yêu nghiệt biến thái là Sở Mặc, cơ bản là không thể tạo thành thương tổn gì với Sở Mặc. Ngay lập tức liếc mắt nhìn nhau, không do dự mà xoay người rời đi.
Bọn họ kỳ vọng là Sở Mặc sẽ đuổi theo, sau đó... bọn họ thà tự bạo cũng muốn giết Sở Mặc!
Nhưng làm họ vô cùng buồn bực là Sở Mặc cũng không đuổi theo họ.
Thủy Y Y cũng đã thu hồi pháp khí Chí Tôn thay đổi trọng lực, trọng lực trong trời đất trở lại như bình thường. Những người đó trongnháy mắt đã trốn xa vài ngàn dặm. Thấy Sở Mặc không đuổi theo thì liếc mắt nhìn nhau một cái. Tên tiểu đạo sĩ cầm đầu vẻ mặt buồn bực nói:
- Quá khó khăn!
Hai người khác gật gật đầu:
- Đúng vậy đó, ngay từ đầu còn tưởng đây là một nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành. Bây giờ mới biết... đây chính là một cái hố.
- Một cái hố to sâu không thấy đáy! Hố to sẽ giết chết chúng ta!
Tiểu đạo sĩ nháy mắt mấy cái, nói:
- Ta thấy hay là trước tiên chúng ta liên hệ với những người kháctrước. Sở Mặc rất khó đối phó, ít người cơ bản là không làm gì được. Chúng ta nhất định phải đoàn kết lại, tập trung lực lượng mới có thể có cơ hội. Hy vọng những người khác không nên vọng tưởng muốn độc chiếm công lao, đó là một chuyện không thể có khả năng! Hơn nữa, chỉ có giết Sở Mặc, chúng ta mới có tương lai. Đây là mệnh lệnh của lão tổ!
Hai người khác đều mặt trầm trọng, gật đầu. Bọn họ cũng đều biết, nếu không thể giết chết Sở Mặc trên Thiên Lộ, như vậy rời khỏi Thiên Lộ, chết chính là bọn họ. Không ai có thể ngăn cản, cũng không ai có thể cởi bỏ cấm chế trong linh hồn và huyết mạch của họ!
Tiếp đó, tiểu đạo sĩ lấy truyền âm thạch ra bắt đầu dựa theo phươngpháp mà lão tổ truyền cho mà kích hoạt từng luồng tinh thần lực đặc thù phía trên, liên hệ với mọi người.
Bên này, dưới chân núi vô danh. Sở Mặc không đuổi theo những người đó. Thương thế trong cơ thể của hắn còn chưa khôi phục hoàn toàn. Lại nói, trong lòng hắn còn vướng bận cây Phong Quân Tử trên đỉnh núi. So sánh với nhau thì chuyện này càng làm Sở Mặc để bụng hơn.
Tuy nhiên hiện tại còn có một việc buồn bực khác, chính là Thủy Y Y. Nữ tử hoa thơm tuyệt đại thiên hạ diễm tuyệt(đẹp nhất thiên hạ) đó cười dài đi đến bên cạnh của hắn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lần, sau đó vẻ mặt vừa lòng gật đầu:
- Ừ, ừ... Không tệ, không tệ!
Dù là Sở Mặc tâm tính trầm ổn, cũng không khỏi bị ánh mắt của Thủy Y Y nhìn cho sợ hãi, vẻ mặt cổ quái nhìn nàng:
- Thủy cô nương... cô không sao chứ?
- Gọi ta là Y Y.
Thủy Y Y nói xong, trên mặt không nhịn được mà thẹn thùng. Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành ở một bên nhìn đều trợn mắt há hốc mồm. Trong lòng nói thầm: Đây quả thực là nữ nhân điên trong truyền thuyết sao? Tiểu ác ma? Thật sự là núi băng ngàn năm chiến lực vô song lại diễm tuyệt thiên hạ sao?
Sở Mặc khẽ cau mày.
Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành cũng nhìn về phía hướng đó. Hổ Liệt hơi kỳ quái nói:
- Có người đánh nhau? Bây giờ đã không nhịn được đánh nhau rồi sao?
Nguyệt Khuynh Thành đi lên phía trước, hơi hạ giọng nói:
- Trọng lực của nơi này hơi không bình thường. Sở Mặc cũng đã cảm giác được. Dường như càng đi về phía trước thì bước chân càng nặng hơn.
Vốn là khoảng cách một ngàn tám trăm dặm, đối với những tu sĩ như bọn họ cơ bản không tính là gì. Một Súc địa thành thốn là có thể vượt qua rồi.
Nhưng lúc này thi triển Súc địa thành thốn lại chỉ có thể đi được hơn mười dặm, hơn nữa càng đi về phía trước, trọng lực càng mạnh, khoảng cách mỗi bước đi cũng càng ngắn.
Lúc này, Thương Khung Thần Giám bỗng nhiên đưa ra một đoạn tintức, Sở Mặc hạ giọng nói:
- Trọng lực này... là do vũ khí Chí Tôn tạo thành.
Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đều hơi kinh ngạc, Nguyệt Khuynh Thành tùy ý nói:
- Loại vũ khí Chí Tôn này... hẳn là pháp khí cao nhất trong Chí Tôn nhỉ?
Hổ Liệt gật gật đầu:
- Rất hiển nhiên, pháp khí có thể ảnh hưởng đến pháp tắc của trời đất một phương, nhất định là trọng khí. Mặc dù trọng lực càng ngày càng mạnh, nhưng đám người Sở Mặc vẫn nhanh chóng đi tới dưới chân núi vô danh, cũng đã nhìn được song phương đang chiến đấu.
Sở Mặc tuy rằng chưa từng gặp Thủy Y Y, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, hắn gần như có thể xác định được nữ tử hoa thơm tuyệt đại diễm lệ vô song kia chính là Thủy Y Y từng ngang nhiên tỏ tình với hắn trên bản tin.
Mà những người đang chiến đấu với Thủy Y Y cũng khiến Sở Mặc nhướng mày trong nháy mắt. Khí tức và khí tràng trên thân những người đó gần như không hề khác gì với Bộ Đồng đã bị hắn đánh chết trước đó. Ngay cả phong cách quần áo cũng vô cùng giống nhau.
Tàn dư của Huyết Ma Lão Tổ lưu lại ở Thiên giới!
Lúc này Sở Mặc không nói thêm bất kỳ lời thừa thãi nào, tiến thẳng lên, hung hăng tung một quyền vào sau lưng tu sĩ muốn đánh lén Thủy Y Y.
Người nọ cũng mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn thấy Sở Mặc, trong mắt lập tức xuất hiện một tia tinh quang:
- Sở Mặc!
Hai tu sĩ vây công Thủy Y Y khác cũng đều nhìn thấy Sở Mặc, trong mắt cũng bắn ra tinh quang. Tất cả đều bỏ qua việc công kích Thủy Y Y, chuyển hướng nhào đầu về bên Sở Mặc.
Thủy Y Y thấy Sở Mặc, ánh mắt lập tức sáng ngời, lớn tiếng nói:
- Sở Mặc, ta là vợ của chàng đây!
...
Sở Mặc đầu đầy vạch đen, một quyền nện lên người tên tu sĩ vừa lấy vũ khí Chí Tôn ra, đánh cho vũ khí Chí Tôn đó quay trở về, sau đó nói:
- Cô nói hươu nói vượn gì thế? Thủy Y Y cười tủm tỉm nhìn Sở Mặc:
- Ta không nói bậy mà!
Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt tuy rằng cũng đều gia nhập chiến đấu nhưng đối với đoạn đối thoại giữa Sở Mặc và Thủy Y Y, vẻ mặt đều không biết nói gì. Trong lòng tự nhủ đây là tình huống gì chứ? Đây quả thực là tiểu ác ma giống núi băng ngàn năm trong truyền thuyết sao?
Nữ đại nhân trẻ tuổi có ngoại hiệu “nữ nhân điên”, làm việc trước giờ không ra bài theo lẽ thường nhưng nàng lại chưa từng vui đùa kiểu này. Thủy Y Y thấy Sở Mặc một quyền đã đập bay một vũ khí Chí Tôn, lập tức lớn tiếng khen:
- Phu quân của ta thật là lợi hại!
Nói xong lấy ra tận ba, bốn vũ khí Chí Tôn, đánh về phía người đầu tiên ra tay với Sở Mặc:
- Cho ngươi ức hiếp phu quân ta nè, ta đánh chết ngươi!
...
Sở Mặc thật sự hoàn toàn hết chỗ nói luôn.
Ba người kia kia ai cũng không thể bắt được Thủy Y Y, bây giờ lạithêm hai tên đại tu sĩ Chân Tiên đỉnh, còn cả một tên yêu nghiệt biến thái là Sở Mặc, cơ bản là không thể tạo thành thương tổn gì với Sở Mặc. Ngay lập tức liếc mắt nhìn nhau, không do dự mà xoay người rời đi.
Bọn họ kỳ vọng là Sở Mặc sẽ đuổi theo, sau đó... bọn họ thà tự bạo cũng muốn giết Sở Mặc!
Nhưng làm họ vô cùng buồn bực là Sở Mặc cũng không đuổi theo họ.
Thủy Y Y cũng đã thu hồi pháp khí Chí Tôn thay đổi trọng lực, trọng lực trong trời đất trở lại như bình thường. Những người đó trongnháy mắt đã trốn xa vài ngàn dặm. Thấy Sở Mặc không đuổi theo thì liếc mắt nhìn nhau một cái. Tên tiểu đạo sĩ cầm đầu vẻ mặt buồn bực nói:
- Quá khó khăn!
Hai người khác gật gật đầu:
- Đúng vậy đó, ngay từ đầu còn tưởng đây là một nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành. Bây giờ mới biết... đây chính là một cái hố.
- Một cái hố to sâu không thấy đáy! Hố to sẽ giết chết chúng ta!
Tiểu đạo sĩ nháy mắt mấy cái, nói:
- Ta thấy hay là trước tiên chúng ta liên hệ với những người kháctrước. Sở Mặc rất khó đối phó, ít người cơ bản là không làm gì được. Chúng ta nhất định phải đoàn kết lại, tập trung lực lượng mới có thể có cơ hội. Hy vọng những người khác không nên vọng tưởng muốn độc chiếm công lao, đó là một chuyện không thể có khả năng! Hơn nữa, chỉ có giết Sở Mặc, chúng ta mới có tương lai. Đây là mệnh lệnh của lão tổ!
Hai người khác đều mặt trầm trọng, gật đầu. Bọn họ cũng đều biết, nếu không thể giết chết Sở Mặc trên Thiên Lộ, như vậy rời khỏi Thiên Lộ, chết chính là bọn họ. Không ai có thể ngăn cản, cũng không ai có thể cởi bỏ cấm chế trong linh hồn và huyết mạch của họ!
Tiếp đó, tiểu đạo sĩ lấy truyền âm thạch ra bắt đầu dựa theo phươngpháp mà lão tổ truyền cho mà kích hoạt từng luồng tinh thần lực đặc thù phía trên, liên hệ với mọi người.
Bên này, dưới chân núi vô danh. Sở Mặc không đuổi theo những người đó. Thương thế trong cơ thể của hắn còn chưa khôi phục hoàn toàn. Lại nói, trong lòng hắn còn vướng bận cây Phong Quân Tử trên đỉnh núi. So sánh với nhau thì chuyện này càng làm Sở Mặc để bụng hơn.
Tuy nhiên hiện tại còn có một việc buồn bực khác, chính là Thủy Y Y. Nữ tử hoa thơm tuyệt đại thiên hạ diễm tuyệt(đẹp nhất thiên hạ) đó cười dài đi đến bên cạnh của hắn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lần, sau đó vẻ mặt vừa lòng gật đầu:
- Ừ, ừ... Không tệ, không tệ!
Dù là Sở Mặc tâm tính trầm ổn, cũng không khỏi bị ánh mắt của Thủy Y Y nhìn cho sợ hãi, vẻ mặt cổ quái nhìn nàng:
- Thủy cô nương... cô không sao chứ?
- Gọi ta là Y Y.
Thủy Y Y nói xong, trên mặt không nhịn được mà thẹn thùng. Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành ở một bên nhìn đều trợn mắt há hốc mồm. Trong lòng nói thầm: Đây quả thực là nữ nhân điên trong truyền thuyết sao? Tiểu ác ma? Thật sự là núi băng ngàn năm chiến lực vô song lại diễm tuyệt thiên hạ sao?