Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 38
----
Những nơi đó, có một cô gái xuất hiện, bây giờ hình như là rất nguy hiểm.
Hứa Bối Đóa cẩn thận suy nghĩ khả năng thuê vệ sĩ ở thời đại này.
Ngoài ra, cô còn muốn một số công cụ phòng thân trong tay.
Trong thôn, mặc dù mọi người đối với cô không thân thiện , cũng có rất nhiều người ham muốn nhà và tài sản của cô, nhưng trong thôn cũng có một số ưu điểm không thể so sánh được với bên ngoài, đó chính là huyết thống liên kết họ hàng.
Tất cả gia đình trong thôn Lan Thủy đều có mối quan hệ họ hàng, Hứa Bối Đóa và mọi người cũng cơ bản là có thân thích.
Người trong thôn đố kỵ, tham lam, suy nghĩ hẹp hòi, nhưng ở góc độ an toàn mạng sống, là có thể yên tâm.
Một lần nữa, bất luận bên trong thôn có mâu thuẫn gì, nếu như có người ngoài cuộc xâm phạm, trong thôn sẽ trở thành một tập thể nhỏ đoàn kết, cùng nhau chống lại sự xâm phạm của người ngoài.
Hứa Bối Đóa biết trong thôn rất nhiều hộ gia đình, đều muốn có thêm mối quan hệ với Hứa Bối Đóa, tuy rằng không muốn giúp cô “trả nợ”, nhưng nếu cô muốn tìm một hoặc hai thanh niên làm vệ sĩ, nhất định đáng tin cậy.
Dù sao, có rất nhiều người không đọc sách, họ bỏ học khi còn trẻ, chỉ có thể đi ra ngoài làm thêm hoặc ở trong thôn làm nông, không có việc làm chính thức, thu nhập thất thường.
Hứa Bối Đóa tính toán số tiền bỏ ra thuê vệ sĩ.
Một tháng mười 10 tệ, xem ra là không ít.
Suy cho cùng, giáo viên trong Huyện, tiền lương một tháng, chỉ có hai mươi đến ba mươi tệ.
Hứa Bối Đóa tìm đến trưởng thôn, hy vọng ông giúp cô ấy thông báo tin tức này.
“ Trưởng thôn, con đây cũng có ý tốt, thanh niên trong thôn khỏe mạnh, ở trong nhà làm nông, không bằng đi theo con kiếm tiền, một tháng mười tệ!
Hứa Bối Đóa nói rõ ràng lành mạch, không ngờ trưởng thôn vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Con gái, con trung thực nói cho chú, con tại sao cần thanh niên trẻ bảo vệ con? ”
“Tòa nhà của con không phải đã gán nợ sao? Còn có người đến tìm gây phiền phức cho con sao? ”
Cũng không biết là trưởng thôn có lòng tốt hỏi thăm, hay đơn giản là không tin tưởng cô.
Tóm lại, Hứa Bối Đóa còn không hiểu rõ hoàn cảnh của bản thân hay sao.
Đối với người trong thôn mà nói, cả một đời sẽ không bao giờ rời khỏi thôn chỉ sống một cuộc sống làm thuê và làm nông ở đây, bình yên để ngày tháng trôi qua, vấn đề lớn nhất chẳng qua là mâu thuẫn giữa hàng xóm.
Nhưng Hứa Bối Đóa lại không giống, cô luôn muốn bản thân phải nhìn xa hơn đồng ruộng này.
An toàn, không phải là gông cùm xiềng xích cô lại nơi này.
Nhưng trong lòng cô hơn ai hết hiểu rõ, cái lý do để bản thân ở đây, nhưng đối với những người người như các bác các chú trong thôn mà nói, chuyện này vô cùng nực cười, càng không thể chấp nhận.