Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 120
"Tôi đoán sau này trong trung tâm thương mại sẽ có một số loại hàng tiêu dùng cao cấp hơn, mà việc kinh doanh đấy nhất định cần số lượng người rất lớn...
Hai người bán sỉ quần áo lập tức đứng dậy, nhanh chóng đưa ra quyết định mua hai cửa hàng còn sót lại cách thang cuốn gần nhất.
Trong việc kinh doanh quần áo, nguồn hàng trên cơ bản gần giống nhau, kiểu dáng quần áo cũng hao hao, đôi khi còn y hệt, nếu càng nhiều người đến trung tâm thương mại nhìn thấy cửa hàng mình trước tiên thì khả năng mua hàng chỗ mình sẽ cao hơn.
Đối với ngành bán quần áo mà nói, tăng cao khả năng tiếp xúc là chuyện quan trọng nhất.
Trong hội trường, ngày càng có nhiều người kinh doanh đi về phía đăng ký, từng gian hàng lần lượt được đánh dấu gạch bỏ.
Lát sau, khi nhìn thấy trên hội trường có nhiều người đăng ký mua như thế, trên bản đồ vị trí hết gian này tới gian kia đều đã có chủ, những người còn lại đến góp vui cũng đứng ngồi không yên.
Đặc biệt một số đôi vợ chồng công nhân viên chức tuổi trung niên, họ đã công tác rất nhiều năm, đến tầm tuổi này con cái cũng đã đi học, trong tay có ít tiền tiết kiệm gửi vào ngân hàng nhưng lãi rất thấp.
Tình hình kinh tế đang thay đổi nhanh chóng, nếu mua được một gian cửa hàng, cũng coi như một khoản đầu tư có thể kiếm thêm tiền.
Bọn họ cả đời sinh sống ở Huyện, biết rất rõ mỗi đường đi ngõ ngách nơi này.
Diện tích Huyện khá nhỏ, trung tâm thương mại lại ở đúng ngay vị trí trung tâm của Huyện, giao thông qua lại thuận tiện, bất cứ người dân nào chỉ cần ra ngoài đi dạo vài bước là có thể đến được trung tâm thương mại.
Quan trọng nhất là ở Huyện chưa từng có một tòa nhà nào có thể so với trung tâm thương mại ở trên Tỉnh như thế.
Rất nhiều người từng ngồi trên tàu hoặc xe buýt đến tỉnh, cũng nhìn thấy những tòa nhà cao ốc xa hoa lộng lẫy ở đấy.
Những sự giàu sang đấy ở Huyện chưa bao giờ nhìn thấy, có rất nhiều người còn nghĩ rằng chắc cả đời Huyện Lý này vẫn sẽ chỉ như thế này thôi.
Thế nhưng từ nay về sau, trung tâm của Huyện cũng đứng sừng sững một tòa nhà sáu tầng, bên trong đèn điện sáng trưng, chói lóa, Huyện Lý nay đã có chút xa hoa như trên Tỉnh.
Mọi người mơ hồ mong đợi rằng từ nay về sau, Huyện biết đâu sẽ có một ngày giống như trên Tỉnh, có một số địa điểm đáng mơ ước...
Sau khi cuộc hội thảo hôm nay kết thúc, đã có hơn nửa số cửa hàng được đăng ký mua.
Hứa Bối Đóa như dê đầu đàn, bây giờ đang ngồi ở văn phòng phía sau bình tĩnh ngồi uống trà.
Lục Hoài Ninh bước vào phòng làm việc, sau một ngày làm việc bận rộn và căng thẳng thu được kết quả không tồi, còn tốt hơn nhiều so với dự tính.
Anh đi vào trong, dáng vẻ nặng nề, trâm giọng nói:
"Cảm ơn cô nhé, dê đầu đàn."
Hứa Bối Đóa ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của anh.
Cô biết Lục Hoài Ninh suy nghĩ gì, anh đích thân đảm nhận một dự án lớn như thế, nhỡ đâu bản thân bỏ ra số tiền lớn như vậy mà không thu về được đồng nào thì thật là... kể cả đi vào hoạt động thì cũng phải rất lâu sau đó mới có thể hòa vốn được.
Cơ hội của anh không nhiều lắm, thật ra anh cũng có thể thua lần này, cũng không có vấn đề gì, chỉ cân không tiếp tục với ngành này nữa, cũng không cần vắt óc suy tính để đạt được kết quả tốt nữa.
Chỉ cần yên tâm trở về nhà, ngoan ngoãn trở thành một con chim hoàng yến hưởng thụ cuộc sống là được rồi.
Nhưng từ trước đến nay Hứa Bối Đóa không giống anh, Hứa Bối Đóa không được phép thất bại, cô chỉ có một mình, thân cô thế cô mà tiến lên, cô cần phải thắng.
Hứa Bối Đóa không muốn nhận lời cảm ơn, dù sao cô bỏ số tiền lớn ra để mua mười gian hàng cũng không phải vì cứu Lục Hoài Ninh.
Cô nghiêm túc nói:
"Tôi sắp phát tài đến nơi rồi! Tất cả những vị trí tôi chọn đều là tốt nhất! Về sau nhất định rất có giá trị!"
Lục Hoài Ninh mỉm cười, biết cô đang cố tình lảng tránh vấn đề kia. Anh thản nhiên nói: "Đúng vậy, mắt nhìn của cô rất tốt."
"Sau này, nhất định chúng ta phải cùng nhau phát tài!"
Trước đây cửa hàng là một mục tiêu đầu tư rất tốt, nhưng hiện tại giá cả đã bị đẩy lên cao, không lựa chọn kỹ càng rất dễ bị lỗ vốn.
Hai người bán sỉ quần áo lập tức đứng dậy, nhanh chóng đưa ra quyết định mua hai cửa hàng còn sót lại cách thang cuốn gần nhất.
Trong việc kinh doanh quần áo, nguồn hàng trên cơ bản gần giống nhau, kiểu dáng quần áo cũng hao hao, đôi khi còn y hệt, nếu càng nhiều người đến trung tâm thương mại nhìn thấy cửa hàng mình trước tiên thì khả năng mua hàng chỗ mình sẽ cao hơn.
Đối với ngành bán quần áo mà nói, tăng cao khả năng tiếp xúc là chuyện quan trọng nhất.
Trong hội trường, ngày càng có nhiều người kinh doanh đi về phía đăng ký, từng gian hàng lần lượt được đánh dấu gạch bỏ.
Lát sau, khi nhìn thấy trên hội trường có nhiều người đăng ký mua như thế, trên bản đồ vị trí hết gian này tới gian kia đều đã có chủ, những người còn lại đến góp vui cũng đứng ngồi không yên.
Đặc biệt một số đôi vợ chồng công nhân viên chức tuổi trung niên, họ đã công tác rất nhiều năm, đến tầm tuổi này con cái cũng đã đi học, trong tay có ít tiền tiết kiệm gửi vào ngân hàng nhưng lãi rất thấp.
Tình hình kinh tế đang thay đổi nhanh chóng, nếu mua được một gian cửa hàng, cũng coi như một khoản đầu tư có thể kiếm thêm tiền.
Bọn họ cả đời sinh sống ở Huyện, biết rất rõ mỗi đường đi ngõ ngách nơi này.
Diện tích Huyện khá nhỏ, trung tâm thương mại lại ở đúng ngay vị trí trung tâm của Huyện, giao thông qua lại thuận tiện, bất cứ người dân nào chỉ cần ra ngoài đi dạo vài bước là có thể đến được trung tâm thương mại.
Quan trọng nhất là ở Huyện chưa từng có một tòa nhà nào có thể so với trung tâm thương mại ở trên Tỉnh như thế.
Rất nhiều người từng ngồi trên tàu hoặc xe buýt đến tỉnh, cũng nhìn thấy những tòa nhà cao ốc xa hoa lộng lẫy ở đấy.
Những sự giàu sang đấy ở Huyện chưa bao giờ nhìn thấy, có rất nhiều người còn nghĩ rằng chắc cả đời Huyện Lý này vẫn sẽ chỉ như thế này thôi.
Thế nhưng từ nay về sau, trung tâm của Huyện cũng đứng sừng sững một tòa nhà sáu tầng, bên trong đèn điện sáng trưng, chói lóa, Huyện Lý nay đã có chút xa hoa như trên Tỉnh.
Mọi người mơ hồ mong đợi rằng từ nay về sau, Huyện biết đâu sẽ có một ngày giống như trên Tỉnh, có một số địa điểm đáng mơ ước...
Sau khi cuộc hội thảo hôm nay kết thúc, đã có hơn nửa số cửa hàng được đăng ký mua.
Hứa Bối Đóa như dê đầu đàn, bây giờ đang ngồi ở văn phòng phía sau bình tĩnh ngồi uống trà.
Lục Hoài Ninh bước vào phòng làm việc, sau một ngày làm việc bận rộn và căng thẳng thu được kết quả không tồi, còn tốt hơn nhiều so với dự tính.
Anh đi vào trong, dáng vẻ nặng nề, trâm giọng nói:
"Cảm ơn cô nhé, dê đầu đàn."
Hứa Bối Đóa ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của anh.
Cô biết Lục Hoài Ninh suy nghĩ gì, anh đích thân đảm nhận một dự án lớn như thế, nhỡ đâu bản thân bỏ ra số tiền lớn như vậy mà không thu về được đồng nào thì thật là... kể cả đi vào hoạt động thì cũng phải rất lâu sau đó mới có thể hòa vốn được.
Cơ hội của anh không nhiều lắm, thật ra anh cũng có thể thua lần này, cũng không có vấn đề gì, chỉ cân không tiếp tục với ngành này nữa, cũng không cần vắt óc suy tính để đạt được kết quả tốt nữa.
Chỉ cần yên tâm trở về nhà, ngoan ngoãn trở thành một con chim hoàng yến hưởng thụ cuộc sống là được rồi.
Nhưng từ trước đến nay Hứa Bối Đóa không giống anh, Hứa Bối Đóa không được phép thất bại, cô chỉ có một mình, thân cô thế cô mà tiến lên, cô cần phải thắng.
Hứa Bối Đóa không muốn nhận lời cảm ơn, dù sao cô bỏ số tiền lớn ra để mua mười gian hàng cũng không phải vì cứu Lục Hoài Ninh.
Cô nghiêm túc nói:
"Tôi sắp phát tài đến nơi rồi! Tất cả những vị trí tôi chọn đều là tốt nhất! Về sau nhất định rất có giá trị!"
Lục Hoài Ninh mỉm cười, biết cô đang cố tình lảng tránh vấn đề kia. Anh thản nhiên nói: "Đúng vậy, mắt nhìn của cô rất tốt."
"Sau này, nhất định chúng ta phải cùng nhau phát tài!"
Trước đây cửa hàng là một mục tiêu đầu tư rất tốt, nhưng hiện tại giá cả đã bị đẩy lên cao, không lựa chọn kỹ càng rất dễ bị lỗ vốn.