Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu
Chương 60: Tay Sai Vặt
Hoa Dạng đem xương sườn chặt thành nhiều khúc nhỏ, bắc nồi lên bếp cho dầu vào, khi dầu sôi thì thả vào mấy tép tỏi để phi cho có mùi thơm, bỏ thêm ớt bột để tăng vị cay, đem xương sườn đã rửa sạch sẽ bỏ vào nồi, thêm chút nước tương rồi vặn lửa nhỏ. Chờ mùi thơm xộc ra, xương sườn cũng được nấu chín, cô lại bỏ thêm khoai tây vào đảo chung rồi tiếp tục hầm.
Thịt ba chỉ thì băm nhuyễn rồi trộn thêm chút bột mì, trứng gà và gia vị, đảo đểu theo một chiều, đến khi thịt vón cục thì ngưng lại, lúc này lấy một cái muỗng ép lại thành viên tròn như quả trứng cút, làm thành thịt viên. Thả từng viên thịt vào nước sôi để chần sơ cho chín, đợi đến khi nào thịt nổi lên mặt nước thì thả rau xanh vào, một nồi canh thịt viên nhanh chóng được ra lò.
Đúng lúc này hai anh em Hoa Chí Hồng đem đầu heo xách vào phòng:" Tiểu Dạng, anh đã đem đầu heo này xử lí theo lời em dặn, em xem thử coi đã được chưa? Oa, lại nấu thêm món mới à, thơm quá đi!"
Hai mắt của Hoa Chí Vĩ lóe lên tia sáng như bắt được vàng:"Tiểu Dạng, cho anh ăn thử một ngụm thôi có được không?”
Hoa Dạng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, lại vào bếp múc ba chén canh thịt viên ra:"Nè, hai anh ăn đi, coi như đây là một phần của thù lao."
Hoa Dạng nghĩ thầm, bọn họ đến rất đúng lúc, cô đang lo lắng không có đủ nhân lực để làm việc, giờ thì hay rồi.
Hoa Chí Vĩ vừa nghe được ăn thì hoan hô một tiếng, vừa thả một viên thịt vào miệng liền híp mắt thỏa mãn, tròng mắt cũng muốn rớt ra ngoài.
Cho dù bị nóng phỏng lưỡi, cậu ta cũng tiếc không dám nhổ ra, thịt viên vừa dai mềm lại thơm nồng, vị ngon bao trùm khắp cả đầu lưỡi của cậu, cả người cũng ngập tràn hạnh phúc vì được ăn ngon. Hoa Chí Hồng ở bên cạnh cũng vội vàng không kém, canh thịt tươi mới, hương vị lại đậm đà, cậu ta ăn đến nỗi mặt mày cũng giãn ra.
Trái với hai anh em bọn họ, Hoa Dạng ăn hết sức từ tốn, lát sau chén thịt viên cũng nhanh chóng vào bụng nhỏ của cô. Hoa Dạng lại chạy vội vào bếp để canh nồi xương hầm khoai tây. Giây phút mở ra nắp nồi, một mùi hương nồng nàn nhanh chóng bao phủ khắp căn phòng.
Hai anh em Hoa Chí Vĩ và Hoa Chí Hồng lập tức quay đầu lại nhìn vê phía bếp, chỉ thấy một nồi xương sườn khoai tây vàng ươm nhìn rất ngon mắt đang ở trong nồi.
Hoa Dạng lấy đôi đũa gặp thử một miếng xương nhỏ, xương sườn siêu mềm, vừa ngon vừa tươi, khoai tây cũng được ninh vừa chín tới chứ không bị nát, lại tỏa ra mùi thơm lừng rất hấp dẫn.
Hoa Chí Vĩ vừa nhìn thì thèm muốn khóc, lại mở miệng nói với giọng vô cùng đáng thương:"Tiểu Dạng, ngày mai anh sẽ làm không công cho em cả một ngày luôn, ngày mốt cũng được nữa, anh chỉ cân một chén canh làm thù lao thôi, có được không?”
Chỉ vì một chén canh xương hầm, cậu nguyện ý làm tay sai vặt cho cô em họ của mình.
Trong mắt của Hoa Dạng lóe lên ý cười, vội hỏi lại như để xác nhận:"Hả, một chén là đủ rồi à?"
"Đủ đủ đủ." Hoa Chí Vĩ liều mạng gật đầu, ai bảo Hoa Dạng nấu đồ ăn ngon như vậy, làm cậu ta không cưỡng lại được.
Hoa Dạng ăn một chén canh thịt viên đã thấy no nên không định ăn nữa, Hoa Chí Vĩ đẩy cái chén không đến trước mặt cô, vội cất giọng nịnh nọt:" Tiểu Dạng, em vừa xinh lại vừa tốt bụng, là thiên sứ nhỏ được mọi người yêu quý, có thể cho anh thêm một chén nữa không?” Một cái chén không khác cũng nhanh chóng đưa qua, Hoa Chí Hồng cười lên tiếng:""Em họ, múc thêm cho anh nữa, sau này mấy việc chuẩn bị và xử lí nguyên liệu anh sẽ nhận hết."
Hoa Dạng rất thích làm việc với những người thông minh lại hiểu chuyện như Hoa Chí Hồng, lập tức múc cho cậu một chén đầy ụ, bên trên phủ đầy thịt viên béo tròn.
"Tiểu Dạng, anh cũng sẽ giúp em làm việc, em cứ yên tâm đi."Hoa Chí Vĩ vừa ăn vừa cười lấy lòng đối với Hoa Dạng, chỉ sợ cô đổi ý không cho cậu ta ăn nữa thì gay to.
Cứ như vậy, cô có hai trợ thủ đắc lực để lo công việc lặt vặt, có bọn họ giúp đỡ một tay, Hoa Dạng cũng nhàn rỗi hơn nhiều.
Mỗi ngày bốn người chia thành hai nhóm, cô cùng với Trương Tuệ một nhóm, hai mẹ con vẫn tiếp tục đến xưởng thép để bán đồ ăn. Còn hai anh em Hoa Chí Hồng và Hoa Chí Vĩ thì lập thành nhóm còn lại, chuyên vô chợ bày sạp.
Ngoài mì lạnh và cháo thịt nạc trứng bắc thảo, Hoa Dạng còn bổ sung thêm vài món vào thực đơn là thịt kho tàu và rau dưa trộn.
Không ngoài dự kiến của Hoa Dạng, món thịt kho tàu là bán chạy nhất, tiền vốn là một đồng mốt 1 cân, giá bán ra là 2 đồng, ai ngờ giá cả khá chát nhưng không ngờ lại rất được săn đón.
Ngày đầu tiên Hoa Dạng chỉ chuẩn bị 15 kí thịt kho, công nhân ở xưởng thép liếc mắt một cái đã thấy thèm, thịt này màu đỏ óng ánh đẹp mắt, lại còn thơm ngào ngạt, chỉ ngửi thôi đã thấy vị ngon rồi, chỉ là bọn họ vừa mới hỏi giá cả, lập tức rụt người nói không mua nữa.
Hai đồng lận đấy, chừng đó có thể mua được mấy kí gạo, còn không thì mua mì lạnh ăn cũng không tồi. Bọn họ cảm thấy nếu thèm ăn thịt kho thì thà mua thịt về nhà tự nấu còn hơn. Hoa Dạng thấy vậy cũng không gấp gáp mời chào, chỉ yên lặng bán mấy món còn lại.
Thịt ba chỉ thì băm nhuyễn rồi trộn thêm chút bột mì, trứng gà và gia vị, đảo đểu theo một chiều, đến khi thịt vón cục thì ngưng lại, lúc này lấy một cái muỗng ép lại thành viên tròn như quả trứng cút, làm thành thịt viên. Thả từng viên thịt vào nước sôi để chần sơ cho chín, đợi đến khi nào thịt nổi lên mặt nước thì thả rau xanh vào, một nồi canh thịt viên nhanh chóng được ra lò.
Đúng lúc này hai anh em Hoa Chí Hồng đem đầu heo xách vào phòng:" Tiểu Dạng, anh đã đem đầu heo này xử lí theo lời em dặn, em xem thử coi đã được chưa? Oa, lại nấu thêm món mới à, thơm quá đi!"
Hai mắt của Hoa Chí Vĩ lóe lên tia sáng như bắt được vàng:"Tiểu Dạng, cho anh ăn thử một ngụm thôi có được không?”
Hoa Dạng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, lại vào bếp múc ba chén canh thịt viên ra:"Nè, hai anh ăn đi, coi như đây là một phần của thù lao."
Hoa Dạng nghĩ thầm, bọn họ đến rất đúng lúc, cô đang lo lắng không có đủ nhân lực để làm việc, giờ thì hay rồi.
Hoa Chí Vĩ vừa nghe được ăn thì hoan hô một tiếng, vừa thả một viên thịt vào miệng liền híp mắt thỏa mãn, tròng mắt cũng muốn rớt ra ngoài.
Cho dù bị nóng phỏng lưỡi, cậu ta cũng tiếc không dám nhổ ra, thịt viên vừa dai mềm lại thơm nồng, vị ngon bao trùm khắp cả đầu lưỡi của cậu, cả người cũng ngập tràn hạnh phúc vì được ăn ngon. Hoa Chí Hồng ở bên cạnh cũng vội vàng không kém, canh thịt tươi mới, hương vị lại đậm đà, cậu ta ăn đến nỗi mặt mày cũng giãn ra.
Trái với hai anh em bọn họ, Hoa Dạng ăn hết sức từ tốn, lát sau chén thịt viên cũng nhanh chóng vào bụng nhỏ của cô. Hoa Dạng lại chạy vội vào bếp để canh nồi xương hầm khoai tây. Giây phút mở ra nắp nồi, một mùi hương nồng nàn nhanh chóng bao phủ khắp căn phòng.
Hai anh em Hoa Chí Vĩ và Hoa Chí Hồng lập tức quay đầu lại nhìn vê phía bếp, chỉ thấy một nồi xương sườn khoai tây vàng ươm nhìn rất ngon mắt đang ở trong nồi.
Hoa Dạng lấy đôi đũa gặp thử một miếng xương nhỏ, xương sườn siêu mềm, vừa ngon vừa tươi, khoai tây cũng được ninh vừa chín tới chứ không bị nát, lại tỏa ra mùi thơm lừng rất hấp dẫn.
Hoa Chí Vĩ vừa nhìn thì thèm muốn khóc, lại mở miệng nói với giọng vô cùng đáng thương:"Tiểu Dạng, ngày mai anh sẽ làm không công cho em cả một ngày luôn, ngày mốt cũng được nữa, anh chỉ cân một chén canh làm thù lao thôi, có được không?”
Chỉ vì một chén canh xương hầm, cậu nguyện ý làm tay sai vặt cho cô em họ của mình.
Trong mắt của Hoa Dạng lóe lên ý cười, vội hỏi lại như để xác nhận:"Hả, một chén là đủ rồi à?"
"Đủ đủ đủ." Hoa Chí Vĩ liều mạng gật đầu, ai bảo Hoa Dạng nấu đồ ăn ngon như vậy, làm cậu ta không cưỡng lại được.
Hoa Dạng ăn một chén canh thịt viên đã thấy no nên không định ăn nữa, Hoa Chí Vĩ đẩy cái chén không đến trước mặt cô, vội cất giọng nịnh nọt:" Tiểu Dạng, em vừa xinh lại vừa tốt bụng, là thiên sứ nhỏ được mọi người yêu quý, có thể cho anh thêm một chén nữa không?” Một cái chén không khác cũng nhanh chóng đưa qua, Hoa Chí Hồng cười lên tiếng:""Em họ, múc thêm cho anh nữa, sau này mấy việc chuẩn bị và xử lí nguyên liệu anh sẽ nhận hết."
Hoa Dạng rất thích làm việc với những người thông minh lại hiểu chuyện như Hoa Chí Hồng, lập tức múc cho cậu một chén đầy ụ, bên trên phủ đầy thịt viên béo tròn.
"Tiểu Dạng, anh cũng sẽ giúp em làm việc, em cứ yên tâm đi."Hoa Chí Vĩ vừa ăn vừa cười lấy lòng đối với Hoa Dạng, chỉ sợ cô đổi ý không cho cậu ta ăn nữa thì gay to.
Cứ như vậy, cô có hai trợ thủ đắc lực để lo công việc lặt vặt, có bọn họ giúp đỡ một tay, Hoa Dạng cũng nhàn rỗi hơn nhiều.
Mỗi ngày bốn người chia thành hai nhóm, cô cùng với Trương Tuệ một nhóm, hai mẹ con vẫn tiếp tục đến xưởng thép để bán đồ ăn. Còn hai anh em Hoa Chí Hồng và Hoa Chí Vĩ thì lập thành nhóm còn lại, chuyên vô chợ bày sạp.
Ngoài mì lạnh và cháo thịt nạc trứng bắc thảo, Hoa Dạng còn bổ sung thêm vài món vào thực đơn là thịt kho tàu và rau dưa trộn.
Không ngoài dự kiến của Hoa Dạng, món thịt kho tàu là bán chạy nhất, tiền vốn là một đồng mốt 1 cân, giá bán ra là 2 đồng, ai ngờ giá cả khá chát nhưng không ngờ lại rất được săn đón.
Ngày đầu tiên Hoa Dạng chỉ chuẩn bị 15 kí thịt kho, công nhân ở xưởng thép liếc mắt một cái đã thấy thèm, thịt này màu đỏ óng ánh đẹp mắt, lại còn thơm ngào ngạt, chỉ ngửi thôi đã thấy vị ngon rồi, chỉ là bọn họ vừa mới hỏi giá cả, lập tức rụt người nói không mua nữa.
Hai đồng lận đấy, chừng đó có thể mua được mấy kí gạo, còn không thì mua mì lạnh ăn cũng không tồi. Bọn họ cảm thấy nếu thèm ăn thịt kho thì thà mua thịt về nhà tự nấu còn hơn. Hoa Dạng thấy vậy cũng không gấp gáp mời chào, chỉ yên lặng bán mấy món còn lại.