Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt
Chương 82
Cho dù tiền lương và đãi ngộ của giáo viên ở nông thôn khá thấp, mỗi tháng chỉ có tiền lương khoảng mười đồng, nhưng đối với một người phụ nữ ở nông thôn mà nói, đây cũng là một nguồn thu nhập không nhỏ, dành dụm lại cũng là một số tiền khổng lồ.
Ngoài ra bà còn cố gắng làm việc đồng áng kiếm công điểm kiếm lương thực, nhưng quanh năm suốt tháng hai mẹ con bọn họ cũng rất khó có thể ăn được một miếng thịt, ở trong nhà cũng rất hiếm khi được ăn no.
Nghĩ đến hành vi vô sỉ của mấy người nhà họ Bạch, lửa giận trong lòng Bạch Thủy Tiên dần dần cháy lan ra ngoài, bà nhất định phải lôi tên cặn bã Bạch Kiến Nhân ra công lý, đám người không phẩm không đức ích kỷ độc ác lại rác rưởi nhà họ Bạch cũng nhất định phải chịu báo ứng trừng phạt.
Bà nhất định phải để mấy người này đích thân trải nghiệm những cực khổ mà hai mẹ con bọn họ phải chịu đựng trong mấy năm nay.
Bạch Linh Lung ăn sạch sẽ mớ đồ ăn còn lại, canh xương sườn cũng uống sạch sẽ không chừa lại một giọt, sau khi đứng lên còn ợ hơi một tiếng, thỏa mãn sờ bụng: "Cuối cùng cũng được ăn no rồi."
Bạch Thủy Tiên nghe mà chua xót: "Linh Lung, ngày mai con đi đến nhà máy chế biến thịt mua thịt về nấu đồ ăn ngon về, nhờ Tiểu Lục nấu giúp con. Hiện tại chúng ta đã có tiền, cuộc sống cũng tốt hơn rất nhiều, con muốn ăn cái gì thì cứ mua, không cần phải sống tiết kiệm nữa. Hiện tại con còn đang tuổi ăn tuổi lớn, phải ăn thêm một chút món mặn bổ sung dinh dưỡng bồi bổ cơ thể mới được."
Bạch Linh Lung đã sớm nhận ra chiều cao của cơ thể này, có lẽ là do cha mẹ di truyền gen tốt, rõ ràng là rất thiếu dinh dưỡng, trong giai đoạn cơ thể phát dục lại khuyết thiếu rất nhiều chất dinh dưỡng, nhưng cũng đã rất cao, dáng người sắp sửa vượt qua ngưỡng một mét bảy rồi.
Kiếp trước dáng người của cô cũng chỉ tính là bình thường, khó khăn lắm mới đến một mét sáu mươi lăm, lúc đó còn cực kỳ hâm mộ những bạn học nữ cao gầy có đôi chân dài.
Đời này Diêm Vương lại tìm cho cô một cơ thể khá tốt, xinh đẹp lại phóng khoáng, dáng người cao gầy, cơ thể lại khỏe mạnh, thể chất bẩm sinh đã rất tốt, đầu óc cũng nhanh nhạy, thông minh hiếu học, từ lúc còn nhỏ đã trở thành học sinh xuất sắc trong lớp.
Bạch Linh Lung ăn uống no đủ, định đi rửa chén lấy nước, cô đang chuẩn bị báo với mẹ một tiếng thì bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân, sau đó Lục Tĩnh Xuyên đã gõ cửa: "Linh Lung, em có ở trong phòng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-82.html.]
"Có."
Bạch Linh Lung vội vàng đi mở cửa, thấy hai vợ chồng nhà họ Tống và Tống Thao đều đến, vội vàng lễ phép chào hỏi: "Bác trai, bác gái, sao hai bác lại đến đây?"
"Nghe nói mẹ con phẫu thuật thành công đã tỉnh lại, bọn dì đến đây thăm hỏi làm quen. " Chu Lan Bình cười nói.
"Mời vào."
Bạch Linh Lung vội vàng mời bọn họ vào phòng, thấy Lục Tĩnh Xuyên còn xách theo rất nhiều đồ đạc, duỗi tay xách phụ anh nói: "Sao anh mua nhiều đồ thế?"
"Mua ít sữa bột và sữa mạch nha cho em và dì, em và dì nhớ pha uống."
Lục Tĩnh Xuyên không cho cô xách, anh cầm theo đồ nhanh chóng đi vào trong phòng, nói với Bạch Thủy Tiên: "Dì, dì và dượng của con đến, bọn họ nói đến thăm dì."
Bạch Thủy Tiên còn chưa thể cử động phần cổ trở lên, thấy người lớn bên nhà anh đến, vội vàng mở miệng xin lỗi: "Chào hai đồng chí, xin lỗi, tình hình hiện tại của tôi còn chưa thể đứng lên đón chào được, xin hai người hãy tha thứ cho sự thất lễ này của tôi."
Nói xong, bà lại nói với con gái: "Linh Lung, con mau lấy ghế đến, mời hai bác đây ngồi."
"Mẹ của Linh Lung à, không cần khách sáo như thế, chị cứ nằm đó đừng nhúc nhích." Chu Lan Bình đi đến mép giường, nhìn thoáng qua bà, cười hiền hòa nói: "Thì ra Linh Lung đẹp như thế là nhờ giống mẹ."
Ngoài ra bà còn cố gắng làm việc đồng áng kiếm công điểm kiếm lương thực, nhưng quanh năm suốt tháng hai mẹ con bọn họ cũng rất khó có thể ăn được một miếng thịt, ở trong nhà cũng rất hiếm khi được ăn no.
Nghĩ đến hành vi vô sỉ của mấy người nhà họ Bạch, lửa giận trong lòng Bạch Thủy Tiên dần dần cháy lan ra ngoài, bà nhất định phải lôi tên cặn bã Bạch Kiến Nhân ra công lý, đám người không phẩm không đức ích kỷ độc ác lại rác rưởi nhà họ Bạch cũng nhất định phải chịu báo ứng trừng phạt.
Bà nhất định phải để mấy người này đích thân trải nghiệm những cực khổ mà hai mẹ con bọn họ phải chịu đựng trong mấy năm nay.
Bạch Linh Lung ăn sạch sẽ mớ đồ ăn còn lại, canh xương sườn cũng uống sạch sẽ không chừa lại một giọt, sau khi đứng lên còn ợ hơi một tiếng, thỏa mãn sờ bụng: "Cuối cùng cũng được ăn no rồi."
Bạch Thủy Tiên nghe mà chua xót: "Linh Lung, ngày mai con đi đến nhà máy chế biến thịt mua thịt về nấu đồ ăn ngon về, nhờ Tiểu Lục nấu giúp con. Hiện tại chúng ta đã có tiền, cuộc sống cũng tốt hơn rất nhiều, con muốn ăn cái gì thì cứ mua, không cần phải sống tiết kiệm nữa. Hiện tại con còn đang tuổi ăn tuổi lớn, phải ăn thêm một chút món mặn bổ sung dinh dưỡng bồi bổ cơ thể mới được."
Bạch Linh Lung đã sớm nhận ra chiều cao của cơ thể này, có lẽ là do cha mẹ di truyền gen tốt, rõ ràng là rất thiếu dinh dưỡng, trong giai đoạn cơ thể phát dục lại khuyết thiếu rất nhiều chất dinh dưỡng, nhưng cũng đã rất cao, dáng người sắp sửa vượt qua ngưỡng một mét bảy rồi.
Kiếp trước dáng người của cô cũng chỉ tính là bình thường, khó khăn lắm mới đến một mét sáu mươi lăm, lúc đó còn cực kỳ hâm mộ những bạn học nữ cao gầy có đôi chân dài.
Đời này Diêm Vương lại tìm cho cô một cơ thể khá tốt, xinh đẹp lại phóng khoáng, dáng người cao gầy, cơ thể lại khỏe mạnh, thể chất bẩm sinh đã rất tốt, đầu óc cũng nhanh nhạy, thông minh hiếu học, từ lúc còn nhỏ đã trở thành học sinh xuất sắc trong lớp.
Bạch Linh Lung ăn uống no đủ, định đi rửa chén lấy nước, cô đang chuẩn bị báo với mẹ một tiếng thì bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân, sau đó Lục Tĩnh Xuyên đã gõ cửa: "Linh Lung, em có ở trong phòng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-82.html.]
"Có."
Bạch Linh Lung vội vàng đi mở cửa, thấy hai vợ chồng nhà họ Tống và Tống Thao đều đến, vội vàng lễ phép chào hỏi: "Bác trai, bác gái, sao hai bác lại đến đây?"
"Nghe nói mẹ con phẫu thuật thành công đã tỉnh lại, bọn dì đến đây thăm hỏi làm quen. " Chu Lan Bình cười nói.
"Mời vào."
Bạch Linh Lung vội vàng mời bọn họ vào phòng, thấy Lục Tĩnh Xuyên còn xách theo rất nhiều đồ đạc, duỗi tay xách phụ anh nói: "Sao anh mua nhiều đồ thế?"
"Mua ít sữa bột và sữa mạch nha cho em và dì, em và dì nhớ pha uống."
Lục Tĩnh Xuyên không cho cô xách, anh cầm theo đồ nhanh chóng đi vào trong phòng, nói với Bạch Thủy Tiên: "Dì, dì và dượng của con đến, bọn họ nói đến thăm dì."
Bạch Thủy Tiên còn chưa thể cử động phần cổ trở lên, thấy người lớn bên nhà anh đến, vội vàng mở miệng xin lỗi: "Chào hai đồng chí, xin lỗi, tình hình hiện tại của tôi còn chưa thể đứng lên đón chào được, xin hai người hãy tha thứ cho sự thất lễ này của tôi."
Nói xong, bà lại nói với con gái: "Linh Lung, con mau lấy ghế đến, mời hai bác đây ngồi."
"Mẹ của Linh Lung à, không cần khách sáo như thế, chị cứ nằm đó đừng nhúc nhích." Chu Lan Bình đi đến mép giường, nhìn thoáng qua bà, cười hiền hòa nói: "Thì ra Linh Lung đẹp như thế là nhờ giống mẹ."