Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt
Chương 81
Bạch Linh Lung làm việc vô cùng nhanh nhẹn, đổ một chậu nước ấm áp bưng đến, đầu tiên là cẩn thận lau mặt cho bà, sau đó cởi áo bông quần bông dày cộm ra, lại ngâm chân cho bà.
Tuy rằng vẫn không thể tắm rửa sạch sẽ, chỉ là lau người mà thôi, nhưng Bạch Thủy Tiên cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều: "Lau xong đúng là thoải mái hơn hẳn, mẹ cảm giác toàn thân nhẹ nhàng hơn rất nhiều."
"Chờ đến khi mẹ có thể xuống giường, con lại tắm cho mẹ."
Ở thời đại này, điều kiện của bệnh viện rất có hạn, mùa đông ở phương nam cũng có độ ẩm rất thấp, mùa đông lạnh lẽo ẩm ướt lạnh thấu xương, đi tắm vào mùa đông là một lần khiêu chiến cực lớn.
Cô lau người, mặc quần áo vào cho bà, lập tức bưng canh hầm và trứng hấp lên đút cho bà.
Bạch Linh Lung vừa đút bà ăn cơm vừa nói chuyện với bà, nói cho bà biết lúc nãy cô và Lục Tĩnh Xuyên đã đưa ra quyết định trọng đại rồi.
"Mẹ mới ngủ một giấc, hai đứa đã quyết định xong luôn rồi, mấy đứa thanh niên bọn con đúng là làm việc hiệu suất thật."
Bạch Thủy Tiên cũng không biết nên nói cái gì, cũng tôn trọng quyết định của hai người bọn họ: "Hi vọng Tiểu Lục sẽ không phụ lòng con, sẽ bảo vệ yêu thương, đối xử chân thành với con cả đời, hai đứa có thể cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc."
Hai cuộc hôn nhân của bà ấy đều kết thúc bằng việc ly hôn, lần đầu tiên là không hạnh phúc, lần thứ hai lại là lừa gạt, đối với bà mà nói, đây là một sự sỉ nhục, là đoạn quá khứ làm bà cảm thấy buồn nôn nhất.
Cuộc đời của bà đã không hạnh phúc, hiện tại bà chỉ hi vọng con gái sẽ hạnh phúc, hi vọng cô có thể tìm được một chỗ dựa và bến đỗ tốt nhất cho mình.
Chỉ cần con gái hạnh phúc, bà sẵn sàng hứng chịu mọi khó khăn trắc trở trên đời này.
Bạch Linh Lung không biết trong lòng mẹ đang nghĩ cái gì, cô tự nhận rằng mắt nhìn người của mình còn rất chính xác, xác nhận hiện tại Lục Tĩnh Xuyên là thật lòng, nhưng mà chuyện tương lai thì khó mà nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-81.html.]
Đời người mấy chục năm, không dài cũng không ngắn, mà tình cảm lại là thứ thay đổi nhanh nhất trên đời này, hiện tại không thể nào đoán trước được tương lai, nhưng mà cô tin chắc rằng hai người bọn họ sẽ cố gắng kinh doanh cuộc hôn nhân này, sẽ cùng nhau cố gắng xây dựng một tổ ấm gia đình hạnh phúc.
Nếu một ngày nào đó trong tương lai, hai người bọn họ xuất hiện mâu thuẫn không thể nào điều giải được, đôi bên xuất hiện ngăn cách không thể nào vượt qua được, vậy thì cứ chờ đến lúc đó lại chia tay là được rồi.
Đối với một linh hồn đến từ tương lai như cô mà nói, cô suy nghĩ rất thông thấu về chuyện hôn nhân tình cảm này, không yêu thì buông tay là được, không cần phải đau khổ cố gắng chịu đựng, ngâm toàn bộ cuộc đời của mình trong mật đắng.
Tối nay Bạch Thủy Tiên ăn uống rất ngon miệng, đồ ăn nhạt nhẽo cũng rất phù hợp với khẩu vị của bà, ăn hết sạch trứng hấp và cháo trắng, còn ăn không ít xương sườn và táo đỏ đã được hầm đến mềm rực, cũng uống một chén canh dinh dưỡng đầy.
"Linh Lung, mẹ ăn no rồi, con mau ăn cơm đi."
Bạch Linh Lung gắp một miếng thịt kho tàu đưa đến bên miệng của bà nói: "Mẹ, mẹ lại ăn thêm miếng thịt kho tàu đi, hơi nhiều mỡ, ăn một miếng bổ sung thêm chất béo."
Thịt kho tàu được cắt khối khá to, một miệng thịt cũng gần nửa lạng, dùng nước tương hầm, màu thiên về màu đen, mùi vị cũng khá ngon miệng.
Bạch Thủy Tiên ăn một miếng rồi không ăn nữa: "Linh Lung, mẹ ăn một miếng là được rồi, bình thường rất hiếm khi ăn đến thịt, ăn quá nhiều dầu mỡ trong một lần, dạ dày sẽ chịu không nổi."
"Được rồi, vậy con ăn đây."
Buổi trưa Bạch Linh Lung ăn không ít, nhưng hiện tại cũng đã đói bụng, bưng một chén cơm tẻ to đùng lên, trộn với thịt kho tàu ăn ngấu nghiến.
Thấy con gái ăn ngon lành như thế, còn l.i.ế.m bờ môi đầy mỡ, Bạch Thủy Tiên nhìn vừa buồn cười lại đau lòng.
Tuy rằng mấy năm nay bà mất đi trí nhớ, nhưng lại có một số bản lĩnh ghi khắc trong đầu không hề quên đi, từ khi còn nhỏ bà đã đi theo các anh trai đi học, cha mẹ cũng cung cấp cho cô điều kiện giáo dục tốt nhất, có thể nói bà là phần tử trí thức cao cấp học đủ thứ thi thư.
Sau khi con gái sinh ra không được bao lâu, bà đã đến trường cấp hai của công xã đại đội Ngưu Giác Loan dạy học tính đến hiện tại cũng đã mười bảy năm.
Tuy rằng vẫn không thể tắm rửa sạch sẽ, chỉ là lau người mà thôi, nhưng Bạch Thủy Tiên cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều: "Lau xong đúng là thoải mái hơn hẳn, mẹ cảm giác toàn thân nhẹ nhàng hơn rất nhiều."
"Chờ đến khi mẹ có thể xuống giường, con lại tắm cho mẹ."
Ở thời đại này, điều kiện của bệnh viện rất có hạn, mùa đông ở phương nam cũng có độ ẩm rất thấp, mùa đông lạnh lẽo ẩm ướt lạnh thấu xương, đi tắm vào mùa đông là một lần khiêu chiến cực lớn.
Cô lau người, mặc quần áo vào cho bà, lập tức bưng canh hầm và trứng hấp lên đút cho bà.
Bạch Linh Lung vừa đút bà ăn cơm vừa nói chuyện với bà, nói cho bà biết lúc nãy cô và Lục Tĩnh Xuyên đã đưa ra quyết định trọng đại rồi.
"Mẹ mới ngủ một giấc, hai đứa đã quyết định xong luôn rồi, mấy đứa thanh niên bọn con đúng là làm việc hiệu suất thật."
Bạch Thủy Tiên cũng không biết nên nói cái gì, cũng tôn trọng quyết định của hai người bọn họ: "Hi vọng Tiểu Lục sẽ không phụ lòng con, sẽ bảo vệ yêu thương, đối xử chân thành với con cả đời, hai đứa có thể cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc."
Hai cuộc hôn nhân của bà ấy đều kết thúc bằng việc ly hôn, lần đầu tiên là không hạnh phúc, lần thứ hai lại là lừa gạt, đối với bà mà nói, đây là một sự sỉ nhục, là đoạn quá khứ làm bà cảm thấy buồn nôn nhất.
Cuộc đời của bà đã không hạnh phúc, hiện tại bà chỉ hi vọng con gái sẽ hạnh phúc, hi vọng cô có thể tìm được một chỗ dựa và bến đỗ tốt nhất cho mình.
Chỉ cần con gái hạnh phúc, bà sẵn sàng hứng chịu mọi khó khăn trắc trở trên đời này.
Bạch Linh Lung không biết trong lòng mẹ đang nghĩ cái gì, cô tự nhận rằng mắt nhìn người của mình còn rất chính xác, xác nhận hiện tại Lục Tĩnh Xuyên là thật lòng, nhưng mà chuyện tương lai thì khó mà nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-81.html.]
Đời người mấy chục năm, không dài cũng không ngắn, mà tình cảm lại là thứ thay đổi nhanh nhất trên đời này, hiện tại không thể nào đoán trước được tương lai, nhưng mà cô tin chắc rằng hai người bọn họ sẽ cố gắng kinh doanh cuộc hôn nhân này, sẽ cùng nhau cố gắng xây dựng một tổ ấm gia đình hạnh phúc.
Nếu một ngày nào đó trong tương lai, hai người bọn họ xuất hiện mâu thuẫn không thể nào điều giải được, đôi bên xuất hiện ngăn cách không thể nào vượt qua được, vậy thì cứ chờ đến lúc đó lại chia tay là được rồi.
Đối với một linh hồn đến từ tương lai như cô mà nói, cô suy nghĩ rất thông thấu về chuyện hôn nhân tình cảm này, không yêu thì buông tay là được, không cần phải đau khổ cố gắng chịu đựng, ngâm toàn bộ cuộc đời của mình trong mật đắng.
Tối nay Bạch Thủy Tiên ăn uống rất ngon miệng, đồ ăn nhạt nhẽo cũng rất phù hợp với khẩu vị của bà, ăn hết sạch trứng hấp và cháo trắng, còn ăn không ít xương sườn và táo đỏ đã được hầm đến mềm rực, cũng uống một chén canh dinh dưỡng đầy.
"Linh Lung, mẹ ăn no rồi, con mau ăn cơm đi."
Bạch Linh Lung gắp một miếng thịt kho tàu đưa đến bên miệng của bà nói: "Mẹ, mẹ lại ăn thêm miếng thịt kho tàu đi, hơi nhiều mỡ, ăn một miếng bổ sung thêm chất béo."
Thịt kho tàu được cắt khối khá to, một miệng thịt cũng gần nửa lạng, dùng nước tương hầm, màu thiên về màu đen, mùi vị cũng khá ngon miệng.
Bạch Thủy Tiên ăn một miếng rồi không ăn nữa: "Linh Lung, mẹ ăn một miếng là được rồi, bình thường rất hiếm khi ăn đến thịt, ăn quá nhiều dầu mỡ trong một lần, dạ dày sẽ chịu không nổi."
"Được rồi, vậy con ăn đây."
Buổi trưa Bạch Linh Lung ăn không ít, nhưng hiện tại cũng đã đói bụng, bưng một chén cơm tẻ to đùng lên, trộn với thịt kho tàu ăn ngấu nghiến.
Thấy con gái ăn ngon lành như thế, còn l.i.ế.m bờ môi đầy mỡ, Bạch Thủy Tiên nhìn vừa buồn cười lại đau lòng.
Tuy rằng mấy năm nay bà mất đi trí nhớ, nhưng lại có một số bản lĩnh ghi khắc trong đầu không hề quên đi, từ khi còn nhỏ bà đã đi theo các anh trai đi học, cha mẹ cũng cung cấp cho cô điều kiện giáo dục tốt nhất, có thể nói bà là phần tử trí thức cao cấp học đủ thứ thi thư.
Sau khi con gái sinh ra không được bao lâu, bà đã đến trường cấp hai của công xã đại đội Ngưu Giác Loan dạy học tính đến hiện tại cũng đã mười bảy năm.