Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Tọa

Chương 549: Phá Giới Đan (1)



Qua nửa giờ sau, đại điện của Lâm Hi càng lên cao hơn nữa.

Độ cao này làm cho đệ tử Phù Lục Kỳ tự thẹn không sánh bằng.

Trong khu nội môn của Thần Tiêu Sơn nhanh chóng có ngọn núi cao chưa từng có, hơn nữa còn đang phát triển!

Cả Thần Tiêu Tông nguyên khí sinh ra hỗn loạn chưa từng có, tất cả đang hội tụ về phía ngọn núi của Lâm Hi.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong đại điện màu xanh, một lão nhân mặt mũi tràn đầy nếp nhăn nhưng râu tóc đen kịt, mở to mắt ra nhìn. Hắn mặc bộ quần áo màu trắng, trên ngực có hai chữ cổ "Thiên", "Công" tỏa ra tiên khí mênh mông cuồn cuộn.

Lão giả này chính là Thiên Công trưởng lão của Thần Tiêu Tông!

Cơ hồ kiến tạo đại điện, ngọn núi, tụ nguyên đại trận... Của Thần Tiêu Tông đều do hắn quản lý. "Thiên Công điện" chính là trận nhãn đại trận của Thần Tiêu Tông.

Khác với rất nhiều trưởng lão khác, "Thiên Công trưởng lão" trong các trưởng lão là người duy nhất mang đại điện kiến tạo trong lòng đất.

Sâu trong lòng đất của Thần Tiêu Tông, cơ hồ tất cả Tụ Nguyên Trận lớn nhỏ đều từ một tòa trận pháp nguyên vẹn kiến tạo mà thành. Mà Thiên Công trưởng lão chính là người chủ trì hạch tâm đại trận này.

Toàn thân của hắn có thuần dương tiên khí tỏa ra, chỗ hắn ngồi chính là trận nhãn của đại trận.

Từ khi Thần Tiêu Sơn kiến thành đại trận trong lòng đất, hơn vạn Tụ Nguyên Trận lớn nhỏ cung ứng nguyên khí cho đệ tử Thần Tiêu Tông tu luyện chưa từng xảy ra vấn đề.

Nhưng mà bây giờ lập tức xuất hiện nguyên nhân sinh ra hỗn loạn, trong trí nhớ của"Thiên Công trưởng lão" chưa từng có chuyện này xảy ra.

- Xảy ra chuyện gì? Tại sao long mạch đại trận trong lòng đất lại rung chuyển vậy. Hơn vạn Tụ Nguyên Trận bên trong vẫn vận hành bình thường, chưa bao giờ xảy ra sai lầm, tại sao xuất hiện chấn động này vậy?

Trong nội tâm "Thiên Công trưởng lão" lẩm bẩm nói.

Đối với trận pháp cổ xưa trong lòng đất này "Thiên Công trưởng lão" sớm phi thường quen thuộc. Loại chấn động này không phải mang tính tai nạn, chỉ là chấn động loại nhỏ mà thôi.

Nhưng chính vì như vậy càng làm cho "Thiên Công trưởng lão" cảm thấy giật mình.

Loại chấn động nhỏ bé này kỳ thật so với tai nạn mang tính hủy diệt còn nhỏ bé hơn.

Hắn chủ trì đại trận trong lòng đất lâu như vậy còn chưa từng gặp phải loại chuyện này.

Ông!

Ánh mắt Thiên Công trưởng lão lóe lên, trong mắt lập tức bắn ra hào quang sáng ngời.

Sau một khắc cả tòa đại điện tính cả đại điện dày đặc trong mắt của hắn biến thành trong suốt.

Ánh mắt của hắn nhìn ra ngàn dặm, dường như ngay cả thời không cũng không ngăn cản được. Cả tòa đại trận trong lòng đất nhanh trong hiện ra ngoài.

Đây là đại trận hình tròn, trận pháp này bao tròn toàn bộ Thần Tiêu Sơn vào trong, trong trận đồ có ngàn vạn mối liên kết với nhau, đều vận chuyển ổn định, "Thiên Công trưởng lão" không coi vào đâu, hắn nhìn thấy nguyên khí chấn động ở nơi nào.

Chính ngàn vạn mối nhỏ này đã tạo nên đại trận chỉnh thể.

- Tìm được!

Ánh mắt Thiên Công trưởng lão lóe lên, rất nhanh tìm được vị trí phát ra chấn động. Đó là "Tụ Nguyên Trận" không lớn lắm.

Ông!

Ánh mắt nhíu lại, ánh mắt Thiên Công trưởng lão xuyên thấu qua mặt đất, nhìn qua ngọn núi không ngừng tăng vọt.

- Lại là tiểu tử kia!

Ánh mắt Thiên Công trưởng lão xuyên thấu đại điện, nhìn ra Lâm Hi giống như lão tăng đang nhập định.

Ước chừng bốn năm tháng trước, lúc ở "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng" thì Thiên Công trưởng lão đã từng quan chiến. Ấn tượng với Lâm Hi đứng đầu bản quá khắc sâu.

- Thì ra là tiểu tử "tai họa" này, ta ngược lại muốn nhìn thực lực của hắn tới mức nào, không ngờ làm cho Tụ Nguyên Trận mà ta bố trí gần như sụp đổ.

Thiên Công trưởng lão mỉm cười, ánh mắt biến ảo hiện ra hào quang chưa từng có.

Ba!

Thiên Công trưởng lão giống như bị người ta bạt tai, Thiên Công trưởng lão cảm thấy gương mặt nóng rát.

- Là thực lực cấp Đạo quả!

Thân thể Thiên Công trưởng lão chấn động, con mắt xanh lại:

- Trách không được đại trận trong lòng đất bất ổn, Tụ Nguyên Trận muốn sụp đổ. Chiếu theo tình hình này thì ngọn núi đạt tới Đạo quả! Tụ Nguyên Trận của ta chỉ cung cấp cho Phù Lục Kỳ, làm sao chịu được đồ biến thái này cơ chứ?

Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ cùng Luyện Khí tầng thứ bảy Đạo Căn Kỳ chênh lệch cực lớn. Thất trọng Thánh tử đã sơ bộ tiếp xúc tới "Tiên khí", mà đệ tử Phù Lục Kỳ còn đang ở cấp bậc chân khí.

Kiến trúc đại điện của Thiên Công trưởng lão đã sớm tính toán đệ tử biến thái vào rồi. Nhưng mà chưa gặp được biến thái như Lâm Hi.

- Bốn mươi lăm tên Thánh tử chi lực! Cũng có thể so với đệ tử Luyện Khí cửu trọng hai quả chi cảnh. Đây quả nhiên là biến thái, rốt cuộc tiểu tử tu luyện thế nào?

Trong nội tâm Thiên Công trưởng lão quả thực muốn thét lên.

- Tại sao chưa đột phá cảnh giới, làm gì dừng lại ở Phù Lục Kỳ!

"Bốn mươi lăm tên Thánh tử chi lực" chính là tương đương với bốn mươi lăm tên Thánh tử bình thường nhất.

Thiên Công trưởng lão lúc chế tạo trận pháp dự đoán một tên đệ tử Phù Lục Kỳ nhiều nhất chỉ đạt tới cấp bậc Thánh tử. Nhưng mà biến thái như Lâm Hi lại gấp bốn mươi lăm lần.

"Thiên Công trưởng lão" lúc bắt đầu chế tạo đại điện chưa từng nghĩ tới một đệ tử Phù Lục kỳ có thể khủng bố như vậy!

Toàn bộ đệ tử dưới Thánh tử đều ở trên mặt đất, Thánh tử và ngoài Thánh tử mới có tư cách ở trên phiêu phù phong. Đây là điểm Thiên Công trưởng lão nắm chắc.

Nhưng mà Lâm Hi chính là ngoại lệ. Cảnh giới không đủ nhưng thực lực vượt xa.

Nếu như không phải "Thiên Công trưởng lão" phát hiện kịp thời, Thanh đồng đại điện của Lâm Hi chỉ sợ lên tới mức nào đó sẽ sụp đổ.

...

- Tiểu tử! Ngươi còn không thu chân khí, muốn chọc tới trưởng lão ta sao?

Thiên Công trưởng lão rống lên giận dữ, âm thanh lan vào đại điện của Lâm Hi.

Âm thanh đột nhiên xuất hiện, còn mang theo tiên khí chấn động hùng hậu làm Lâm Hi bừng tỉnh.

- Ah!

Lâm Hi hô nhỏ một tiếng, kinh ngạc, đột nhiên kịp phản ứng.

Trong Thần Tiêu Tông có thực lực, khí tức này cũng chỉ có những trưởng lão kia mà thôi.

- Ngươi nên cho ngọn núi thấp xuống đi.

Thiên Công trưởng lão nổi giận đùng đùng nói.

- Cái này...

Rốt cuộc Lâm Hi phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt xấu hổ. Hắn chỉ lo ngồi điều tức, chỉ cảm thấy tất cả có tông phái điều hành sẽ không có vấn đề gì, cho nên cũng không có đi quản.

Bởi vậy cho đến lúc này hắn mới phát hiện "Huyền Phù Thánh Phong" đang ở phía dưới hắn nhưng cũng không thả chậm lại.

Lâm Hi cũng không ngốc, nghe được âm thanh kia thì hiểu ra, lập tức đoán được hẳn là "Thiên Công trưởng lão".

- Hẳn là Thiên Công trưởng lão a, đệ tử Lâm Hi bái kiến trưởng lão. Vừa rồi đắm chìm trong tu luyện, nhất thời quên thần. Mong rằng trưởng lão thứ tội!

Lâm Hi nhìn qua không trung nói.

Tuy hắn không thấy người, nhưng sớm có kinh nghiệm, biết rõ những trưởng lão này thần thông quảng đại, hoàn toàn có thể nghe được hắn nói.

- Hảo tiểu tử, hiện tại phục hồi tinh thần lại thì nên làm gì thì làm đi. Ngươi định chi đỉnh núi lên cao quá làm gì, hay là muốn mở rộng Tụ Nguyên Trận?

Thiên Công trưởng lão tức giận nói.

Chương trước Chương tiếp
Loading...