Thần Tọa
Chương 548: Thiên Công trưởng lão
- Nàng dám!
Thượng Quan Dao Tuyết bên cạnh nbghe Thanh Liên thánh nữ nói thì tức giận đỏ mặt, vẻ mặt muốn bạo phát đi giết người.
- Nha đầu, đây không phải là vấn đề có dám hay không. Long Băng Nhan chưa từng ăn thua thiệt, nếu như ăn thua thiệt sẽ nhanh chóng tìm về. Cho dù là những Thần phi kia cũng khó đối phó nàng. Nàng ăn thiệt thòi lớn như vậy chắc chắn không từ bỏ ý đồ.
Thanh Liên thánh nữ thở dài nói:
- Ta trước kia không cùng xuất hiện với Long Băng Nhan, rất nhiều thứ ta mới biết được. Lâm Hi, cẩn thận không gây sai lầm lớn!
Lâm Hi trầm mặc không nói. Đương nhiên hắn không sợ Long Băng Nhan, cũng đã chiến thắng nàng một lần, thậm chí còn đũa bỡn nàng trong tay, Lâm Hi tự nhiên sẽ không đặt nàng vào mắt.
Nhưng mà chuyện này liên quan tới Thần tử, liên quan đến "Đệ tử chân truyền" như thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả Lâm Hi cũng không dám khinh thường.
- Sư tỷ, ta hiểu rõ.
Lâm Hi gật gật đầu:
- Ta sẽ cẩn thận.
- Lâm Hi đừng sợ! Nữ nhân kia dám động thủ ta sẽ nhờ phụ thân đối phó nàng! Thần tử có thể hù được người khác, không hù được phụ thân của ta.
Thượng Quan Dao Tuyết vung vẩy nắm đấm, tức giận nói. Nàng kích động lỗ tai hồng lên.
Thanh Liên thánh nữ ở bên cạnh nhìn qua cũng lắc đầu, trong nội tâm vừa tức giận, lại có chút cảm động.
Nha đầu kia chỉ cần chuyện gì liên quan tới Lâm Hi mới có bộ dáng kích động thành như vậy. Kết nối với chuyện nàng trong tiểu vị diện, nha đầu kia bị quái vật đuổi giết cũng không như vậy!
- Nha đầu này có chân tình với Lâm sư đệ.
Thanh Liên thánh nữ thầm nghĩ trong lòng, lập tức nói:
- Nha đầu, làm sao ngươi biết Long Băng Nhan lúc nào động thủ. Ngươi cũng không thể vẫn canh chừng ở bên người của Lâm Hi a. Ngươi giữ một nhất thời, chẳng lẽ thủ được cả đời?
- Cái này...
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết lộ ra thần sắc khó xử, trong mắt đẹp hiện ra nét lo âu.
Thanh Liên thánh nữ nói cũng chính xác. Cho dù là phụ thân Thượng Quan Thánh Thông của nàng cũng không thể trông coi Lâm Hi mãi.
- Ai nha, đây không phải là vấn đề nha!
Địa Ngục Ma Long nhìn thấy Thượng Quan Dao Tuyết chau mày, không nói được lời này, âm thầm sốt ruột thay nàng, hận không thể bỗng nhiên xuất hiện nói thay cho nàng.
- Ngươi có biện pháp nào?
Hai nữ nhân nhíu mày, nghi hoặc nhìn qua nó.
- Chuyện này kỳ thật quá đơn giản!
Nó từ trong góc nhảy ra, hai con mắt tỏa sáng, kích động hoa chân múa tay sau đó hăng máu gà nói:
- Chỉ cần trở thành nữ nhân của chủ nhân, gạo nấu thành cơm... Ôi!
Bang bang! !
Còn chưa nói dứt lời thì hai nắm đấm nện vào đầu của Địa Ngục Ma Long, trực tiếp nện nó bay vào tường rớt xuống đất.
- Ai bảo ngươi nói bậy!
Thượng Quan Dao Tuyết vung vẩy hai bàn tay phấn.
Nhưng mà thu hồi nắm đấm nhưng trong lòng Thượng Quan Dao Tuyết vui vẻ rạo rực.
Tiện long này cũng không phải quá vô dụng.
- Tốt rồi, Dao Tuyết đừng làm rộn. Chuyện này tâm lý của ta nắm chắc.
Thần sắc Lâm Hi trầm tư:
- Sư tỷ, việc này tâm lý của ta nắm chắc. Long Băng Nhan tạm thời còn không làm gì được ta. Dù sao đây là Thần Tiêu Tông, không phải nơi hoang dã không người đi. Nàng còn không dám làm hiển nhiên đâu. Nhưng mà cho dù nàng thật sự dám cho đệ tử chân truyền đối phó ta, ta cũng không phải không có biện pháp. "Thần tử" vô cùng có khả năng trở thành chưởng môn nhân tương lai, nhưng ít ra trước mắt còn không phải, đúng không?
- Ân. Trước mắt rất đặc thù. Cho dù Long Băng Nhan có giận dữ lấy cớ. Trưởng lão cao tầng cũng ngăn cản nàng thôi.
Thanh Liên thánh nữ gật gật đầu:
- Nhưng mà mọi sự cẩn thận cũng không sai đâu!
- Sư tỷ, ta sẽ.
Lâm Hi gật đầu nói.
Thanh Liên thánh nữ mang theo Thượng Quan Dao Tuyết nấn ná thêm một lát, cuối cùng mới mang theo Thượng Quan Dao Tuyết rời khỏi.
Hai người đi lần này trong đại điện của Lâm Hi chỉ còn lại Lâm Hi cùng Ma Đồ, lập tức an tĩnh lại.
- Ta cũng muốn thanh tịnh một chút.
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên, quay người đi vào trận pháp ở trong đại điện. Thanh Liên thánh nữ nói cũng nhắc nhở hắn, hắn cần một chút thời gian suy nghĩ mọi chuyện cẩn thận.
Ông!
Lâm Hi ngồi lên "Tụ Nguyên Trận".
- Chỗ này đã ngồi lâu rồi, cũng nên đổi nơi cao hơn mới được!
Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo điện quang, sau đó đan điền chân khí bàng bạc giống như lôi điện đánh vào trong "Tụ Nguyên Trận".
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa chấn động.
Lâm Hi ở trong đại điện không ngừng hấp thu nguyên khí trong trận pháp.
Răng rắc!
Dường như sâu trong lòng đất có cái gì đó đứt gãy, sau đó Lâm Hi giống như đang run rẩy, trong tiếng vang "Răng rắc xoạt" từ chỗ của hắn lan vào sâu xuống trận pháp.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, một dòng nguyên khí khổng lồ lấy đại điện của Lâm Hi làm trung tâm phát ra tiếng vang. Từ trên cao nhìn xuống hình thành dòng xoáy nguyên khí khổng lồ.
Chung quanh Lâm Hi nguyên khí giống như nước thủy triều bị cuốn vào trong người của hắn.
Mà đại điện mà Lâm Hi tọa trấn vang lên âm thanh ầm ầm, khí thế kinh người bay lên không trung. Dưới đáy của nó là ngọn núi không ngừng nhô lên cao hơn.
Quy tắc của Thần Tiêu Tông, thực lực càng mạnh thì đại điện của đệ tử nội môn sẽ càng nhô lên cao hơn, dùng biểu hiện thân phận, địa vị tôn quý của bọn họ, cũng biểu dương thực lực của mình.
Hơn nữa "Tụ Nguyên Trận" trong đại điện trong quá trình này sẽ tấn chức, được cải tạo trở nên khổng lồ hơn, cũng có thể hấp thu nhiều thiên địa nguyên khí hơn.
Ầm ầm!
Thanh thế kinh thiên như vậy, rất nhiều đệ tử nội môn đều bị kinh động, bay ra quan sát động tĩnh.
Đại điện của Lâm Hi càng nhô càng cao, rất nhanh đã vượt qua toàn bộ đại điện đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng Khí Tiên Kỳ, cũng tăng lên cao hơn.
Ông!
Đá vụn không ngừng rơi xuống, mấy hô hấp sau Lâm Hi đã bằng độ cao của Pháp Lực Kỳ, hơn nữa càng cao hơn, nhưng càng không có dấu hiệu dừng lại.
Răng rắc xoạt!
Ngọn núi của hắn đã đạt tới độ cao của Phù Lục Kỳ.
- Ông trời...ơ...i! Hắn vẫn còn lên cao hơn!
- Hắn rõ ràng trong nháy mắt vượt qua hai cấp.
- Xem kìa! Hắn vẫn lên cao hơn...
...
Đệ tử vây xem giữa không trung, có không ít người nhìn ra thân phận của Lâm Hi, tuy rất nhiều người cũng biết chuyện của Lâm Hi làm tại Phong bạo chi môn, nhưng không có người nào biết rõ tu vi của hắn thế nào.
Trong nháy mắt một ngọn núi cao đột nhiên xuất hiện.
Âm thanh răng rắc truyền ra quanh quẩn trong nội môn, đại điện của Lâm Hi trong nháy mắt vượt qua toàn bộ ngọn núi của Phù Lục kỳ, hoàn toàn không có xu thế dừng lại.
- Quy củ của bổn môn, thực lực càng cao thì ngọn núi càng cao. Thực lực của hắn mạnh như vậy a!
- Rõ ràng còn lên cao hơn! Đã nhanh chóng vượt qua ngọn núi cao nhất rồi.
- Trời ơi! Hắn còn cao hơn cả ngọn núi của Dương sư huynh, cao hơn ra mấy ngàn trượng, không ngờ vẫn còn lên cao, quá mạnh rồi!
- Mọi người mau nhìn! Hắn đang tiến tới phiêu phù phong của Thánh tử, Thánh nữ kìa.
...
Rất nhiều đệ tử Phù Lục Kỳ đều ngẩng đầu lên, nhìn qua đại điện của Lâm Hi.