Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1765: Ngươi hèn hạ vô sỉ!
Tài phán trưởng lão mặt mũi tràn đầy hắc tuyến nói:
- Đã bắt đầu rồi, giữa đồng môn không được tàn sát lẫn nhau, tất cả vừa điểm đến liền ngừng lại, không thể gây tổn thương đến tánh mạng đối phương.
- Ngươi xem đi, có nghe không, tài phán trưởng lão nói không sai, ta đánh ngươi cũng là việc nên làm!
Lăng Tiếu lẽ thẳng khí hùng nói.
Người xung quanh đều có chút không biết nên khóc haycuowif.
Quả thực, luận võ đã bắt đầu rồi, người ta ra tay là có đạo lý ah!
Chẳng lẽ còn phải đợi ngươi chuẩn bị cho tốt mới tay sao?
Văn Thái Nhạc này thật sự là có chút ngốc đến không thể nói lý rồi!
- Ngươi... ngươi giỏi, ta sẽ nói cho ngươi biết cái gì là chênh lệch về thực lực!
Văn Thái Nhạc gào thét một tiếng, khí thế mãnh liệt tăng lên, thực lực Bán Thần Vương chấn khiến cho không gian lực lượng bốn phía nổ vang.
Cùng lúc đó, hắn cũng bắt đầu động.
Văn Thái Nhạc dùng là một loại chưởng pháp kỳ dị tên "Nhuyễn cốt chưởng"
Chưởng pháp đúng như tên, đánh lên người đối thủ, sẽ chấn thương cốt cách, nhẹ thì chết lặng không thôi, nặng thì gãy xương khó lành.
Chỉ thấy chưởng pháp của hắn nhìn như rất chậm, nhưng lại mang theo chưởng ảnh đầy trời, như thủy triều thao thao bất tuyệt từng đợt nối tiếp nhau đánh tới.
- Chậm đã!
Lăng Tiếu vội lui quát.
- Ngươi cho rằng ta để ý đến ngươi sao?
Văn Thái Nhạc lộ ra thần sắc dữ tợn nói.
Chưởng ấn đầy trời cuốn tới Lăng Tiếu, mỗi một chưởng nhìn như rất ôn nhu, rất mềm mại, không có lực sát thương quá cường đại, nhưng một khi va chạm vào sẽ biết rõ chỗ lợi hại.
Bang bang!
Rất nhiều chưởng ảnh đã tiếp xúc đến thân thể Lăng Tiếu.
Tất cả mọi người cho rằng Lăng Tiếu chỉ sợ là khó thoát tai kiếp rồi, rõ ràng không có bất kỳ động tác phản kháng nào cả.
Ah!
Thế nhưng sau một khắc, tất cả mọi người lại một lần nữa trợn tròn mắt!
Một tiếng kêu thảm thiết giống như giết heo c vang tận mây xanh, khiến người cảm thấy da đầu run lên không thôi.
Có người bị thương rồi, nhưng người kia cũng không phải Lăng Tiếu, mà là Văn Thái Nhạc.
Biến hóa trong chớp mắt lại không ai ngờ tới được.
Lăng Tiếu rõ ràng lập tức vận dụng thần khí, mà không phải áp dụng công phu quyền cước ác đấu với Văn Thái Nhạc một phen.
Văn Thái Nhạc hai tay máu chảy đầm đìa, nếu không phải hắn rút nhanh thì chỉ sợ hai tay đã đứt lìa rồi.
Huyết dịch đỏ tươi chói mắt khiến mọi người thấy giật cả mình!
Bọn hắn biết rõ Lăng Tiếu không chỉ vô sỉ, hơn nữa thủ đoạn còn phi thường cay nghiệt, chỉ một chiêu đã khiến Văn Thái Nhạc bị thương!
Lăng Tiếu cầm trong tay Băng Hỏa Kiếm cười lạnh nói:
- Đã nói người chậm đã rồi, ngươi vì sao không nghe? Aizz, người thành thật thiện lương như ta thực không đành lòng đồng môn tương tàn, nếu không ngươi nhận thua đi, ta không so đo với lão gia hỏa như ngươi đâu.
Văn Thái Nhạc rất muốn thổ huyết, tất cả mọi người cũng đều muốn thổ huyết.
Lăng Tiếu đây quả thực là được tiện nghi còn khoe mã, trên đời này sao lại có người vô sỉ như thế chứ, mau tới mấy đạo thiên lôi đánh chết tên này mau đi a!
Văn Thái Nhạc tranh thủ thời gian chữa thương, thần sắc trên mặt trở nên vô cùng vặn vẹo, hắn cực kỳ tức giận. Rõ ràng mình lại bị tên đỉnh phong Thánh Hoàng này làm bị thương, đây quả thực là chuyện cực kỳ mất mặt.
Hắn nhớ tới lời sư phó, nếu trận chiến này thua, vậy tất cả tiền đồ của hắn cũng tiêu tùng!
Hắn hít sâu một hơi, thu liễm tất cả cảm xúc, thần sắc cũng trở nên đạm mạc, vết thương giữa hai tay đã dần dần khôi phục lại.
Hắn lạnh lùng nhìn Lăng Tiếu nói:
- Ngươi rất tốt, lại muốn chọc giận ta, muốn thừa dịp ta tâm loạn đẻ đánh bại ta, không thể không nói ngươi tính toán rất khá, nhưng chênh lệch giữa thực lực mới là mấu chốt để quyết định thắng bại, một trận chiến này, ta sẽ dốc hết toàn lực đánh bại ngươi!
Văn Thái Nhạc có thể trở thành chân truyền đệ tử Thiên Long Môn, mặc dù chỉ là loại thuộc hàng cuối, nhưng tín niệm và tâm trí cũng không phải có thể dễ dàng dao động
- Vậy sao? Vậy thì đến thử xem a!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thân ảnh chớp động, đao ảnh mênh mông, băng hàn chi ý lập tức phủ khắp luận võ tràng.
Đối phương chăm chú rồi, hắn cũng chăm chú, nhưng lại muốn đánh đòn phủ đầu!
Đối phương chính là Bán Thần Vương, hắn mặc dù có lòng tin chiến thắng nhưng tuyệt đối sẽ không kiêu ngạo, hơn nữa còn muốn thắng thật gọn gàng linh hoạt.
Đây là Băng Cực Đao Quyết mà Lăng Tiếu tu luyện trong hai năm bế quan.
Loại lực lượng tuyệt đối băng hàn đến mức tận cùng này không phải người bình thường có thể ngăn cản được, hơn nữa thế công như băng sơn sụp đổ, giống như Thiên Uy kia lại bức thẳng đến Văn Thái Nhạc mà đi.
Trong tay Văn Thái Nhạc đã nhiều ra một thanh thần kiếm màu xanh da trời, thân hình hắn nhẹ đạp một cái, bóng kiếm như thủy triều mãnh liệt đâm tới, từng tia bán thần lực xen lẫn ở trong đó, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.
Luận võ tràng này bốn phía có phòng ngự do Thần Vương đỉnh phong chỗ bố trí xuống, cũng không lo lắng hai người sẽ hủy diệt nơi này.
Rầm rập!
Đao mang và kiếm ảnh đan vào cùng một chỗ, phát ra tiếng va chạm kịch liệt, nhộn nhạo khiến linh khí bốn phía luận võ tràng đều tung bay ra ngoài
Chỉ thấy băng đao văng tung tóe, thủy triều mãnh liệt vẩy ra.
Hai người này rõ ràng vừa ra tay đã dốc toàn lực, không chút nương tay, hơn nữa hai người tựa hồ cũng không ai chiếm được tiện nghi, đánh cho khó mà phân trên dưới, hung mãnh kịch liệt.
Một ít nội môn đệ tử thực lực yếu ớt chung quanh cũng không khỏi thở nhẹ.
- Cái này... Lăng Tiếu này chẳng lẽ thực không phải người trong tộc sao? Hắn dùng chính là băng thuộc tính, mà không phải kim thuộc tính, hẳn chỉ là trùng hợp họ "Lăng" thôi sao?
- Đoán chừng là như vậy, bất quá Lăng Tiếu này tuy hơi vô sỉ, nhưng lực lượng này rõ ràng không thua gì Văn Thái Nhạc, khó trách có thể trở thành chân truyền đệ tử, chỉ là không biết là môn hạ của vị trưởng lão nào.
- Như vậy mới đáng xem, long tranh hổ đấu, xem ai có thể hao tổn đến cuối cùng, át chủ bài cường đại nhất.
- Ta thích Lăng Tiếu thắng, hắn quá có cá tính rồi, là loại hình ta thích!
- Sư tỷ, ngươi làm sao có thể đoạt với ta chứ, Lăng Tiếu là ta vừa ý trước, ta nguyện ý làm tu lữ của hắn.
...
Văn Thái Nhạc hiện giờ đã có chút kinh hãi, hắn không có ngờ tới Lăng Tiếu dường như không phải người Kim tộc, lại có lực lượng mạnh mẽ hung hãn như vậy, có thể cùng hắn chiến đấu đến không phân trên dưới, phải biết rằng Lăng Tiếu chẳng qua chỉ có thực lực đỉnh phong Thánh Hoàng thôi a!
- Bất kể như thế nào, hắn nhất định phải thua trong tay ta!
Văn Thái Nhạc ở trong lòng hét một tiếng, lực lượng lại đề thăng một bậc.
Thủy Mạn Thần Sơn!
Văn Thái Nhạc rống một tiếng, một chiêu thần quyết đánh ra, chỉ thấy sóng nước bí mật mang theo lấy thần lực từ bốn phương tám hướng trùng kích đến Lăng Tiếu, trong những sóng nước này cất dấu vô số sát cơ, từng đạo kiểm ảnh giảo sát tới.
Lăng Tiếu nhíu chặt mày, hắn biết rõ Văn Thái Nhạc hiện giờ mới động thật sự, lực lượng của Bán Thần Vương giờ mới xem như chính thức bày ra.