Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1144: Ta Cũng Không Cần Bị Khi Phụ
Tuần Chính nghe lời này của Cốc Hưng thiếu chút nữa lại hộc máu.
- Mẹ ơi, ngươi nên nó bọn họ hạ thủ lưu tình, ta ngay cả lông của bọn họ đều chưa đụng đến liền ói ra mấy ngụm máu rồi, lão cốt đầu ta đây thoải mái sao!
Tuần Chính ở trong lòng kháng nghị mắng nói.
- Tuần thành chủ, hắn là Luyện dược sư vừa mới thông qua Luyện dược sư công hội nghiệm chứng, sự kiện này cũng không thể toàn bộ trách hắn a!
Cốc Long Hưng lập tức hướng Tuần Chính giải thích nói.
Tuần Chính gật gật đầu ứng nói:
- Chuyện này ta đã biết rồi, nhưng hắn đánh người của Dược môn chúng ta lại là sự thật!
- Cái này... Ngươi có thể yên tâm, ta có thể để cho hắn lập tức nói xin lỗi bồi tội, cái này hẳn là có thể đi, bằng không đem chuyện chọc đến trọng tài hội, đối với thanh danh của Dược môn cũng không tốt.
Cốc Long Hưng nói.
Đối mặt với quái vật lớn như Dược môn, Cốc Long Hưng cũng không dám cứng rắn quá, chỉ có thể hạ giọng thương lượng, đem chuyện này khống chết ở trong phạm vi nhỏ nhất.
- Càn rỡ, đệ tử của Hỏa Hạc đạo nhân ta bị đánh, chỉ là một câu xin lỗi liền có thể giải quyết được sao?
Một đạo thanh âm thương lão ở trên bầu trời truyền đến.
Không cần phải đoán, đây nhất định là Thái tượng trưởng lão của Dược môn xuất động rồi.
Bốn gã Huyền Đế, trọn vẹn đồng thời xuất động bốn gã Huyền Đế, lại thêm thành chủ Tuần Chính nữa là năm tên Huyền Đế đi tới chỗ này rồi
Có thể thấy một tiếng hổ khiếu mới vừa rồi của Địa Liệt Viêm Hổ là khiến người cảnh giác đến cỡ nào, cũng để cho sáng tỏ Dược môn không hổ là đại phương thế lực lâu năm.
Địa Liệt Viêm Hổ nhìn mấy người ở trên trời cao kia rất muốn đi tới nhất nhất đem oanh xuống, nhưng mà Lăng Tiếu đểhắn không được vọng động, lúc này mới đè nén hỏa khí không đi tới.
- Tuần Chính, vì sao không đem hung thủ đả thương đồ đệ của ta bắt lại!
Lão giả tự xưng là Hỏa Hạc kia nhìn chằm chằm vào Tuần Chính vừa mới bị Địa Liệt Viêm Hổ đả thương chất vấn nói.
Tuần Chính khổ a, hắn ở trong lòng thầm mắng:
- Ngươi cho là Tuần Chính ra rất lợi hại a, mới vừa rồi bổn thành chủ nhưng từ trên mấy trăm thước ngã xuống, thắt lưng thiếu chút nữa gãy rồi, các ngươi mắt đều mù không thấy a!
Bất quá Tuần Chính cũng là không có ý tứ bày tỏ ra, bởi vì thân phận của Hỏa Hạc so với hắn cao hơn một cấp, chỉ có thể nhịn lấy tính tình nói:
- Hỏa Hạc trưởng lão, việc này là đồ đệ ngươi trêu chọc ra, còn là ngươi đi xử trí đi, ta không có biện pháp xử lý rồi.
- Tuần Chính, ngươi đây là cái thái độ gì!
Hỏa Hạc trừng mắt nhìn Tuần Chính quát lên.
Lúc này một lão giả khác có khí độ bất phàm lên tiếng nói:
- Trước đi xuống xem một chút là chuyện gì xảy ra đi!
Hỏa Hạc thấy người nọ nói ra, cũng không nói nhiều cái gì nữa, đáp ứng một tiếng:
- Vâng sư huynh!
Bốn gã Huyền Đế đồng thời từ trên không trung hạ xuống, mà Hỏa Hạc thì đến trước mặt những đệ tử kia của hắn, riêng mình đút vào một khỏa đan dược, đem bọn họ cứu tỉnh, chỉ là thấy thảm trạng của Hỏa Nha cùng Hỏa Phong, hỏa khí vừa mới đè xuống lại lên cao.
- Là ai đánh bọn họ, đúng là gan thật lớn!
Hỏa Hạc giận trừng mắt nhìn Lăng Tiếu cùng Địa Liệt Viêm Hổ quát lên, một cỗ uy áp Đế giai hướng về phía hai người nghiền áp mà tới.
- Vị trưởng lão này hạ thủ lưu tình a!
Cốc Long Hưng lập tức lên tiếng kêu lên.
Đáng tiếc đã chậm, uy áp kia đã hàng lâm đến trên đầu của hai người.
Chỉ là uy áp kia giống như là không khí, căn abrn đối với hai người không tạo thành bất kỳ thương hại cùng không tốt nào/
- Có sư phụ như vậy tất có đồ đệ như thế, đều là một loại đồ vật không giảng đạo lý, để hắn câm miệng, bất quá không thể lấy tính mạng của hắn!
Lăng Tiếu đối với Địa Liệt Viêm Hổ thản nhiên nói/
Lời của hắn vừa mới hạ xuống, Địa Liệt Viêm Hổ đã biến mất ở bên cạnh hắn.
- Sư đệ cẩn thận!
Trong mấy tên Huyền Đế kkia, có một người có thực lực cường đại nhất phát hiện ra dị động của Địa Liệt Viêm Hổ lập tức lên tiếng nhắc nhở.
Song, nhắc nhắc của hắn vẫn chậm, Địa Liệt Viêm Hổ đã đến trước mặt Hỏa Hạc, một cái hổ quyền mang theo tiếng hổ khiếu nồng đậm hướng về phía Hỏa Hạc đập tới.
Hỏa Hạc đại kinh, lập tức vận khí hộ minh kính, tầng tầng vũ linh đem thân thể của hắn bao trùm phòng ngực bị oanh thương.
Hổ quyền kia uy mãnh vô cùng, vũ linh này của hắn căn bản không chịu nổi một kích, miệng bị Địa Liệt Viêm Hổ hung hăng oanh một quyền, cả người bay ra ngoài, răng cũng rơi ra mấy cái, cằm cũng lệch vị trí.
Những người khác thấy một màn này đều là vô cùng chấn kinh.
Hỏa Hạc đã là đê cấp Huyền Đế đỉnh phong, cư nhiên không chịu nổi một kích.
Tuần Chính không biết vì sao trong lòng cảm thấy có chút sảng khoái:
- Bây giờ biết vì sao bổn thành chủ không xuất thủ đi, thật là tự ăn lấy khổ!
Mà Cốc Long Hưng cùng Cốc Uy đều là trợn tròn mắt, bọn họ nào ở bên cạnh Lăng Tiếu lúc nào lại nhiều ra một cao thủ như vậy, lại kinh khủng như thế!
- Chúng ta cùng tiến lên, xem rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh!
Một gã Huyền Đế của Dược môn kinh quát lên
Cùng lúc đó mấy người đều muốn hướng về Địa Liệt Viêm Hổ xuất thủ.
Nhưng mà tên trung cấp Huyền Đế kia lên tiếng nói:
- Đừng động thủ, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
- Cái gì, Hỏa Đường sư huynh ngươi nói chuyện đùa gì vậy!
Một gã Huyền Đế không tin nói.
- Ta cảm ứng không được thực lực của hắn rốt cuộc sâu đến nhường nào, có lẽ là Đế giai đỉnh phong, cũng có thể... Đã vượt qua, bất quá có một điểm có thể khẳng định, người này không phải là nhân loại!
Tên Thái tượng trưởng lão của Dược môn gọi là Hỏa Đường híp mắt nói.
Mấy tên Huyền Đế ở trong tràng đều ngây ngẩn cả người, thực lực của Hỏa Đường cao nhất, lời của hắn có lực thuyết phục lớn nhất.
Nếu như nói Hỏa Đường cũng không có biện pháp nhìn thấu thực lực của đối thủ, vậy bao nhiêu người bọn hắn đi tới đều là thiêu thân lao đầu vào lửa, không đáng giá được nhắc tới.
- Vậy... Có muốn lập tức truyền tấn trở về bên trong môn hay không?
Một gã Huyền Đế khác cẩn thận mà hỏi.
Hỏa Đường nhẹ phất phất tay nói:
- Đối phương cũng không hạ sát thủ, nghĩ đến chuyện này cũng không huyên náo giống như tưởng tượng.
Hán nói xong, lập tức hướng về phía Lăng Tiếu đi qua nói: