Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1143: Chúng Ta Phải Lấy Đức Phục Người



Hắn vốn không muốn gây chuyện, nhưng mà có chút chuyện hết lần này tới lần khác chung quy muốn tìm đến hán, hắn phải đem chấn nhiếp triệt để mới được.
Địa Liệt Viêm Hổ nghe theo phân phó của Lăng Tiếu, ngửa mặt lên trời trường khiếu một tiếng, âm ba cường đại giống như là hải khiếu hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán mà ra.
Một phương thiên địa ở phụ cận này tựa hồ đều bị chấn đến trời đất rung chuyển rồi.
Những võ giả có thực lực thấp kém kia bị chấn đến ôm đầu ngã trên mặt đất không ngừng lăn lộn kêu cha gọi mẹ rồi.
Mấy tên Thiên Tôn kia cũng không tốt được đến đâu, đầu của bọn họ chỉ cảm thấy một mảnh hỗn loạn, thần trí mơ hồ.
Nếu như bây giờ có người muốn mạng của bọn họ mà nói, bọn họ căn bản không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Mà Hỏa Phong ở trong tay Lăng Tiếu lại đứng gần với Địa Liệt Viêm Hổ nhất cũng là một kẻ bị thảm nhất, bị chất đến thất khiếu chảy máu, bất quá nhưng còn chưa chết.
Nếu là chết rồi, Lăng Tiếu liền thật cùng Dược môn không chết không thôi rồi!
- Người nào dám ở Dược Đô càng rỡ!
Một đạo tiếng hống khiếu kinh thiên động địa từ trên bầu trời truyền lại.
Một đạo hỏa ảnh cấp tốc chỉ trong nháy mắt liền đến giữa bầu trời của Lăng Tiếu.
Một gã lão giả cao gầy, thần thái tràn đầy vô tận uy nghiêm.
Lăng Tiếu nhìn một cái liền cảm giác được thực lực của người này ít nhất là Đế giai.
Địa Liệt Viêm Hổ chợt quát lên:
- Ta ghét nhất là có người ở trên đầu ta!
Quát một tiếng, thân hình cao lớn của hắn lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Huyền Đế kia phát sinh báo động, trước mắt bỗng dưng xuất hiện một đạo nhân ảnh, tiếp theo hắn còn chưa phản ứng lại thì chỗ bụng liền cảm thấy đau xót, sao đó bả vai lại nặng nề bị đập một cái, cả người giống như lưu tinh trụy lạc hung hăng đập xuống dưới đất.
Đường đường một gã Huyền Đế lại không phải là đối thủ của hán tráng hán kia, trực tiếp bị nện rơi xuống mặt đất, máu tươi cũng từ trong miệng phun ra.
Những Thiên Tôn kia vừa mới bình tĩnh trở lại đều là trợn to mắt, một bộ dáng vẻ kinh hãi.
Mà mấy tên đệ tử Dược môn kia thấy một màn này lại càng trực tiếp hôn mê ngất đi.
Bọn họ biết lần này đá phải thiết bản rồi, coi như là trưởng lão ở trong môn đi ra điều hòa, bọn họ cũng khó tránh khỏi bị trọng phạt.
Địa Liệt Viêm Hổ từ trời cao rơi xuống tựa hồ còn không muốn bỏ qua cho Huyền Đế kia, đang muốn lần nữa xuất thủ, Lăng Tiếu liền lớn tiếng ngăn cản nói:
- Dừng tay, ngươi cái gia hỏa này làm sao có thể thô lỗ như vậy, chúng ta là muốn lấy đức phục người, không phải là muốn lấy lực đi phục người!
Địa Liệt Viêm Hổ không giải thích được lời nói của Lăng Tiếu là có ý gì, nhưng mà nghe Lăng Tiếu bảo dừng lại, hắn cũng không tiếp tục nữa, chỉ là dáng vẻ hổ uy của hắn vẫn là rất dọa người.
Huyền Đế kia gian nan đứng lên, lập tức vận khởi thần công liệu thương, khôi phục thương thế.
Con mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu cùng Địa Liệt Viêm Hổ nói:
- Các ngươi rốt cuộc là ai? Vid sao muốn tới Dược Đô đảo loạn, đừng nói là không đem Dược môn chúng ta để vào trong mắt?
Hắn mặc dù thụ thương nhưng là không thể vì vậy mà khiếp sợ, bởi vì chỗ này là địa bàn của bọn hắn, hắn tin tưởng rất nhanh liền sẽ có những Thái tượng trưởng lão khác đuổi kịp đến đây.
Chỉ là trong lòng hắn cả kinh, người trẻ tuổi cùng tráng hán này rốt cuộc là ai lại không sợ Dược môn bọn họ, ở Trung vực hắn nghĩ không ra người nào dám lớn gan như thế.
- Tại hạ Lăng Tiếu, Lăng trong Lăng Tiếu, Tiếu trong Lăng Tiếu!
Lăng Tiếu đem Hỏa Phong đã bị hôn mê giống như chó chết ném qua, sau đó rất hữu lễ mà đối diện với tên Huyền Đế kia nói.
Tên Huyền Đế tự nhiên không nhận ra Lăng Tiếu là ai, đường tràng hỏi lại:
- Các hạ vì sao muốn tới Dược Đô chúng ta gây chuyện? Chẳng lẽ xem thường Dược môn chúng ta?
Câu hỏi này của hắn mục đích đúng là muốn trì hoãn thời gian, hắn đang đợi đồng môn đến đây.
- Cái này liền phải hỏi mấy người bọn họ mới biết được, ta đến chỗ này chỉ là muốn xác nhận phẩm giai Luyện dược sư một chút, không nghĩ đến tố chất của đệ tử Dược môn các ngươi lại thấp như vậy, cắn người bốn phía, ta chỉ là xuất thủ giáo huấn hắn một chút mà thôi, nhưng mà Dược môn các ngươi liền lấy nhiều khi ít, thật không hổ là Dược môn của nhất các nhị môn, để cho ta kiến thức rồi!
Lăng Tiếu hai tay ôm ở trước ngực khinh thường nói.
Đối với loại người trượng thế hiếp người này Lăng Tiếu luôn luôn sẽ không thỏa hiệp, cho nên hắn cũng muốn trượng thế lấn người một hồi, xem một chút Dược môn rốt cuộc có thể làm gì được hắn?
Huyền Đế đem một gã đệ tử Dược môn ở trong đó nắm lại, một chưởng đem hắn phách tỉnh lại.
- Nói, có phải các ngươi trêu chọc nhân gia trước hay không?
Uy nghiêm của Huyền Đế bắn thẳng vào trong lòng tên đệ tử kia nói.
Thân thể của tên đệ tử kia run lên, trên khuôn mặt lộ ra vẻ khủng hoảng nói:
- Không... Không liên quan đến ta, là... là Hỏa Phong cùng Hỏa Nha sư huynh bọn họ trêu chọc nhân gia... Chuyện không liên quan đến ta... Thật không phải là chuyện của ta.
Nhìn tên đệ tử này đều cuống đến phát khóc, hắn ở trong lòng kêu oan:
- Ta chỉ là trộn lẫn vào tỏng đó a, ta cái gì cũng không làm a!
Nghe lời ày, Huyền Đế cũng đại khái hiểu căn nguyên của chuyện này rồi.
Nhất định là vài con thỏ nhỏ này trêu chọc nhân gia bất thành, còn bị nhân gia giáo huấn rồi, lại dẫn đến chấp pháp đội, mới xuất hiện chuyện sau này.
Huyền Đế này cũng bị vài người này khiến cho tức giận đến hộc máu rồi, hắn thầm mắng nói:
- Đang tốt lành trêu chọc đến nhân gia làm gì, khiến cho bổn đế cũng phải phun ra mấy ngụm máu, đáng chết!
- Cút sang một bên cho ta, trở về bổn thành chủ nhất định sẽ hướng sư phụ của các ngươi nói lại hết thảy, để cho hắn đến trừng phạt các ngươi!
Huyền Đế kia đem đệ tử này quăng ra ngoài khó chịu nói.
Ngay sau đó, Cốc Uy đi mà quay lại, theo phía sau hắn còn có một cường giả Nửa bước Đế giai.
- Lão Hưng, mau một chút, bọn họ liền ở phía trước, mong là đừng náo ra cái gì mới tốt.
Cốc Uy đối với tên Nửa bước Đế giai kia thúc giục.
Người này cũng là người của Cốc gia bọn họ, tên là Cốc Long Hưng, là một trong những trọng tài của Đan Minh.
Hắn cũng là người phát ngôn của Cốc gia trong Đan Minh, ở trong Đan Minh coi như là có một chút địa vị.
Cốc Long Hưng ở từ xa liền thấy được thành chủ Tuần Chính, không cần Cốc Uy thúc giục, hắn lại tăng nhanh vài phần tốc độ.
- Tuần thành chủ, thỉnh hạ thủ lưu tình a!
Cốc Long Hưng từ rất xa liền lên tiếng kêu lên.
Trước lúc đến đây hắn đã nghe Cốc Uy nói ra Lăng Tiếu là ngoại viện mà Cốc gia bọn hắn mời tới, là một gã Thất phẩm Luyện dược sư hàng thật giá thật, hắn biết chuyện liên quan đến đại sự về địa vị của Cốc gia trong Đan Minh, không dám chậm trễ liền chạy tới đây.
Ngya cả thành chủ cũng bị kinh động đến, hắn sợ ngoại viện này còn chưa thay Cốc gia bọn họ xuất lực liền chết rồi, vậy thì cái được không bù đủ cái mất rồi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...