Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1127: Ăn Gian?
- Tề Đồng hắn. . . Hắn vừa rồi ném vào chính là lục giai thú đan, chẳng lẽ hắn đã là lục phẩm Luyện dược sư rồi sao?
Cốc Phần kinh ngạc hỏi Ô Phục ở bên.
Lúc này, Cốc Đàm cùng với trưởng lão Cốc gia đều dựng tai lên nghe, bọn hắn đều muốn biết Tề Đồng có thật đã trở thành lục phẩm Luyện dược sư hay không.
Ô Phục đắc ý cười cười, lấp lửng nói:
- Có thể tính cũng có thể không tính a!
Trong luyện đan tràng Cốc gia, bốn phía đều đứng đầy đệ tử Cốc gia quan sát hai người luyện dược trên đài cao
Giờ phút này, Tề Đồng đã đến giai đoạn sau cùng rồi, khỏa thú đan bị hắn ném vào đã dần dần bị luyện hóa.
Mà bên phía Lăng Tiếu vẫn đang chậm rãi luyện hóa linh thảo, hắn cũng không nóng nảy đẩy nhanh quá trình này.
Bởi vì hắn muốn xem biểu lộ của những người kia ngay lúc đang trên Thiên Đường rơi xuống Địa Ngục, như vậy mới sảng khoái.
Linh thảo trong dược đỉnh của hắn đã bị luyện hóa không sai biệt lắm, vị thuốc do dược lực tinh hoa phát ra đều bị Lăng Tiếu lợi dụng tinh thần lực áp chế.
Mọi người còn đều cho rằng Lăng Tiếu đã luyện hư toàn bộ số linh thảo đó.
- Hô! Rốt cục luyện hóa đã xong!
Tề Đồng nhẹ thở dài ra một hơi.
Trên mặt hắn cũng đổ ra không ít mồ hôi, hiển nhiên tiêu hao liên tục này liền ngay cả một Thiên Tôn như hắn cũng không chịu đựng nổi.
Hắn liếc Lăng Tiếu vẫn đang đốt dược đỉnh, lộ ra vài phần đắc ý:
- Cứ làm ra vẻ đi, đợi lát nữa xem ngươi khóc thế nào!
Trong nháy mắt, lại nửa giờ qua đi, bên phía Tề Đồng cuối cùng cũng đến lúc ngưng đang
Chỉ thấy hắn sắc mặt đỏ lên, đại lượng hắc hỏa vọt ra khỏi lòng bàn tay, hỏa diễm cường đại xen lẫn linh khí bốn phía ép về phía dược đỉnh.
Bồng!
Một đạo tiếng rít buồn bực vang lên, một cổ kình khí bắn ngược mãnh liệt từ trong dược đỉnh phun ra.
Tề Đồng lập tức vận khí hộ minh kình, tầng tầng bao vây mình lại.
Mà Lăng Tiếu cũng thừa dịp không có người chú ý nhanh chóng ném một khỏa thú đan vào trong, hỏa diễm năng lượng nơi hai tay nhanh chóng tăng lớn, tinh thần lực hóa ra vô số lưỡi dao sắc bén cắt thú đan kia thành vô số khối, cuối cùng bị năng lượng lửa nóng kia đơn giản luyện hóa.
Ai cũng không nghĩ tới, Lăng Tiếu chỉ trong thời gian thật ngắn đã luyện hóa xong thú đan..
Cái này nếu như để người khác nhìn thấy hắn lại làm nhanh đến mức đó, chỉ sợ sẽ chấn kinh đến mức rớt cả cằm mất.
Dù là bát phẩm Luyện dược sư cũng chưa hẳn có thể luyện hóa lục giai thú đan nhanh như thế a!
Lúc bên phía Tề Đồng kiểm tra đan dược do mình luyện ra thì Lăng Tiếu cũng hét lớn một tiếng:
- Ngưng cho ta!
Linh khí ở phụ cận Lăng Tiếu giống như thủy triều toàn bộ lao qua hắn, đồng thời hỏa diễm nơi hai tay cũng ép xuống dược đỉnh, lại một lần nữa phân tâm nhị dụng, những tinh thần lực kia đè ép dược lực tinh hóa muốn tán loạn lại.
Hỏa diễm, linh khí, tinh thần lực, ba cổ năng lượng đồng thời áp súc tinh luyện linh thảo tinh hoa và thú đan năng lượng trong dược đỉnh
Bồng!
Cũng là một tiếng buồn bực vàng lên, chỉ là trong dược đỉnh lại không có bao nhiêu năng lượng phun ra.
Bên kia, Tề Đồng dường như đã lấy đan dược mình luyện ra đặt nơi tay, trên mặt lộ vẻ đắc ý vô hạn.
- Tề Đồng mau đưa đan dược của ngươi cho Cốc Tần Đại sư nhìn xem.
Ô Phục không thể đợi được nửa kêu to với Tề Đồng.
Tề Đồng nhẹ gật đầu với hắn, sau đó bước nhanh tới trước Cốc Tần, đưa một khỏa đan dược đến trước mặt Cốc Tần:
- Cốc Tần đại sư thỉnh xem, đây là lục phẩm đan dược Tốc Huyết Đan ta luyện chế!
Tốc Huyết Đan là một loại cao giai đan dược giúp khôi phục khí huyết cực nhanh, cái này là một loại thuốc chữa thương thiết yếu vô cùng tốt đối với cường giả Thiên Tôn giai, một khi mất máu quá nhiều, Tốc Huyết Đan này có thể trong thời gian ngắn bổ sung huyết dịch, hơn nữa còn có thể bổ sung không ít linh lực.
Đây chính là một loại đan dược cấp thấp nhất, dễ luyện chế nhất trong số lục phẩm đan dược!
Cốc Tần liếc qua đan dược của Tề Đồng nói:
- Cái này chỉ có thể coi là lục phẩm đan dược bán thành phẩm, nhưng ngươi có thể Ngưng Hình ra nó đã là rất tốt, xem ra không đến vài năm nữa là ngươi có cơ hội tiến giai lục phẩm Luyện dược sư chính thức rồi!
Tề Đồng được Cốc Tần tán thưởng, lúc này thi lễ nói:
- Đa tạ Cốc Tần đại sư khen ngợi!
Khỏa đan dược này của hắn mặc dù chỉ là lục phẩm đan dược bán thành phẩm, nhưng cũng xem như vượt qua Ngũ phẩm, trừ phi Lăng Tiếu có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh tinh luyện ra một khỏa lục phẩm đan dược, bằng không, muốn thắng được hắn là chuyện tuyệt đối không thể.
- Chúc mừng Ô đại sư có một đồ đệ tốt, trong đồng lứa ở Cốc gia ta thật sự không ai có thể xuất sắc như Tề Đồng ah, ngày sau trở thành con rễ Cốc gia ta coi như là một nửa người Cốc gia rồi.
Cốc Phần ở một bên nịnh nọt Ô Phục.
Ô Phục khiêm tốn nói:
- Đâu có đâu có, Cốc gia các ngươi nhân tài đông đúc, tiểu đồ cũng chỉ có chút thiên phú thôi, thật sự không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới!
Hắn ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trên mặt lại đầy vẻ đắc ý, trong nội tâm vô cùng vui mừng!
Đồ đệ này của hắn tuy hơi háo sắc một chút, nhưng thiên phú luyện dược quả thật không dưới hắn, thậm chí còn có hi vọng một ngày kia vượt qua hắn nữa.
Mà vừa lúc này, bên phía Lăng Tiếu cũng đã tạc đỉnh, tất cả mọi người đều dời ánh mắt qua hướng hắn.
- Tên này đến cùng đan làm gì, vừa rồi nhét một đống linh thảo vào, có lẽ đều hủy diệt rồi mới đúng, rõ ràng còn có thể tạc đỉnh Ngưng Đan, cái này cũng quá có thể giả bộ đi nha!
- Cũng không phải, ta cũng không thấy hắn bỏ thú đan vào, hẳn hắn luyện chế chỉ là đan dược cấp thấp, thật sự chết cười ta rồi.
- Ha ha, ta xem hắn ngay cả đan dược nhất nhị cấp cũng không luyện được, hoàn toàn là lợi dụng khí kình tạo ra thanh âm thôi.
- Đúng vậy, trong dược đỉnh hắn hiện giờ chỉ sợ chỉ là một đống cặn bã a!
...
Lăng Tiếu còn cố ý lau mồ hôi trên trán nói:
- Mẹ nó, luyện đan thực con mẹ nó vất vả!
Người xung quanh đồng thời đều ki nở nụ cười, bọn hắn cười cũng không phải là dáng cười thiện ý, mà là nụ cười tràn đầy chế nhạo
Cốc Kiều Kiều thiếu chút nữa có một loại xúc động muốn trực tiếp té xỉu.