Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 1298: Chủ nhân Thiên Kiếm
Ầm!
Cả người Khương Tư Nam kim quang đại phát, huyết dịch của hắn như sóng lớn sôi trào, mãnh liệt mênh mông, hơn nữa trong đó có bảy đạo xiềng xích kim sắc dựng lên ngang trời, phía trên khắc vô số phù văn.
Những phù văn kia thật sự quá huyền áo, từng hình phù văn đều ẩn chứa thiên địa ảo diệu vô tận, vô số phù văn đan vào nhau, tạo thành bảy đạo xiềng xích kim sắc, tản mát ra khí tức làm cho lòng người run sợ.
Bảy đạo phù văn kim sắc, phảng phất như theo tâm ý của Khương Tư Nam mà động, hơn nữa loáng thoáng có thể thấy, trong huyết mạch Khương Tư Nam vẫn có hai đạo xiềng xích ảm đạm, đang niêm phong lực lượng thần bí nào đó.
Đồng thời, trong con ngươi Khương Tư Nam có bảy viên tiểu thái dương chậm rãi xoay tròn, hết sức huyền ảo và thần bí.
Sau khi bảy đạo xiềng xích kim sắc hiện ra, trong cơ thể Khương Tư Nam bộc phát ra một mảnh phong bạo màu vàng, nhất thời những hỏa diễm huyết sắc kia phảng phất như có linh tính, kêu lên một tiếng thê lương, trong nháy mắt hóa thành một mảnh bụi bay.
Ùng ùng!
Bảy đạo xiềng xích ngang trời dựng lên, huyết hải mãnh liệt trong nháy mắt trở nên bình tĩnh, tất cả hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt cũng bị dập tắt toàn bộ.
- Trong huyết mạch của ta, phảng phất như có lực lượng thần bí nào đó có thể khắc chế hỏa diễm huyết sắc tà ác này sao?
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia nghi hoặc, hắn lại nhớ tới trong ao Cửu Dương Huyết, mình dưới cơ duyên xảo hợp đã nhìn thấy mảnh thiên địa kia, hơn nữa còn mở ra niêm phong thần bí nào đó trong huyết mạch của mình.
Nhưng hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra được, đó rốt cuộc là loại lực lượng như thế nào.
Răng rắc!
Trong nháy mắt một tia chớp bạch sắc chém vào hư không, khí tức thần bí mãnh liệt kéo đến, trong nháy mắt cuồn cuộn nổi lên bao trùm lên Khương Tư Nam.
Khi Khương Tư Nam nhìn thấy rõ tình hình, hắn mới phát hiện mình đã đi tới một mảnh tinh không thần bí, trước mặt xuất hiện một thân ảnh màu xám tro.
- Đây là chỗ nào?
Khương Tư Nam khẽ sững sờ, một khắc trước mình còn đang đứng trong biển máu, một khắc sau mình đã đi tới một tinh không khác.
Xung quanh có vô số viên đại tinh thần bí chuyển động, điểm điểm tinh quang rơi xuống, thần bí mà tường hòa.
- Tiền bối...
Khương Tư Nam vừa định nói gì, đã nghe thấy một tiếng thở dài truyền đến.
- Trăm vạn năm rồi... Vốn ta cho rằng mình sẽ không chờ được nữa, không ngờ lần mở ra thứ một nghìn này lại mang đến cho ta một sự vui mừng to lớn như thế...
Thanh âm già nua mà nhẹ nhàng, mang theo thần sắc nửa vui nửa buồn, đạo thân ảnh màu xám tro trước mặt chậm rãi xoay người lại.
Đây là một người trung niên dung mạo thanh liêm, thân hình cao gầy, mặc trường sam văn sĩ màu xám tro, đứng dưới trời sao, trên người cũng không tản mát ra khí tức gì, nhưng sau khi Khương Tư Nam nhìn thấy, lại bỗng nhiên cảm giác được, phảng phất như tất cả ngôi sao Chư Thiên đều đang xoay tròn xung quanh người này.
Nhất là đôi tròng mắt của hắn, thâm thúy, thần bí, tang thương mà cao ngạo, trong con ngươi phảng phất như có một thanh Tiên Kiếm kinh thế, kiếm quang lóe lên, thế giới mở ra, vũ trụ sinh diệt, hỗn độn từ giản đơn biến thành phức tạp.
- Vãn bối Khương Tư Nam, bái kiến tiền bối!
Ánh mắt Khương Tư Nam đột nhiên co rụt lại, trong nháy mắt nhận ra người trung niên áo xám này, người này há không phải là người áo xám mình nhìn thấy trong Thiên Kiếm thạch sao.
Một kiếm mở thiên địa, một kiếm diệt càn khôn!
Mình từng lĩnh ngộ được rất nhiều kiếm ý trong Thiên Kiếm thạch, có thể nói khối hắc thạch đó đã phát huy ra tác dụng cực lớn khi mình đang nhỏ yếu.
- Mở ra bảy đạo xiềng xích, ở tuổi ngươi đã có thể coi là kinh diễm tuyệt luân rồi, rất tốt!
Người áo xám nhìn Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một vẻ tán thành, chậm rãi nói.
- Bảy đạo xiềng xích?’
Khương Tư Nam khẽ sững sờ, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, nói:
- Tiền bối, chẳng lẽ ngươi đang nói đến bảy đạo xiềng xích thần bí trong huyết mạch của ta sao? Bảy đạo xiềng xích đó rút cuộc là cái gì? Còn nữa tiền bối, nơi này là chỗ nào? Ta không phải đang tham gia khảo hach cuối cùng của Thiên Kiếm Tiên Sơn sao? Tại sao ta lại ở chỗ này? Thiên Kiếm Tiên Sơn chính là truyền thừa tiền bối lưu lại sao?
Khương Tư Nam nói ra tất cả vấn đề mình thắc mắc.
- Vấn đề của ngươi đúng là nhiều!
Người áo xám khẽ mĩm cười nói:
- Thời gian của chúng ta còn nhiều, ta sẽ dần dần giải đáp cho ngươi!
- Đầu tiên, Thiên Kiếm Tiên Sơn đúng là truyền thừa của ta ở Hạ giới, ta là chủ nhân Thiên Kiếm, chỉ sợ ngươi cũng chưa từng nghe nói!
Khương Tư Nam trong nháy mắt nắm bắt được mấu chốt trong lời nói của chủ nhân Thiên Kiếm, ánh mắt chợt lóe nói:
- Hạ giới? Tiền bối thật sự là người của Tiên giới sao?
- Không sai! Ta chính là người của Tiên giới, bởi vì có chút nguyên nhân, ta mới lưu lại truyền thừa ở đây, ta chính là muốn chọn lựa một truyền nhân, Thiên Kiếm Tiên Sơn ngàn năm mở ra, ta là một luồng phân thần của chủ nhân Thiên Kiếm lưu lại nơi đây, chính là để chờ đợi một tồn tại kỳ tích nào đó xuất hiện, vốn ta đã sắp từ bỏ, nhưng không ngờ ta lại gặp được ngươi!
Chủ nhân Thiên Kiếm khẽ mỉm cười nói:
- Ngươi rất giỏi! Khi còn là người phàm đã khai mở bảy đạo xiềng xích trong huyết mạch, xem ra ngươi rất có thể đạt tới cảnh giới mà tất cả chúng ta không đạt tới! Gặp được ngươi cũng xem như đạt được tâm nguyện của bổn tôn!
Ta biết ngươi rất tò mò bảy đạo xiềng xích rốt cuộc là cái gì, nhưng cái này liên quan đến bí ẩn thiên địa nào đó, cho dù là ta cũng không có cách nào nói cho ngươi biết, nhưng ngươi chỉ cần biết đó là gông xiềng trong huyết mạch của ngươi, tổng cộng có chín đạo, ngươi đã mở ra bảy đạo, đợi đến khi toàn bộ chín đạo khai hỏa, ngươi sẽ hiểu ngọn nguồn trong đó!
Khương Tư Nam cười khổ, không ngờ đáp án của chủ nhân Thiên Kiếm cho hắn cũng rất mơ hồ, khiến kỳ vọng trong lòng hắn rơi vào khoảng không.
- Khảo hạch cuối cùng mà các ngươi đang tiến hành chính là cái ta bố trí để lựa chọn truyền nhân, nhưng bởi vì bảy đạo xiềng xích trên người ngươi kinh động đến ta, cho nên ta mới mang ngươi đến nơi này! Nhưng ngươi cơ duyên thâm hậu, trên người đã có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp của lão gia hỏa Thái Sơ kia, hơn nữa ngươi còn có Lôi Đế Tiên Kinh Tổng Cương của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phổ Hóa Lôi Thần Thiên Tôn, truyền thừa của ta chỉ sợ không thích hợp với ngươi!
Chủ nhân Thiên Kiếm nhìn thoáng qua Khương Tư Nam nói.
- Không thích hợp với ta...
Khương Tư Nam nhất thời không biết nói gì, nghe ý tứ trong lời nói của chủ nhân Thiên Kiếm, hắn rất có thể là cường giả cùng cấp bậc với Thái Sơ Thiên đế, vốn còn tưởng rằng không chừng vì mình khai mở bảy đạo xiềng xích, chủ nhân Thiên Kiếm mới trực tiếp giao kiếm đạo truyền thừa cho mình, không ngờ hắn lại nói không thích hợp.
- Ngươi không nên nản chí ủ rũ, truyền thừa của ta chính là kiếm đạo thuần túy nhất, cũng không thích hợp với ngươi! Nhưng ta ngược lại có thể cho ngươi một chỗ tốt!
Chủ nhân Thiên Kiếm mỉm cười nói.
Khương Tư Nam vốn có chút chán ngán thất vọng, nhất thời ánh mắt sáng lên, vội vàng nịnh bợ:
- Vãn bối cảm tạ tiền bối chiếu cố!
- Lấy hai thanh kiếm của ngươi ra!
Khương Tư Nam sửng sốt, nhất thời hiểu được chủ nhân Thiên Kiếm muốn nói đến Thái Sơ kiếm và Phong Lôi kiếm, vội vàng lấy hai thanh kiếm ra ngoài.
Cả người Khương Tư Nam kim quang đại phát, huyết dịch của hắn như sóng lớn sôi trào, mãnh liệt mênh mông, hơn nữa trong đó có bảy đạo xiềng xích kim sắc dựng lên ngang trời, phía trên khắc vô số phù văn.
Những phù văn kia thật sự quá huyền áo, từng hình phù văn đều ẩn chứa thiên địa ảo diệu vô tận, vô số phù văn đan vào nhau, tạo thành bảy đạo xiềng xích kim sắc, tản mát ra khí tức làm cho lòng người run sợ.
Bảy đạo phù văn kim sắc, phảng phất như theo tâm ý của Khương Tư Nam mà động, hơn nữa loáng thoáng có thể thấy, trong huyết mạch Khương Tư Nam vẫn có hai đạo xiềng xích ảm đạm, đang niêm phong lực lượng thần bí nào đó.
Đồng thời, trong con ngươi Khương Tư Nam có bảy viên tiểu thái dương chậm rãi xoay tròn, hết sức huyền ảo và thần bí.
Sau khi bảy đạo xiềng xích kim sắc hiện ra, trong cơ thể Khương Tư Nam bộc phát ra một mảnh phong bạo màu vàng, nhất thời những hỏa diễm huyết sắc kia phảng phất như có linh tính, kêu lên một tiếng thê lương, trong nháy mắt hóa thành một mảnh bụi bay.
Ùng ùng!
Bảy đạo xiềng xích ngang trời dựng lên, huyết hải mãnh liệt trong nháy mắt trở nên bình tĩnh, tất cả hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt cũng bị dập tắt toàn bộ.
- Trong huyết mạch của ta, phảng phất như có lực lượng thần bí nào đó có thể khắc chế hỏa diễm huyết sắc tà ác này sao?
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia nghi hoặc, hắn lại nhớ tới trong ao Cửu Dương Huyết, mình dưới cơ duyên xảo hợp đã nhìn thấy mảnh thiên địa kia, hơn nữa còn mở ra niêm phong thần bí nào đó trong huyết mạch của mình.
Nhưng hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra được, đó rốt cuộc là loại lực lượng như thế nào.
Răng rắc!
Trong nháy mắt một tia chớp bạch sắc chém vào hư không, khí tức thần bí mãnh liệt kéo đến, trong nháy mắt cuồn cuộn nổi lên bao trùm lên Khương Tư Nam.
Khi Khương Tư Nam nhìn thấy rõ tình hình, hắn mới phát hiện mình đã đi tới một mảnh tinh không thần bí, trước mặt xuất hiện một thân ảnh màu xám tro.
- Đây là chỗ nào?
Khương Tư Nam khẽ sững sờ, một khắc trước mình còn đang đứng trong biển máu, một khắc sau mình đã đi tới một tinh không khác.
Xung quanh có vô số viên đại tinh thần bí chuyển động, điểm điểm tinh quang rơi xuống, thần bí mà tường hòa.
- Tiền bối...
Khương Tư Nam vừa định nói gì, đã nghe thấy một tiếng thở dài truyền đến.
- Trăm vạn năm rồi... Vốn ta cho rằng mình sẽ không chờ được nữa, không ngờ lần mở ra thứ một nghìn này lại mang đến cho ta một sự vui mừng to lớn như thế...
Thanh âm già nua mà nhẹ nhàng, mang theo thần sắc nửa vui nửa buồn, đạo thân ảnh màu xám tro trước mặt chậm rãi xoay người lại.
Đây là một người trung niên dung mạo thanh liêm, thân hình cao gầy, mặc trường sam văn sĩ màu xám tro, đứng dưới trời sao, trên người cũng không tản mát ra khí tức gì, nhưng sau khi Khương Tư Nam nhìn thấy, lại bỗng nhiên cảm giác được, phảng phất như tất cả ngôi sao Chư Thiên đều đang xoay tròn xung quanh người này.
Nhất là đôi tròng mắt của hắn, thâm thúy, thần bí, tang thương mà cao ngạo, trong con ngươi phảng phất như có một thanh Tiên Kiếm kinh thế, kiếm quang lóe lên, thế giới mở ra, vũ trụ sinh diệt, hỗn độn từ giản đơn biến thành phức tạp.
- Vãn bối Khương Tư Nam, bái kiến tiền bối!
Ánh mắt Khương Tư Nam đột nhiên co rụt lại, trong nháy mắt nhận ra người trung niên áo xám này, người này há không phải là người áo xám mình nhìn thấy trong Thiên Kiếm thạch sao.
Một kiếm mở thiên địa, một kiếm diệt càn khôn!
Mình từng lĩnh ngộ được rất nhiều kiếm ý trong Thiên Kiếm thạch, có thể nói khối hắc thạch đó đã phát huy ra tác dụng cực lớn khi mình đang nhỏ yếu.
- Mở ra bảy đạo xiềng xích, ở tuổi ngươi đã có thể coi là kinh diễm tuyệt luân rồi, rất tốt!
Người áo xám nhìn Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một vẻ tán thành, chậm rãi nói.
- Bảy đạo xiềng xích?’
Khương Tư Nam khẽ sững sờ, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, nói:
- Tiền bối, chẳng lẽ ngươi đang nói đến bảy đạo xiềng xích thần bí trong huyết mạch của ta sao? Bảy đạo xiềng xích đó rút cuộc là cái gì? Còn nữa tiền bối, nơi này là chỗ nào? Ta không phải đang tham gia khảo hach cuối cùng của Thiên Kiếm Tiên Sơn sao? Tại sao ta lại ở chỗ này? Thiên Kiếm Tiên Sơn chính là truyền thừa tiền bối lưu lại sao?
Khương Tư Nam nói ra tất cả vấn đề mình thắc mắc.
- Vấn đề của ngươi đúng là nhiều!
Người áo xám khẽ mĩm cười nói:
- Thời gian của chúng ta còn nhiều, ta sẽ dần dần giải đáp cho ngươi!
- Đầu tiên, Thiên Kiếm Tiên Sơn đúng là truyền thừa của ta ở Hạ giới, ta là chủ nhân Thiên Kiếm, chỉ sợ ngươi cũng chưa từng nghe nói!
Khương Tư Nam trong nháy mắt nắm bắt được mấu chốt trong lời nói của chủ nhân Thiên Kiếm, ánh mắt chợt lóe nói:
- Hạ giới? Tiền bối thật sự là người của Tiên giới sao?
- Không sai! Ta chính là người của Tiên giới, bởi vì có chút nguyên nhân, ta mới lưu lại truyền thừa ở đây, ta chính là muốn chọn lựa một truyền nhân, Thiên Kiếm Tiên Sơn ngàn năm mở ra, ta là một luồng phân thần của chủ nhân Thiên Kiếm lưu lại nơi đây, chính là để chờ đợi một tồn tại kỳ tích nào đó xuất hiện, vốn ta đã sắp từ bỏ, nhưng không ngờ ta lại gặp được ngươi!
Chủ nhân Thiên Kiếm khẽ mỉm cười nói:
- Ngươi rất giỏi! Khi còn là người phàm đã khai mở bảy đạo xiềng xích trong huyết mạch, xem ra ngươi rất có thể đạt tới cảnh giới mà tất cả chúng ta không đạt tới! Gặp được ngươi cũng xem như đạt được tâm nguyện của bổn tôn!
Ta biết ngươi rất tò mò bảy đạo xiềng xích rốt cuộc là cái gì, nhưng cái này liên quan đến bí ẩn thiên địa nào đó, cho dù là ta cũng không có cách nào nói cho ngươi biết, nhưng ngươi chỉ cần biết đó là gông xiềng trong huyết mạch của ngươi, tổng cộng có chín đạo, ngươi đã mở ra bảy đạo, đợi đến khi toàn bộ chín đạo khai hỏa, ngươi sẽ hiểu ngọn nguồn trong đó!
Khương Tư Nam cười khổ, không ngờ đáp án của chủ nhân Thiên Kiếm cho hắn cũng rất mơ hồ, khiến kỳ vọng trong lòng hắn rơi vào khoảng không.
- Khảo hạch cuối cùng mà các ngươi đang tiến hành chính là cái ta bố trí để lựa chọn truyền nhân, nhưng bởi vì bảy đạo xiềng xích trên người ngươi kinh động đến ta, cho nên ta mới mang ngươi đến nơi này! Nhưng ngươi cơ duyên thâm hậu, trên người đã có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp của lão gia hỏa Thái Sơ kia, hơn nữa ngươi còn có Lôi Đế Tiên Kinh Tổng Cương của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phổ Hóa Lôi Thần Thiên Tôn, truyền thừa của ta chỉ sợ không thích hợp với ngươi!
Chủ nhân Thiên Kiếm nhìn thoáng qua Khương Tư Nam nói.
- Không thích hợp với ta...
Khương Tư Nam nhất thời không biết nói gì, nghe ý tứ trong lời nói của chủ nhân Thiên Kiếm, hắn rất có thể là cường giả cùng cấp bậc với Thái Sơ Thiên đế, vốn còn tưởng rằng không chừng vì mình khai mở bảy đạo xiềng xích, chủ nhân Thiên Kiếm mới trực tiếp giao kiếm đạo truyền thừa cho mình, không ngờ hắn lại nói không thích hợp.
- Ngươi không nên nản chí ủ rũ, truyền thừa của ta chính là kiếm đạo thuần túy nhất, cũng không thích hợp với ngươi! Nhưng ta ngược lại có thể cho ngươi một chỗ tốt!
Chủ nhân Thiên Kiếm mỉm cười nói.
Khương Tư Nam vốn có chút chán ngán thất vọng, nhất thời ánh mắt sáng lên, vội vàng nịnh bợ:
- Vãn bối cảm tạ tiền bối chiếu cố!
- Lấy hai thanh kiếm của ngươi ra!
Khương Tư Nam sửng sốt, nhất thời hiểu được chủ nhân Thiên Kiếm muốn nói đến Thái Sơ kiếm và Phong Lôi kiếm, vội vàng lấy hai thanh kiếm ra ngoài.