Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới
Chương 131
Thẩm Dao Chu: "... Không phải, ngươi nghe ta giải thích trước đã."
Từ Chỉ Âm đẩy nàng ra sau: "Không có gì phải giải thích cả, ngươi yên tâm, †a có chừng mực!"
"Vừa rồi ai chất vấn ngươi?"
Khang Dật ngây người, lắp bắp nói: "Từ... Từ tiên tử?"
Từ Chỉ Âm: "2"
Thẩm Dao Chu thở dài, lần này đối phương hẳn có thể tin nàng rồi.
Sau khi gây ra một trận hiểu lầm, có sự chứng thực của Từ Chỉ Âm, Khang Dật nhanh chóng quay ngoắt, giúp bọn họ đưa Trì Việt đến viện tử mà Thẩm Dao Chu ở.
Nơi này đã có một căn phòng được cải tạo thành phòng phẫu thuật, sau khi Thẩm Dao Chu dùng giấy hạc thông báo cho mọi người, Thân Khương và những người khác đã chuẩn bị trước.
Vì thời gian gấp gáp nên sau khi đưa vào phòng phẫu thuật, lập tức tiến hành gây mê.
Gây mê xong, phẫu thuật bắt đầu.
Thẩm Dao Chu cầm d.a.o mổ nhưng lại liếc nhìn nhiệm vụ, lần này hệ thống một hơi đưa ra hai nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ chính tuyến năm: Nâng ba kỹ năng cơ bản lên thành nâng cao]
[Phần thưởng nhiệm vụ: 5 điểm kỹ năng]
Đây vẫn là cách làm của hệ thống, nhưng nhiệm vụ phụ tuyến sau đó khiến Thẩm Dao Chu không thể không để tâm.
[Nhiệm vụ phụ tuyến: Chữa lành linh mạch bị lây nhiễm của Trì Việt]
[Thời hạn nhiệm vụ: Ba canh giờ]
[Phân thưởng nhiệm vụ: Rương bạc X1]
Lây nhiễm là có ý gì?
Hai chữ này luôn khiến nàng có một dự cảm không lành.
Điều không lành hơn nữa là nàng dùng tia X quét qua cơ thể Trì Việt nhưng không phát hiện ra bất cứ điều bất thường nào.
Điều đáng sợ nhất trên đời chính là điều chưa biết.
Từ Chỉ Âm thấy Thẩm Dao Chu vẻ mặt nghiêm trọng, tò mò hỏi: "Có nghiêm trọng lắm không?”
Thẩm Dao Chu hoàn hồn, do dự một lát, vẫn nói: "Từ Chỉ Âm ở lại, những người khác ra ngoài trước đi."
Từ Chỉ Âm sửng sốt, những người khác cũng hoảng sợ.
"Vì sao?"
Thẩm Dao Chu không muốn gây ra hoảng loạn nhưng cũng biết nếu nàng không nói, mọi người sẽ càng lo lắng vì đủ loại suy đoán, vì vậy nàng chỉ nói đơn giản.
Sau khi bọn họ rời đi, Thẩm Dao Chu lấy bộ đồ bảo hộ đổi từ cửa hàng ra, đưa cho Từ Chỉ Âm một bộ.
Thực ra trên người bọn họ đã mặc đầy đủ quần áo phẫu thuật, cũng là sản phẩm của cửa hàng, nhưng Thẩm Dao Chu vẫn muốn chắc chắn hơn một chút. Đợi đến khi hai người thay đồ xong.
Thẩm Dao Chu hoạt động cổ tay, rạch vào da thịt của Trì Việt, để lộ ra linh mạch bên dưới, bên trong đã rối tung lên, mức độ nghiêm trọng gần như có thể thấy được bằng mắt thường.
Nhưng đây đều là vết thương bình thường, nhìn thế nào cũng không giống như bị lây nhiễm.
Thẩm Dao Chu suy nghĩ một chút, đến cửa hàng đổi một lọ Hiển Ảnh Dịch.
Nàng cẩn thận rắc Hiển Ảnh Dịch lên linh mạch của Trì Việt, không lâu sau, trên một linh mạch xuất hiện một đám khí đen, giống như có sự sống đang nhuyễn động.
Từ Chỉ Âm giật mình: "Đây là thứ gì? Là... Đan độc sao?"
"Không phải." Thẩm Dao Chu lắc đầu, lại nói: "Ngươi cẩn thận, đừng chạm vào những thứ này."
Thẩm Dao Chu vẫn luôn ung dung tự tại, Từ Chỉ Âm rất ít khi thấy nàng cẩn thận và không chắc chắn như vậy, trong lòng cũng thêm vài phần nghiêm túc, động tác trở nên thận trọng hơn.
Ngoài phòng phẫu thuật, Khang Dật thấy bọn họ đều ra ngoài, hơn nữa vẻ mặt ai nấy đều nghiêm trọng, tim như nhảy ra khỏi cổ họng: "Các ngươi sao lại ra ngoài? Sư đệ ta sao rồi? Thẩm y tu và Từ tiên tử đâu?"
Từ Chỉ Âm đẩy nàng ra sau: "Không có gì phải giải thích cả, ngươi yên tâm, †a có chừng mực!"
"Vừa rồi ai chất vấn ngươi?"
Khang Dật ngây người, lắp bắp nói: "Từ... Từ tiên tử?"
Từ Chỉ Âm: "2"
Thẩm Dao Chu thở dài, lần này đối phương hẳn có thể tin nàng rồi.
Sau khi gây ra một trận hiểu lầm, có sự chứng thực của Từ Chỉ Âm, Khang Dật nhanh chóng quay ngoắt, giúp bọn họ đưa Trì Việt đến viện tử mà Thẩm Dao Chu ở.
Nơi này đã có một căn phòng được cải tạo thành phòng phẫu thuật, sau khi Thẩm Dao Chu dùng giấy hạc thông báo cho mọi người, Thân Khương và những người khác đã chuẩn bị trước.
Vì thời gian gấp gáp nên sau khi đưa vào phòng phẫu thuật, lập tức tiến hành gây mê.
Gây mê xong, phẫu thuật bắt đầu.
Thẩm Dao Chu cầm d.a.o mổ nhưng lại liếc nhìn nhiệm vụ, lần này hệ thống một hơi đưa ra hai nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ chính tuyến năm: Nâng ba kỹ năng cơ bản lên thành nâng cao]
[Phần thưởng nhiệm vụ: 5 điểm kỹ năng]
Đây vẫn là cách làm của hệ thống, nhưng nhiệm vụ phụ tuyến sau đó khiến Thẩm Dao Chu không thể không để tâm.
[Nhiệm vụ phụ tuyến: Chữa lành linh mạch bị lây nhiễm của Trì Việt]
[Thời hạn nhiệm vụ: Ba canh giờ]
[Phân thưởng nhiệm vụ: Rương bạc X1]
Lây nhiễm là có ý gì?
Hai chữ này luôn khiến nàng có một dự cảm không lành.
Điều không lành hơn nữa là nàng dùng tia X quét qua cơ thể Trì Việt nhưng không phát hiện ra bất cứ điều bất thường nào.
Điều đáng sợ nhất trên đời chính là điều chưa biết.
Từ Chỉ Âm thấy Thẩm Dao Chu vẻ mặt nghiêm trọng, tò mò hỏi: "Có nghiêm trọng lắm không?”
Thẩm Dao Chu hoàn hồn, do dự một lát, vẫn nói: "Từ Chỉ Âm ở lại, những người khác ra ngoài trước đi."
Từ Chỉ Âm sửng sốt, những người khác cũng hoảng sợ.
"Vì sao?"
Thẩm Dao Chu không muốn gây ra hoảng loạn nhưng cũng biết nếu nàng không nói, mọi người sẽ càng lo lắng vì đủ loại suy đoán, vì vậy nàng chỉ nói đơn giản.
Sau khi bọn họ rời đi, Thẩm Dao Chu lấy bộ đồ bảo hộ đổi từ cửa hàng ra, đưa cho Từ Chỉ Âm một bộ.
Thực ra trên người bọn họ đã mặc đầy đủ quần áo phẫu thuật, cũng là sản phẩm của cửa hàng, nhưng Thẩm Dao Chu vẫn muốn chắc chắn hơn một chút. Đợi đến khi hai người thay đồ xong.
Thẩm Dao Chu hoạt động cổ tay, rạch vào da thịt của Trì Việt, để lộ ra linh mạch bên dưới, bên trong đã rối tung lên, mức độ nghiêm trọng gần như có thể thấy được bằng mắt thường.
Nhưng đây đều là vết thương bình thường, nhìn thế nào cũng không giống như bị lây nhiễm.
Thẩm Dao Chu suy nghĩ một chút, đến cửa hàng đổi một lọ Hiển Ảnh Dịch.
Nàng cẩn thận rắc Hiển Ảnh Dịch lên linh mạch của Trì Việt, không lâu sau, trên một linh mạch xuất hiện một đám khí đen, giống như có sự sống đang nhuyễn động.
Từ Chỉ Âm giật mình: "Đây là thứ gì? Là... Đan độc sao?"
"Không phải." Thẩm Dao Chu lắc đầu, lại nói: "Ngươi cẩn thận, đừng chạm vào những thứ này."
Thẩm Dao Chu vẫn luôn ung dung tự tại, Từ Chỉ Âm rất ít khi thấy nàng cẩn thận và không chắc chắn như vậy, trong lòng cũng thêm vài phần nghiêm túc, động tác trở nên thận trọng hơn.
Ngoài phòng phẫu thuật, Khang Dật thấy bọn họ đều ra ngoài, hơn nữa vẻ mặt ai nấy đều nghiêm trọng, tim như nhảy ra khỏi cổ họng: "Các ngươi sao lại ra ngoài? Sư đệ ta sao rồi? Thẩm y tu và Từ tiên tử đâu?"