Sủng Mị
Chương 1324: Giết ra khỏi thành
Nhưng mà thời điểm Thạch Dực Long sắp đuổi kịp những người kia thì bỗng nhiên trên đỉnh đầu của nó xuất hiện mây đen bao phủ, cổ yêu khí bao phủ quanh chín cái đuôi khổng lồ, không trung Văn thành tráng lệ bị nó bao phủ.
Yêu khí thôi qua mang lại vẻ điên cuồng trên đường phố, yêu vân che khuất bầu trời, khủng bố ép xuống, cơ hồ khiến người ta giơ tay có thể chạm vào!
Bỗng nhiên cái đuôi to lớn như đỉnh núi hiện ra, Thạch Dực Long biến thành thiên thạch áp lên đỉnh đầu Diệp Hoàn Sinh, Bạch Ngữ, Mục Thanh Y, u linh Cẩn Nhu thì bị cái đuôi lớn quét qua, trùng trùng điệp điệp võ vào người Thạch Dực Long.
Thạch Dực Long như lưu tinh vẫn lạc nện xuống mặt đất, trực tiếp rơi vào trong kiến trúc, trên mặt đất lập tức dậy sóng.
Một kích này so với Bạch Ngữ nghịch chuyển cát bay đá chạy còn hiệu quả hơn nhiều, thân thể Thạch Dực Long chôn sâu trong phế tích kiến trúc, nó lắc lắc đầu, hiển nhiên là bị một đuôi quét qua đầu óc choáng váng.
- Vừa rồi đó là...
Cách đó không xa đám người Vạn Mạnh cùng Lâm Ly đuổi tới thì mặt mũi đầy hoảng sợ nhìn qua không trung.
Thạch Dực Long bị đập bay bọn họ có nhìn thấy, nhưng mà bọn họ chưa từng gặp qua cái đuôi nào như thế này, cái đuôi to như dãy núi thì có khác gì Giao Long cơ chứ.
Trọng yếu nhất là cái đuôi này đập Thạch Dực Long chóng mặt!
Hình thể của Thạch Dực Long có lẽ không phải lớn nhất trong số hồn sủng, nhưng mà tải trọng của nó vô cùng khủng bố, rơi xuống một mảnh lân giáp có thể đè chết một đám Đế Hoàng, Thạch Dực Long như vậy bay lượn trên cứ điểm sau đó rơi xuống thì cứ điểm cũng nát tan.
Một đuôi này quét qua có lực lượng cường đại như thế nào mới có thể làm cho Thạch Dực Long một kích quét bay?
- Ngô Trấn Cương Thống, đó rốt cuộc là sinh vật gì?
Lâm Ly mở miệng hỏi.
Cương Thống Ngô Trấn lúc này nhíu mày, rất khó tưởng tượng trong Văn thành này lại có cao thủ ẩn nấp sâu như vậy.
Nghĩ đến nam tử mang mặt nạ màu bạc vừa rồi, đầu óc Ngô Trấn nhanh chóng chuyển động, muốn phỏng đoán thân phận của người nọ.
Thực lực đạt tới loại cảnh giới này đều là thế hệ danh tiếng, hơn nữa so trẻ tuổi còn biến thái hơn nhiều.
Nhưng mà cho dù như thế nào thì Cương Thống Ngô Trấn đều không thể tìm được người nào phù hợp tiêu chuẩn này.
- Theo sau.
Hiện tại Cương Thống Ngô Trấn càng muốn biết người này là ai.
Hắn tự mình nhảy lên lưng Thạch Dực Long, phát hiện trên con đường xuất hiện từng dấu vết lửa tím đang thiêu đốt, vì vậy lập tức cho Thạch Dực Long đuổi theo.
Thạch Dực Long đập cánh, bay lượn sát nóc nhà, mà một ít mái vòm cao lại bị nó quét tan.
Sở Mộ ngồi ở trên lưng Mạc Tà, trông thấy Thạch Dực Long đã đuổi theo sau lưng của mình thì lập tức lập tức lựa chọn một con đường khác với bọn người Bạch Ngữ.
Tốc độ của Mạc Tà chạy tương đối nhanh, Sở Mộ chỉ nhìn thấy cảnh sắc trên đường đi dường như có biến ảo, cho dù thi triển dị đồng cũng không nhìn rõ.
Mà sau lưng của hắn thỉnh thoảng truyền tới tiếng nổ vang, nham thạch bay tán loạn khắp nơi.
Kỹ năng đều đánh vào sau lưng Mạc Tà, cho dù đánh ở phía trước thì Mạc Tà cũng có thể kịp thời né tránh, xem ra năng lực né tránh và tốc độ có tăng lên, đều làm Mạc Tà càng tốt hơn.
Cái đuôi lửa không ngừng thiêu đốt trên con đường bỏ chạy, Ngô Trấn khống chế Thạch Dực Long bây giờ vẫn không thể nhìn rõ bộ dáng của sinh vật kia, chỉ có thể nhìn thấy cái đuôi dài phiêu động trước mặt.
- Không ngờ né tránh toàn bộ.
Sắc mặt Ngô Trấn có chút khó coi.
Ngô Trấn tại Vân Cảnh là nhân vật xếp trong mấy hạng đầu, có thể chống lại hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiện tại không ngờ xuất hiện hồn sủng sư cường đại như thế.
Trọng yếu nhất là thằng này còn cướp đi Ma Linh cấp chúa tể quý giá!
Ma Linh húa tể là vật không phải Ngô Trấn dám nuốt vào một mình, cũng biết sẽ rước họa vào thân, có thể thấy được giá trị Ma Linh chúa tể là cao bao nhiêu!
- Rốt cuộc là vật gì?
Ngô Trấn nhìn qua cái đuôi lửa tím ở trước mặt, tâm càng ngày càng trầm xuống.
Động tác sinh vật màu tím này vô cùng linh mẫn, Thạch Dực Long truy đuổi một thời gian dài vẫn duy trì khoảng cách như cũ, nếu như phát động công kích diện tích lớn thì tòa thành sẽ tổn thương cực lớn, càng làm vô số dân chúng bị thương.
- Nghệ NGAO!!!!!!!!
Thạch Dực Long lộ ra bực bội, nó mở cái miệng phun đất đá ra ngoài lần nữa.
Cát bụi lập tức bao phủ quảng trường, thực vật hai bên đường đi bị gãy đỗ.
Bụi màu vàng bao phủ quãng trường trong nội thành, một đống lớn kiến trúc bị bao phủ, những cát đá này có lực xuyên thấu cực mạnh, cho dù Mạc Tà chạy tới nơi nào cugnx bị cát đá công kích.
- Lão gia, phát sinh chuyện gì, trong nội thành ẩn nấp tội phạm quan trọng sao?
Ngô Trì cùng Ngô Tự từ phương hướng khác đuổi theo tới, hỏi.
- Dẫn đội ngũ đi tới nơi này!
Ngô Trấn đối với Ngô Trì nói ra.
Ngô Trì cùng Ngô Tự sững sờ, có chút kinh ngạc nói ra:
- Điều khiển đội ngũ, chuyện này có thể quá...
Ngô Trì muốn nói cái gì, hắn nghĩ chuyện bé xé ra tay, nhưng mà ánh mắt lại lưu ý dấu vết vỡ vụn trên áo giáp giữa lồng ngực Thạch Dực Long!
Hắn không thể nói ra câu nào khỏi miệng, sinh vật cấp chúa tể trung đẳng như Thạch Dực Long còn bị thương, Ngô Trì rất khó tưởng tượng trong tòa thành này tìm sinh vật nào có thể làm nó bị thương được.
- Sưu sưu sưu ~~~~~~~~~~
Trong bụi màu vàng, chín cái đuôi màu tím quét loạn bốn phương tám hướng. Cơ hồ trong chớp mắt đã đi tới nội thành khác, tốc độ kia càng làm cho Ngô Trì cùng Ngô Tự không nhìn rõ.
- Cái đó là...
Ngô Trì cùng Ngô Tự đều ngây người.
- Còn không cút đi điều quân cho ta!
Ngô Trấn có chút bực bội nói ra.
Ngô Trì phục hồi tinh thần lại, vội vội vàng vàng khống chế hồn sủng bay vào trung thành.
Ngô Trấn nói đội ngũ chính là Cương Sĩ, Cương Tương đang nghỉ lại trong Văn thành. Có được xưng hô Cương không ai không phải cường giả cấp chúa tể, những Cương Sĩ, Cương Tương này đều do Cương Thống Ngô Trấn thống soái, tác dụng phòng ngừa các đế quốc trong Nghiễm Thông Mê Giới xâm lấn ranh giới nhân loại.
Hiện tại Nghiễm Thông Mê Giới đang trong giai đoạn bình thường, Nghiễm Thông cứ điểm cũng không cần gác lại quá nhièu, một bộ phận Cương Sĩ cùng Cương Tương có thể về thành trì phụ cận nghỉ dưỡng.
Bên trong Văn thành có một bộ phận cao thủ trấn giữ, chức trách của bọn họ là thủ vệ cương cảnh không phải tình huống đặc biệt thì không dễ dàng vùi đầu trong chiến đấu.
Hiện tại Ngô Trấn muốn điều bọn họ ra chiến đấu. Trình độ nhất định đã nói rõ Ngô Trấn nói có tính toán, Ngô Trì căn bản không dám vi phạm.
Hơn nữa Ngô Trì vừa rồi cũng nhìn thấy sinh vật màu tím này thực lực vô cùng mạnh mẽ, vết thương trên người Thạch Dực Long và tốc độ của sinh vật đó là thấy được.
Ngã tư đường giống như mê cung, Ngô Trấn đã phân không rõ tên kia đào tẩu tới nơi nào, dù sao Mạc Tà phân hóa thành chín trong bụi vàng.
Yêu khí thôi qua mang lại vẻ điên cuồng trên đường phố, yêu vân che khuất bầu trời, khủng bố ép xuống, cơ hồ khiến người ta giơ tay có thể chạm vào!
Bỗng nhiên cái đuôi to lớn như đỉnh núi hiện ra, Thạch Dực Long biến thành thiên thạch áp lên đỉnh đầu Diệp Hoàn Sinh, Bạch Ngữ, Mục Thanh Y, u linh Cẩn Nhu thì bị cái đuôi lớn quét qua, trùng trùng điệp điệp võ vào người Thạch Dực Long.
Thạch Dực Long như lưu tinh vẫn lạc nện xuống mặt đất, trực tiếp rơi vào trong kiến trúc, trên mặt đất lập tức dậy sóng.
Một kích này so với Bạch Ngữ nghịch chuyển cát bay đá chạy còn hiệu quả hơn nhiều, thân thể Thạch Dực Long chôn sâu trong phế tích kiến trúc, nó lắc lắc đầu, hiển nhiên là bị một đuôi quét qua đầu óc choáng váng.
- Vừa rồi đó là...
Cách đó không xa đám người Vạn Mạnh cùng Lâm Ly đuổi tới thì mặt mũi đầy hoảng sợ nhìn qua không trung.
Thạch Dực Long bị đập bay bọn họ có nhìn thấy, nhưng mà bọn họ chưa từng gặp qua cái đuôi nào như thế này, cái đuôi to như dãy núi thì có khác gì Giao Long cơ chứ.
Trọng yếu nhất là cái đuôi này đập Thạch Dực Long chóng mặt!
Hình thể của Thạch Dực Long có lẽ không phải lớn nhất trong số hồn sủng, nhưng mà tải trọng của nó vô cùng khủng bố, rơi xuống một mảnh lân giáp có thể đè chết một đám Đế Hoàng, Thạch Dực Long như vậy bay lượn trên cứ điểm sau đó rơi xuống thì cứ điểm cũng nát tan.
Một đuôi này quét qua có lực lượng cường đại như thế nào mới có thể làm cho Thạch Dực Long một kích quét bay?
- Ngô Trấn Cương Thống, đó rốt cuộc là sinh vật gì?
Lâm Ly mở miệng hỏi.
Cương Thống Ngô Trấn lúc này nhíu mày, rất khó tưởng tượng trong Văn thành này lại có cao thủ ẩn nấp sâu như vậy.
Nghĩ đến nam tử mang mặt nạ màu bạc vừa rồi, đầu óc Ngô Trấn nhanh chóng chuyển động, muốn phỏng đoán thân phận của người nọ.
Thực lực đạt tới loại cảnh giới này đều là thế hệ danh tiếng, hơn nữa so trẻ tuổi còn biến thái hơn nhiều.
Nhưng mà cho dù như thế nào thì Cương Thống Ngô Trấn đều không thể tìm được người nào phù hợp tiêu chuẩn này.
- Theo sau.
Hiện tại Cương Thống Ngô Trấn càng muốn biết người này là ai.
Hắn tự mình nhảy lên lưng Thạch Dực Long, phát hiện trên con đường xuất hiện từng dấu vết lửa tím đang thiêu đốt, vì vậy lập tức cho Thạch Dực Long đuổi theo.
Thạch Dực Long đập cánh, bay lượn sát nóc nhà, mà một ít mái vòm cao lại bị nó quét tan.
Sở Mộ ngồi ở trên lưng Mạc Tà, trông thấy Thạch Dực Long đã đuổi theo sau lưng của mình thì lập tức lập tức lựa chọn một con đường khác với bọn người Bạch Ngữ.
Tốc độ của Mạc Tà chạy tương đối nhanh, Sở Mộ chỉ nhìn thấy cảnh sắc trên đường đi dường như có biến ảo, cho dù thi triển dị đồng cũng không nhìn rõ.
Mà sau lưng của hắn thỉnh thoảng truyền tới tiếng nổ vang, nham thạch bay tán loạn khắp nơi.
Kỹ năng đều đánh vào sau lưng Mạc Tà, cho dù đánh ở phía trước thì Mạc Tà cũng có thể kịp thời né tránh, xem ra năng lực né tránh và tốc độ có tăng lên, đều làm Mạc Tà càng tốt hơn.
Cái đuôi lửa không ngừng thiêu đốt trên con đường bỏ chạy, Ngô Trấn khống chế Thạch Dực Long bây giờ vẫn không thể nhìn rõ bộ dáng của sinh vật kia, chỉ có thể nhìn thấy cái đuôi dài phiêu động trước mặt.
- Không ngờ né tránh toàn bộ.
Sắc mặt Ngô Trấn có chút khó coi.
Ngô Trấn tại Vân Cảnh là nhân vật xếp trong mấy hạng đầu, có thể chống lại hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiện tại không ngờ xuất hiện hồn sủng sư cường đại như thế.
Trọng yếu nhất là thằng này còn cướp đi Ma Linh cấp chúa tể quý giá!
Ma Linh húa tể là vật không phải Ngô Trấn dám nuốt vào một mình, cũng biết sẽ rước họa vào thân, có thể thấy được giá trị Ma Linh chúa tể là cao bao nhiêu!
- Rốt cuộc là vật gì?
Ngô Trấn nhìn qua cái đuôi lửa tím ở trước mặt, tâm càng ngày càng trầm xuống.
Động tác sinh vật màu tím này vô cùng linh mẫn, Thạch Dực Long truy đuổi một thời gian dài vẫn duy trì khoảng cách như cũ, nếu như phát động công kích diện tích lớn thì tòa thành sẽ tổn thương cực lớn, càng làm vô số dân chúng bị thương.
- Nghệ NGAO!!!!!!!!
Thạch Dực Long lộ ra bực bội, nó mở cái miệng phun đất đá ra ngoài lần nữa.
Cát bụi lập tức bao phủ quảng trường, thực vật hai bên đường đi bị gãy đỗ.
Bụi màu vàng bao phủ quãng trường trong nội thành, một đống lớn kiến trúc bị bao phủ, những cát đá này có lực xuyên thấu cực mạnh, cho dù Mạc Tà chạy tới nơi nào cugnx bị cát đá công kích.
- Lão gia, phát sinh chuyện gì, trong nội thành ẩn nấp tội phạm quan trọng sao?
Ngô Trì cùng Ngô Tự từ phương hướng khác đuổi theo tới, hỏi.
- Dẫn đội ngũ đi tới nơi này!
Ngô Trấn đối với Ngô Trì nói ra.
Ngô Trì cùng Ngô Tự sững sờ, có chút kinh ngạc nói ra:
- Điều khiển đội ngũ, chuyện này có thể quá...
Ngô Trì muốn nói cái gì, hắn nghĩ chuyện bé xé ra tay, nhưng mà ánh mắt lại lưu ý dấu vết vỡ vụn trên áo giáp giữa lồng ngực Thạch Dực Long!
Hắn không thể nói ra câu nào khỏi miệng, sinh vật cấp chúa tể trung đẳng như Thạch Dực Long còn bị thương, Ngô Trì rất khó tưởng tượng trong tòa thành này tìm sinh vật nào có thể làm nó bị thương được.
- Sưu sưu sưu ~~~~~~~~~~
Trong bụi màu vàng, chín cái đuôi màu tím quét loạn bốn phương tám hướng. Cơ hồ trong chớp mắt đã đi tới nội thành khác, tốc độ kia càng làm cho Ngô Trì cùng Ngô Tự không nhìn rõ.
- Cái đó là...
Ngô Trì cùng Ngô Tự đều ngây người.
- Còn không cút đi điều quân cho ta!
Ngô Trấn có chút bực bội nói ra.
Ngô Trì phục hồi tinh thần lại, vội vội vàng vàng khống chế hồn sủng bay vào trung thành.
Ngô Trấn nói đội ngũ chính là Cương Sĩ, Cương Tương đang nghỉ lại trong Văn thành. Có được xưng hô Cương không ai không phải cường giả cấp chúa tể, những Cương Sĩ, Cương Tương này đều do Cương Thống Ngô Trấn thống soái, tác dụng phòng ngừa các đế quốc trong Nghiễm Thông Mê Giới xâm lấn ranh giới nhân loại.
Hiện tại Nghiễm Thông Mê Giới đang trong giai đoạn bình thường, Nghiễm Thông cứ điểm cũng không cần gác lại quá nhièu, một bộ phận Cương Sĩ cùng Cương Tương có thể về thành trì phụ cận nghỉ dưỡng.
Bên trong Văn thành có một bộ phận cao thủ trấn giữ, chức trách của bọn họ là thủ vệ cương cảnh không phải tình huống đặc biệt thì không dễ dàng vùi đầu trong chiến đấu.
Hiện tại Ngô Trấn muốn điều bọn họ ra chiến đấu. Trình độ nhất định đã nói rõ Ngô Trấn nói có tính toán, Ngô Trì căn bản không dám vi phạm.
Hơn nữa Ngô Trì vừa rồi cũng nhìn thấy sinh vật màu tím này thực lực vô cùng mạnh mẽ, vết thương trên người Thạch Dực Long và tốc độ của sinh vật đó là thấy được.
Ngã tư đường giống như mê cung, Ngô Trấn đã phân không rõ tên kia đào tẩu tới nơi nào, dù sao Mạc Tà phân hóa thành chín trong bụi vàng.