Sủng Mị
Chương 1195: Ba địch nhân mạnh nhất (P2)
Ánh mắt nhìn qua thân ảnh trong ngọn lửa, thân ảnh thần bí mang theo vài phần cảm giác quen thuộc.
- Loảng xoảng...
Một trăm người đang kinh hồn khi nghe âm thanh búa hạ xuống, âm thanh rung động vang lên. Lão ẩn sĩ và một trăm người khac cơ hồ đều nhắm mắt lại, chờ đợi một tia thống khổ trên cổ.
Nhưng mà âm thanh sắt thép va chạm nhau vang lên, sau vài giây qua đi thì bọn họ không có cảm giác được thống khổ này.
Bọn họ chậm rãi mở to mắt, nghiêng đầu lên thì nhìn thấy lưỡi búa kia đang cách đầu của mình hai thước!
Hình búa không chút sứt mẻ, bọn họ đang tìm kiếm chung quanh, bỗng nhiên hoảng sợ trông thấy một nam tử quần áo dính máu đã chặn hình búa lại. Không ngờ đang giơ một cánh tay nắm chặc lấy lưỡi búa!
Uyển Trữ công chúa ở gần Sở Mộ, lúc này nàng càng cảm thấy khó tin nhìn qua thân ảnh cao ngất này, nội tâm rung động không cách nào nói rõ!
- Cái này... Đây là người sao?
Niếp Vân Tân và tất cả binh sĩ của Hồn Minh đều há hốc mồm!
Hình búa lớn như thế, mặc dù là cường đại như cấp Đế Hoàng cũng bị chém giết vô tình, mà bọn họ nhìn thấy một người dùng một tay bắt bắt lấy lưỡi búa sắc ben nhất, bởi vì một cánh tay này có thể cứu vãn một trăm cái đầu người!
- Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~!!!!!
Trong nội tâm Sở Mộ dâng lên một tia lệ khí, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hùng Mạt Mạch Lăng!
Tay của hắn chậm rãi nắm chặt. Trên lưỡi búa sắc bén hình thành vết rạn.
- B-A-N-G...GG...
Bỗng nhiên lưỡi búa bị lực lượng khổng lồ cầm lên, hình búa này bị Sở Mộ nâng lên cao, sau đó ném nó bay đi!
Hình búa kinh người kia bay qua đầu của những tù binh, nó vượt qua hình đài và nhanh chóng bay về hướng Hùng Mạt Mạch Lăng!!
- Bá!
Một tiếng giòn vang, Hùng Mạt Mạch Lăng muốn trốn tránh cũng không thể được, trừng to mắt nhìn qua lưỡi búa to lớn này chém qua người của mình, lưỡi búa này vượt qua người của hắn chém vào sông băng phía sau!
Một tia máu tươi bám vào lưỡi búa. So sanh với hình thể to lớn của lưỡi búa thì vết máu này chẳng khác gì một vết ố nhỏ mà thôi!
Sau khi chém qua thân thể của Mạch Lăng, hình búa cũng không có dừng lại, chém qua sông băng và bay về phía cứ điểm sắt thép.
- B-A-N-G...GG!!!!!
Hình búa chém thẳng vào cứ điểm sắt thép kia. Tường của cứ điểm sụp đổ một mảng lớn
Những quân đoàn của Tam đại cung điện đang chiến đấu với binh sĩ Hồn Minh nhìn thấy hình búa bay tới thì hoảng sợ liên tục, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn qua nó bay tới!
... xem tại TruyenFull.vn
- Chết, Hùng Mạt Mạch Lăng bị... Bị giết chết!
Độc hoang Niếp Vân Tân ngơ ngác nhìn nhìn qua người đang đứng trên kệ hành hình, một loại cảm giác sợ hãi sâu sắc lan ra khắp toàn thân của hắn.
Một tay tiếp hình búa, tùy ý vung lên có thể so sánh với kỹ năng cấp chúa tể, đây thật sự là một hồn sủng sư hay sao?
Độc hoang Niếp Vân Tân nhìn qua nam tử điên cuồng kia mà không dám nhúc nhích, mà binh sĩ trông coi phạm nhân của Hồn Minh lúc này ngay cả đứng cũng không vững.
Không biết là ai dẫn đầu trước tiên, sau đó cả kinh kêu một tiếng, tất cả binh sĩ Hồn Minh bắt đầu chạy thục mạng.
- Tiểu Chập Long, giải quyết bọn họ.
Sở Mộ không thèm nhìn qua những người khác, hờ hững vô tình nói ra.
Tiểu Chập Long vỗ cánh, nó vừa mới thôn phệ toàn bộ linh hồn của Thái Nga Cự Nhân tán lạc khắp nơi, u linh trong người của nó đã no nê rồi, hiện tại trên pháp trường co nhiều linh hồn có thể lấy như vậy, cho dù những linh hồn này cấp bậc rất thấp nhưng thà ít còn hơn không có.
Bắt đầu từ Niếp Vân Tân hồn niệm cao nhất, hắn vừa mới triệu hồi hồn sủng muốn chạy trốn hơi thì u linh tiểu Chập Long liền quỷ dị xuất hiện sau lưng của hắn, nó mở ra miệng to lớn cắn vào hồn sủng và Niếp Vân Tân.
Niếp Vân Tân và thân thể của hồn sủng không bị hao tổn nào cả, nhưng mà trong miệng tiểu Chập Long đã lôi linh hồn của hắn và hồn sủng ra ngoài, sau đó nhấm nuốt mấy lần, nghe được tiếng kêu thảm thiết vang lên thì vẻ mặt hưởng thụ nuốt vào.
Niếp Vân Tân cùng hồn sủng của hắn thân hình trở nên cứng ngắc, chậm rãi ngã xuống mặt đất, đến chết Niếp Vân Tân cũng không nghĩ tới chính mình sẽ rơi vào kết cục này.
Thân thể còn hoàn hảo, dưới tình huống khó hiểu ngã xuống hình đài, trong khoảng thời gian ngắn tất cả binh sĩ và hồn sủng của họ toàn thân cứng ngắt ngã trên hình đài.
...
Xa xa, Triêu Lãnh Xuyên nhìn qua Sở Mộ, ánh mắt tràn ngập cảm kích!
Hắn quệt quệt máu trong miệng, ánh mắt dần dần trở nên chuyên chú, Sở Mộ đã hoàn thành hứa hẹn của mình, như vậy cho dù thế nào thì hắn cũng phải đánh bại Lê Hồng!
...
- Ù ù ù ù long...
Bỗng nhiên âm thanh nổ mạnh từ vị trí hình đài truyền tới!
Sông băng đứng vững, lửa cháy mạnh hừng hực, ánh mắt Sở Mộ nhìn bao quát chung quanh, loáng thoáng trông thấy những thân ảnh sáng ngời vượt qua cứ điểm đang bay về hướng của mình.
Nếu nàng đã xuất hiện, như vậy cứ điểm sắt thép này không duy trì được bao lâu.
Sau một lát Phượng Hoàng toàn thân bao phủ trong lửa bay tới, thần thánh uy nghiêm hạ xuống hình đài, tại đây trên Phượng Hoàng này chính là nữ chiến thần Mục Thanh Y.
Mà bên cạnh Mục Thanh Y chính là Diệp Khuynh Tư, Diệp Khuynh Tư quét mắt nhìn qua những tù binh Tam đại cung điện bị trói, mở miệng nhìn Sở Mộ nói ra:
- Ta đến giúp bọn họ giải phong ấn hồn niệm.
Sở Mộ gật gật đầu, những chuyện này nên giao cho nàng xử lý.
Sở Mộ đưa mắt nhìn qua cứ điểm sắt thép, mở miệng hỏi:
- Bọn họ có thể chứ?
Diệp Khuynh Tư gật đầu nói:
- Suy yếu vân phấn đã thông qua mưa gió thẩm thấu vào người, trong mười người thì sáu người thực lực giảm bớt rất nhiều, chúng ta tới thì quân đoàn phía sau không ngừng tuôn lên, phá vỡ cứ điểm này không thành vấn đề.
Trên thực tế Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y tới đây còn sớm hơn Sở Mộ nhiều lắm.
Các nàng lúc trước đã tiến hành dịch dung, dùng danh nghĩa thành viên cao cấp quy hàng.
Diệp Khuynh Tư chính là Linh Sư, muốn phong ấn hồn niệm của nàng thì chỉ sợ không có mấy người làm được, cho nên tiến vào trong nội thành thì nàng cùng Mục Thanh Y cũng không bị ước thúc gì cả, đương nhiên cùng các nàng cũng ở cùng với những người quy hàng khác, bảo bọn họ tới tìm hiểu cùng nội ứng ngoại hợp, không thể tốt hơn.
Mà nàng lại cho người tản suy yếu chi phấn, ngủ say chi phấn, thậm chí ôn dịch tử khí, Linh Sư lẻn vào trong quân đoàn sẽ mang lại hiệu quả gì thì không cần nói cũng biết.
Sở Mộ vốn chỉ muốn thông qua linh thuật của Diệp Khuynh Tư phá hủy quân đoàn trong nội thành, nhưng thật không ngờ Tam đại cung điện đã ngưng tụ một cổ lực lượng khổng lồ công thành, chuyện này làm cho Sở Mộ có thể buông tay đánh cược một lần!
- Sở Mộ, vừa rồi có tin tức nói năng lượng thánh điện dưới mặt đất đã thiếu thốn, minh chủ đang cưỡng ép phá vỡ kết giới, ngươi nên đuổi qua đó đi.
Mục Thanh Y nói xong đưa mắt nhìn qua Ngô Quảng cùng Luyện Duyên đang lui ra phía sau, tiếp tục nói:
- Hai kẻ này giao cho chúng ta đối phó.
- Loảng xoảng...
Một trăm người đang kinh hồn khi nghe âm thanh búa hạ xuống, âm thanh rung động vang lên. Lão ẩn sĩ và một trăm người khac cơ hồ đều nhắm mắt lại, chờ đợi một tia thống khổ trên cổ.
Nhưng mà âm thanh sắt thép va chạm nhau vang lên, sau vài giây qua đi thì bọn họ không có cảm giác được thống khổ này.
Bọn họ chậm rãi mở to mắt, nghiêng đầu lên thì nhìn thấy lưỡi búa kia đang cách đầu của mình hai thước!
Hình búa không chút sứt mẻ, bọn họ đang tìm kiếm chung quanh, bỗng nhiên hoảng sợ trông thấy một nam tử quần áo dính máu đã chặn hình búa lại. Không ngờ đang giơ một cánh tay nắm chặc lấy lưỡi búa!
Uyển Trữ công chúa ở gần Sở Mộ, lúc này nàng càng cảm thấy khó tin nhìn qua thân ảnh cao ngất này, nội tâm rung động không cách nào nói rõ!
- Cái này... Đây là người sao?
Niếp Vân Tân và tất cả binh sĩ của Hồn Minh đều há hốc mồm!
Hình búa lớn như thế, mặc dù là cường đại như cấp Đế Hoàng cũng bị chém giết vô tình, mà bọn họ nhìn thấy một người dùng một tay bắt bắt lấy lưỡi búa sắc ben nhất, bởi vì một cánh tay này có thể cứu vãn một trăm cái đầu người!
- Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~!!!!!
Trong nội tâm Sở Mộ dâng lên một tia lệ khí, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hùng Mạt Mạch Lăng!
Tay của hắn chậm rãi nắm chặt. Trên lưỡi búa sắc bén hình thành vết rạn.
- B-A-N-G...GG...
Bỗng nhiên lưỡi búa bị lực lượng khổng lồ cầm lên, hình búa này bị Sở Mộ nâng lên cao, sau đó ném nó bay đi!
Hình búa kinh người kia bay qua đầu của những tù binh, nó vượt qua hình đài và nhanh chóng bay về hướng Hùng Mạt Mạch Lăng!!
- Bá!
Một tiếng giòn vang, Hùng Mạt Mạch Lăng muốn trốn tránh cũng không thể được, trừng to mắt nhìn qua lưỡi búa to lớn này chém qua người của mình, lưỡi búa này vượt qua người của hắn chém vào sông băng phía sau!
Một tia máu tươi bám vào lưỡi búa. So sanh với hình thể to lớn của lưỡi búa thì vết máu này chẳng khác gì một vết ố nhỏ mà thôi!
Sau khi chém qua thân thể của Mạch Lăng, hình búa cũng không có dừng lại, chém qua sông băng và bay về phía cứ điểm sắt thép.
- B-A-N-G...GG!!!!!
Hình búa chém thẳng vào cứ điểm sắt thép kia. Tường của cứ điểm sụp đổ một mảng lớn
Những quân đoàn của Tam đại cung điện đang chiến đấu với binh sĩ Hồn Minh nhìn thấy hình búa bay tới thì hoảng sợ liên tục, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn qua nó bay tới!
... xem tại TruyenFull.vn
- Chết, Hùng Mạt Mạch Lăng bị... Bị giết chết!
Độc hoang Niếp Vân Tân ngơ ngác nhìn nhìn qua người đang đứng trên kệ hành hình, một loại cảm giác sợ hãi sâu sắc lan ra khắp toàn thân của hắn.
Một tay tiếp hình búa, tùy ý vung lên có thể so sánh với kỹ năng cấp chúa tể, đây thật sự là một hồn sủng sư hay sao?
Độc hoang Niếp Vân Tân nhìn qua nam tử điên cuồng kia mà không dám nhúc nhích, mà binh sĩ trông coi phạm nhân của Hồn Minh lúc này ngay cả đứng cũng không vững.
Không biết là ai dẫn đầu trước tiên, sau đó cả kinh kêu một tiếng, tất cả binh sĩ Hồn Minh bắt đầu chạy thục mạng.
- Tiểu Chập Long, giải quyết bọn họ.
Sở Mộ không thèm nhìn qua những người khác, hờ hững vô tình nói ra.
Tiểu Chập Long vỗ cánh, nó vừa mới thôn phệ toàn bộ linh hồn của Thái Nga Cự Nhân tán lạc khắp nơi, u linh trong người của nó đã no nê rồi, hiện tại trên pháp trường co nhiều linh hồn có thể lấy như vậy, cho dù những linh hồn này cấp bậc rất thấp nhưng thà ít còn hơn không có.
Bắt đầu từ Niếp Vân Tân hồn niệm cao nhất, hắn vừa mới triệu hồi hồn sủng muốn chạy trốn hơi thì u linh tiểu Chập Long liền quỷ dị xuất hiện sau lưng của hắn, nó mở ra miệng to lớn cắn vào hồn sủng và Niếp Vân Tân.
Niếp Vân Tân và thân thể của hồn sủng không bị hao tổn nào cả, nhưng mà trong miệng tiểu Chập Long đã lôi linh hồn của hắn và hồn sủng ra ngoài, sau đó nhấm nuốt mấy lần, nghe được tiếng kêu thảm thiết vang lên thì vẻ mặt hưởng thụ nuốt vào.
Niếp Vân Tân cùng hồn sủng của hắn thân hình trở nên cứng ngắc, chậm rãi ngã xuống mặt đất, đến chết Niếp Vân Tân cũng không nghĩ tới chính mình sẽ rơi vào kết cục này.
Thân thể còn hoàn hảo, dưới tình huống khó hiểu ngã xuống hình đài, trong khoảng thời gian ngắn tất cả binh sĩ và hồn sủng của họ toàn thân cứng ngắt ngã trên hình đài.
...
Xa xa, Triêu Lãnh Xuyên nhìn qua Sở Mộ, ánh mắt tràn ngập cảm kích!
Hắn quệt quệt máu trong miệng, ánh mắt dần dần trở nên chuyên chú, Sở Mộ đã hoàn thành hứa hẹn của mình, như vậy cho dù thế nào thì hắn cũng phải đánh bại Lê Hồng!
...
- Ù ù ù ù long...
Bỗng nhiên âm thanh nổ mạnh từ vị trí hình đài truyền tới!
Sông băng đứng vững, lửa cháy mạnh hừng hực, ánh mắt Sở Mộ nhìn bao quát chung quanh, loáng thoáng trông thấy những thân ảnh sáng ngời vượt qua cứ điểm đang bay về hướng của mình.
Nếu nàng đã xuất hiện, như vậy cứ điểm sắt thép này không duy trì được bao lâu.
Sau một lát Phượng Hoàng toàn thân bao phủ trong lửa bay tới, thần thánh uy nghiêm hạ xuống hình đài, tại đây trên Phượng Hoàng này chính là nữ chiến thần Mục Thanh Y.
Mà bên cạnh Mục Thanh Y chính là Diệp Khuynh Tư, Diệp Khuynh Tư quét mắt nhìn qua những tù binh Tam đại cung điện bị trói, mở miệng nhìn Sở Mộ nói ra:
- Ta đến giúp bọn họ giải phong ấn hồn niệm.
Sở Mộ gật gật đầu, những chuyện này nên giao cho nàng xử lý.
Sở Mộ đưa mắt nhìn qua cứ điểm sắt thép, mở miệng hỏi:
- Bọn họ có thể chứ?
Diệp Khuynh Tư gật đầu nói:
- Suy yếu vân phấn đã thông qua mưa gió thẩm thấu vào người, trong mười người thì sáu người thực lực giảm bớt rất nhiều, chúng ta tới thì quân đoàn phía sau không ngừng tuôn lên, phá vỡ cứ điểm này không thành vấn đề.
Trên thực tế Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y tới đây còn sớm hơn Sở Mộ nhiều lắm.
Các nàng lúc trước đã tiến hành dịch dung, dùng danh nghĩa thành viên cao cấp quy hàng.
Diệp Khuynh Tư chính là Linh Sư, muốn phong ấn hồn niệm của nàng thì chỉ sợ không có mấy người làm được, cho nên tiến vào trong nội thành thì nàng cùng Mục Thanh Y cũng không bị ước thúc gì cả, đương nhiên cùng các nàng cũng ở cùng với những người quy hàng khác, bảo bọn họ tới tìm hiểu cùng nội ứng ngoại hợp, không thể tốt hơn.
Mà nàng lại cho người tản suy yếu chi phấn, ngủ say chi phấn, thậm chí ôn dịch tử khí, Linh Sư lẻn vào trong quân đoàn sẽ mang lại hiệu quả gì thì không cần nói cũng biết.
Sở Mộ vốn chỉ muốn thông qua linh thuật của Diệp Khuynh Tư phá hủy quân đoàn trong nội thành, nhưng thật không ngờ Tam đại cung điện đã ngưng tụ một cổ lực lượng khổng lồ công thành, chuyện này làm cho Sở Mộ có thể buông tay đánh cược một lần!
- Sở Mộ, vừa rồi có tin tức nói năng lượng thánh điện dưới mặt đất đã thiếu thốn, minh chủ đang cưỡng ép phá vỡ kết giới, ngươi nên đuổi qua đó đi.
Mục Thanh Y nói xong đưa mắt nhìn qua Ngô Quảng cùng Luyện Duyên đang lui ra phía sau, tiếp tục nói:
- Hai kẻ này giao cho chúng ta đối phó.