Sau Khi Bị Thái Tử Phát Hiện Là Nữ Giả Nam
Chương 90: Chiếc khăn tay tẩm thuốc trực tiếp bưng kín miệng và mũi nàng
---
Người của Tạ Hạc Di canh giữ cửa Phó phủ vài ngày, cuối cùng nhận được tin Phó Ninh Dung nhận lời tham dự bữa tiệc tối hôm nay.
Thị vệ sau khi nhận được tin tức, lập tức quay về phủ công chúa bẩm báo: "Công chúa điện hạ, theo báo cáo từ gián điệp chúng ta phái đi, Phó đại nhân đêm nay đúng giờ sẽ tham dự yến tiệc."
"Được, chuẩn bị sẵn sàng đi."
Tạ Hạc Di biết Phó Ninh Dung đang điều tra một vụ án ở Hình Bộ.
Mặc dù không biết chính xác là đang điều tra những gì, nhưng canh giữ ở cửa Phó phủ không chỉ có người của nàng phái tới. Những người đến từ những bên khác nhau khiến nàng nhận ra rằng Phó gia dường như đã chọc đến không ít người.
Mọi việc sắp hoàn thành, sợ sẽ có phiền toái, Tạ Hạc Di mắt nhắm mắt mở mặc kệ bọn họ. Trên triều đình, dưới thâm cung nào có người trong sạch?
Rất nhiều người vì đặt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn.
Nếu nàng muốn giải quyết giúp Phó Ninh Dung, phải đợi sau khi hai người kết hôn, hết thảy mọi thứ đã ổn định, họ đã trở thành một gia đình, không cần Phó Ninh Dung nói gì nàng cũng sẽ chủ động thu xếp.
Ván cờ mà Tạ Hạc Di bày ra thực chất chỉ là một bữa tiệc bình thường, ngoại trừ có nhiều quý nhân cùng quan lớn có thể nói chuyện, còn lại không khác gì những yến tiệc thông thường khác.
Nàng không sợ Phó Ninh Dung sẽ không đến.
Cho dù lần này hắn không tới, sau này cũng sẽ có đủ loại cung đình yến hội lớn nhỏ khác nhau, cho nên nàng còn nhiều cơ hội để hành động.
Sự khác biệt duy nhất là liệu hoàng huynh Tạ Du của nàng có ở đó hay không.
Sẽ có chút rắc rối nếu Tạ Du có mặt, nhưng may mắn thay, hôm nay Tạ Du chắc sẽ không đến.
Đây là một thời cơ tốt để động thủ.
...
Phó Ninh Dung vẫn quyết tâm đến bữa tiệc đó.
Nàng đã chuẩn bị sẵn sàng để đi, dọc đường cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh, nhưng khi đến nơi, nàng phát hiện có một tửu lâu dành riêng cho tiệc chiêu đãi, còn lại, bất kể nhìn ở đâu cũng chỉ là một tiệc tối bình thường.
Tân khách đang ngồi cũng có không ít người nàng quen biết, bao gồm cả hoàng thân quốc thích và một số chức sắc có chức quan cao hơn nàng.
Trừ cái này ra không có gì khác biệt.
"Này, đây không phải là Tiểu Phó đại nhân của Phó gia sao? Cơn gió nào mang ngươi tới đây? Đây đều là rượu ngon thượng hạng, ngày thường hiếm có, mau lại đây uống!"
"Ngại quá, không có ý cự tuyệt lòng tốt của ngài, chỉ là tại hạ thực sự không thể uống được nữa."
Phó Ninh Dung cứ như vậy ngồi ở bữa tiệc, nhìn người này kính rượu người kia, ăn uống linh đình. Vốn tưởng rằng lần này có thể lấy được chút thông tin hữu ích giống như lần trước ở Phùng phủ, nhưng sau một lúc lâu, chỉ còn lại những bình rượu rỗng, không có gì đáng để xem.
Ngay lúc Phó Ninh Dung chuẩn bị dẹp đường hồi phủ, bỗng một ả nha hoàn ở bên cạnh ngăn nàng lại, cúi người ghé vào bên tai nàng nói nhỏ: "Phó đại nhân, chủ tử bên này cho mời ngài."
"Chủ tử các ngươi?" Phó Ninh Dung nhìn người lạ mắt này, nhưng không vội kết luận, "Có thể nói cho ta biết thân phận của chủ tử ngươi được không?"
Nha hoàn mỉm cười: "Nô tỳ chỉ là người chuyển lời, thỉnh Phó đại nhân đừng quá khó khăn."
Phó Ninh Dung trước mắt có hai lựa chọn: Đi hoặc không đi.
Nếu đi theo ả nha hoàn này, không biết chuyện gì đang đợi nàng phía trước, thậm chí có thể gặp nguy hiểm, nhưng nếu không đi, một chuyến hôm nay xem như vô ích.
Nghĩ đoạn, Phó Ninh Dung đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, gật đầu với ả ta: "Dẫn đường đi."
Hai tầng dưới của tửu lâu là nơi mọi người uống rượu và thưởng thức đồ ăn, còn hai tầng còn lại để cho mọi người tá túc và nghỉ ngơi.
Phó Ninh Dung đi theo ả nha hoàn vài vòng, cho đến khi đến một góc của tầng ba mới nhận ra có điểm không thích hợp. Theo lý thuyết, nếu chỉ đơn thuần muốn tìm nàng nói chuyện thì chỉ cần tìm một nơi vắng vẻ là được, không cần tốn nhiều công sức như vậy để cố tình dẫn nàng lên tầng trên hẻo lánh.
Một bên đi chậm lại, một bên cố gắng chuyển hướng sự chú ý của ả nha hoàn dẫn đường: "Chúng ta sắp đến nơi chưa? Nếu cách điểm đến chỉ còn một đoạn ngắn, ta muốn quay trở lại lấy một vài thứ."
Bị dẫn đến một nơi khuất nẻo như vậy, nàng cần xác nhận xem hộ vệ của nàng có đi theo suốt chặng đường hay không.
"Phó đại nhân không cần sốt ruột, sắp đến nơi rồi, ở ngay phía trước thôi." Nói đến đây, ả nha hoàn không cho nàng bất kỳ cơ hội nào, "Đại nhân vẫn còn lo ngại điều gì sao?"
Phó Ninh Dung lắc đầu: "Nếu đã đi cùng nhau thì ta tin tưởng ngươi."
Miệng nói như vậy nhưng chân thì lùi lại một bước.
"Thật tốt vì đại nhân đã tin tưởng nô tỳ."
Thế nhưng vừa dứt lời, ả nha hoàn liền lặng lẽ làm động tác tay ở nơi nàng không nhìn thấy.
Ngay lập tức, một đám người ẩn nấp từ bốn phương tám hướng ập đến, từng bước một ép sát Phó Ninh Dung, nháy mắt tình thế thay đổi, nàng bị một nhóm người bao vây.
"Ai phái các ngươi tới đây? Các ngươi không biết lừa gạt mệnh quan của triều đình tội lớn như thế nào sao?"
"Xin đại nhân thứ lỗi, đây là ý của chủ tử chúng tôi."
"Hơn nữa...Vị chủ tử này không phải là người mà Phó đại nhân ngài có thể đụng đến."
"Ý ngươi là gì?"
Rất có mục đích, chỉ nhìn chằm chằm vào nàng, cố gắng hết sức dụ nàng đến đây, và dường như còn hiểu biết rất rõ về nàng.
Những người này sẽ không phải là người của Tạ Du chứ?
Hành động của đám bên kia không cho nàng một câu trả lời hợp lý.
"Làm đi! Nhanh chóng đưa người qua."
Không có nhiều thời gian nói chuyện với vị đại nhân này, lệnh một tiếng, mặc kệ Phó Ninh Dung vùng vẫy, một chiếc khăn tay tẩm thuốc từ phía sau đi tới, trực tiếp bưng kín miệng và mũi nàng.
Ám vệ đi theo Phó Ninh Dung nhìn thấu toàn bộ sự việc.
Thái Tử điện hạ căn dặn, hiện tại Phó đại nhân chính là chủ tử của hắn, bảo vệ sự an nguy của đại nhân là nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn bây giờ.
Hắn vốn định thẳng tay thủ tiêu tất cả những kẻ bắt cóc Phó đại nhân, nhưng ám vệ thị lực tốt hơn người thường, khi hắn tập trung nhìn kỹ, hắn phát hiện những kẻ bắt cóc này rất quen mắt...
Đó rõ ràng là người của phủ công chúa.
Công chúa Hạc Di là muội ruột của Thái Tử điện hạ.
Vậy nên hắn không dám hành động hấp tấp.
Hắn trước hết án binh bất động, sau đó nhanh chóng thông báo sự tình cho Thái Tử điện hạ, đợi ngài đưa ra mệnh lệnh tiếp theo.
Trò hề như thể chưa từng phát sinh trên hành lang trống trải.
Nhóm người lặng lẽ đi qua.
Cuối cùng Phó Ninh Dung bị kéo vào một căn phòng.
...