Phi Thiên
Chương 639-2: Đều là lỗi của Đường Quân (2)
Hắn khẽ vuốt cằm nói:
- Nói tiếp đi, bổn tọa đã nói thứ cho ngươi vô tội, không ai ra ngoài nói chuyện linh tinh đâu.
Lúc này Miêu Nghị mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Bọn ty chức ở trong hội dẹp loạn Tinh Túc hải chính là cửu tử nhất sinh, mọi người không phải là ngươi chết thì chính là ta sống, vốn không nên chú ý đến tính mạng của người khác, chỉ cần bảo vệ mạng sống của mình vậy là đủ. Người Lục Thánh phái tới vừa nhúng tay vào, lập tức làm cho tình hình rối loạn, bởi vì người mà Lục Thánh phái tới, người nào cũng kiêu ngạo hách dịch, không người nào muốn cúi thấp đầu trước người khác, tất cả bọn họ đều muốn tranh giành vị trí đứng đầu, ài!
Bộ dạng Miêu Nghị lúc này như không muốn nhìn lại quá khứ.
Mọi người bao gồm cả Nhạc Thiên Ba bên trong, nghe thấy những lời này cũng âm thầm gật đầu, trong lòng cũng chấp nhận. Chuyện này là sự thật, Lục Thánh khẳng định không muốn cúi thấp đầu hơn những người khác, không muốn tranh giành vị trí đứng đầu mới là kỳ quái.
Chỉ nghe Miêu Nghị thở dài nói:
- Danh sách sống sót vốn đã ít, người Lục Thánh phái tới còn mang theo mấy tên tùy tùng, không thể nghi ngờ là chiếm không ít cơ hội sống sót của chúng ta, nhưng chúng ta thân là tu sĩ của Tiên quốc còn có thể làm gì? Chỉ có thể nghĩ biện pháp giúp Nguyệt Dao tiên tử đi tranh giành vị trí đầu bảng kia. Trên thực tế lúc ấy những tu sĩ của năm nước khác cũng đều vì mình chủ của mình, toàn bộ nhân mã của sáu nước được triệu tập thành một khối, tập trung trên đảo phân ra thắng bại cuối cùng.
Lúc ấy tình huống có chút nguy cấp, ta và Yến Bắc Hồng do thám biết được, lúc ấy trên tay Vân Phi Dương tôn tử của Ma Thánh Ma quốc có vòng tay định vị vượt xa năm nước khác, ngay cả Nguyệt Dao tiên tử của Tiên quốc chúng ta cũng không bằng. Dưới tình huống bất đắc dĩ, ta và Yến Bắc Hồng sau khi thương lượng mới nghĩ ra một mưu kế, Yến Bắc Hồng ẩn núp đến bên cạnh Vân Phi Dương, kéo chân sau của Vân Phi Dương, còn ta dẫn mấy người nghĩ cách đi lừa dối vòng tay định vị trên tay những tu sĩ của năm nước khác. Lúc ấy thật sự là bị tình huống ép buộc, ta lo lắng sau khi chuyện phát sinh, sẽ gặp phải trả thù từ những tu sĩ của các quốc gia khác, còn Yến Bắc Hồng cũng lo lắng quay đầu lại sẽ gặp ám toán của bên phía Vân Phi Dương, vì vậy chúng ta quyết định lưu lại đường lui, trao đổi tên, vạn nhất sau này gặp nguy hiểm cũng có thể mê hoặc đối phương.
May mắn trong bất hạnh, cuối cùng lại thành công, mười tám vạn người bị chết còn dư lại cuối cùng gần trăm người, lúc ấy ty chức và Yến Bắc Hồng đều may mắn không chết, sau này vì bảo đảm Nguyệt Dao tiên tử có thể ổn định ở vị trí đầu tiên, chúng ta lại quyên gần như toàn bộ vòng tay định vị trên tay mình cho Nguyệt Dao tiên tử, những nhà khác thật ra cũng làm như vậy. Sau này bảng Tây Túc Tinh cung đưa ra kết quả xếp hạng quả thực là buồn cười, trong gần một trăm tu sĩ còn sống, có tám mươi sáu người đều được xếp vào vị trí thứ mười bốn. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trên tay mọi người đều chỉ có một vòng tay định vị đeo trên cổ tay của mình. Toàn bộ những vòng tay định vị khác đều đã được quyên cho người mà Lục Thánh phái tới để giúp đỡ bọn họ đoạt được danh hiệu đệ nhất.
Còn ty chức bởi vì bên cạnh mang theo một bằng hữu chết trận, chuẩn bị đem di thể của nàng về Tiên quốc, cũng bởi vì trên di thể của nàng đeo một vòng tay định vị, trên tay ty chức có thêm một cái, chính vì ty chức có hai vòng tay định vị cho nên được xếp hạng thứ mười ba, trong hơn tám vạn vòng tay định vị, chỉ có hai cái đã có thể được xếp hạng thứ mười ba, đúng là buồn cười mà không thể cười? Khi đó tên của ty chức đối với sáu nước vẫn là ‘Yến Bắc Hồng’, còn Yến Bắc Hồng chân chính vì lấy thêm được mấy vòng tay định vị từ trong trận doanh của Ma quốc, dùng cái tên ‘ Miêu Nghị ’ của ty chức được xếp hạng thứ mười. Bởi vì lúc ấy ta và Yến Bắc Hồng đắc tội với quá nhiều người, lúc lãnh thưởng cũng không dám công khai tên thật, cho đến sau khi trở về mới lấy lại thân phận chân thật của mình, ta là người xếp thứ mười, còn Yến Bắc Hồng thành người xếp thứ mười ba. Khi đó Hoa Ngọc cũng ở Tây Túc Tinh cung, cho nên đến hiện tại hắn vẫn cho rằng ty chức chính là Yến Bắc Hồng. Nói thật, nếu không phải người của Lục Thánh phái tới chiếm nhiều danh sách như vậy, tu sĩ Thần Lộ chúng ta có lẽ còn có thể có nhiều còn sống trở về hơn!
Mặc dù chỉ là một phen kể lể đơn giản, nhưng mọi người đều nghe được cảm xúc thổn thức cảm khái bên trong, có thể tưởng tượng được lúc ấy tàn khốc thế nào, mười tám vạn nhân mã đến cuối cùng chỉ có thể sống sót một trăm người, không cần nghĩ cũng biết mọi người cũng vì sống sót mà không chừa thủ đoạn nào, tình cảnh thảm thiết không cần nghĩ cũng biết. Nhạc Thiên Ba cũng vô cùng cảm khái nói:
- Có thể giúp Thiên Ngoại Thiên lấy được vị trí đứng đầu thiên hạ, người của Thần Lộ ta còn sống trở về cũng nhiều nhất, giương cao uy danh của Thần Lộ ta, làm tu sĩ thiên hạ đều biết đến sự thiện chiến của tu sĩ Thần Lộ chúng ta! Những tu sĩ tử nạn của Thần Lộ chết thật bi tráng, chết thật đáng tiếc!
Miêu Nghị chắp tay nói:
- Cũng không phải ty chức cố ý giấu diếm chuyện trao đổi tên với Yến Bắc Hồng, chỉ bởi vì lúc ấy kết quả của hội dẹp loạn Tinh Túc hải khó có thể hé miệng công bố ra ngoài, mọi người đều biết là bị người của Lục Thánh phái tới làm rối loạn nội bộ, lúc ấy đệ tử Đường Quân của Tiên Thánh ở Tây Túc Tinh cung liền báo cho chúng ta, kêu những người còn sống sót như chúng ta không nên nói ra bên ngoài chuyện của hội dẹp loạn Tinh Túc hải, vì vậy đến lúc này ty chức vẫn ẩn nhẫn không nói, hôm nay nếu không phải Quân Sử hỏi thăm, chỉ sợ đến chết ty chức cũng sẽ không phun ra một chữ Thì ra là như vậy! Nhạc Thiên Ba hỏi:
- Đường Quân có biết chuyện ngươi và Yến Bắc Hồng đổi tên hay không?
Miêu Nghị ha hả cười nói:
- Chuyện nhỏ như thế không đáng giá được đại nhân vật chú ý, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật mà thôi. Ngụ ý là, Thiên Ngoại Thiên làm sao chú ý đến sống chết của đám nhãi nhép chúng ta, trong giọng điệu càng có thêm sự bi thảm.
Nhạc Thiên Ba nhướng mày, đứng lên, hỏi:
- Nói cách khác, tên ‘Yến Bắc Hồng’ giúp Nguyệt Dao tiên tử lấy được vị trí đệ nhất trong hội dẹp loạn Tinh Túc hải thật ra là ngươi Miêu Nghị?
Miêu Nghị nói:
- Đối với ty chức mà nói, có thể còn sống từ trong dẹp loạn Tinh Túc hải trở về so quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì khác, hư danh như thế không có cũng được, nếu xuất đầu chưa chắc là chuyện tốt.
Đây là thừa nhận.
Trình Ngạo Phương đứng bên cạnh lên tiếng:
- Vinh quang lớn như vậy cũng thuộc về Yến Bắc Hồng, ngươi không cảm thấy ủy khuất sao?
Miêu Nghị trả lời:
- Không ủy khuất, ban đầu ở Tinh Túc hải trao đổi tên, chẳng ai ngờ rằng chuyện có thể phát triển như vậy, lúc ấy mà nói, có lẽ là ta chiếm tiện nghi mới đúng, Yến Bắc Hồng vốn xếp ở vị trí thứ mười, kết quả lại bị ta chiếm, Yến Bắc Hồng từ vị trí thứ mười đổi thành xếp thứ mười ba. Không có đạo lý Miêu Nghị ta cứ chiếm chỗ tốt, để cho Yến Bắc Hồng cứ chịu cảnh thua thiệt.
---------------
- Nói tiếp đi, bổn tọa đã nói thứ cho ngươi vô tội, không ai ra ngoài nói chuyện linh tinh đâu.
Lúc này Miêu Nghị mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Bọn ty chức ở trong hội dẹp loạn Tinh Túc hải chính là cửu tử nhất sinh, mọi người không phải là ngươi chết thì chính là ta sống, vốn không nên chú ý đến tính mạng của người khác, chỉ cần bảo vệ mạng sống của mình vậy là đủ. Người Lục Thánh phái tới vừa nhúng tay vào, lập tức làm cho tình hình rối loạn, bởi vì người mà Lục Thánh phái tới, người nào cũng kiêu ngạo hách dịch, không người nào muốn cúi thấp đầu trước người khác, tất cả bọn họ đều muốn tranh giành vị trí đứng đầu, ài!
Bộ dạng Miêu Nghị lúc này như không muốn nhìn lại quá khứ.
Mọi người bao gồm cả Nhạc Thiên Ba bên trong, nghe thấy những lời này cũng âm thầm gật đầu, trong lòng cũng chấp nhận. Chuyện này là sự thật, Lục Thánh khẳng định không muốn cúi thấp đầu hơn những người khác, không muốn tranh giành vị trí đứng đầu mới là kỳ quái.
Chỉ nghe Miêu Nghị thở dài nói:
- Danh sách sống sót vốn đã ít, người Lục Thánh phái tới còn mang theo mấy tên tùy tùng, không thể nghi ngờ là chiếm không ít cơ hội sống sót của chúng ta, nhưng chúng ta thân là tu sĩ của Tiên quốc còn có thể làm gì? Chỉ có thể nghĩ biện pháp giúp Nguyệt Dao tiên tử đi tranh giành vị trí đầu bảng kia. Trên thực tế lúc ấy những tu sĩ của năm nước khác cũng đều vì mình chủ của mình, toàn bộ nhân mã của sáu nước được triệu tập thành một khối, tập trung trên đảo phân ra thắng bại cuối cùng.
Lúc ấy tình huống có chút nguy cấp, ta và Yến Bắc Hồng do thám biết được, lúc ấy trên tay Vân Phi Dương tôn tử của Ma Thánh Ma quốc có vòng tay định vị vượt xa năm nước khác, ngay cả Nguyệt Dao tiên tử của Tiên quốc chúng ta cũng không bằng. Dưới tình huống bất đắc dĩ, ta và Yến Bắc Hồng sau khi thương lượng mới nghĩ ra một mưu kế, Yến Bắc Hồng ẩn núp đến bên cạnh Vân Phi Dương, kéo chân sau của Vân Phi Dương, còn ta dẫn mấy người nghĩ cách đi lừa dối vòng tay định vị trên tay những tu sĩ của năm nước khác. Lúc ấy thật sự là bị tình huống ép buộc, ta lo lắng sau khi chuyện phát sinh, sẽ gặp phải trả thù từ những tu sĩ của các quốc gia khác, còn Yến Bắc Hồng cũng lo lắng quay đầu lại sẽ gặp ám toán của bên phía Vân Phi Dương, vì vậy chúng ta quyết định lưu lại đường lui, trao đổi tên, vạn nhất sau này gặp nguy hiểm cũng có thể mê hoặc đối phương.
May mắn trong bất hạnh, cuối cùng lại thành công, mười tám vạn người bị chết còn dư lại cuối cùng gần trăm người, lúc ấy ty chức và Yến Bắc Hồng đều may mắn không chết, sau này vì bảo đảm Nguyệt Dao tiên tử có thể ổn định ở vị trí đầu tiên, chúng ta lại quyên gần như toàn bộ vòng tay định vị trên tay mình cho Nguyệt Dao tiên tử, những nhà khác thật ra cũng làm như vậy. Sau này bảng Tây Túc Tinh cung đưa ra kết quả xếp hạng quả thực là buồn cười, trong gần một trăm tu sĩ còn sống, có tám mươi sáu người đều được xếp vào vị trí thứ mười bốn. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trên tay mọi người đều chỉ có một vòng tay định vị đeo trên cổ tay của mình. Toàn bộ những vòng tay định vị khác đều đã được quyên cho người mà Lục Thánh phái tới để giúp đỡ bọn họ đoạt được danh hiệu đệ nhất.
Còn ty chức bởi vì bên cạnh mang theo một bằng hữu chết trận, chuẩn bị đem di thể của nàng về Tiên quốc, cũng bởi vì trên di thể của nàng đeo một vòng tay định vị, trên tay ty chức có thêm một cái, chính vì ty chức có hai vòng tay định vị cho nên được xếp hạng thứ mười ba, trong hơn tám vạn vòng tay định vị, chỉ có hai cái đã có thể được xếp hạng thứ mười ba, đúng là buồn cười mà không thể cười? Khi đó tên của ty chức đối với sáu nước vẫn là ‘Yến Bắc Hồng’, còn Yến Bắc Hồng chân chính vì lấy thêm được mấy vòng tay định vị từ trong trận doanh của Ma quốc, dùng cái tên ‘ Miêu Nghị ’ của ty chức được xếp hạng thứ mười. Bởi vì lúc ấy ta và Yến Bắc Hồng đắc tội với quá nhiều người, lúc lãnh thưởng cũng không dám công khai tên thật, cho đến sau khi trở về mới lấy lại thân phận chân thật của mình, ta là người xếp thứ mười, còn Yến Bắc Hồng thành người xếp thứ mười ba. Khi đó Hoa Ngọc cũng ở Tây Túc Tinh cung, cho nên đến hiện tại hắn vẫn cho rằng ty chức chính là Yến Bắc Hồng. Nói thật, nếu không phải người của Lục Thánh phái tới chiếm nhiều danh sách như vậy, tu sĩ Thần Lộ chúng ta có lẽ còn có thể có nhiều còn sống trở về hơn!
Mặc dù chỉ là một phen kể lể đơn giản, nhưng mọi người đều nghe được cảm xúc thổn thức cảm khái bên trong, có thể tưởng tượng được lúc ấy tàn khốc thế nào, mười tám vạn nhân mã đến cuối cùng chỉ có thể sống sót một trăm người, không cần nghĩ cũng biết mọi người cũng vì sống sót mà không chừa thủ đoạn nào, tình cảnh thảm thiết không cần nghĩ cũng biết. Nhạc Thiên Ba cũng vô cùng cảm khái nói:
- Có thể giúp Thiên Ngoại Thiên lấy được vị trí đứng đầu thiên hạ, người của Thần Lộ ta còn sống trở về cũng nhiều nhất, giương cao uy danh của Thần Lộ ta, làm tu sĩ thiên hạ đều biết đến sự thiện chiến của tu sĩ Thần Lộ chúng ta! Những tu sĩ tử nạn của Thần Lộ chết thật bi tráng, chết thật đáng tiếc!
Miêu Nghị chắp tay nói:
- Cũng không phải ty chức cố ý giấu diếm chuyện trao đổi tên với Yến Bắc Hồng, chỉ bởi vì lúc ấy kết quả của hội dẹp loạn Tinh Túc hải khó có thể hé miệng công bố ra ngoài, mọi người đều biết là bị người của Lục Thánh phái tới làm rối loạn nội bộ, lúc ấy đệ tử Đường Quân của Tiên Thánh ở Tây Túc Tinh cung liền báo cho chúng ta, kêu những người còn sống sót như chúng ta không nên nói ra bên ngoài chuyện của hội dẹp loạn Tinh Túc hải, vì vậy đến lúc này ty chức vẫn ẩn nhẫn không nói, hôm nay nếu không phải Quân Sử hỏi thăm, chỉ sợ đến chết ty chức cũng sẽ không phun ra một chữ Thì ra là như vậy! Nhạc Thiên Ba hỏi:
- Đường Quân có biết chuyện ngươi và Yến Bắc Hồng đổi tên hay không?
Miêu Nghị ha hả cười nói:
- Chuyện nhỏ như thế không đáng giá được đại nhân vật chú ý, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật mà thôi. Ngụ ý là, Thiên Ngoại Thiên làm sao chú ý đến sống chết của đám nhãi nhép chúng ta, trong giọng điệu càng có thêm sự bi thảm.
Nhạc Thiên Ba nhướng mày, đứng lên, hỏi:
- Nói cách khác, tên ‘Yến Bắc Hồng’ giúp Nguyệt Dao tiên tử lấy được vị trí đệ nhất trong hội dẹp loạn Tinh Túc hải thật ra là ngươi Miêu Nghị?
Miêu Nghị nói:
- Đối với ty chức mà nói, có thể còn sống từ trong dẹp loạn Tinh Túc hải trở về so quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì khác, hư danh như thế không có cũng được, nếu xuất đầu chưa chắc là chuyện tốt.
Đây là thừa nhận.
Trình Ngạo Phương đứng bên cạnh lên tiếng:
- Vinh quang lớn như vậy cũng thuộc về Yến Bắc Hồng, ngươi không cảm thấy ủy khuất sao?
Miêu Nghị trả lời:
- Không ủy khuất, ban đầu ở Tinh Túc hải trao đổi tên, chẳng ai ngờ rằng chuyện có thể phát triển như vậy, lúc ấy mà nói, có lẽ là ta chiếm tiện nghi mới đúng, Yến Bắc Hồng vốn xếp ở vị trí thứ mười, kết quả lại bị ta chiếm, Yến Bắc Hồng từ vị trí thứ mười đổi thành xếp thứ mười ba. Không có đạo lý Miêu Nghị ta cứ chiếm chỗ tốt, để cho Yến Bắc Hồng cứ chịu cảnh thua thiệt.
---------------