Phi Thiên
Chương 2842: Thuần Long Tiên (1)
Mười roi? Miêu Nghị im lặng, chẳng lẽ bản thân hắn lại phải nếm trải cảm giác bị đánh bởi Thuần Long Tiên lần nữa rồi hả? Tất nhiên là hắn quá hiểu rõ, Thiên Đình sẽ không dùng một cây roi tùy tiện nào đó để gãi ngứa rồi, tư vị khi chịu hình phạt đó thực sự khiến hắn không rét mà run!
Không cần điều tra mà đã tiến hành thực thi hình phạt, thực sự đã vượt qua khỏi dự liệu từ trước của hắn.
Doanh Vô Khuyết quỳ trên mặt đất đã há hốc mồm, hắn chưa từng nếm trải cảm giác bị phạt bằng Thuần Long Tiên nhưng đã gặp rồi, đó chính là hình phạt mà hắn ưa thích nhất khi cần phải dạy bảo lại thuộc hạ cấp dưới, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân hắn sẽ có một ngày phải chịu đựng việc này, thực sự là hắn không muốn nếm trải đâu, vì thế hắn quay đầu nhìn về phía đại thần phái hệ Doanh gia, sau đó đưa mắt sang vị huynh trưởng của mình, hi vọng có người xin tha cho hắn.
Nhưng kết quả lại khiến cho hắn hoảng sợ, tất cả đại thần trong triều đều giữ im lặng không nói tiếng nào, chẳng ai lên tiếng can ngăn, ngay cả đại ca của hắn cũng trưng ra vẻ mặt bình tĩnh im lặng.
Triều đình chính là nơi như vậy đấy, ngay cả Thanh Chủ cũng phải tự ràng buộc chính mình, phải nói đạo lý, phải nói quy củ, đây không phải là nơi mà nắm đấm của ai lớn thì người đó thắng, cũng chẳng phải chốn xem trọng ai tu vi cao thì lời người đó nói có đạo lý, cũng không cần phải xây dựng một hệ thống triều đình thống trị thiên hạ. Thanh Chủ đang nói đạo lý trong quyền hạn của chính bản thân mình, đám đại thần cũng phải nghe theo mà thôi.
Thực ra trong nội tâm của bọn họ đều rõ ràng, ngoài mặt thì Thanh Chủ đang trừng phạt Ngưu Hữu Đức, trên thực tế thì căn bản là hắn đang ra tay bảo vệ Ngưu Hữu Đức ra tay cực kỳ xảo diệu, khiến cho mọi người không còn gì để nói.
Tại sao lại trở thành như vậy? Doanh Vô Khuyết hoảng sợ, sau đó âm thanh lách cách từ bộ giáp của vài tên Thiên Tướng đến gần, bọn họ lôi hắn đứng dậy, bắt hắn và Miêu Nghị ra ngoài.
Phản ứng của đám đại thần trong điện đều vô cùng bình tình, nhưng một đám phu nhân lại có những thái độ khác nhau, có khiếp sợ, có kinh hãi, có hả hê, cũng có người tiếc hận.
Tất cả những người đang ngồi bên ngoài điện đều đứng lên, trơ mắt nhìn Doanh Vô Khuyết và Miêu Nghị bị bắt đi, mọi người đều biết rõ cả hai đang bị bắt đi hành hình, là chém đầu hay là hình phạt gì thì không ai biết được, đám người trong điện dám thi pháp nghe trộm những gì xảy ra ở ngoài này, nhưng bọn hắn hoàn toàn không có lá gan làm điều ngược lại đâu.
Nhưng sau khi chứng kiến thể lực Doanh gia lớn như thế lại không bảo vệ được Doanh Vô Khuyết, những thành viên trong gia đình quyền quý khác đều cảm thấy kinh hãi.
Bên trong điện, Thanh Chủ hơi hơi nghiêng đầu truyền âm cho Thượng Quan Thanh đang đứng cạnh bên mình nói:
- Việc này còn chưa hoàn thành đâu, đừng giết chết bọn họ.
Thượng Quan Thanh chỉ gật gật đầu thật nhẹ, tỏ vẻ bản thân đã biết, tất nhiên hắn biết rõ người ở đây là ai, mà cái đồ chơi Thuần Long Tiên này thực sự có thể gây ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, có khi đánh một trăm roi cũng chưa chắc đánh chết người, nhưng có khi chỉ dùng một roi cũng đủ tước đoạt mạng của một người. Vì thế hắn lấy linh tinh trong tay áo âm thầm dặn dò người chuẩn bị hành pháp.
Lúc này Thanh Chủ mới cười cười cầm lấy chén rượu trên bàn, nhìn Hạ Hầu Thác nói:
- Chỉ là một chút trợ hứng cho bữa tiệc mừng thọ, hẳn là Thiên Ông sẽ không để trong lòng việc nhỏ này.
Hạ Hầu Thác cũng nhanh chóng nâng chén nghênh đón, sau đó Thanh Chủ lại vung chén mời cả quần thần:
- Nâng chén cùng chúc Thiên Ông.
Tất nhiên là mọi người đều đồng loạt hưởng ứng, sau đó Thượng Quan Thanh vẫy vẫy tay, đám tiên nga với thân thể uyển chuyển dời bước đi ra từ hai bên Thiên Điện, âm thanh ca múa tiếp tục như trước.
Hạ Hầu Thừa Vũ thoáng nâng chén rượu nhấp môi, nàng nghiêng đầu ám chỉ một ánh mắt với Nga Mi. Nga Mi đã đi theo nàng nhiều năm như vậy rồi, đương nhiên hiểu rõ ý của nàng, vì thế Nga Mi cũng hơi cúi đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Tại một khu đất hẻo lánh đang dụng hình, thanh âm gào thét thảm thiết của Doanh Vô Khuyết xen lẫn trong tiếng roi, hiện tại hắn mới biết cảm giác kinh khủng khi phải nếm trải Thuần Long Tiên là như thế nào, mặc dù hắn không muốn kêu lên thảm thiết như vậy, nhưng vẫn không thể kìm lòng được, linh hồn hắn quả thực cũng run rẩy theo.
Tuy rằng Miêu Nghị không đến mức đó, nhưng hắn vẫn khó có thể ức chế mà phát ra từng tiếng rên rỉ khổ sở nho nhỏ “ôi ôi”, tay chân bị khóa bởi xích sắt cũng đang run lên, từng giọt mồ hôi lớn nhỏ rơi liên tục cũng đủ phản ánh vấn đề.
Sau lưng hai người không còn nhìn rõ máu thịt, thậm chí có thể nhìn thây xương trắng, máu chảy đầm đìa trên mặt đất.
Một con bàn long màu vàng cùng một con thải phượng đang đậu trên hai cây cột xa xa đang quan sát động tĩnh xảy ra tại nơi hành hình.
Sau khi xong xuôi, xích sắt cũng được mở ra, cả hai người đều ngã sấp vào trong vùng máu run rẩy cả người. Thiên Tướng đã hành hình xong thu chiếc roi lại, bộ dáng khoanh tay đứng nhìn, không thèm nhìn đến sống chết của người nằm dưới đất.
Người Doanh gia nhanh chóng lao đến, khiêng tên Doanh Vô Khuyết đã ngất đi, đồng thời quăng ánh mắt oán hận sang Miêu Nghị cũng đang nằm rạp trên mặt đất, nếu không có Thiên Tướng ở đây, phỏng chừng ai cũng sẽ chạy lại đá hắn một phát cho hả giận.
Miêu Nghị chưa hôn mê, chẳng qua là hắn nằm úp sấp trên mắt đất, run rẩy như đứng trong gió lạnh, hắn không biết có phải vì bị đánh quá nhiều mà đã có sức chống cự hay không, tóm lại hắn cảm giác hình phạt lần này không mạnh như trước kia, nhưng cũng đủ khiến hắn không thể ngồi dậy nổi.
Lần này không có người nào tại Khẩu gia đến giúp hắn.
Sau khi người Doanh gia rời khỏi đây cũng như xác định Miêu Nghị không còn bị uy hiếp gì nữa, mấy vị Thiên Tướng hành hình nhìn về phía Miêu Nghị lắc đầu thở dài, rồi lần lượt rời đi. Dù sao thì Miêu Nghị cũng từng là người của Cận Vệ Quân, cũng là nhân vật số một tại Cận Vệ Quân này, bọn họ cũng biết Chỉ Huy Sứ Tả Đốc Vệ Phá Quân đại nhân rất thưởng thức hắn, mà bọn họ cũng từng uống rượu cùng Miêu Nghị, tất nhiên là vào thời điểm Miêu Nghị vẫn còn trấn thủ Ngự Viên.
Mà lúc này, phía sau nguyệt môn cách đó không xa, một đám tiên nga xuất hiện, vọt đến chỗ Miêu Nghị bắt đầu bận rộn, có người nhét Tinh Hoa Tiên Thảo vào miệng Miêu Nghị, có người lấy từng đóa Tinh Hoa thoa lên vết thương kinh khủng trên lưng Miêu Nghị.
Ủa, tình huống gì đang xảy ra thế này? Đầu Miêu Nghị đổ đầy mồ hôi ngó trái ngó phải, chẳng lẽ là thủ hạ tại Lục Ương Viên của Lục Bà Bà sao? Tiên nga của Lục Ương Viên đương đi vào Hành Cung? Nhưng khi nhìn đến đẳng cấp trang phục trên người của tiên nga này, dường như là ở Thiên Cung, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không cần điều tra mà đã tiến hành thực thi hình phạt, thực sự đã vượt qua khỏi dự liệu từ trước của hắn.
Doanh Vô Khuyết quỳ trên mặt đất đã há hốc mồm, hắn chưa từng nếm trải cảm giác bị phạt bằng Thuần Long Tiên nhưng đã gặp rồi, đó chính là hình phạt mà hắn ưa thích nhất khi cần phải dạy bảo lại thuộc hạ cấp dưới, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân hắn sẽ có một ngày phải chịu đựng việc này, thực sự là hắn không muốn nếm trải đâu, vì thế hắn quay đầu nhìn về phía đại thần phái hệ Doanh gia, sau đó đưa mắt sang vị huynh trưởng của mình, hi vọng có người xin tha cho hắn.
Nhưng kết quả lại khiến cho hắn hoảng sợ, tất cả đại thần trong triều đều giữ im lặng không nói tiếng nào, chẳng ai lên tiếng can ngăn, ngay cả đại ca của hắn cũng trưng ra vẻ mặt bình tĩnh im lặng.
Triều đình chính là nơi như vậy đấy, ngay cả Thanh Chủ cũng phải tự ràng buộc chính mình, phải nói đạo lý, phải nói quy củ, đây không phải là nơi mà nắm đấm của ai lớn thì người đó thắng, cũng chẳng phải chốn xem trọng ai tu vi cao thì lời người đó nói có đạo lý, cũng không cần phải xây dựng một hệ thống triều đình thống trị thiên hạ. Thanh Chủ đang nói đạo lý trong quyền hạn của chính bản thân mình, đám đại thần cũng phải nghe theo mà thôi.
Thực ra trong nội tâm của bọn họ đều rõ ràng, ngoài mặt thì Thanh Chủ đang trừng phạt Ngưu Hữu Đức, trên thực tế thì căn bản là hắn đang ra tay bảo vệ Ngưu Hữu Đức ra tay cực kỳ xảo diệu, khiến cho mọi người không còn gì để nói.
Tại sao lại trở thành như vậy? Doanh Vô Khuyết hoảng sợ, sau đó âm thanh lách cách từ bộ giáp của vài tên Thiên Tướng đến gần, bọn họ lôi hắn đứng dậy, bắt hắn và Miêu Nghị ra ngoài.
Phản ứng của đám đại thần trong điện đều vô cùng bình tình, nhưng một đám phu nhân lại có những thái độ khác nhau, có khiếp sợ, có kinh hãi, có hả hê, cũng có người tiếc hận.
Tất cả những người đang ngồi bên ngoài điện đều đứng lên, trơ mắt nhìn Doanh Vô Khuyết và Miêu Nghị bị bắt đi, mọi người đều biết rõ cả hai đang bị bắt đi hành hình, là chém đầu hay là hình phạt gì thì không ai biết được, đám người trong điện dám thi pháp nghe trộm những gì xảy ra ở ngoài này, nhưng bọn hắn hoàn toàn không có lá gan làm điều ngược lại đâu.
Nhưng sau khi chứng kiến thể lực Doanh gia lớn như thế lại không bảo vệ được Doanh Vô Khuyết, những thành viên trong gia đình quyền quý khác đều cảm thấy kinh hãi.
Bên trong điện, Thanh Chủ hơi hơi nghiêng đầu truyền âm cho Thượng Quan Thanh đang đứng cạnh bên mình nói:
- Việc này còn chưa hoàn thành đâu, đừng giết chết bọn họ.
Thượng Quan Thanh chỉ gật gật đầu thật nhẹ, tỏ vẻ bản thân đã biết, tất nhiên hắn biết rõ người ở đây là ai, mà cái đồ chơi Thuần Long Tiên này thực sự có thể gây ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, có khi đánh một trăm roi cũng chưa chắc đánh chết người, nhưng có khi chỉ dùng một roi cũng đủ tước đoạt mạng của một người. Vì thế hắn lấy linh tinh trong tay áo âm thầm dặn dò người chuẩn bị hành pháp.
Lúc này Thanh Chủ mới cười cười cầm lấy chén rượu trên bàn, nhìn Hạ Hầu Thác nói:
- Chỉ là một chút trợ hứng cho bữa tiệc mừng thọ, hẳn là Thiên Ông sẽ không để trong lòng việc nhỏ này.
Hạ Hầu Thác cũng nhanh chóng nâng chén nghênh đón, sau đó Thanh Chủ lại vung chén mời cả quần thần:
- Nâng chén cùng chúc Thiên Ông.
Tất nhiên là mọi người đều đồng loạt hưởng ứng, sau đó Thượng Quan Thanh vẫy vẫy tay, đám tiên nga với thân thể uyển chuyển dời bước đi ra từ hai bên Thiên Điện, âm thanh ca múa tiếp tục như trước.
Hạ Hầu Thừa Vũ thoáng nâng chén rượu nhấp môi, nàng nghiêng đầu ám chỉ một ánh mắt với Nga Mi. Nga Mi đã đi theo nàng nhiều năm như vậy rồi, đương nhiên hiểu rõ ý của nàng, vì thế Nga Mi cũng hơi cúi đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Tại một khu đất hẻo lánh đang dụng hình, thanh âm gào thét thảm thiết của Doanh Vô Khuyết xen lẫn trong tiếng roi, hiện tại hắn mới biết cảm giác kinh khủng khi phải nếm trải Thuần Long Tiên là như thế nào, mặc dù hắn không muốn kêu lên thảm thiết như vậy, nhưng vẫn không thể kìm lòng được, linh hồn hắn quả thực cũng run rẩy theo.
Tuy rằng Miêu Nghị không đến mức đó, nhưng hắn vẫn khó có thể ức chế mà phát ra từng tiếng rên rỉ khổ sở nho nhỏ “ôi ôi”, tay chân bị khóa bởi xích sắt cũng đang run lên, từng giọt mồ hôi lớn nhỏ rơi liên tục cũng đủ phản ánh vấn đề.
Sau lưng hai người không còn nhìn rõ máu thịt, thậm chí có thể nhìn thây xương trắng, máu chảy đầm đìa trên mặt đất.
Một con bàn long màu vàng cùng một con thải phượng đang đậu trên hai cây cột xa xa đang quan sát động tĩnh xảy ra tại nơi hành hình.
Sau khi xong xuôi, xích sắt cũng được mở ra, cả hai người đều ngã sấp vào trong vùng máu run rẩy cả người. Thiên Tướng đã hành hình xong thu chiếc roi lại, bộ dáng khoanh tay đứng nhìn, không thèm nhìn đến sống chết của người nằm dưới đất.
Người Doanh gia nhanh chóng lao đến, khiêng tên Doanh Vô Khuyết đã ngất đi, đồng thời quăng ánh mắt oán hận sang Miêu Nghị cũng đang nằm rạp trên mặt đất, nếu không có Thiên Tướng ở đây, phỏng chừng ai cũng sẽ chạy lại đá hắn một phát cho hả giận.
Miêu Nghị chưa hôn mê, chẳng qua là hắn nằm úp sấp trên mắt đất, run rẩy như đứng trong gió lạnh, hắn không biết có phải vì bị đánh quá nhiều mà đã có sức chống cự hay không, tóm lại hắn cảm giác hình phạt lần này không mạnh như trước kia, nhưng cũng đủ khiến hắn không thể ngồi dậy nổi.
Lần này không có người nào tại Khẩu gia đến giúp hắn.
Sau khi người Doanh gia rời khỏi đây cũng như xác định Miêu Nghị không còn bị uy hiếp gì nữa, mấy vị Thiên Tướng hành hình nhìn về phía Miêu Nghị lắc đầu thở dài, rồi lần lượt rời đi. Dù sao thì Miêu Nghị cũng từng là người của Cận Vệ Quân, cũng là nhân vật số một tại Cận Vệ Quân này, bọn họ cũng biết Chỉ Huy Sứ Tả Đốc Vệ Phá Quân đại nhân rất thưởng thức hắn, mà bọn họ cũng từng uống rượu cùng Miêu Nghị, tất nhiên là vào thời điểm Miêu Nghị vẫn còn trấn thủ Ngự Viên.
Mà lúc này, phía sau nguyệt môn cách đó không xa, một đám tiên nga xuất hiện, vọt đến chỗ Miêu Nghị bắt đầu bận rộn, có người nhét Tinh Hoa Tiên Thảo vào miệng Miêu Nghị, có người lấy từng đóa Tinh Hoa thoa lên vết thương kinh khủng trên lưng Miêu Nghị.
Ủa, tình huống gì đang xảy ra thế này? Đầu Miêu Nghị đổ đầy mồ hôi ngó trái ngó phải, chẳng lẽ là thủ hạ tại Lục Ương Viên của Lục Bà Bà sao? Tiên nga của Lục Ương Viên đương đi vào Hành Cung? Nhưng khi nhìn đến đẳng cấp trang phục trên người của tiên nga này, dường như là ở Thiên Cung, chuyện gì đang xảy ra vậy?