Phi Thiên
Chương 2687: Một Bức Bản Đồ Khác (1)
- Cảm tạ nghĩa phụ thành toàn!
Miêu Nghị chắp tay nói lời cảm ơn.
Khấu Lăng Hư thò một bàn tay ra phía sau lưng xua xua.
- Người một nhà không nói lời nói của hai nhà, còn có yêu cầu gì nói liên ra một lượt luôn.
Miêu Nghị ngẫm nghĩ một chút:
- Tạm thời không còn nữa, chờ nghĩ ra sẽ tới phiên toái nghĩa phụ nữa.
- Hắc! Ngươi thật đúng là không khách khí.
Khấu Lăng Hư hừ một tiếng, phất phất tay,
- Được rồi, không có chuyện gì thì đi về trước cùng với Lào Thất đi, ngươi cũng không thể ở bên này quá lâu, vẫn là nên mau chóng trở về Quỷ Thị bên đó, thừa cơ hội ở nhiều với nàng đi. Về phần chuyện đổi mới đội ngũ của Quỷ Thị, lão Đường sẽ liên hệ với ngươi.
Lão Đường cũng gật đầu nói:
- Cô gia, sự tình xong rồi lão nô sẽ lập tức liên hệ ngài.
- Làm phiền Đường thúc.
Miêu Nghị chắp tay nói lời cảm ơn, nhân tiện cáo từ. Nhìn theo hắn rời đi xong, lão Đường xoay người nói:
- Lão gia, thật sự muốn hắn làm ra sự việc như vậy tại Quỷ Thị?
Khấu Lăng Hư:
- Hắn nói cũng không sai, hắn một ngày không phản bội ta, Thanh chủ một ngày sẽ không cho hắn ly khai Quỷ Thị, một mực giam giữ tại Quỷ Thị. chúng ta có năng lực che chở cho hắn nhất thời chứ không che chở được cho hắn cả một đời, biến c thành cục diện như vậy, lưu hắn ở trên tay cũng thành vô dụng, một khi hắn gặp phải tình thế nguy hiểm, chúng ta làm sao bây giờ? Cứu hay là không cứu? Mấy nhà đều muốn đưa hắn vào chỗ chết, một nhà Khấu gia chúng ta một khi đối phó lâu dài với mấy nhà thì sẽ mất nhiều hơn được. Nhưng nếu không cứu hắn, cái danh này rơi xuống trên đầu chúng ta cũng không dễ nghe rồi? Giờ này cứ để cho hắn làm ồn ào như Vậy cũng tốt, thật có thể như hắn nói, có năng lực thành công quay trở lại Bắc Quân cống hiến cho Khấu gia tự nhiên tốt hơn, nếu như không thể thành công, thua dưới tay mấy nhà đó, sự tình coi như là có một cái liều kết chấm dứt.
Khấu Tranh và Đường Hạc Niên đều lộ ra vẻ như đang có điều suy nghĩ thần sắc, tự nhiên hiểu rõ cái gọi là “Chấm dứt" là có ý gì. Ngưu Hữu Đức bị Thanh chủ ấn bỏ tại Quỷ Thị, đích xác tạo thành sự bị động cực lớn cho Khẩu gia. Đây là chuyện Khấu gia trước đó dù thế nào cũng đều không ngờ ra, bỏ tầm huyết cướp được Hỏa Tu La đệ tử lại thành sự trói buộc. Nếu như đã mất đi tác dụng, có lẽ chết ở trên tay của mấy nhà đó chưa chắc không phải là một lựa chọn tốt nhất.
Hai người cũng hiểu rõ Khấu Lăng Hư tại sao lại thống khoái đáp ứng điều kiện của Ngưu Hữu Đức như thế. Tận lực giúp hắn cũng là làm cho giới bên ngoài nhìn đấy. Nếu không ngay cả người phí hết tâm huyết tích cực chiêu mộ đều có thể dễ dàng bỏ qua như thế, khiến cho người phía dưới nhìn và nghĩ như thế nào, chẳng phải là lạnh lòng xa cách hay sao.
- Ai!
Đường Hạc Niên nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, có một số việc đúng là trước khác nay khác, không khỏi cảm khái nói:
- Thật ra không thừa nhận cũng không được, tên này đích xác có chỗ hơn người, lại có đảm khí đấu tay cùng mấy nhà đó. Chỉ dựa vào lá gan này thì không phải là người bình thường có thể so sánh. Thiên Nhai Đại thống lĩnh cái cấp bậc đó, người khác còn nghĩ tới làm thế nào bò hướng lên trên, làm thế nào để vớt lấy món béo bở, thì người này không ngờ lại đang phát triển thế lực của mình?
Lời nói này chỉ Miêu Nghị trước đó nói lợi dụng chức quyên Thiên Nhai kêt giao một số người thuộc tam giáo cửu lưu.
- Lão đại, lời nói của Ngưu Hữu Đức mới rồi ngươi đều nghe được rồi.
Khấu Lăng Hư xoay người nhìn về phía Khấu Tranh trịnh trọng báo cho hắn:
- Hắn có lực hướng tới, có ngoan cường, có chí dám liều, một khi hoàn cảnh không lợi cho mình liền dám liều mạng bằng bất cứ giá nào. Người như thế có lẽ là ngu xuẩn nhất đấy, nhưng đồng dạng cũng là đáng sợ đấy, bởi vì người thành công thường thường đều là người như thế, không có cơ hội sẽ sáng tạo cơ hội cho tự bản thân mình. Chứ không phải những kẻ không quả quyết, lo trước nghĩ sau chỉ biết chờ cơ hội tới. Trên đời này làm gì có nhiều cơ hội như vậy để cho người có thể chờ đến được. Thành thì tất công thành danh toại, bại thì chỉ là cái có mạng cùn. Đây là sự khác nhau cực lớn giữa rể cỏ nhà quê quật khởi và con em quyền quý.
Các ngươi từ nhỏ đến lớn có gia tộc che chở, không bị khó khăn thử thách gì, có thể học được thứ gì đó cũng chỉ là quyền mưu thủ đoạn gìn giữ trước cái đã, không được chuyện gì cùng đều dựa vào quyền mưu quanh đi quanh lại. Sa vào trong đó cảm giác mình thông minh mà đắc chí nhưng thực ra chính là ngu xuẩn. Quấn vào đó lâu sẽ quấn cho mình trở nên hồ đồ luôn. Khi đụng phải chuyện hay người không quấn với ngươi, mà trực tiếp một đao thọc đến, thì lúc đó ngươi sẽ không biết phải làm sao. Trên người Ngưu Hữu Đức có chỗ đáng được ngươi học tập.
- Dạ vâng! Con trai thụ giáo rồi. Khấu Tranh chắp tay cung kính thưa.
Tâm sự nặng nề, Miêu Nghị đi tới phía ngoài vườn, không khỏi dừng lại, ngẩng đầu nhìn trên cửa hiên có hai chữ “Vân Hiên”do tự tay Khấu Lăng Hư viết.
Lời nói đến cái tình trạng như vậy, Khấu Lăng Hư cũng không có mảy may lơi lỏng ý tứ cho Vân Tri Thu ly khai Thiên vương phủ. Hắn dĩ nhiên sáng tỏ Vân Tri Thu ở tại chỗ này là để làm cái gì. Hắn ở bên ngoài lại lưu lại lão bà của mình ăn nhờ ở đậu ở đây làm con tin, điều này làm cho trong lòng hắn cứ sinh áy náy.
Chẳng qua là bây giờ trở về cúi đầu nghĩ lại, để cho Vân Tri Thu ở tại chỗ này không hẳn không phải là chuyện tốt. Ít nhất an toàn không lo, hắn sắp làm chuyện ở Quỷ Thị không thích hợp mang theo Vân Tri Thu cùng mạo hiểm. Chuyện mà thành thì tất nhiên có năng lực đổi lấy sự tự do cho Vân Tri Thu, nếu thua thì tự bản thân mình sợ là sẽ phải tan xương nát thịt. Tự bản thân mình sau khi chết, Khấu gia cũng mất đi giá trị giữ lại Vân Tri Thu, đồng dạng có thể để cho Vân Tri Thu được tự do. Mà trên tay Vân Tri Thu nắm giữ tất cả con đường và tài nguyên tự bản thân mình lưu lại. Cuộc sống tương lai chắc là không thành vấn đề gì. Cơ Mỹ Lệ cùng mọi người giờ này cũng đều có bối cảnh của từng người làm chỗ dựa vào, mình cho dù có chết ảnh hưởng đối với các nàng cũng sẽ không quá lớn.
Về phần những người khác, người chết như đèn diệt, hắn cũng không thèm đoái hoài tới nữa.
Hậu sự không cần sầu, nghĩ đến đây, Miêu Nghị đột nhiên hít một hơi thật sâu, cảm thấy có thể buông tay chân ra đối mặt với đám khốn kiếp kia rồi!
Miêu Nghị chắp tay nói lời cảm ơn.
Khấu Lăng Hư thò một bàn tay ra phía sau lưng xua xua.
- Người một nhà không nói lời nói của hai nhà, còn có yêu cầu gì nói liên ra một lượt luôn.
Miêu Nghị ngẫm nghĩ một chút:
- Tạm thời không còn nữa, chờ nghĩ ra sẽ tới phiên toái nghĩa phụ nữa.
- Hắc! Ngươi thật đúng là không khách khí.
Khấu Lăng Hư hừ một tiếng, phất phất tay,
- Được rồi, không có chuyện gì thì đi về trước cùng với Lào Thất đi, ngươi cũng không thể ở bên này quá lâu, vẫn là nên mau chóng trở về Quỷ Thị bên đó, thừa cơ hội ở nhiều với nàng đi. Về phần chuyện đổi mới đội ngũ của Quỷ Thị, lão Đường sẽ liên hệ với ngươi.
Lão Đường cũng gật đầu nói:
- Cô gia, sự tình xong rồi lão nô sẽ lập tức liên hệ ngài.
- Làm phiền Đường thúc.
Miêu Nghị chắp tay nói lời cảm ơn, nhân tiện cáo từ. Nhìn theo hắn rời đi xong, lão Đường xoay người nói:
- Lão gia, thật sự muốn hắn làm ra sự việc như vậy tại Quỷ Thị?
Khấu Lăng Hư:
- Hắn nói cũng không sai, hắn một ngày không phản bội ta, Thanh chủ một ngày sẽ không cho hắn ly khai Quỷ Thị, một mực giam giữ tại Quỷ Thị. chúng ta có năng lực che chở cho hắn nhất thời chứ không che chở được cho hắn cả một đời, biến c thành cục diện như vậy, lưu hắn ở trên tay cũng thành vô dụng, một khi hắn gặp phải tình thế nguy hiểm, chúng ta làm sao bây giờ? Cứu hay là không cứu? Mấy nhà đều muốn đưa hắn vào chỗ chết, một nhà Khấu gia chúng ta một khi đối phó lâu dài với mấy nhà thì sẽ mất nhiều hơn được. Nhưng nếu không cứu hắn, cái danh này rơi xuống trên đầu chúng ta cũng không dễ nghe rồi? Giờ này cứ để cho hắn làm ồn ào như Vậy cũng tốt, thật có thể như hắn nói, có năng lực thành công quay trở lại Bắc Quân cống hiến cho Khấu gia tự nhiên tốt hơn, nếu như không thể thành công, thua dưới tay mấy nhà đó, sự tình coi như là có một cái liều kết chấm dứt.
Khấu Tranh và Đường Hạc Niên đều lộ ra vẻ như đang có điều suy nghĩ thần sắc, tự nhiên hiểu rõ cái gọi là “Chấm dứt" là có ý gì. Ngưu Hữu Đức bị Thanh chủ ấn bỏ tại Quỷ Thị, đích xác tạo thành sự bị động cực lớn cho Khẩu gia. Đây là chuyện Khấu gia trước đó dù thế nào cũng đều không ngờ ra, bỏ tầm huyết cướp được Hỏa Tu La đệ tử lại thành sự trói buộc. Nếu như đã mất đi tác dụng, có lẽ chết ở trên tay của mấy nhà đó chưa chắc không phải là một lựa chọn tốt nhất.
Hai người cũng hiểu rõ Khấu Lăng Hư tại sao lại thống khoái đáp ứng điều kiện của Ngưu Hữu Đức như thế. Tận lực giúp hắn cũng là làm cho giới bên ngoài nhìn đấy. Nếu không ngay cả người phí hết tâm huyết tích cực chiêu mộ đều có thể dễ dàng bỏ qua như thế, khiến cho người phía dưới nhìn và nghĩ như thế nào, chẳng phải là lạnh lòng xa cách hay sao.
- Ai!
Đường Hạc Niên nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, có một số việc đúng là trước khác nay khác, không khỏi cảm khái nói:
- Thật ra không thừa nhận cũng không được, tên này đích xác có chỗ hơn người, lại có đảm khí đấu tay cùng mấy nhà đó. Chỉ dựa vào lá gan này thì không phải là người bình thường có thể so sánh. Thiên Nhai Đại thống lĩnh cái cấp bậc đó, người khác còn nghĩ tới làm thế nào bò hướng lên trên, làm thế nào để vớt lấy món béo bở, thì người này không ngờ lại đang phát triển thế lực của mình?
Lời nói này chỉ Miêu Nghị trước đó nói lợi dụng chức quyên Thiên Nhai kêt giao một số người thuộc tam giáo cửu lưu.
- Lão đại, lời nói của Ngưu Hữu Đức mới rồi ngươi đều nghe được rồi.
Khấu Lăng Hư xoay người nhìn về phía Khấu Tranh trịnh trọng báo cho hắn:
- Hắn có lực hướng tới, có ngoan cường, có chí dám liều, một khi hoàn cảnh không lợi cho mình liền dám liều mạng bằng bất cứ giá nào. Người như thế có lẽ là ngu xuẩn nhất đấy, nhưng đồng dạng cũng là đáng sợ đấy, bởi vì người thành công thường thường đều là người như thế, không có cơ hội sẽ sáng tạo cơ hội cho tự bản thân mình. Chứ không phải những kẻ không quả quyết, lo trước nghĩ sau chỉ biết chờ cơ hội tới. Trên đời này làm gì có nhiều cơ hội như vậy để cho người có thể chờ đến được. Thành thì tất công thành danh toại, bại thì chỉ là cái có mạng cùn. Đây là sự khác nhau cực lớn giữa rể cỏ nhà quê quật khởi và con em quyền quý.
Các ngươi từ nhỏ đến lớn có gia tộc che chở, không bị khó khăn thử thách gì, có thể học được thứ gì đó cũng chỉ là quyền mưu thủ đoạn gìn giữ trước cái đã, không được chuyện gì cùng đều dựa vào quyền mưu quanh đi quanh lại. Sa vào trong đó cảm giác mình thông minh mà đắc chí nhưng thực ra chính là ngu xuẩn. Quấn vào đó lâu sẽ quấn cho mình trở nên hồ đồ luôn. Khi đụng phải chuyện hay người không quấn với ngươi, mà trực tiếp một đao thọc đến, thì lúc đó ngươi sẽ không biết phải làm sao. Trên người Ngưu Hữu Đức có chỗ đáng được ngươi học tập.
- Dạ vâng! Con trai thụ giáo rồi. Khấu Tranh chắp tay cung kính thưa.
Tâm sự nặng nề, Miêu Nghị đi tới phía ngoài vườn, không khỏi dừng lại, ngẩng đầu nhìn trên cửa hiên có hai chữ “Vân Hiên”do tự tay Khấu Lăng Hư viết.
Lời nói đến cái tình trạng như vậy, Khấu Lăng Hư cũng không có mảy may lơi lỏng ý tứ cho Vân Tri Thu ly khai Thiên vương phủ. Hắn dĩ nhiên sáng tỏ Vân Tri Thu ở tại chỗ này là để làm cái gì. Hắn ở bên ngoài lại lưu lại lão bà của mình ăn nhờ ở đậu ở đây làm con tin, điều này làm cho trong lòng hắn cứ sinh áy náy.
Chẳng qua là bây giờ trở về cúi đầu nghĩ lại, để cho Vân Tri Thu ở tại chỗ này không hẳn không phải là chuyện tốt. Ít nhất an toàn không lo, hắn sắp làm chuyện ở Quỷ Thị không thích hợp mang theo Vân Tri Thu cùng mạo hiểm. Chuyện mà thành thì tất nhiên có năng lực đổi lấy sự tự do cho Vân Tri Thu, nếu thua thì tự bản thân mình sợ là sẽ phải tan xương nát thịt. Tự bản thân mình sau khi chết, Khấu gia cũng mất đi giá trị giữ lại Vân Tri Thu, đồng dạng có thể để cho Vân Tri Thu được tự do. Mà trên tay Vân Tri Thu nắm giữ tất cả con đường và tài nguyên tự bản thân mình lưu lại. Cuộc sống tương lai chắc là không thành vấn đề gì. Cơ Mỹ Lệ cùng mọi người giờ này cũng đều có bối cảnh của từng người làm chỗ dựa vào, mình cho dù có chết ảnh hưởng đối với các nàng cũng sẽ không quá lớn.
Về phần những người khác, người chết như đèn diệt, hắn cũng không thèm đoái hoài tới nữa.
Hậu sự không cần sầu, nghĩ đến đây, Miêu Nghị đột nhiên hít một hơi thật sâu, cảm thấy có thể buông tay chân ra đối mặt với đám khốn kiếp kia rồi!