Phi Thiên
Chương 2686: Quyền tùy cơ quyết đoán (2)
Miêu Nghị nói:
- Con tự nhiên là không có thực lực ấy, sở dĩ hi vọng có được nghĩa phụ ủng hộ, hi vọng nghĩa phụ có năng lực trước hết giúp con giải quyết một số mối lo ở sát sau lưng.
Khấu Lăng Hư à một tiếng, từ từ đi qua bên cạnh Miêu Nghị, đứng vững xong, chắp tay nhìn về phía ngoài cửa đại điện, đưa lưng về phía hắn nói:
- Mối lo ở sát sau lưng nào? Trước hết nói ra ta nghe một chút.
Miêu Nghị theo phía sau lưng ông ta:
- Trước tiên trên triều đình hi vọng có được nghĩa phụ ủng hộ, nếu không dưới đại thể Ngưu Hữu Đức căn bản gánh vác nỗi.
Khấu Lăng Hư:
- Đây là tự nhiên, người một nhà, có thể giúp ngươi tự nhiên phải giúp ngươi.
Miêu Nghị:
- Những binh tốt ở Quỷ Thị tổng trấn phủ nhiều năm vô vọng tấn thăng, đã thành những tên giảo hoạt đoán chừng đã bị các thế lực khắp nơi thẩm thấu nát hết rồi, làm bất cứ chuyện gì căn bản không có thể giữ tính bí mật gì. Con hy vọng có thể đổi một nhóm người, hi vọng nghĩa phụ có năng lực sai một nhóm nhân thủ đắc lực đưa cho con, đưa cho con một nhóm người tuyệt đối nghe con chỉ huy.
Nghe nói như vậy, sắc mặt của Khấu Lăng Hư rốt cục hiện ra chút ý vị nhân tình, còn tưởng là Miêu Nghị cần hoàn toàn tự mình làm chủ, muốn để cho ông ta bên này phái người đi qua, đã nói lên Miêu Nghị không phải là muốn thoát khỏi Khấu gia giám thị. Khấu Lăng Hư quay đầu lại nhìn về phía Đường Hạc Niên.
- Lão Đường, chuyện này ngươi đi xử lý đi.
Khấu Tranh cả kinh. Đường Hạc Niên lại có mấy phần nghi ngờ nói:
- Lão gia, chuyện này sợ là không dễ làm, trước tiên Quỷ Thị không có trực thuộc Bắc Quân khu, dưới sự trông coi của Thiên Hậu, không nói đi Quỷ Thị phiền toái, sau này từ Quỷ Thị điều đi ra cũng là một chuyện phiền toái, sợ là không có ai nguyện ý đi.
Khấu Lăng Hư:
- Hậu cung bên đó để cho Dụ phi đi tìm Thiên Hậu nói chuyện kỹ một chút. Thiên Hậu giờ này người gặp việc vui, Khấu gia ta ra sức lực lớn như vậy, chính là lúc dễ nói chuyện. Hạ Hầu gia thiếu chúng ta nhân tình còn chưa trả, lúc này chút chuyện nhỏ này xem ra sẽ không ngăn cản, xem ra khó khăn sẽ không lớn. Về phần người phía dưới đắn đo, cống hiến cho bổn vương, bổn vương sẽ bạc đãi bọn họ sao?
Khấu Tranh vẫn như cũ bàng quan trầm mặc, trong lòng lại hiểu, phụ thân có thể nói ra đến những lời này, coi như là đã đáp ứng. Ngưu Hữu Đức thỉnh cầu.
- Dạ! Lão nô quay đầu lại lập tức thông tri Dụ phi, đốc thúc Dụ phi hãy mau làm xong chuyện này.
Đường Hạc Niên hạ thấp người đáp ứng.
Khấu Lăng Hư:
- Còn có cái gì nói ra luôn một lượt.
Lời này tự nhiên là nhằm vào Miêu Nghị.
Miêu Nghị cũng không khách khí:
- Nghĩa phụ, nhân viên đến nơi đến chốn xong, có thể phối cấp cho bọn họ toàn bộ Phá Pháp cung hay không?
Khấu Lăng Hư đồng dạng không khách khí:
- Quỷ Thị tổng trấn phủ vốn là một chỗ bày cho có, không có tư cách trang bị Phá Pháp cung, người có thể sai đến cho ngươi, Bắc Quân Phá Pháp cung điều không tới được, Thiên Hậu cũng không có quyền lợi này, chuyện này không có biện pháp giúp.
Miêu Nghị vốn muốn nói nếu như mình có thể lấy được Phá Pháp cung thì có được hay không, nhưng mà ngẩm lại hay là không nên nói ra, miền tự tìm phiền toái cho mình, chỉ phải đổi một thỉnh cầu khác:
- Nghĩa phụ, con muốn đầu của một người!
- Nói!
Khấu Lăng Hư thuận miệng một tiếng, điềm tĩnh không nao núng.
Miêu Nghị nói:
- Con muốn khai đệ nhất đao trước đối với đầu của Doanh Dương!
Lời này vừa nói ra, Khấu Tranh và Đường Hạc
Niên nhanh chóng quay đầu lại nhìn, Khấu Lăng Hư cũng quay người sang, ánh mắt lòe lòe hỏi:
- Cháu nội của Doanh Cửu Quang kia?
- Vâng!
Miêu Nghị bình tình nói:
- Doanh Dương hạ độc thủ đối với con tại Cực Lạc giới, món nợ này con muốn tìm hán thanh toán.
Khấu Tranh không nhịn được lên tiếng nói:
- Muội phu, Doanh Dương sao có thể điều động người của Cực Lạc giới, trong lòng ngươi xem ra cần phải rõ ràng, sau lưng là Doanh gia.
Miêu Nghị thành thật:
- Nhưng mà ta không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là khai đao với Doanh Dương. Khấu Tranh dở khóc dở cười nói:
- Ngươi thật đúng là thành thật. Doanh gia đã có hai đứa cháu gián tiếp hoặc trực tiếp chết ở trên tay ngươi rồi, ngươi giết một tên nữa, Doanh gia làm sao chịu nổi?
- Không bọn họ sinh rất nhanh, nghe nói đã chết hai tên lại sinh ra hai tên nữa.
Miêu Nghị nhàn nhạt trả lời một câu, quyết tâm không thay đổi nói:
- Doanh gia nhiều lần động thủ với ta, ta lại không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là duỗi một bàn tay qua đến đây thì liền chém một bàn tay! Chẳng những là lần này, sau này chỉ cần Doanh gia động thủ với ta nữa, ta liền chuyên tìm con cháu Doanh gia trút giận, ta cũng muốn nhìn xem thử là bọn họ sinh nhanh, hay là ta giết nhanh. Kế đó, ta cần phải ép cứ điểm bí mật của Doanh gia tại Quỷ Thị bên đó có phản ứng, để thuận theo dây mà lần tới trái chém phứt dẹp hết!
Khấu Tranh câm miệng đớ lưỡi, cuối cùng thở dài:
- Ngươi đây là đắc tội đưa Doanh gia vào chỗ chết à!
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Đại ca, ta không động thủ, bọn họ sẽ dừng tay, sẽ bỏ qua cho ta sao?
Khấu Tranh không nói nên lời nhìn về phía phản ứng của phụ thân, ngay cả Đường Hạc Niên cũng không nhịn được gài gãi cái trán.
Khấu Lăng Hư im lặng hồi lâu, rồi nói:
- Bên này sẽ không giúp cho ngươi giết Doanh gia tử đệ, ngươi có bản lãnh tự mình đi giải quyết đi.
Miêu Nghị:
- Nghĩa phụ, con cần nắm giữ động tĩnh và hướng đi lại của hắn. Khấu Lăng Hư:
- Lão Đường, ngươi quan tâm cuộc một chút động tĩnh của Doanh gia tiêu tử kia đi.
Lão Đường vẻ mặt đau khổ nói:
- Lão gia, Doanh gia bên đó đã biểu thái rồi, nguyện ý nhường ra hai vị trí Đô Thống để bỏ qua sự việc Cực Lạc giới.
Khấu Lăng Hư:
- Muốn làm thì cũng thôi đi, nếu như có biện pháp khiến cho Khấu gia ta không biết là ai làm, thì đó cũng là bản lãnh của Doanh gia! Là Doanh gia bên đó phá hư quy củ trước, bày ra rõ ràng rồi, đây đã là Doanh gia lần thứ hai động thủ đối với Hữu Đức rồi chứ? Cũng là nên khiến cho Doanh gia thanh tỉnh một chút rồi, hai vị trí Đô Thống đó trả trở về đi, án theo ý tứ của Hữu Đức đi làm.
- Dạ vâng!
Lão Đường cười khổ gật đầu đáp ứng, chẳng qua là không biết Doanh gia khi biết thái độ của Khấu gia thì sẽ có phản ứng gì, không biết Doanh gia tiểu tử kia có sợ hãi hay không.
- Con tự nhiên là không có thực lực ấy, sở dĩ hi vọng có được nghĩa phụ ủng hộ, hi vọng nghĩa phụ có năng lực trước hết giúp con giải quyết một số mối lo ở sát sau lưng.
Khấu Lăng Hư à một tiếng, từ từ đi qua bên cạnh Miêu Nghị, đứng vững xong, chắp tay nhìn về phía ngoài cửa đại điện, đưa lưng về phía hắn nói:
- Mối lo ở sát sau lưng nào? Trước hết nói ra ta nghe một chút.
Miêu Nghị theo phía sau lưng ông ta:
- Trước tiên trên triều đình hi vọng có được nghĩa phụ ủng hộ, nếu không dưới đại thể Ngưu Hữu Đức căn bản gánh vác nỗi.
Khấu Lăng Hư:
- Đây là tự nhiên, người một nhà, có thể giúp ngươi tự nhiên phải giúp ngươi.
Miêu Nghị:
- Những binh tốt ở Quỷ Thị tổng trấn phủ nhiều năm vô vọng tấn thăng, đã thành những tên giảo hoạt đoán chừng đã bị các thế lực khắp nơi thẩm thấu nát hết rồi, làm bất cứ chuyện gì căn bản không có thể giữ tính bí mật gì. Con hy vọng có thể đổi một nhóm người, hi vọng nghĩa phụ có năng lực sai một nhóm nhân thủ đắc lực đưa cho con, đưa cho con một nhóm người tuyệt đối nghe con chỉ huy.
Nghe nói như vậy, sắc mặt của Khấu Lăng Hư rốt cục hiện ra chút ý vị nhân tình, còn tưởng là Miêu Nghị cần hoàn toàn tự mình làm chủ, muốn để cho ông ta bên này phái người đi qua, đã nói lên Miêu Nghị không phải là muốn thoát khỏi Khấu gia giám thị. Khấu Lăng Hư quay đầu lại nhìn về phía Đường Hạc Niên.
- Lão Đường, chuyện này ngươi đi xử lý đi.
Khấu Tranh cả kinh. Đường Hạc Niên lại có mấy phần nghi ngờ nói:
- Lão gia, chuyện này sợ là không dễ làm, trước tiên Quỷ Thị không có trực thuộc Bắc Quân khu, dưới sự trông coi của Thiên Hậu, không nói đi Quỷ Thị phiền toái, sau này từ Quỷ Thị điều đi ra cũng là một chuyện phiền toái, sợ là không có ai nguyện ý đi.
Khấu Lăng Hư:
- Hậu cung bên đó để cho Dụ phi đi tìm Thiên Hậu nói chuyện kỹ một chút. Thiên Hậu giờ này người gặp việc vui, Khấu gia ta ra sức lực lớn như vậy, chính là lúc dễ nói chuyện. Hạ Hầu gia thiếu chúng ta nhân tình còn chưa trả, lúc này chút chuyện nhỏ này xem ra sẽ không ngăn cản, xem ra khó khăn sẽ không lớn. Về phần người phía dưới đắn đo, cống hiến cho bổn vương, bổn vương sẽ bạc đãi bọn họ sao?
Khấu Tranh vẫn như cũ bàng quan trầm mặc, trong lòng lại hiểu, phụ thân có thể nói ra đến những lời này, coi như là đã đáp ứng. Ngưu Hữu Đức thỉnh cầu.
- Dạ! Lão nô quay đầu lại lập tức thông tri Dụ phi, đốc thúc Dụ phi hãy mau làm xong chuyện này.
Đường Hạc Niên hạ thấp người đáp ứng.
Khấu Lăng Hư:
- Còn có cái gì nói ra luôn một lượt.
Lời này tự nhiên là nhằm vào Miêu Nghị.
Miêu Nghị cũng không khách khí:
- Nghĩa phụ, nhân viên đến nơi đến chốn xong, có thể phối cấp cho bọn họ toàn bộ Phá Pháp cung hay không?
Khấu Lăng Hư đồng dạng không khách khí:
- Quỷ Thị tổng trấn phủ vốn là một chỗ bày cho có, không có tư cách trang bị Phá Pháp cung, người có thể sai đến cho ngươi, Bắc Quân Phá Pháp cung điều không tới được, Thiên Hậu cũng không có quyền lợi này, chuyện này không có biện pháp giúp.
Miêu Nghị vốn muốn nói nếu như mình có thể lấy được Phá Pháp cung thì có được hay không, nhưng mà ngẩm lại hay là không nên nói ra, miền tự tìm phiền toái cho mình, chỉ phải đổi một thỉnh cầu khác:
- Nghĩa phụ, con muốn đầu của một người!
- Nói!
Khấu Lăng Hư thuận miệng một tiếng, điềm tĩnh không nao núng.
Miêu Nghị nói:
- Con muốn khai đệ nhất đao trước đối với đầu của Doanh Dương!
Lời này vừa nói ra, Khấu Tranh và Đường Hạc
Niên nhanh chóng quay đầu lại nhìn, Khấu Lăng Hư cũng quay người sang, ánh mắt lòe lòe hỏi:
- Cháu nội của Doanh Cửu Quang kia?
- Vâng!
Miêu Nghị bình tình nói:
- Doanh Dương hạ độc thủ đối với con tại Cực Lạc giới, món nợ này con muốn tìm hán thanh toán.
Khấu Tranh không nhịn được lên tiếng nói:
- Muội phu, Doanh Dương sao có thể điều động người của Cực Lạc giới, trong lòng ngươi xem ra cần phải rõ ràng, sau lưng là Doanh gia.
Miêu Nghị thành thật:
- Nhưng mà ta không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là khai đao với Doanh Dương. Khấu Tranh dở khóc dở cười nói:
- Ngươi thật đúng là thành thật. Doanh gia đã có hai đứa cháu gián tiếp hoặc trực tiếp chết ở trên tay ngươi rồi, ngươi giết một tên nữa, Doanh gia làm sao chịu nổi?
- Không bọn họ sinh rất nhanh, nghe nói đã chết hai tên lại sinh ra hai tên nữa.
Miêu Nghị nhàn nhạt trả lời một câu, quyết tâm không thay đổi nói:
- Doanh gia nhiều lần động thủ với ta, ta lại không có biện pháp đối phó Doanh gia, không làm gì khác hơn là duỗi một bàn tay qua đến đây thì liền chém một bàn tay! Chẳng những là lần này, sau này chỉ cần Doanh gia động thủ với ta nữa, ta liền chuyên tìm con cháu Doanh gia trút giận, ta cũng muốn nhìn xem thử là bọn họ sinh nhanh, hay là ta giết nhanh. Kế đó, ta cần phải ép cứ điểm bí mật của Doanh gia tại Quỷ Thị bên đó có phản ứng, để thuận theo dây mà lần tới trái chém phứt dẹp hết!
Khấu Tranh câm miệng đớ lưỡi, cuối cùng thở dài:
- Ngươi đây là đắc tội đưa Doanh gia vào chỗ chết à!
Miêu Nghị hỏi ngược lại:
- Đại ca, ta không động thủ, bọn họ sẽ dừng tay, sẽ bỏ qua cho ta sao?
Khấu Tranh không nói nên lời nhìn về phía phản ứng của phụ thân, ngay cả Đường Hạc Niên cũng không nhịn được gài gãi cái trán.
Khấu Lăng Hư im lặng hồi lâu, rồi nói:
- Bên này sẽ không giúp cho ngươi giết Doanh gia tử đệ, ngươi có bản lãnh tự mình đi giải quyết đi.
Miêu Nghị:
- Nghĩa phụ, con cần nắm giữ động tĩnh và hướng đi lại của hắn. Khấu Lăng Hư:
- Lão Đường, ngươi quan tâm cuộc một chút động tĩnh của Doanh gia tiêu tử kia đi.
Lão Đường vẻ mặt đau khổ nói:
- Lão gia, Doanh gia bên đó đã biểu thái rồi, nguyện ý nhường ra hai vị trí Đô Thống để bỏ qua sự việc Cực Lạc giới.
Khấu Lăng Hư:
- Muốn làm thì cũng thôi đi, nếu như có biện pháp khiến cho Khấu gia ta không biết là ai làm, thì đó cũng là bản lãnh của Doanh gia! Là Doanh gia bên đó phá hư quy củ trước, bày ra rõ ràng rồi, đây đã là Doanh gia lần thứ hai động thủ đối với Hữu Đức rồi chứ? Cũng là nên khiến cho Doanh gia thanh tỉnh một chút rồi, hai vị trí Đô Thống đó trả trở về đi, án theo ý tứ của Hữu Đức đi làm.
- Dạ vâng!
Lão Đường cười khổ gật đầu đáp ứng, chẳng qua là không biết Doanh gia khi biết thái độ của Khấu gia thì sẽ có phản ứng gì, không biết Doanh gia tiểu tử kia có sợ hãi hay không.