Phi Thiên
Chương 2412: Hình dáng chim gà (1)
Thế nào mới gọi là chênh lệch về giá? Cái này mới được gọi là chênh lệch giá, thậm chí là chênh lệch gấp mấy lần!
So với Tiên Nguyên Đan chỉ có thể cùng lúc dùng một, hai hoặc mấy viên, theo tu vi càng ngày càng cao thì tài nguyên tu luyện được tiết kiệm càng ngày càng nhiều.
Một lợi ích khác chính là mức độ sức mạnh triệu hoán bằng nguyện lực khi tăng lên, hắn hoàn toàn có thể cùng vài người nữa đến tu luyện chung, dựa theo hiệu quả chồng chất vô hạn thì càng nhiều người sẽ càng được thật nhiều tài nguyên tu luyện. Đương nhiên, hắn chẳng kéo mấy người không đáng tin đến làm gì, ví dụ như Vân Tri Thu thì không có vấn đề gì hết, hơn nữa nàng ấy cũng không cần phải bỏ phí thời gian cùng tinh lực luyện hóa, chỉ cần hấp thu là được rồi, nhanh hơn nhiều so với tốc độ tu luyện của mình Vân Tri Thu.
Nhưng đó chỉ là tưởng tượng tốt đẹp mà thôi, sự thật thì khác hoàn toàn, hắn và Vân Tri Thu thường ở hai nơi khác nhau trong thời gian khá dài. không thể cùng nhau tu luyện được.
Còn có một phiền phức khác, từ trước đến nay chỉ nghe thấy có người đổi Nguyện Lực Châu thành đồ vật khác, nhưng chưa có người nào lại đổi đồ vật khác lấy Nguyện Lực Châu, nếu muốn đổi, người ta cũng chỉ đổi mấy loại như Cố Nguyên Đan hay Tiên Nguyên Đan mà thôi, nếu không phải bởi vì có thể tinh chế thất tình lục dục trong Nguyện Lực Châu, vì thế vẫn còn một ít giá trị bổ sung, phỏng chừng chẳng ai muốn đổi cả.
Vẫn câu nói kia, sử dụng Nguyện Lực Châu quá rắc rối.
- Chính vì thế, nếu số lượng trao đổi quá lớn, rất dê dàng bộc lộ ra sơ hở, nhất định sẽ khiến người khác hoài nghi, đổi với đội ngũ dưới trướng của bản thân hắn cũng không được, Thiên Nhai cũng đến bên cạnh Long Diễm Trì, thiếu chút nữa đã bị liệt diễm đột ngột bốc cao lên bao phủ bên trong, hắn giơ một tay đây ra, nhanh chóng tránh thoát.
Đám lửa vừa bùng cháy nhanh chóng co rút vào trong Long Diễm Trì, Miêu Nghị cất giọng trầm trầm nói:
- Tiền bối, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không có ai trả lời hắn, Miêu Nghị hô thêm vào tiếng nhưng chẳng có người nào đáp lại, Hắc Thán đang trốn trong địa cung “ngửi khói” cũng bị quấy nhiều chạy ra, nó vung vẩy đuôi, mở to mắt đưa ánh nhìn hắn đầy tò mò.
Từ đầu đến cuối không được ai hồi đáp, Miêu Nghị quyết đoán nhảy lên trên bờ Long Diễm Trì, ngó xuống phía dưới xem tình trạng hiện tại thế nào.
Đột nhiên, hào quang từ trong Long Diễm Trì phóng ra. Miêu Nghị vội vàng đưa tay che mặt, lách mình nhảy xuống lui về phía sau, sắc mặt nghiêm túc nhìn chăm chú Long Diễm Trì đang biến đổi vô cùng thất thường.
Ánh sáng tràn ra từ ao lửa càng ngày càng chói mắt rực rỡ, nhưng chỉ chốc lát sau, nó đột nhiên trở nên yếu bớt đi nhiều.
Miêu Nghị tiến lên vài bước, muốn nhìn vào trong Long Diễm Trì lần nữa, ai ngờ liệt diễm bên trong Long Diễm Trì bỗng dưng bộc phát, vụt thẳng lên mái vòm nhiệt độ trong đại điện đang vô cùng mát lạnh cũng trở nên nóng hừng hực, hai vệt sáng nhảy ra từ bên trong khi hào quang tản đi lộ ra hai con chim nhỏ vô cùng đáng yêu, chúng đang vỗ cánh giữa ngọn lửa bốc cháy cao cao lộ ra sự thánh khiết dị thường, bầu không khí mang đậm tính cao cao tại thượng.
Miêu Nghị và Hắc Thán đều cùng sửng sốt, trơ mắt ra nhìn.
Hai con thải ngọc điểu nhi giống như hai con gà chợt tách nhau ra hai đường trái phải, đều kéo theo một con rồng lửa bay lượn một vòng chung quanh, sau đó nhẹ nhàng nhảy múa, thỏa thích chao liệng trong đại điện, chợt cao chợt thấp, chợt trái chợt phải, phía sau lưng không ngừng tuôn ra liệt diễm, vô cùng xinh đẹp.
Đại điện đương mát lạnh bỗng dưng trở thành một cái bếp lò, bên trong Long Diễm Trì đã khôi phục lại trạng thái ổn định, con liệt diễm long đầu có tàn hồn chắp vá kia cũng lơ lửng trên Long Diễm Trì lần nữa, đôi hỏa nhãn toát ra ngọn lửa hung mãnh hừng hực tập trung nhìn quỹ tích phi hành của hai con thải điểu vũ nhi, không một chút hỉ nộ ái ố nào, chỉ có uy nghiêm, dữ tợn.
- Tiền bối, có chuyện gì xảy ra vậy?
Miêu Nghị cũng đang ngó đông nhìn tây theo hai con thải vũ điểu nhi kia, nhịn không được ngạc nhiên, hỏi.
Liệt diễm long đầu không trả lời, giờ khắc này nó làm như không thấy Miêu Nghị, chỉ chú ý hai con chim kia.
Hào quang trên người thải vũ điểu nhi dần dần biến mất, hai con hỏa long kéo dài phía sau lưng chúng nó cũng dần tàn lụi, đến khi biến mất không còn gì nữa, nhiệt độ trong đại điện rốt cuộc từ từ hồi phục.
Hai con thải vũ điểu nhi khi đã bay lượn đủ rồi, cùng nhau kề vai sát cánh vỗ cánh lơ lửng trên không trung, đối diện với Long Diễm Trì, độ cao ngang bằng với liệt diễm long đầu phía trên Long Diễm Trì, cả hai đối mặt nhìn nhau chẳng nói chẳng rằng, cảm giác như không nói nên lời.
Miêu Nghị đang đứng phía dưới bị kẹp giữa hai bên, ngẩng đầu nhìn liệt diễm long đầu bên trái, rồi lại nhìn hai thải vũ điêu nhi bên phải.
So với Tiên Nguyên Đan chỉ có thể cùng lúc dùng một, hai hoặc mấy viên, theo tu vi càng ngày càng cao thì tài nguyên tu luyện được tiết kiệm càng ngày càng nhiều.
Một lợi ích khác chính là mức độ sức mạnh triệu hoán bằng nguyện lực khi tăng lên, hắn hoàn toàn có thể cùng vài người nữa đến tu luyện chung, dựa theo hiệu quả chồng chất vô hạn thì càng nhiều người sẽ càng được thật nhiều tài nguyên tu luyện. Đương nhiên, hắn chẳng kéo mấy người không đáng tin đến làm gì, ví dụ như Vân Tri Thu thì không có vấn đề gì hết, hơn nữa nàng ấy cũng không cần phải bỏ phí thời gian cùng tinh lực luyện hóa, chỉ cần hấp thu là được rồi, nhanh hơn nhiều so với tốc độ tu luyện của mình Vân Tri Thu.
Nhưng đó chỉ là tưởng tượng tốt đẹp mà thôi, sự thật thì khác hoàn toàn, hắn và Vân Tri Thu thường ở hai nơi khác nhau trong thời gian khá dài. không thể cùng nhau tu luyện được.
Còn có một phiền phức khác, từ trước đến nay chỉ nghe thấy có người đổi Nguyện Lực Châu thành đồ vật khác, nhưng chưa có người nào lại đổi đồ vật khác lấy Nguyện Lực Châu, nếu muốn đổi, người ta cũng chỉ đổi mấy loại như Cố Nguyên Đan hay Tiên Nguyên Đan mà thôi, nếu không phải bởi vì có thể tinh chế thất tình lục dục trong Nguyện Lực Châu, vì thế vẫn còn một ít giá trị bổ sung, phỏng chừng chẳng ai muốn đổi cả.
Vẫn câu nói kia, sử dụng Nguyện Lực Châu quá rắc rối.
- Chính vì thế, nếu số lượng trao đổi quá lớn, rất dê dàng bộc lộ ra sơ hở, nhất định sẽ khiến người khác hoài nghi, đổi với đội ngũ dưới trướng của bản thân hắn cũng không được, Thiên Nhai cũng đến bên cạnh Long Diễm Trì, thiếu chút nữa đã bị liệt diễm đột ngột bốc cao lên bao phủ bên trong, hắn giơ một tay đây ra, nhanh chóng tránh thoát.
Đám lửa vừa bùng cháy nhanh chóng co rút vào trong Long Diễm Trì, Miêu Nghị cất giọng trầm trầm nói:
- Tiền bối, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không có ai trả lời hắn, Miêu Nghị hô thêm vào tiếng nhưng chẳng có người nào đáp lại, Hắc Thán đang trốn trong địa cung “ngửi khói” cũng bị quấy nhiều chạy ra, nó vung vẩy đuôi, mở to mắt đưa ánh nhìn hắn đầy tò mò.
Từ đầu đến cuối không được ai hồi đáp, Miêu Nghị quyết đoán nhảy lên trên bờ Long Diễm Trì, ngó xuống phía dưới xem tình trạng hiện tại thế nào.
Đột nhiên, hào quang từ trong Long Diễm Trì phóng ra. Miêu Nghị vội vàng đưa tay che mặt, lách mình nhảy xuống lui về phía sau, sắc mặt nghiêm túc nhìn chăm chú Long Diễm Trì đang biến đổi vô cùng thất thường.
Ánh sáng tràn ra từ ao lửa càng ngày càng chói mắt rực rỡ, nhưng chỉ chốc lát sau, nó đột nhiên trở nên yếu bớt đi nhiều.
Miêu Nghị tiến lên vài bước, muốn nhìn vào trong Long Diễm Trì lần nữa, ai ngờ liệt diễm bên trong Long Diễm Trì bỗng dưng bộc phát, vụt thẳng lên mái vòm nhiệt độ trong đại điện đang vô cùng mát lạnh cũng trở nên nóng hừng hực, hai vệt sáng nhảy ra từ bên trong khi hào quang tản đi lộ ra hai con chim nhỏ vô cùng đáng yêu, chúng đang vỗ cánh giữa ngọn lửa bốc cháy cao cao lộ ra sự thánh khiết dị thường, bầu không khí mang đậm tính cao cao tại thượng.
Miêu Nghị và Hắc Thán đều cùng sửng sốt, trơ mắt ra nhìn.
Hai con thải ngọc điểu nhi giống như hai con gà chợt tách nhau ra hai đường trái phải, đều kéo theo một con rồng lửa bay lượn một vòng chung quanh, sau đó nhẹ nhàng nhảy múa, thỏa thích chao liệng trong đại điện, chợt cao chợt thấp, chợt trái chợt phải, phía sau lưng không ngừng tuôn ra liệt diễm, vô cùng xinh đẹp.
Đại điện đương mát lạnh bỗng dưng trở thành một cái bếp lò, bên trong Long Diễm Trì đã khôi phục lại trạng thái ổn định, con liệt diễm long đầu có tàn hồn chắp vá kia cũng lơ lửng trên Long Diễm Trì lần nữa, đôi hỏa nhãn toát ra ngọn lửa hung mãnh hừng hực tập trung nhìn quỹ tích phi hành của hai con thải điểu vũ nhi, không một chút hỉ nộ ái ố nào, chỉ có uy nghiêm, dữ tợn.
- Tiền bối, có chuyện gì xảy ra vậy?
Miêu Nghị cũng đang ngó đông nhìn tây theo hai con thải vũ điểu nhi kia, nhịn không được ngạc nhiên, hỏi.
Liệt diễm long đầu không trả lời, giờ khắc này nó làm như không thấy Miêu Nghị, chỉ chú ý hai con chim kia.
Hào quang trên người thải vũ điểu nhi dần dần biến mất, hai con hỏa long kéo dài phía sau lưng chúng nó cũng dần tàn lụi, đến khi biến mất không còn gì nữa, nhiệt độ trong đại điện rốt cuộc từ từ hồi phục.
Hai con thải vũ điểu nhi khi đã bay lượn đủ rồi, cùng nhau kề vai sát cánh vỗ cánh lơ lửng trên không trung, đối diện với Long Diễm Trì, độ cao ngang bằng với liệt diễm long đầu phía trên Long Diễm Trì, cả hai đối mặt nhìn nhau chẳng nói chẳng rằng, cảm giác như không nói nên lời.
Miêu Nghị đang đứng phía dưới bị kẹp giữa hai bên, ngẩng đầu nhìn liệt diễm long đầu bên trái, rồi lại nhìn hai thải vũ điêu nhi bên phải.