Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 865: Bà con xa (1)



Đạo quang lưu truyền tống đáp xuống, bá một tiếng đã biến mất không thấy đâu nữa. Đám người Chung Nhạc chân đạp mặt đất, dõi mắt nhìn lại. Chỉ thấy Bệ Ngạn Nhai Vực so với nhìn từ bên ngoài càng lộ ra vẻ bao la hùng vĩ, bọt biển bốn bề sóng dậy, Dị thú đủ loại hình dáng gào thét phóng chạy, làm mưa làm gió.
Trên không trung có Thần điểu bay lượn, trên mặt đất có Thần thú rít gào. Núi cao trời cũng cao, hùng sơn trùng điệp, nguy nga bao la hùng vĩ. Trời cao đất rộng, xanh thẳm thâm thúy, linh khí linh lực thiên địa cũng vô cùng nồng nặc, so với Tinh hệ Song Tử còn nồng nặc hơn gấp trăm lần.
Vị trí hiện tại của bọn họ là điểm cao nhất của Bệ Ngạn Nhai Vực, vị trí đỉnh núi. Cách bọn họ không xa chính là một tòa bảo điện hùng vĩ kỳ bí, khí thế nguy nga, cung điện trùng trùng điệp điệp. Từ xa nhìn lại giống như một con Thần thú thần tuấn nửa Long nửa Thú, đang ngồi chồm hỗm ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
- Nơi này có trọng bảo trấn thủ!
Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa mượn Thần Nhãn của hắn quan sát Bệ Ngạn Nhai Vực, ngữ khí đột nhiên trở nên ngưng trọng, nói:
- Hảo gia hỏa! Trong này sợ rằng có trên một trăm kiện trọng bảo Hoàng cấp trấn áp! Một nhai vực nho nhỏ, khí tượng như thế nào lại sâm nghiêm như vậy?
Chung Nhạc nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn. Tân Hỏa có lai lịch gì? Ngay cả hắn cũng nói khí tượng nơi này sâm nghiêm, như vậy nhất định là vô cùng sâm nghiêm.
- Trong Bệ Ngạn Nhai Vực cất giấu trên một trăm kiện trọng bảo Hoàng cấp, rốt cuộc là đang trấn áp cái gì?
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Lúc này, một vị phụ nhân tuổi già sức yếu run run rẩy rẩy đi tới, cung kính nói:
- Lão gia đã trở lại!
Bệ và Ngạn nhất tề gật đầu, nói:
- Mấy vị này là khách quý của chúng ta, Sơn mỗ mỗ hãy dụng tâm khoản đãi!
Cặp mắt lão phụ Sơn mỗ mỗ kia khẽ mở ra, lộ ra Thần quang kinh người, đảo qua trên mặt đám người Chung Nhạc. Ngay sau đó Thần quang thu liễm, khôi phục bình thường, nói:
- Mấy vị thiếu gia, tiểu thư, xin mời đi theo ta!
Trong lòng đám người Chung Nhạc chấn động. Sơn mỗ mỗ này tướng mạo xấu xí, nhưng Thần quang trong mắt quả thật kinh người. Thần quang vừa ra, cho dù là Lục Đạo lão nhân, cũng cảm giác được trái tim đập nhanh, hãi hùng khiếp vía.
Chỉ là nàng quá già nua rồi! Già tới mức cho dù là Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi cũng có thể cảm giác được trên người nàng truyền tới khí tức già nua nặng nề, thậm chí còn có thể cảm giác được sinh cơ và tu vi trong cơ thể nàng đang không ngừng xói mòn. Cái này tỏ rõ, thọ nguyên của nàng đã gần hết, tu vi pháp lực và đại đạo bản thân luyện ra đều đang không ngừng tan rã, không biết còn có thể sống được thêm mấy năm nữa.
- Vị Sơn mỗ mỗ này, là một tôn Thần Hầu!
Lục Đạo lão nhân đột nhiên truyền âm, nói:
- Khí tức của nàng, ta rất quen thuộc! Ta từng ăn qua thi thể của tồn tại bậc này. Ăn rất ngon, nhưng lại khó tiêu hóa!
Sư Bất Dịch nghe được hắn truyền âm, nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn:
- Lão đầu Lục Đạo lão nhân này rốt cuộc có lai lịch gì? Thậm chí ngay cả thi thể của Thần Hầu cũng từng ăn qua? Không ngờ còn nói là ăn ngon nữa!
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh. Vị Sơn mỗ mỗ này hẳn là Thần Ma trấn thủ phiến Bệ Ngạn Nhai Vực này. Không nghĩ tới thực lực của nàng lại kinh người như thế, không ngờ lại là tồn tại cấp bậc Thần Hầu.
Không ngờ Bệ và Ngạn lại có thể khiến cho tồn tại bậc này giúp bọn họ canh gác gia môn. Bọn họ rốt cuộc có lai lịch gì?
Sơn mỗ mỗ dẫn đám người bọn họ tiến vào tòa huyền cung Long Thú kia. Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, mỉm cười nói:
- Chung sư đệ, các vị, các ngươi trước tiên ở nơi này nghỉ tạm mấy ngày, huynh đệ chúng ta còn có việc, không thể bồi tiếp. Chờ qua mấy ngày, chúng ta lại nói chuyện sau!
Chung Nhạc ho khan một tiếng, nói:
- Hai vị sư huynh còn chưa nói làm thế nào tránh né sự thẩm tra của Giới Chủ…
Hai huynh đệ Bệ và Ngạn đồng thanh cười nói:
- Sư đệ an tâm một chút chớ nóng!
Sơn mỗ mỗ mặt không biểu tình, thanh âm khàn khàn, run run rẩy rẩy nói:
- Mời mấy vị thiếu gia, tiểu thư đi bên này!
Đám người Chung Nhạc đi theo nàng. Vị Sơn mỗ mỗ này an bài mấy người bọn họ trong một tòa cung điện. Bên trong bố trí vô cùng đầy đủ, có địa phương bế quan tu luyện, có bố trí trận pháp tụ tập linh lực linh khí thiên địa, có Luyện Đan Thất, Tham Ngộ Thất, phòng ngủ… Trong hoa viên còn có cao sơn lưu thủy, cảnh sắc hợp lòng người.
Sơn mỗ mỗ lui ra, đám người Chung Nhạc tụ tập cùng một chỗ, mỗi người ngồi xếp bằng xuống, không có mở miệng, nhưng tinh thần lực lại không ngừng ba động, dùng tinh thần lực giao lưu.
- Vị Sơn mỗ mỗ này, mệnh đã không bao lâu, sống không được bao nhiêu năm nữa!
Lục Đạo lão nhân phán đoán:
- Bất quá, có thể khiến cho tồn tại Thần Hầu đẳng cấp này giúp bọn họ giữ nhà, địa vị của Bệ và Ngạn đoán chừng lớn tới đáng sợ!
Sư Bất Dịch gật đầu, nói:
- Chung lão gia, hai huynh đệ bọn họ tựa hồ vô cùng xem trọng ngươi. Bọn họ gọi chúng ta là các vị, mà gọi ngươi là sư đệ. Lần nào nói chuyện cũng đều tách ngươi và chúng ta ra, chẳng lẽ bọn họ quen biết ngươi sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Trước đây ta xa nhất cũng chỉ từng đi qua Côn Lôn Cảnh và Quy Khư, chưa từng bao giờ đi tới nơi này, làm sao có thể quen biết bọn họ?
- Hai huynh đệ này vô sự xum xoe, không gian thì tặc!
Quân Tư Tà quả quyết nói:
- Bọn họ thân cận ngươi, khẳng định là có mục đích khác!
Chung Nhạc trầm ngâm nói:
- Đi tới đâu tính tới đó! Chúng ta nhìn tình huống một chút, sau đó mới quyết định!
Khâu Cấm Nhi nói:
- Sư ca, vừa rồi ta cảm ứng được trong phiến thiên địa này có một chỗ bảo địa, linh khí linh lực vô cùng nồng nặc. Hơn nữa, đại đạo thiên địa cũng hoàn toàn viên mãn, là một địa phương tu luyện cực giai. Chúng ta tu luyện trên Tổ Tinh, đại đạo thiếu khuyết, nếu có thể ở chỗ này bù đắp lại thiếu hụt, tu vi thực lực tất nhiên sẽ có thể đề thăng không nhỏ!
- Còn có địa phương bậc này?
Đám người vừa mừng vừa sợ. Khâu Cấm Nhi là Mộc Diệu Linh Thể, cảm ứng đối với pháp tắc đại đạo thiên địa mẫn cảm hơn xa những người khác. Nếu nàng nói có một địa phương như thế, vậy thì khẳng định là có.
Đám người Chung Nhạc xuất thân từ Đệ Nhất Lục Đạo Giới, tại một khắc Lục Đạo Luân Hồi của Đệ Nhất Lục Đạo Giới bị đánh nát kia, toàn thể pháp tắc đại đạo thiên địa của Lục Đạo Giới đã không còn viên mãn. Nhất là Tổ Tinh, càng là địa phương bị đặc biệt bố trí một tầng phong ấn mạnh mẽ. Bởi vậy, cảm ngộ của bản thân tất cả Luyện Khí Sĩ xuất thân từ Tổ Tinh đối với thiên địa vạn vật đều có chỗ thiếu hụt.
Chương trước Chương tiếp
Loading...