Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 346: Thần ảnh (2)
Quân Tư Tà tế Đại Tự Tại Kiếm Khí chém bức tường đồ đằng kia. Nàng đã tu luyện được sơ bộ Đại Tự Tại Kiếm Khí, có thể dùng cộng với tu vi của cự phách một kiếm này vô cùng bá đạo.
Nhưng một kiếm của nàng đánh xuống bức tường đồ đằng như ngọn thác kia phá được hơn chục tầng thì sức mạnh cạn kiệt. Quân Tư Tà sợ thần kiếm rơi vào trong, vội vàng thu thần kiếm về.
- Có tất cả sáu mươi tư tầng, môn chủ đời thứ hai là mạnh nhất trong các đời môn chủ cũng chỉ phá được hơn năm mươi tầng.
Thủy Tử An mắt sáng lên:
- Môn chủ là Thủy Diệu Linh Thể, không biết có thể tham ngộ ra đồ đằng văn Thủy hệ này để mở bí cảnh không?
Sau lưng Quân Tư Tà hiện ra Thủy Diệu chân linh, đầu rắn thân người, chân đứng trên hai con hắc long, cánh tay có rắn đen quấn quanh, nhìn chăm chăm vào màn nước kia. Mười vị trưởng lão không gây một tiếng động nào, căng thẳng nhìn về vị môn chủ trẻ tuổi, chỉ sợ làm phiền nàng tham ngộ.
Trong số các đời môn chủ, chỉ có Quân Tư Tà là Thủy Diệu Linh Thể. Thủy Diệu Linh Thể có khả năng lĩnh ngộ rất cao đối với đồ đằng văn Thủy hệ. Nếu nói phá giải các tầng phong ấn của bí cảnh, có lẽ nàng là người có khả năng nhất!
Khoảng nửa canh giờ sau, Quân Tư Tà ngẩng lên, thở ra một hơi:
- Sáu mươi tư tầng, đồ đằng văn biến hóa khác nhau, nhưng may đều là Thủy hệ đồ đằng văn. Cho ta thời gian, nhanh ba mươi năm, lâu thì sáu mươi năm có thể tham ngộ được thấu triệt phong ấn này.
Mười vị trưởng lão đều mừng rỡ, vội nói:
- Cự phách thọ mệnh năm sáu trăm năm. Ba mươi hay sáu mươi năm đều không dài, đủ thời gian để phá giải!
- Đời này nếu phá giải được phong ấn của bí cảnh, vào bên trong, hoàn thành đại nghiệp mà các đời môn chủ đều không hoàn thành, Quân môn chủ sẽ để lại một trang sử chói lọi trong lịch sử Kiếm Môn ta!
Các vị trưởng lão hoan hỷ, Quân Tư Tà cũng không khỏi mừng rỡ. Sự nghiệp của các đời môn chủ được hoàn thành trong tay nàng, nàng vô cùng tự hào.
Đột nhiên các vị trưởng lão đều há hốc mồm nhìn vào bí cảnh phía sau màn nước. Thủy Tử An dụi mắt lẩm bẩm:
- Ta có nhìn nhầm không? Hình như ta thấy trong bí cảnh có người...
Quân Tư Tà nhìn vào cũng không khỏi sững người. Nàng cũng thấy có một thân ảnh trong bí cảnh.
Mọi người nhìn nhau, Đào Tâm Di lão thái thái nghi hoặc nói:
- Lẽ nào là thần ảnh trong bí cảnh? Là thấu ảnh của chủ nhân bí cảnh này?
- Nếu là thấu ảnh của thần thì không động đậy được mới phải chứ? Mọi người nhìn, thân ảnh đó đang di chuyển.
- Nguy rồi, thân ảnh đó đang tiến về phía chúng ta.
- Hắn định xuyên qua màn phong ấn!
- Chư vị, cẩn thận!
Mười vị trưởng lão cùng thích phóng kiếm khí, tế hồn binh. Thủy Tử An còn dùng cả sáu mươi cái Kiếm Kén. Quân Tư Tà cùng tế Đại Tự Tại Kiếm Khí.
Mọi người như gặp đại địch, nhìn thân ảnh kia đang từng bước tiến lại, tới trước sáu mươi tầng phong ấn thì phong ấn nổi gợn sóng khiến thân ảnh kia có cảm giác như thần thánh.
- Lẽ nào trong bí cảnh có thần thật?
Lê Phàn Hoa trưởng lão giọng run run nói, ánh mắt có phần sợ hãi.
- Chưa chắc đã là thần, chưa biết chừng là thần thi!
Khâu Trấn trưởng lão tim cũng đập thình thịch:
- Nghe nói thi thể của thần nếu không bị thối rữa thì sẽ thi biến, lông xanh móng vuốt xanh, ăn não ăn tủy người... Các ngươi nói xem có phải trận động đất vừa rồi là do thần thi này gây ra không?
Mười vị trưởng lão cùng rùng mình, Quân Tư Tà quát:
- Bất luận kia là thần hay thần thi thì đều phải tiêu diệ[email protected]
Nàng vừa dứt lời, thân ảnh kia đã xuyên qua màn nước, rồi một người thò đầu ra, ngạc nhiên:
- Sao đông vậy? Thủy trưởng lão, sao các vị lại ở đây? Môn chủ cũng ở đây à? Mọi người tới đây làm gì thế?
Mọi người sững người há mồm trợn mắt nhìn thiếu niên lững thững đi ra phong ấn, ai cũng lắp bắp không nói được lời nào.
Thủy Tử An bạo nộ, thò tay nhấc thiếu niên kia lại:
- Tiểu...tiểu tử thối, ngươi suýt chút nữa đã dọa mấy người lão phu tè cả ra quần! Khốn kiếp, đúng là khốn kiếp, cũng không thèm chào hỏi gì!
Đào Tâm Di lão thái thái cũng lắp bắp:
- Thủy lão đầu, ngươi... ngươi bị dọa vãi tè. Còn bọn ta thì không...ko có. Môn chủ cũng không bị dọa... môn chủ bảo có đúng không?
Quân Tư Tà mặt hơi đỏ lên, vội chuyển chủ đề:
- Trấn Phong đường chủ, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
Nhưng một kiếm của nàng đánh xuống bức tường đồ đằng như ngọn thác kia phá được hơn chục tầng thì sức mạnh cạn kiệt. Quân Tư Tà sợ thần kiếm rơi vào trong, vội vàng thu thần kiếm về.
- Có tất cả sáu mươi tư tầng, môn chủ đời thứ hai là mạnh nhất trong các đời môn chủ cũng chỉ phá được hơn năm mươi tầng.
Thủy Tử An mắt sáng lên:
- Môn chủ là Thủy Diệu Linh Thể, không biết có thể tham ngộ ra đồ đằng văn Thủy hệ này để mở bí cảnh không?
Sau lưng Quân Tư Tà hiện ra Thủy Diệu chân linh, đầu rắn thân người, chân đứng trên hai con hắc long, cánh tay có rắn đen quấn quanh, nhìn chăm chăm vào màn nước kia. Mười vị trưởng lão không gây một tiếng động nào, căng thẳng nhìn về vị môn chủ trẻ tuổi, chỉ sợ làm phiền nàng tham ngộ.
Trong số các đời môn chủ, chỉ có Quân Tư Tà là Thủy Diệu Linh Thể. Thủy Diệu Linh Thể có khả năng lĩnh ngộ rất cao đối với đồ đằng văn Thủy hệ. Nếu nói phá giải các tầng phong ấn của bí cảnh, có lẽ nàng là người có khả năng nhất!
Khoảng nửa canh giờ sau, Quân Tư Tà ngẩng lên, thở ra một hơi:
- Sáu mươi tư tầng, đồ đằng văn biến hóa khác nhau, nhưng may đều là Thủy hệ đồ đằng văn. Cho ta thời gian, nhanh ba mươi năm, lâu thì sáu mươi năm có thể tham ngộ được thấu triệt phong ấn này.
Mười vị trưởng lão đều mừng rỡ, vội nói:
- Cự phách thọ mệnh năm sáu trăm năm. Ba mươi hay sáu mươi năm đều không dài, đủ thời gian để phá giải!
- Đời này nếu phá giải được phong ấn của bí cảnh, vào bên trong, hoàn thành đại nghiệp mà các đời môn chủ đều không hoàn thành, Quân môn chủ sẽ để lại một trang sử chói lọi trong lịch sử Kiếm Môn ta!
Các vị trưởng lão hoan hỷ, Quân Tư Tà cũng không khỏi mừng rỡ. Sự nghiệp của các đời môn chủ được hoàn thành trong tay nàng, nàng vô cùng tự hào.
Đột nhiên các vị trưởng lão đều há hốc mồm nhìn vào bí cảnh phía sau màn nước. Thủy Tử An dụi mắt lẩm bẩm:
- Ta có nhìn nhầm không? Hình như ta thấy trong bí cảnh có người...
Quân Tư Tà nhìn vào cũng không khỏi sững người. Nàng cũng thấy có một thân ảnh trong bí cảnh.
Mọi người nhìn nhau, Đào Tâm Di lão thái thái nghi hoặc nói:
- Lẽ nào là thần ảnh trong bí cảnh? Là thấu ảnh của chủ nhân bí cảnh này?
- Nếu là thấu ảnh của thần thì không động đậy được mới phải chứ? Mọi người nhìn, thân ảnh đó đang di chuyển.
- Nguy rồi, thân ảnh đó đang tiến về phía chúng ta.
- Hắn định xuyên qua màn phong ấn!
- Chư vị, cẩn thận!
Mười vị trưởng lão cùng thích phóng kiếm khí, tế hồn binh. Thủy Tử An còn dùng cả sáu mươi cái Kiếm Kén. Quân Tư Tà cùng tế Đại Tự Tại Kiếm Khí.
Mọi người như gặp đại địch, nhìn thân ảnh kia đang từng bước tiến lại, tới trước sáu mươi tầng phong ấn thì phong ấn nổi gợn sóng khiến thân ảnh kia có cảm giác như thần thánh.
- Lẽ nào trong bí cảnh có thần thật?
Lê Phàn Hoa trưởng lão giọng run run nói, ánh mắt có phần sợ hãi.
- Chưa chắc đã là thần, chưa biết chừng là thần thi!
Khâu Trấn trưởng lão tim cũng đập thình thịch:
- Nghe nói thi thể của thần nếu không bị thối rữa thì sẽ thi biến, lông xanh móng vuốt xanh, ăn não ăn tủy người... Các ngươi nói xem có phải trận động đất vừa rồi là do thần thi này gây ra không?
Mười vị trưởng lão cùng rùng mình, Quân Tư Tà quát:
- Bất luận kia là thần hay thần thi thì đều phải tiêu diệ[email protected]
Nàng vừa dứt lời, thân ảnh kia đã xuyên qua màn nước, rồi một người thò đầu ra, ngạc nhiên:
- Sao đông vậy? Thủy trưởng lão, sao các vị lại ở đây? Môn chủ cũng ở đây à? Mọi người tới đây làm gì thế?
Mọi người sững người há mồm trợn mắt nhìn thiếu niên lững thững đi ra phong ấn, ai cũng lắp bắp không nói được lời nào.
Thủy Tử An bạo nộ, thò tay nhấc thiếu niên kia lại:
- Tiểu...tiểu tử thối, ngươi suýt chút nữa đã dọa mấy người lão phu tè cả ra quần! Khốn kiếp, đúng là khốn kiếp, cũng không thèm chào hỏi gì!
Đào Tâm Di lão thái thái cũng lắp bắp:
- Thủy lão đầu, ngươi... ngươi bị dọa vãi tè. Còn bọn ta thì không...ko có. Môn chủ cũng không bị dọa... môn chủ bảo có đúng không?
Quân Tư Tà mặt hơi đỏ lên, vội chuyển chủ đề:
- Trấn Phong đường chủ, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?