Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2352: Cạm bẫy Đạo Thần (1)
Hai chùm sáng đen trắng trong Đạo Giới chi môn lượn quanh bên trong mãi không thể thoát ra ngoài cửa. Dường như cánh cổng này có sức mạnh nào đó cản trở chúng hạ giới.
Hai quầng sáng va qua đập lại, cả hai đều tỏa ra ánh sáng khác nhau nhưng vẫn không thể lao ra khỏi Đạo Giới chi môn.
Một lúc sau, hai luồng sáng trắng đen hiện ra hai nửa nhục thân Đạo Thần, một trắng một đen, chỉ có nửa trên chứ không có nửa người dưới.
Hai vị Đạo Thần này đột nhiên hợp nhất thành hình dạng kỳ dị, gống như hai nửa trên của hai người cắt ra rồi dính lại với nhau, phía trước là chính diện, phía sau cũng là chính diện, chỉ là một nửa đen một nửa trắng.
Kỳ nhân này giơ ra bốn cánh tay, sò qua sờ lại trong Đạo Giới chi môn, dường như đang tìm kiếm thứ đang cản trợ họ rời khỏi Đạo Giới là gì.
Kỳ lạ một điều là thứ chặn họ lại không thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng lại có thể chạm vào được.
Hắc Bạch nhị đế giống như hai kẻ mù, lưng tựa lưng, lúc thì ta ở phía trước lúc lại ngươi ở phía trước, cho dù có mở mắt nhưng lại chẳng thấy gì, thận trọng tìm kiếm thứ đang ngăn cản họ.
Dần dần, hai vị Đạo Thần này cuối cùng phác họa được đại khái hình dáng của thứ ngăn cản họ rời khỏi Đạo Giới, hai gương mặt lộ vẻ không hiểu.
Hình dáng họ sờ ra được là hình một cánh cửa, Đạo Giới chi môn tuy mở nhưng cánh cửa đó vẫn đóng.
Đó là một cánh cửa Đạo Giới chi môn khác!
Đạo Giới, có tới hai cánh cửa!
Hắc Bạch nhị cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Đạo Giới từ khi nào lại có một cánh Đạo Giới chi môn khác vyậ? Hơn nữa tại sao nó lại vô hình?
Tại sao một cánh cửa mở còn cánh cửa này lại đóng?
Kỳ lạ hơn là khi Khởi Nguyên Đạo Thần hạ giới hình như không gặp phải cái Đạo Giới chi môn này, lẽ nào nó để dành riêng cho hai người họ?
Không thể nào lại có cuyện này.
Đạo Giới chỉ có một, đáng lẽ Đạo Giới chi môn cũng chỉ có một, sao lại xuất hiện hai Đạo Giới chi môn được?
Cái Đạo Giới chi môn kia từ đâu tới? Tại sao lại nhằm vào họ?
Vãng Sinh thánh địa, Luân Hồi Thánh Vương ngẩng lên nhìn Đạo Giới, thấy hai vị Đạo Thần như kẻ mù quờ quạng, sắc mặt đại biến, kêu lên:
- Nguy rồi, Thái Hoàng lúc nối liền Đạo Giới đại đạo tạo nên Đạo Giới chi môn đã động tay chân rồi!
Sắc mặt hắn hoang mang, năm xưa Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới, Đạo Giới đại đạo không hình thành đại đạo Luân Hồi khiến Đạo Giới bất ổn, Chung Nhạc dùng Luân Hồi đại nhất thống thần thông đoạt đi đại cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương.
Hắc Bạch nhị đế bị nhốt trong Đạo Giới không thể hạ giới, rõ ràng là Chung Nhạc đã giở trò vào lúc đó!
Khi đó trong Đạo Giới có tất cả bốn vị cường giả là Khởi Nguyên, Phong Hiếu Trung và Hắc Bạch nhị đế. Chung Nhạc nhất thống Đạo Giới Đại Luân Hồi, đương nhiên sẽ không giở trò với Phong Hiếu Trung. Còn Khởi Nguyên Đạo Thần vì tu vi cảnh giới quá cao, nếu giở trò chắc chắn sẽ bị phát giác, hơn nữa chưa chắc có thể giữ chân được Khởi Nguyên, vì thế hắn nhằm vào Hắc Bạch nhị đế!
Hắn phong ấn Hắc Bạch nhị đế ở đây, không cho hắn hạ giới!
- Xem ra chúng ta định loại bỏ Thái Hoàng, Thái Hoàng cũng định trừ bỏ chúng ta!
Luân Hồi Thánh Vương nổi da gà, Chung Nhạc khi đó đã chuẩn bị cho tương lai, khi Đạo Giới định hình đã giở trò trước, nhốt Hắc Bạch nhị đế ở Đạo Giới, rồi tập trung ưu thế lực lượng, trừ bỏ Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Thiên và Luân Hồi Thánh Vương.
Chỉ cần họ chết, Hắc Bạch nhị đế trong Diên Hành Thần Vương cũng không đáng lo nữa.
Sát cục nhằm vào họ bạo phát có lẽ chính là trận chiến ở bát quan nhị thành và Tổ Đình!
Bọn Luân Hồi Thánh Vương và Khởi Nguyên Đạo Thần đã chuẩn bị từ lâu cho trận chiến này. Khởi Nguyên Đạo Thần tu thành Đạo Thần, thoát ra khỏi cạm bẫy Đạo Thần là chuyện đương nhiên, hắn tích lũy đã đủ, khi đại chiến nổ ra chắc chắn sẽ hạ giới.
Còn Hắc Bạch nhị đế vì cảnh giới chưa tới, không thể chỉ dựa vào bản lĩnh tự thân mà thoát ra khỏi cạm bẫy Đạo Thần, quan trọng nhất vẫn phải nhờ Luân Hồi Thánh Vương.
Luân Hồi đại đạo của Luân Hồi Thánh Vương có thể trợ giúp họ tạm thời không bị cạm bẫy Đạo Thần che mắt, mà Đạo Giới Luân Hồi và Đạo Giới Không Gian trùng điệp khiến Luân Hồi Thánh Vương có cơ hội giúp ho tránh được cạm bẫy Đạo Thần.
Hắc Bạch nhị đế vẫn ở lại Đạo Giới chính là đợi Chung Nhạc giở hết chiêu bài rồi đột ngột bạo phát, từ Đạo Giới đánh ra, phá hủy mọi thứ của Chung Nhạc!
Nhưng đạo cao cao một thước, ma cao một trượng, hai vị Đạo Thần này vẫn đã trúng bẫy của Chung Nhạc, bị Chung Nhạc mai phục từ lâu, chuẩn bị riêng cho họ một chiếc Đạo Giới chi môn phong bế mãi mãi.
Điều duy nhất Chung Nhạc không ngờ tới có lẽ là Đại Tư Mệnh chết nhanh như vậy, và đạo quang giết Đại Tư Mệnh lại cũng sẽ giết hắn.
Nếu không có đạo đạo quang Đạo Giới đó, trận chiến này Chung Nhạc chắc chắn thế như chẻ tre, dùng ưu thế lớn lao tiêu trừ bọn họ, trừ cỏ tận gốc, thể hiện hùng tài vĩ lược của vạn cổ hùng để, công tích to lớn, không ai bì kịp!
- Cũng may hắn đã trúng đạo quang Đạo Giới!
Luân Hồi Thánh Vương rùng mình mấy cái, phất tay đẩy lui Tư Mệnh nương nương và Luân Hồi Đằng. Giơ tay vạch một đường biến thành rất nhiều quầng sáng ngăn Đạo Giải đại thần thông của Thánh Vũ Đế và hai mươi Phục Hy Địa Hoàng. Rồi hắn lập tức bay về phía Đạo Giới Luân Hồi:
Hai quầng sáng va qua đập lại, cả hai đều tỏa ra ánh sáng khác nhau nhưng vẫn không thể lao ra khỏi Đạo Giới chi môn.
Một lúc sau, hai luồng sáng trắng đen hiện ra hai nửa nhục thân Đạo Thần, một trắng một đen, chỉ có nửa trên chứ không có nửa người dưới.
Hai vị Đạo Thần này đột nhiên hợp nhất thành hình dạng kỳ dị, gống như hai nửa trên của hai người cắt ra rồi dính lại với nhau, phía trước là chính diện, phía sau cũng là chính diện, chỉ là một nửa đen một nửa trắng.
Kỳ nhân này giơ ra bốn cánh tay, sò qua sờ lại trong Đạo Giới chi môn, dường như đang tìm kiếm thứ đang cản trợ họ rời khỏi Đạo Giới là gì.
Kỳ lạ một điều là thứ chặn họ lại không thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng lại có thể chạm vào được.
Hắc Bạch nhị đế giống như hai kẻ mù, lưng tựa lưng, lúc thì ta ở phía trước lúc lại ngươi ở phía trước, cho dù có mở mắt nhưng lại chẳng thấy gì, thận trọng tìm kiếm thứ đang ngăn cản họ.
Dần dần, hai vị Đạo Thần này cuối cùng phác họa được đại khái hình dáng của thứ ngăn cản họ rời khỏi Đạo Giới, hai gương mặt lộ vẻ không hiểu.
Hình dáng họ sờ ra được là hình một cánh cửa, Đạo Giới chi môn tuy mở nhưng cánh cửa đó vẫn đóng.
Đó là một cánh cửa Đạo Giới chi môn khác!
Đạo Giới, có tới hai cánh cửa!
Hắc Bạch nhị cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Đạo Giới từ khi nào lại có một cánh Đạo Giới chi môn khác vyậ? Hơn nữa tại sao nó lại vô hình?
Tại sao một cánh cửa mở còn cánh cửa này lại đóng?
Kỳ lạ hơn là khi Khởi Nguyên Đạo Thần hạ giới hình như không gặp phải cái Đạo Giới chi môn này, lẽ nào nó để dành riêng cho hai người họ?
Không thể nào lại có cuyện này.
Đạo Giới chỉ có một, đáng lẽ Đạo Giới chi môn cũng chỉ có một, sao lại xuất hiện hai Đạo Giới chi môn được?
Cái Đạo Giới chi môn kia từ đâu tới? Tại sao lại nhằm vào họ?
Vãng Sinh thánh địa, Luân Hồi Thánh Vương ngẩng lên nhìn Đạo Giới, thấy hai vị Đạo Thần như kẻ mù quờ quạng, sắc mặt đại biến, kêu lên:
- Nguy rồi, Thái Hoàng lúc nối liền Đạo Giới đại đạo tạo nên Đạo Giới chi môn đã động tay chân rồi!
Sắc mặt hắn hoang mang, năm xưa Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới, Đạo Giới đại đạo không hình thành đại đạo Luân Hồi khiến Đạo Giới bất ổn, Chung Nhạc dùng Luân Hồi đại nhất thống thần thông đoạt đi đại cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương.
Hắc Bạch nhị đế bị nhốt trong Đạo Giới không thể hạ giới, rõ ràng là Chung Nhạc đã giở trò vào lúc đó!
Khi đó trong Đạo Giới có tất cả bốn vị cường giả là Khởi Nguyên, Phong Hiếu Trung và Hắc Bạch nhị đế. Chung Nhạc nhất thống Đạo Giới Đại Luân Hồi, đương nhiên sẽ không giở trò với Phong Hiếu Trung. Còn Khởi Nguyên Đạo Thần vì tu vi cảnh giới quá cao, nếu giở trò chắc chắn sẽ bị phát giác, hơn nữa chưa chắc có thể giữ chân được Khởi Nguyên, vì thế hắn nhằm vào Hắc Bạch nhị đế!
Hắn phong ấn Hắc Bạch nhị đế ở đây, không cho hắn hạ giới!
- Xem ra chúng ta định loại bỏ Thái Hoàng, Thái Hoàng cũng định trừ bỏ chúng ta!
Luân Hồi Thánh Vương nổi da gà, Chung Nhạc khi đó đã chuẩn bị cho tương lai, khi Đạo Giới định hình đã giở trò trước, nhốt Hắc Bạch nhị đế ở Đạo Giới, rồi tập trung ưu thế lực lượng, trừ bỏ Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Thiên và Luân Hồi Thánh Vương.
Chỉ cần họ chết, Hắc Bạch nhị đế trong Diên Hành Thần Vương cũng không đáng lo nữa.
Sát cục nhằm vào họ bạo phát có lẽ chính là trận chiến ở bát quan nhị thành và Tổ Đình!
Bọn Luân Hồi Thánh Vương và Khởi Nguyên Đạo Thần đã chuẩn bị từ lâu cho trận chiến này. Khởi Nguyên Đạo Thần tu thành Đạo Thần, thoát ra khỏi cạm bẫy Đạo Thần là chuyện đương nhiên, hắn tích lũy đã đủ, khi đại chiến nổ ra chắc chắn sẽ hạ giới.
Còn Hắc Bạch nhị đế vì cảnh giới chưa tới, không thể chỉ dựa vào bản lĩnh tự thân mà thoát ra khỏi cạm bẫy Đạo Thần, quan trọng nhất vẫn phải nhờ Luân Hồi Thánh Vương.
Luân Hồi đại đạo của Luân Hồi Thánh Vương có thể trợ giúp họ tạm thời không bị cạm bẫy Đạo Thần che mắt, mà Đạo Giới Luân Hồi và Đạo Giới Không Gian trùng điệp khiến Luân Hồi Thánh Vương có cơ hội giúp ho tránh được cạm bẫy Đạo Thần.
Hắc Bạch nhị đế vẫn ở lại Đạo Giới chính là đợi Chung Nhạc giở hết chiêu bài rồi đột ngột bạo phát, từ Đạo Giới đánh ra, phá hủy mọi thứ của Chung Nhạc!
Nhưng đạo cao cao một thước, ma cao một trượng, hai vị Đạo Thần này vẫn đã trúng bẫy của Chung Nhạc, bị Chung Nhạc mai phục từ lâu, chuẩn bị riêng cho họ một chiếc Đạo Giới chi môn phong bế mãi mãi.
Điều duy nhất Chung Nhạc không ngờ tới có lẽ là Đại Tư Mệnh chết nhanh như vậy, và đạo quang giết Đại Tư Mệnh lại cũng sẽ giết hắn.
Nếu không có đạo đạo quang Đạo Giới đó, trận chiến này Chung Nhạc chắc chắn thế như chẻ tre, dùng ưu thế lớn lao tiêu trừ bọn họ, trừ cỏ tận gốc, thể hiện hùng tài vĩ lược của vạn cổ hùng để, công tích to lớn, không ai bì kịp!
- Cũng may hắn đã trúng đạo quang Đạo Giới!
Luân Hồi Thánh Vương rùng mình mấy cái, phất tay đẩy lui Tư Mệnh nương nương và Luân Hồi Đằng. Giơ tay vạch một đường biến thành rất nhiều quầng sáng ngăn Đạo Giải đại thần thông của Thánh Vũ Đế và hai mươi Phục Hy Địa Hoàng. Rồi hắn lập tức bay về phía Đạo Giới Luân Hồi: