Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2351: Sát trận mạnh nhất lịch sử (2)
- Sát trận của Thiên Đình khác hẳn trước kia, có thể được thấy Thìn Tú Thất Đạo Luân Hồi sát trận tầng thứ Đạo Thần thật không uổng chuyến đi này. Sát trận này là do Phong Đạo Tôn để lại đúng không?
Trong trăm triệu ngôi sao kia hiện lên hư ảnh của Phong Hiếu Trung, sắc mặt lạnh lùng, đột nhiên quần tinh chuyển động tấn công Khởi Nguyên Đạo Thần.
- Tuy không phải ngươi thật sự nhưng cũng xứng cho ta ra tay rồi!
Khởi Nguyên Đạo Thần thân thể khẽ động, đột nhiên không gian tách ra, không gian vô lượng xoay chuyển, tầng tầng không gian hiện lên hư ảnh Chung Nhạc khiến hắn chấn kinh.
- Hư ảnh của hai vị Đạo Tôn, đệ nhất sát trận quả nhiên có chút thực lực!
Hắn vừa nói dứt lời, đột nhiên ánh sáng tràn ra tựa dòng sông lớn, bên trong Luân Hồi xoay chuyển, hư ảnh một Chung Nhạc khác hiện ra.
Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ giật, cười:
- Đệ nhất sát trận, danh bất hư truyền! Không biết có còn thay đổi gì khác không?
Uỳnh, uỳnh! Lôi đình xuất hiện, lại có lôi đình vô biên tạo nên tòa sát trận thứ tư, hư ảnh Lôi Trạch hiện ra, tay cầm linh căn Tiên Thiên Quả Thụ!
Khởi Nguyên Đạo Thần tim khẽ giật, cười:
- Đối thủ cũ rồi.
Bỗng chốc lại có tòa sát trận thứ năm xuất hiện, hư ảnh của Hoa Tư nương nương hiện lên, rồi tới tòa sát trận thứ sáu, đại địa mênh mang, huyền hoàng chìm nổi, hư ảnh Hậu Thổ nương nương cầm Tử Trúc xuất hiện ở đó.
Tòa sát trận thứ tám hiện lên, hư ảnh Đại Toại ngồi trên Bỉ Ngạn Hoa, tay cầm Phù Tang Thụ.
Tòa sát trận thứ chín hiện lên, Khởi Nguyên Đạo Thần khóe mắt co giật, thấy một vị đại đế già nua tay cầm Đế Kiếm đứng đó.
- Phục Mân Đạo Tôn!
Khởi Nguyên Đạo Thần kinh hãi, các tòa sát trận lần lượt hiện lên, hư ảnh của hai mươi ba triều Thiên Đế của thời đại Địa Kỷ đều xuất hiện. Ngoài ra còn có hư ảnh của các triều Toại Hoàng thời Hỏa Kỷ, cộng với Thất Đạo Luân Hồi sát trận, mỗi loại đại đạo quy tắc của Thất Đạo Luân Hồi sát trận đều khác nhau!
Tòa Tổ Đình sát trận này đã không phải sát trận trước kia nữa mà đã được bọn Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung, Lôi Trạch, Đại Toại cải tiến, biến một tòa sát trận thành Thất Đạo Luân Hồi!
Uy năng của Tổ Đình đại trận mạnh gấp nhiều lần trước kia!
- Thái Hoàng, duy trì một sát trận thế này ngươi có thể trụ được bao lâu? Huống hồ ngươi tâm phân lưỡng dụng, ngoài đối phó ta còn phải đối phó Tứ Diện đạo hữu!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, các tòa sát trận khởi động, các hư ảnh cường đại đánh tới!
- Nếu chân thân của ngươi ở đây điều khiển các sát trận này thì ta cũng phải ôm hận rút lui. Nhưng đáng tiếc ngươi tự thân khó giữ!
Bên kia, Tứ Diện Thần cũng rơi vào tầng tầng sát trận, rất nhanh vạn giới đã bị phá, Tứ Diện Thần biến thành Hỗn Độn, tả xung hữu đột nhưng vẫn không thể phá vỡ được trận thế, toàn thân toàn vết thương.
Tòa đệ nhất sát trận này tập trung những người cường đại nhất từ cổ chí kim, hơn nữa còn là Thất Đạo Luân Hồi được bổ khuyết bằng trí tuệ của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung. Vị nào cũng được tạo ra với mục tiêu gần với Đạo Thần, rơi vào trùng vây hậu quả không nghĩ cũng có thể tưởng tượng được!
Lúc này, Đại Toại, Lôi Trạch, Hậu Thổ và Hoa Tư nương nương trong bát quan đang đánh long trời lở đất, giết từng vị đại đế của địch, hình thế lập tức nghịch chuyển!
Đột nhiên hậu phương Hách Liên Khuê Ngọc đại loạn, bọn Tạo Hóa Đại Đế đánh tới, Hách Liên Khuê Ngọc gặp địch cả trước lẫn sau, tâm thần hoảng loạn, thầm kêu nguy to.
Trong Luân Hồi Táng Khu, Thiên và Trường Sinh Đế, Tuấn Nguyệt Thần Vương vào sâu trong Táng Khu, vượt qua vô số tầng trời nhưng mãi không thấy bất cứ thần ma Táng Khu nào, trong lòng khó hiểu.
Không lâu sau, ba người tới tầng trời thứ mười của Táng Khu, nhìn phía trước thì bất giác căng thẳng, thấy tám trăm vị đại đế với thủ lĩnh là Đế Phần Thiên và Táng Linh Thần Vương, bày trận đợi họ đã lâu!
- Thiên, ngươi biết tầng trời thứ mười này có tên là gì không?
Táng Linh Thần Vương mặc áo choàng uy nghi, ngựa cao kim đao ở phía trước, lạnh băng nói:
- Nơi này vốn có tên Táng Địa Thiên, Phục Mân Đạo Tôn nhìn xa trông rộng, đổi tên thành Táng Thiên. Táng Thiên, Táng Thiên, nơi quy táng của Thiên! Hôm nay sẽ cho ngươi để đầu lại đây!
Thiên sắc mặt tái mét, đột nhiên cười:
- Táng Linh, Đế Phần Thiên, các ngươi có trận thế lớn thật, nhưng bại cục đã định, dù có giãy giụa thế nào cũng chỉ là giãy chết mà thôi!
Hắn tâm niệm khẽ động, nhàn nhã nói:
- Lúc này những đại đế ẩn mình trong bát quan của ta chắc cũng đã hạ thủ, cho dù là chư đế dưới trướng hai vị cũng có không ít là thuộc hạ của ta.
Đế Phần Thiên và Táng Linh Thần Vương nhìn nhau, nhìn về những đại đế phía sau mình, đột nhiên Đế Phần Thiên hét lớn:
- Không cần để ý, thi triển Đạo Giải, kẻ nào phản bội ta giết kẻ đó!
Táng Linh Thần Vương bay lên, hét lớn:
- Chư vị, Luân Hồi Táng Khu của chúng ta đến lúc mai táng một vị Thiên rồi! Theo ta tiến lên, mai táng Thiên đạo!
Trận ác chiến lập tức bùng nổ.
Đạo Giới, Đạo Giới chi môn từ từ mở ra, hai đạo ánh sáng một trắng một đen hiện ra trong cánh cửa.
Trong trăm triệu ngôi sao kia hiện lên hư ảnh của Phong Hiếu Trung, sắc mặt lạnh lùng, đột nhiên quần tinh chuyển động tấn công Khởi Nguyên Đạo Thần.
- Tuy không phải ngươi thật sự nhưng cũng xứng cho ta ra tay rồi!
Khởi Nguyên Đạo Thần thân thể khẽ động, đột nhiên không gian tách ra, không gian vô lượng xoay chuyển, tầng tầng không gian hiện lên hư ảnh Chung Nhạc khiến hắn chấn kinh.
- Hư ảnh của hai vị Đạo Tôn, đệ nhất sát trận quả nhiên có chút thực lực!
Hắn vừa nói dứt lời, đột nhiên ánh sáng tràn ra tựa dòng sông lớn, bên trong Luân Hồi xoay chuyển, hư ảnh một Chung Nhạc khác hiện ra.
Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ giật, cười:
- Đệ nhất sát trận, danh bất hư truyền! Không biết có còn thay đổi gì khác không?
Uỳnh, uỳnh! Lôi đình xuất hiện, lại có lôi đình vô biên tạo nên tòa sát trận thứ tư, hư ảnh Lôi Trạch hiện ra, tay cầm linh căn Tiên Thiên Quả Thụ!
Khởi Nguyên Đạo Thần tim khẽ giật, cười:
- Đối thủ cũ rồi.
Bỗng chốc lại có tòa sát trận thứ năm xuất hiện, hư ảnh của Hoa Tư nương nương hiện lên, rồi tới tòa sát trận thứ sáu, đại địa mênh mang, huyền hoàng chìm nổi, hư ảnh Hậu Thổ nương nương cầm Tử Trúc xuất hiện ở đó.
Tòa sát trận thứ tám hiện lên, hư ảnh Đại Toại ngồi trên Bỉ Ngạn Hoa, tay cầm Phù Tang Thụ.
Tòa sát trận thứ chín hiện lên, Khởi Nguyên Đạo Thần khóe mắt co giật, thấy một vị đại đế già nua tay cầm Đế Kiếm đứng đó.
- Phục Mân Đạo Tôn!
Khởi Nguyên Đạo Thần kinh hãi, các tòa sát trận lần lượt hiện lên, hư ảnh của hai mươi ba triều Thiên Đế của thời đại Địa Kỷ đều xuất hiện. Ngoài ra còn có hư ảnh của các triều Toại Hoàng thời Hỏa Kỷ, cộng với Thất Đạo Luân Hồi sát trận, mỗi loại đại đạo quy tắc của Thất Đạo Luân Hồi sát trận đều khác nhau!
Tòa Tổ Đình sát trận này đã không phải sát trận trước kia nữa mà đã được bọn Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung, Lôi Trạch, Đại Toại cải tiến, biến một tòa sát trận thành Thất Đạo Luân Hồi!
Uy năng của Tổ Đình đại trận mạnh gấp nhiều lần trước kia!
- Thái Hoàng, duy trì một sát trận thế này ngươi có thể trụ được bao lâu? Huống hồ ngươi tâm phân lưỡng dụng, ngoài đối phó ta còn phải đối phó Tứ Diện đạo hữu!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, các tòa sát trận khởi động, các hư ảnh cường đại đánh tới!
- Nếu chân thân của ngươi ở đây điều khiển các sát trận này thì ta cũng phải ôm hận rút lui. Nhưng đáng tiếc ngươi tự thân khó giữ!
Bên kia, Tứ Diện Thần cũng rơi vào tầng tầng sát trận, rất nhanh vạn giới đã bị phá, Tứ Diện Thần biến thành Hỗn Độn, tả xung hữu đột nhưng vẫn không thể phá vỡ được trận thế, toàn thân toàn vết thương.
Tòa đệ nhất sát trận này tập trung những người cường đại nhất từ cổ chí kim, hơn nữa còn là Thất Đạo Luân Hồi được bổ khuyết bằng trí tuệ của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung. Vị nào cũng được tạo ra với mục tiêu gần với Đạo Thần, rơi vào trùng vây hậu quả không nghĩ cũng có thể tưởng tượng được!
Lúc này, Đại Toại, Lôi Trạch, Hậu Thổ và Hoa Tư nương nương trong bát quan đang đánh long trời lở đất, giết từng vị đại đế của địch, hình thế lập tức nghịch chuyển!
Đột nhiên hậu phương Hách Liên Khuê Ngọc đại loạn, bọn Tạo Hóa Đại Đế đánh tới, Hách Liên Khuê Ngọc gặp địch cả trước lẫn sau, tâm thần hoảng loạn, thầm kêu nguy to.
Trong Luân Hồi Táng Khu, Thiên và Trường Sinh Đế, Tuấn Nguyệt Thần Vương vào sâu trong Táng Khu, vượt qua vô số tầng trời nhưng mãi không thấy bất cứ thần ma Táng Khu nào, trong lòng khó hiểu.
Không lâu sau, ba người tới tầng trời thứ mười của Táng Khu, nhìn phía trước thì bất giác căng thẳng, thấy tám trăm vị đại đế với thủ lĩnh là Đế Phần Thiên và Táng Linh Thần Vương, bày trận đợi họ đã lâu!
- Thiên, ngươi biết tầng trời thứ mười này có tên là gì không?
Táng Linh Thần Vương mặc áo choàng uy nghi, ngựa cao kim đao ở phía trước, lạnh băng nói:
- Nơi này vốn có tên Táng Địa Thiên, Phục Mân Đạo Tôn nhìn xa trông rộng, đổi tên thành Táng Thiên. Táng Thiên, Táng Thiên, nơi quy táng của Thiên! Hôm nay sẽ cho ngươi để đầu lại đây!
Thiên sắc mặt tái mét, đột nhiên cười:
- Táng Linh, Đế Phần Thiên, các ngươi có trận thế lớn thật, nhưng bại cục đã định, dù có giãy giụa thế nào cũng chỉ là giãy chết mà thôi!
Hắn tâm niệm khẽ động, nhàn nhã nói:
- Lúc này những đại đế ẩn mình trong bát quan của ta chắc cũng đã hạ thủ, cho dù là chư đế dưới trướng hai vị cũng có không ít là thuộc hạ của ta.
Đế Phần Thiên và Táng Linh Thần Vương nhìn nhau, nhìn về những đại đế phía sau mình, đột nhiên Đế Phần Thiên hét lớn:
- Không cần để ý, thi triển Đạo Giải, kẻ nào phản bội ta giết kẻ đó!
Táng Linh Thần Vương bay lên, hét lớn:
- Chư vị, Luân Hồi Táng Khu của chúng ta đến lúc mai táng một vị Thiên rồi! Theo ta tiến lên, mai táng Thiên đạo!
Trận ác chiến lập tức bùng nổ.
Đạo Giới, Đạo Giới chi môn từ từ mở ra, hai đạo ánh sáng một trắng một đen hiện ra trong cánh cửa.