Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1709: Chư Đế hồi báo (2)
Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng và Ngũ Hành đã tạo thành hệ thống Bí cảnh Nguyên thần hoành đại nhất, khiến cho Chung Nhạc nhìn thấy sự mỹ diệu mà trước đây chính mình chưa bao giờ nhìn thấy, ảo diệu xem thế là đủ rồi.
- Đạo!
Huyết Mạch Luân hiện ra. Bí cảnh Huyết Mạch câu thông nhục thân và Nguyên thần với nhau, khiến cho nhục thân và Nguyên thần hòa làm một thể, khí huyết tương thông, tính mạng tương liên, thể hiện ra vĩ mô và vi mô, thoáng cái đã đạt tới cực hạn, xinh đẹp lộng lẫy.
Trọng điểm mà Chung Nhạc quan tâm lại ở trên Thần Nhân Bàn Cổ. Mỗi khi có thêm một đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ sẽ có thêm càng nhiều ấn pháp càng huyền diệu, đồng thời Bí cảnh Đạo Nhất cũng thể hiện ra càng nhiều ảo diệu hơn.
Trong lòng Chung Nhạc xúc động, từ Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của vị Đại Đế Thượng Cổ này tới xem, những lĩnh ngộ và tu hành trước đây của hắn liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi đều là đã đi vào đường rẽ.
Bí cảnh Đạo Nhất và Thần Nhân Bàn Cổ là địa phương chỉnh hợp những Bí cảnh khác, là đầu mối lực lượng của toàn bộ các Bí cảnh. Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi mà trước đây hắn tìm hiểu, càng chú trọng vào mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu đạo Luân Hồi còn lại, nghĩ muốn dung nhập Bí cảnh thứ bảy vào trong hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Mà hiện tại sau khi nhìn thấy Thần Nhân Bàn Cổ do vị Đại Đế Thượng Cổ này thể hiện ra, hắn có một loại cảm giác đẩy ra mây mù nhìn thấy thanh thiên.
Mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu Bí cảnh Luân Hồi còn lại dĩ nhiên vô cùng quan trọng, nhưng càng quan trọng hơn chính là Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất. Thần Nhân Bàn Cổ chưởng khống được lực lượng của Bí cảnh thứ bảy mới tính là nắm giữ được căn bản của Thất Đạo Luân Hồi, mới có khả năng luyện thành hệ thống Đại Thất Đạo Luân Hồi.
- Đạo!
Vị Đại Đế Thượng Cổ kia thốt lên chữ Đạo thứ bảy. Nhưng Chung Nhạc trái lại không quan tâm tới Bí cảnh thứ bảy của hắn, con mắt chỉ chăm chú rơi xuống trên người Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn.
Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Hắn đã biết vì sao Chư Đế Thượng Cổ này lại cường đại như vậy, vì sao Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ có thể hình thành nên ba ngàn Lục Đạo Giới vĩ ngạn như Thiên vậy, biến thành từng cái từng cái thế giới, thậm chí có thể khiến cho sinh linh Hậu Thiên sinh tồn trong đó. Hắn cũng đã hiểu rõ vì sao thần thông đạo pháp tiến bộ nhanh như vậy, nhưng tới hôm nay Đế Minh Thiên Đế vẫn không bằng được những tồn tại thế hệ trước này.
Hiện tại hắn đã có đáp án! Mặc dù thần thông đạo pháp đang tiến bộ, nhưng đã có vài thứ lại không được lưu truyền xuống, ví dụ như mối quan hệ giữa Thần Nhân Bàn Cổ và các Bí cảnh Nguyên Thần. Ngày nay, tồn tại như Đế Minh Thiên Đế bậc này cũng không thể tu luyện ra Thần Nhân Bàn Cổ cường đại như vậy. Kỹ xảo tu luyện liên quan tới Thần Nhân Bàn Cổ phảng phất như đã thất truyền từ sau khi Thời đại Địa Kỷ chấm dứt.
Hiện tại xem ra, chúng hẳn là không có thất truyền, mà là đang được nắm giữ trong tay đám Chư Đế Thượng Cổ này. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đám Chư Đế Thượng Cổ mang theo bí mật của Thần Nhân Bàn Cổ này đã biến mất, cũng không lưu truyền xuống những bí quyết trong đó.
Bảy chữ Đạo chấm dứt, vị Đại Đế Thượng Cổ kia thu hồi Bí cảnh của chính mình. Lại có một vị Nữ Đế Thượng Cổ mỉm cười, nói:
- Dịch tiên sinh, ta cũng chỉ nói bảy chữ thôi!
Nàng cũng như vị Đại Đế Thượng Cổ vừa rồi vậy, mở miệng thốt lên bảy chữ Đạo. Chung Nhạc tiếp tục quan sát Thần Nhân Bàn Cổ của nàng, nghiền ngẫm hấp thu ảo diệu bên trong. Vị Nữ Đế này cũng có lĩnh ngộ rất sâu đối với Thất Đạo Luân Hồi. Nhưng Chung Nhạc cũng không tận lực theo đuổi ảo diệu trong đó, chỉ lo tìm hiểu Thần Nhân Bàn Cổ của nàng.
Hai vị Đại Đế Thượng Cổ bọn họ lĩnh ngộ đối với Thần Nhân Bàn Cổ đều rất bất đồng, thời điểm mở ra Thất Đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ cũng thể hiện ra những ảo diệu bất đồng.
Một lúc sau, bảy chữ Đạo của vị Nữ Đế này kết thúc, lại có một lão giả tóc bạc như cước khác mỉm cười, nói:
- Năm xưa Phục Mân Đạo Tôn truyền thụ cho chúng ta ảo diệu của Thần Nhân Bàn Cổ, hiện tại là lúc nên trả lại cho Phục Hy thị rồi. Ta cũng chỉ nói bảy chữ mà thôi!
o0o
Mấy ngày sau, rốt cuộc mấy vị Đại Đế tuổi già này đều đã thể hiện lĩnh ngộ của chính mình một lần, nhao nhao đứng dậy cáo từ. Chung Nhạc cũng đứng dậy, khom người thi lễ với mấy lão giả này. Mấy lão giả này vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:
- Nơi này vốn dĩ là nhà của ngươi, tiên sinh không cần khách khí! Mời Dịch tiên sinh dừng chân! Tương lai nói không chừng chúng ta còn có cơ hội gặp lại!
Dứt lời, bọn họ liền nhao nhao rời đi. Chung Nhạc ngẩn người nhìn theo bọn họ. Âm Phần Huyên từ xa đi tới, lộ ra thần sắc thăm hỏi. Chung Nhạc lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Là Chư Đế Thượng Cổ, đạo hữu của Phục Mân Đạo Tôn năm xưa! Bọn họ tới đây là muốn tìm truyền nhân!
Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt phức tạp, thấp giọng nói:
- Bọn họ đã già rồi, không muốn lĩnh ngộ cả đời của chính mình cũng theo chân bọn họ vào trong quan tài, cho nên muốn thừa dịp chính mình còn có thể hành động, còn có thể chiến đấu, tìm được truyền nhân y bát!
Tiên hiền Thượng Cổ, những tồn tại đã từng cùng với Phục Mân Đạo Tôn, Hậu Thổ nương nương mở ra Lục Đạo, hoàn thiện Luân Hồi. Thần thông đạo pháp đã được bọn họ đẩy lên tới độ cao trước giờ chưa từng có.
Bọn họ có công đức thật lớn, nhưng lại không thể hưởng thụ vinh quang do phần công đức này mang tới cho bọn họ. Bọn họ thậm chí còn vô danh, không có bất kỳ danh tiếng gì. Thần Ma và chúng sinh hậu thế không nhớ nổi bọn họ là ai. Bọn họ thậm chí bị bức cho không thể không mai danh ẩn tích, không thể không trốn Đông trốn Tây, mới có thể bảo toàn tính mạng của chính mình. Đây thật là một sự châm chọc thật lớn!
Trong mấy ngày sau đó, không ngừng có từng đám từng đám lão giả tới đây. Chung Nhạc hạ lệnh để cho chư tướng dưới trướng dùng lễ đối đãi, không được phép ngăn cản những lão giả này.
Phá Thiên Quan nhất thời trở nên vô cùng náo nhiệt. Đám lão giả tới đây quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng thường thường đều nguyện ý ngồi xuống, thể hiện cho hắn thấy một lần Thất Đạo Luân Hồi của chính mình. Chung Nhạc cũng đạt được rất nhiều thu hoạch, trong lòng cảm khái ngàn vạn:
- Chư Đế Thượng Cổ hiện thân thế gian, tương lai tất sẽ có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi mở ra Bí cảnh thứ bảy không ngừng xuất hiện. Nói không chừng sẽ có thể tái hiện thịnh thế năm xưa khi Phục Mân Đạo Tôn mở ra Lục Đạo Luân Hồi! Thất Đạo Luân Hồi, nói không chừng có thể được xác định bởi một đời này!
o0o
Cũng không lâu lắm, Tử Quang Quân Vương đi tới Phá Thiên Quan, gặp mặt Chung Nhạc. Hai người khoanh chân ngồi xuống.
- Dịch Quân, hiện tại thời cơ đã tới, có thể tiến công Thiên Đình rồi!
Tử Quang Quân Vương nói ngay vào trọng điểm:
- Hiện tại các Đế tộc trong Đế tinh bản thân khó bảo toàn, có một số Đế tộc Vương tộc nguyện ý liên thủ với Tiên Thiên Cung ta, chung kết trận loạn cục này, bình định loạn thế!
- Đạo!
Huyết Mạch Luân hiện ra. Bí cảnh Huyết Mạch câu thông nhục thân và Nguyên thần với nhau, khiến cho nhục thân và Nguyên thần hòa làm một thể, khí huyết tương thông, tính mạng tương liên, thể hiện ra vĩ mô và vi mô, thoáng cái đã đạt tới cực hạn, xinh đẹp lộng lẫy.
Trọng điểm mà Chung Nhạc quan tâm lại ở trên Thần Nhân Bàn Cổ. Mỗi khi có thêm một đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ sẽ có thêm càng nhiều ấn pháp càng huyền diệu, đồng thời Bí cảnh Đạo Nhất cũng thể hiện ra càng nhiều ảo diệu hơn.
Trong lòng Chung Nhạc xúc động, từ Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của vị Đại Đế Thượng Cổ này tới xem, những lĩnh ngộ và tu hành trước đây của hắn liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi đều là đã đi vào đường rẽ.
Bí cảnh Đạo Nhất và Thần Nhân Bàn Cổ là địa phương chỉnh hợp những Bí cảnh khác, là đầu mối lực lượng của toàn bộ các Bí cảnh. Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi mà trước đây hắn tìm hiểu, càng chú trọng vào mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu đạo Luân Hồi còn lại, nghĩ muốn dung nhập Bí cảnh thứ bảy vào trong hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Mà hiện tại sau khi nhìn thấy Thần Nhân Bàn Cổ do vị Đại Đế Thượng Cổ này thể hiện ra, hắn có một loại cảm giác đẩy ra mây mù nhìn thấy thanh thiên.
Mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu Bí cảnh Luân Hồi còn lại dĩ nhiên vô cùng quan trọng, nhưng càng quan trọng hơn chính là Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất. Thần Nhân Bàn Cổ chưởng khống được lực lượng của Bí cảnh thứ bảy mới tính là nắm giữ được căn bản của Thất Đạo Luân Hồi, mới có khả năng luyện thành hệ thống Đại Thất Đạo Luân Hồi.
- Đạo!
Vị Đại Đế Thượng Cổ kia thốt lên chữ Đạo thứ bảy. Nhưng Chung Nhạc trái lại không quan tâm tới Bí cảnh thứ bảy của hắn, con mắt chỉ chăm chú rơi xuống trên người Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn.
Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Hắn đã biết vì sao Chư Đế Thượng Cổ này lại cường đại như vậy, vì sao Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ có thể hình thành nên ba ngàn Lục Đạo Giới vĩ ngạn như Thiên vậy, biến thành từng cái từng cái thế giới, thậm chí có thể khiến cho sinh linh Hậu Thiên sinh tồn trong đó. Hắn cũng đã hiểu rõ vì sao thần thông đạo pháp tiến bộ nhanh như vậy, nhưng tới hôm nay Đế Minh Thiên Đế vẫn không bằng được những tồn tại thế hệ trước này.
Hiện tại hắn đã có đáp án! Mặc dù thần thông đạo pháp đang tiến bộ, nhưng đã có vài thứ lại không được lưu truyền xuống, ví dụ như mối quan hệ giữa Thần Nhân Bàn Cổ và các Bí cảnh Nguyên Thần. Ngày nay, tồn tại như Đế Minh Thiên Đế bậc này cũng không thể tu luyện ra Thần Nhân Bàn Cổ cường đại như vậy. Kỹ xảo tu luyện liên quan tới Thần Nhân Bàn Cổ phảng phất như đã thất truyền từ sau khi Thời đại Địa Kỷ chấm dứt.
Hiện tại xem ra, chúng hẳn là không có thất truyền, mà là đang được nắm giữ trong tay đám Chư Đế Thượng Cổ này. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đám Chư Đế Thượng Cổ mang theo bí mật của Thần Nhân Bàn Cổ này đã biến mất, cũng không lưu truyền xuống những bí quyết trong đó.
Bảy chữ Đạo chấm dứt, vị Đại Đế Thượng Cổ kia thu hồi Bí cảnh của chính mình. Lại có một vị Nữ Đế Thượng Cổ mỉm cười, nói:
- Dịch tiên sinh, ta cũng chỉ nói bảy chữ thôi!
Nàng cũng như vị Đại Đế Thượng Cổ vừa rồi vậy, mở miệng thốt lên bảy chữ Đạo. Chung Nhạc tiếp tục quan sát Thần Nhân Bàn Cổ của nàng, nghiền ngẫm hấp thu ảo diệu bên trong. Vị Nữ Đế này cũng có lĩnh ngộ rất sâu đối với Thất Đạo Luân Hồi. Nhưng Chung Nhạc cũng không tận lực theo đuổi ảo diệu trong đó, chỉ lo tìm hiểu Thần Nhân Bàn Cổ của nàng.
Hai vị Đại Đế Thượng Cổ bọn họ lĩnh ngộ đối với Thần Nhân Bàn Cổ đều rất bất đồng, thời điểm mở ra Thất Đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ cũng thể hiện ra những ảo diệu bất đồng.
Một lúc sau, bảy chữ Đạo của vị Nữ Đế này kết thúc, lại có một lão giả tóc bạc như cước khác mỉm cười, nói:
- Năm xưa Phục Mân Đạo Tôn truyền thụ cho chúng ta ảo diệu của Thần Nhân Bàn Cổ, hiện tại là lúc nên trả lại cho Phục Hy thị rồi. Ta cũng chỉ nói bảy chữ mà thôi!
o0o
Mấy ngày sau, rốt cuộc mấy vị Đại Đế tuổi già này đều đã thể hiện lĩnh ngộ của chính mình một lần, nhao nhao đứng dậy cáo từ. Chung Nhạc cũng đứng dậy, khom người thi lễ với mấy lão giả này. Mấy lão giả này vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:
- Nơi này vốn dĩ là nhà của ngươi, tiên sinh không cần khách khí! Mời Dịch tiên sinh dừng chân! Tương lai nói không chừng chúng ta còn có cơ hội gặp lại!
Dứt lời, bọn họ liền nhao nhao rời đi. Chung Nhạc ngẩn người nhìn theo bọn họ. Âm Phần Huyên từ xa đi tới, lộ ra thần sắc thăm hỏi. Chung Nhạc lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Là Chư Đế Thượng Cổ, đạo hữu của Phục Mân Đạo Tôn năm xưa! Bọn họ tới đây là muốn tìm truyền nhân!
Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt phức tạp, thấp giọng nói:
- Bọn họ đã già rồi, không muốn lĩnh ngộ cả đời của chính mình cũng theo chân bọn họ vào trong quan tài, cho nên muốn thừa dịp chính mình còn có thể hành động, còn có thể chiến đấu, tìm được truyền nhân y bát!
Tiên hiền Thượng Cổ, những tồn tại đã từng cùng với Phục Mân Đạo Tôn, Hậu Thổ nương nương mở ra Lục Đạo, hoàn thiện Luân Hồi. Thần thông đạo pháp đã được bọn họ đẩy lên tới độ cao trước giờ chưa từng có.
Bọn họ có công đức thật lớn, nhưng lại không thể hưởng thụ vinh quang do phần công đức này mang tới cho bọn họ. Bọn họ thậm chí còn vô danh, không có bất kỳ danh tiếng gì. Thần Ma và chúng sinh hậu thế không nhớ nổi bọn họ là ai. Bọn họ thậm chí bị bức cho không thể không mai danh ẩn tích, không thể không trốn Đông trốn Tây, mới có thể bảo toàn tính mạng của chính mình. Đây thật là một sự châm chọc thật lớn!
Trong mấy ngày sau đó, không ngừng có từng đám từng đám lão giả tới đây. Chung Nhạc hạ lệnh để cho chư tướng dưới trướng dùng lễ đối đãi, không được phép ngăn cản những lão giả này.
Phá Thiên Quan nhất thời trở nên vô cùng náo nhiệt. Đám lão giả tới đây quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng thường thường đều nguyện ý ngồi xuống, thể hiện cho hắn thấy một lần Thất Đạo Luân Hồi của chính mình. Chung Nhạc cũng đạt được rất nhiều thu hoạch, trong lòng cảm khái ngàn vạn:
- Chư Đế Thượng Cổ hiện thân thế gian, tương lai tất sẽ có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi mở ra Bí cảnh thứ bảy không ngừng xuất hiện. Nói không chừng sẽ có thể tái hiện thịnh thế năm xưa khi Phục Mân Đạo Tôn mở ra Lục Đạo Luân Hồi! Thất Đạo Luân Hồi, nói không chừng có thể được xác định bởi một đời này!
o0o
Cũng không lâu lắm, Tử Quang Quân Vương đi tới Phá Thiên Quan, gặp mặt Chung Nhạc. Hai người khoanh chân ngồi xuống.
- Dịch Quân, hiện tại thời cơ đã tới, có thể tiến công Thiên Đình rồi!
Tử Quang Quân Vương nói ngay vào trọng điểm:
- Hiện tại các Đế tộc trong Đế tinh bản thân khó bảo toàn, có một số Đế tộc Vương tộc nguyện ý liên thủ với Tiên Thiên Cung ta, chung kết trận loạn cục này, bình định loạn thế!