Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1575: Đế quan trường hà (1)
Phục Mân Đạo Tôn đã chết, phân thân xương ngón tay của hắn không có bất kỳ linh tính gì. Dù là như vậy, chiến lực của hắn vẫn như cũ vô cùng đáng sợ. Năm vị tồn tại cổ lão Phượng Thiên Nguyên Quân, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Tà Đế và Nguyên Nha Thần Vương cũng đều là phân thân, nhưng so với hắn, vẫn còn kém hơn rất nhiều. Cho dù phân thân của năm vị tồn tại cổ lão liên thủ, cũng không thể thắng được hắn.
Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh do bản thân hắn thi triển ra, mỗi một chiêu mỗi một thức đều tinh diệu vạn phần, chất chứa ngàn vạn ảo diệu đại đạo, diễn biến đạo pháp thần kỳ. Thần thông kia phảng phất như đại đạo thiên nhiên, không còn là đạo pháp Đồ đằng, không tìm được bất kỳ sơ hở nào. Nhất cử nhất động của hắn đều là vết tích của Đạo, khiến cho phân thân của năm vị tồn tại cổ lão mặc dù thi triển ra thần thông cường đại nhất, cũng không thể nào công phá được.
Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia thôi động Thiên Toàn Xa, uy lực của kiện bảo vật Thiên đạo này được thôi phát, Thiên đạo gia trì, lúc này mới khiến cho năm vị tồn tại cổ lão không bị xấu mặt, rốt cuộc cũng có thể chống đỡ được phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn.
Thiên đạo của Thiên Toàn Xa là không gian, nó chở theo năm vị tồn tại cổ lão xuyên toa qua lại không gian, tới lui vô tung, khoảnh khắc xuất hiện, khoảnh khắc biến mất. Năm vị tồn tại cổ lão đứng trên xe có thể nói là xuất quỷ nhập thần, phát huy uy năng thần thông đạo pháp lên tới tận cùng.
Bọn họ không chỉ thi triển ra thần thông Đồ đằng tinh diệu nhất, đồng dạng cũng thi triển ra đạo pháp thần thông Tiên Thiên của Thời đại Hắc Ám, thậm chí còn dung hợp hai loại hệ thống tu luyện bất đồng, thiên biến vạn hóa, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Mỗi người bọn họ đều đã đi ra một con đường bất đồng với người khác, dùng hệ thống tu luyện Đồ đằng kết hợp với ưu điểm của hệ thống công pháp Thời đại Hắc Ám. Nếu Chung Nhạc cũng ở đây quan chiến, nhất định sẽ nhìn tới mức mặt mày hớn hở. Bởi vì năm vị tồn tại cổ lão này đang thi triển ra những đạo pháp thần thông mộng tưởng trong của hắn.
Chung Nhạc cũng đang nỗ lực dung hợp hệ thống tu luyện Đồ đằng với hệ thống tu luyện của Cổ Thần Thời đại Hắc Ám, chỉ là trước mắt thu hoạch không lớn. Hắn chỉ mới nghiên cứu trong thời gian ngắn ngủi, mà những tồn tại Tà Đế, Phượng Thiên… này cũng đã thấm nhuần một hai trăm vạn năm đằng đẳng, tự nhiên là tích lũy hùng hậu, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, siêu việt hắn không biết bao nhiêu lần.
- Phân thân của Đạo Tôn quả nhiên cường đại!
Năm vị tồn tại cổ lão không ngừng tán thán. Bọn họ ở nơi này chém giết, cơ hồ đánh cho nơi này trở thành trạng thái hỗn độn, khắp nơi đều là địa thủy phong hỏa ba động, không gian tiêu tan, nhưng thủy chung vẫn không thể làm gì được phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn.
Càng khiến cho bọn họ kinh hãi chính là, công kích của những tồn tại bọn họ vô cùng khủng bố, nhưng ba động lại không truyền tới được những địa phương khác của Tổ Đình. Ba động hủy diệt hết thảy vừa mới lao ra khỏi phạm vi của con đường sinh lộ này, đã bị phong cấm phong ấn trải rộng trong các ngõ ngách của Tổ Đình hấp thu, uy năng không tồn.
Cái này đại biểu cho trong Tổ Đình cất giấu một tòa sát trận vô cùng khủng bố, so với phân thân của Phục Mân Đạo Tôn còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu bọn họ rời khỏi phạm vi của con đường sinh lộ này, sợ rằng chính là một con đường chết. Cho dù chân thân của bọn họ có tới đây, cũng chưa chắc đã có thể toàn thân trở lui.
- Tiểu hữu, còn không triệt để kích phát uy năng của Thiên Toàn Xa?
Nguyên Nha Thần Vương cao giọng quát lớn.
Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia nghe hắn nói vậy, toàn lực tế tự Thiên Toàn Xa. Chỉ thấy trên Thiên Toàn Xa hiện ra hai vầng nhật nguyệt, treo trên đỉnh đầu năm người. Phần càng xe phát ra thanh âm leng keng vang dội. Phần càng xe chính là Đấu khôi, đại biểu cho Xu, Tuyền, Cơ, Quyền. Năm vị tồn tại cổ lão này, Tà Đế tọa trấn trong xe, Nguyên Nha Thần Vương ngồi ở Thiên Xu, Ma Đế ngồi ở Thiên Tuyền, Thần Đế ngồi ở Thiên Cơ, Phượng Thiên ngồi ở Thiên Quyền. Năm vị tồn tại cổ lão giống như năm Cự nhân chưởng khống Thiên đạo, thực lực bạo tăng, rốt cuộc mượn uy năng của bảo vật Thiên đạo chiếm được thượng phong.
Nguyên Nha Thần Vương quát lớn:
- Không thể lại trì hoãn nữa! Bằng không tên tiểu quỷ kia sẽ đạt được quyền chưởng khống Tổ Đình! Các vị, dốc hết toàn lực đánh tan phân thân xương ngón tay của hắn!
Hắn phất mạnh kiện hắc bào, biến thành Cự Nhân hình thái đầu quạ thân người, sau đầu hiện ra bảy đạo quang luân, trong miệng vang lên Tiên Thiên Thần Ngữ to rõ, khiến cho chiến lực của hắn liên tiếp dâng lên.
Cùng lúc đó, Phượng Thiên Nguyên Quân cũng biến thành Thần Nhân đầu phượng thân người, sau đầu cũng hiện ra bảy đạo quang luân, trong miệng truyền ra phượng minh vậy Đạo ngữ. Tiên Thiên Tà Đế cũng hiện ra Tiên Thiên Thần Thể của chính mình, tà tinh treo cao đỉnh đầu, sau đầu hiện ra bảy đạo quang luân.
Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng đều nhao nhao lắc mình lóe lên, hiện ra trạng thái cường đại nhất của chính mình. Thần Ma rít gào, Đạo ngữ vang vọng, lực lượng của Thời đại Hắc Ám triệt để thức tỉnh. Thiên Toàn Xa thì lại tiến hành thống nhất thống hợp lực lượng của tất cả bọn họ, khiến cho mỗi một đạo công kích đều vô cùng trầm trọng, vô cùng quỷ dị.
Nhưng phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn gặp mạnh thì mạnh, khiến cho trận chiến này bọn họ cực kỳ gian khổ. Cũng không lâu lắm, cả năm vị tồn tại cổ lão ai nấy cũng đều bị thương.
Nhưng thương thế của phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn lại càng nặng hơn. Phục Mân Đạo Tôn dù sao cũng đã chết, cỗ phân thân này không có trí tuệ, chỉ có thể chiến đấu dựa vào bản năng, khả năng ứng biến không linh hoạt bằng được bọn họ. Rốt cuộc, thương thế phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn quá nặng, dầu hết đèn tắt, đột nhiên ầm một tiếng vỡ nát, biến thành vô số mảnh xương vụn.
Trên Thiên Toàn Xa, năm vị tồn tại cổ lão không ngừng vù vù thở hổn hển. Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia cũng thở phào nhẹ nhõm, thu hồi Thiên Toàn Xa.
Năm vị tồn tại cổ lão liếc nhìn nhau một cái, chỉ thấy trên người ai nấy cũng đều vết thương dày đặc, không khỏi nhao nhao cười lớn. Tiên Thiên Tà Đế cảm khái nói:
- Đã thật lâu rồi không có bị thương! Thật lâu không có loại cảm giác này! Ta vẫn là rất tưởng niệm Phục Mân Đạo Tôn a! Cuộc sống có hắn, mặc dù vẫn luôn bị hắn đè xuống một đầu, nhưng lại có tinh thần hăng hái phấn đấu muốn vươn lên. Đâu lại giống như bây giờ, cho dù ta có muốn bị thương cũng vô cùng khó khăn!
Tiên Thiên Ma Đế cũng mỉm cười, nói:
- Phục Mân Đạo Tôn quả thật là đối thủ khó gặp một lần! Đáng tiếc hắn vẫn là đã chết rồi! Nếu hắn chưa chết, nhìn thấy thành tựu hiện tại của chúng ta, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc! Thật ra, thực lực hiện tại của chúng ta đã không yếu hơn hắn năm xưa bao nhiêu rồi!
Nguyên Nha Thần Vương gật đầu, nói:
- Sinh linh Hậu Thiên cho dù có tài cán thông thiên đi chăng nữa, cuối cùng cũng chỉ là khách qua đường của cái vũ trụ này mà thôi. Cho dù là cường đại như Phục Mân Đạo Tôn cũng khó thoát khỏi đại kiếp nạn sinh lão bệnh tử. Mà chúng ta lại có thể tồn tại vĩnh hằng, cười tới cuối cùng!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên trong lòng chợt có cảm giác, quay đầu nhìn về phía vực sâu, sắc mặt không khỏi đại biến, thất thanh nói:
- Đó là cái gì?
Trong vực sâu mơ hồ có tiếng gió vang lên.
Tà Đế, Ma Đế, Thần Đế, Phượng Thiên cùng thần bí nhân trong đạo huyền quang kia cũng nhao nhao nhìn lại. Chỉ thấy từng cỗ từng cỗ quan tài màu đen thật lớn từ dưới vực sâu rợp trời rợp đất bay lên, ở trên đỉnh đầu bọn họ bay về phía xa xa.
Đám quan tài kia vô cùng to lớn, bộ dáng vô cùng trầm trọng, cho dù là với thị lực của đám người Tà Đế, Ma Đế bọn họ cũng không thể nhìn xuyên thấu qua vách quan tài, không biết trong những cỗ quan tài này là mai táng kẻ nào. Đám quan tài từ dưới vực sâu bay lên càng lúc càng nhiều, ở trên không trung hội tụ thành một đạo trường hà quan tài, chảy về phía chỗ khởi điểm của con đường sinh lộ này.
Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh do bản thân hắn thi triển ra, mỗi một chiêu mỗi một thức đều tinh diệu vạn phần, chất chứa ngàn vạn ảo diệu đại đạo, diễn biến đạo pháp thần kỳ. Thần thông kia phảng phất như đại đạo thiên nhiên, không còn là đạo pháp Đồ đằng, không tìm được bất kỳ sơ hở nào. Nhất cử nhất động của hắn đều là vết tích của Đạo, khiến cho phân thân của năm vị tồn tại cổ lão mặc dù thi triển ra thần thông cường đại nhất, cũng không thể nào công phá được.
Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia thôi động Thiên Toàn Xa, uy lực của kiện bảo vật Thiên đạo này được thôi phát, Thiên đạo gia trì, lúc này mới khiến cho năm vị tồn tại cổ lão không bị xấu mặt, rốt cuộc cũng có thể chống đỡ được phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn.
Thiên đạo của Thiên Toàn Xa là không gian, nó chở theo năm vị tồn tại cổ lão xuyên toa qua lại không gian, tới lui vô tung, khoảnh khắc xuất hiện, khoảnh khắc biến mất. Năm vị tồn tại cổ lão đứng trên xe có thể nói là xuất quỷ nhập thần, phát huy uy năng thần thông đạo pháp lên tới tận cùng.
Bọn họ không chỉ thi triển ra thần thông Đồ đằng tinh diệu nhất, đồng dạng cũng thi triển ra đạo pháp thần thông Tiên Thiên của Thời đại Hắc Ám, thậm chí còn dung hợp hai loại hệ thống tu luyện bất đồng, thiên biến vạn hóa, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Mỗi người bọn họ đều đã đi ra một con đường bất đồng với người khác, dùng hệ thống tu luyện Đồ đằng kết hợp với ưu điểm của hệ thống công pháp Thời đại Hắc Ám. Nếu Chung Nhạc cũng ở đây quan chiến, nhất định sẽ nhìn tới mức mặt mày hớn hở. Bởi vì năm vị tồn tại cổ lão này đang thi triển ra những đạo pháp thần thông mộng tưởng trong của hắn.
Chung Nhạc cũng đang nỗ lực dung hợp hệ thống tu luyện Đồ đằng với hệ thống tu luyện của Cổ Thần Thời đại Hắc Ám, chỉ là trước mắt thu hoạch không lớn. Hắn chỉ mới nghiên cứu trong thời gian ngắn ngủi, mà những tồn tại Tà Đế, Phượng Thiên… này cũng đã thấm nhuần một hai trăm vạn năm đằng đẳng, tự nhiên là tích lũy hùng hậu, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, siêu việt hắn không biết bao nhiêu lần.
- Phân thân của Đạo Tôn quả nhiên cường đại!
Năm vị tồn tại cổ lão không ngừng tán thán. Bọn họ ở nơi này chém giết, cơ hồ đánh cho nơi này trở thành trạng thái hỗn độn, khắp nơi đều là địa thủy phong hỏa ba động, không gian tiêu tan, nhưng thủy chung vẫn không thể làm gì được phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn.
Càng khiến cho bọn họ kinh hãi chính là, công kích của những tồn tại bọn họ vô cùng khủng bố, nhưng ba động lại không truyền tới được những địa phương khác của Tổ Đình. Ba động hủy diệt hết thảy vừa mới lao ra khỏi phạm vi của con đường sinh lộ này, đã bị phong cấm phong ấn trải rộng trong các ngõ ngách của Tổ Đình hấp thu, uy năng không tồn.
Cái này đại biểu cho trong Tổ Đình cất giấu một tòa sát trận vô cùng khủng bố, so với phân thân của Phục Mân Đạo Tôn còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu bọn họ rời khỏi phạm vi của con đường sinh lộ này, sợ rằng chính là một con đường chết. Cho dù chân thân của bọn họ có tới đây, cũng chưa chắc đã có thể toàn thân trở lui.
- Tiểu hữu, còn không triệt để kích phát uy năng của Thiên Toàn Xa?
Nguyên Nha Thần Vương cao giọng quát lớn.
Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia nghe hắn nói vậy, toàn lực tế tự Thiên Toàn Xa. Chỉ thấy trên Thiên Toàn Xa hiện ra hai vầng nhật nguyệt, treo trên đỉnh đầu năm người. Phần càng xe phát ra thanh âm leng keng vang dội. Phần càng xe chính là Đấu khôi, đại biểu cho Xu, Tuyền, Cơ, Quyền. Năm vị tồn tại cổ lão này, Tà Đế tọa trấn trong xe, Nguyên Nha Thần Vương ngồi ở Thiên Xu, Ma Đế ngồi ở Thiên Tuyền, Thần Đế ngồi ở Thiên Cơ, Phượng Thiên ngồi ở Thiên Quyền. Năm vị tồn tại cổ lão giống như năm Cự nhân chưởng khống Thiên đạo, thực lực bạo tăng, rốt cuộc mượn uy năng của bảo vật Thiên đạo chiếm được thượng phong.
Nguyên Nha Thần Vương quát lớn:
- Không thể lại trì hoãn nữa! Bằng không tên tiểu quỷ kia sẽ đạt được quyền chưởng khống Tổ Đình! Các vị, dốc hết toàn lực đánh tan phân thân xương ngón tay của hắn!
Hắn phất mạnh kiện hắc bào, biến thành Cự Nhân hình thái đầu quạ thân người, sau đầu hiện ra bảy đạo quang luân, trong miệng vang lên Tiên Thiên Thần Ngữ to rõ, khiến cho chiến lực của hắn liên tiếp dâng lên.
Cùng lúc đó, Phượng Thiên Nguyên Quân cũng biến thành Thần Nhân đầu phượng thân người, sau đầu cũng hiện ra bảy đạo quang luân, trong miệng truyền ra phượng minh vậy Đạo ngữ. Tiên Thiên Tà Đế cũng hiện ra Tiên Thiên Thần Thể của chính mình, tà tinh treo cao đỉnh đầu, sau đầu hiện ra bảy đạo quang luân.
Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng đều nhao nhao lắc mình lóe lên, hiện ra trạng thái cường đại nhất của chính mình. Thần Ma rít gào, Đạo ngữ vang vọng, lực lượng của Thời đại Hắc Ám triệt để thức tỉnh. Thiên Toàn Xa thì lại tiến hành thống nhất thống hợp lực lượng của tất cả bọn họ, khiến cho mỗi một đạo công kích đều vô cùng trầm trọng, vô cùng quỷ dị.
Nhưng phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn gặp mạnh thì mạnh, khiến cho trận chiến này bọn họ cực kỳ gian khổ. Cũng không lâu lắm, cả năm vị tồn tại cổ lão ai nấy cũng đều bị thương.
Nhưng thương thế của phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn lại càng nặng hơn. Phục Mân Đạo Tôn dù sao cũng đã chết, cỗ phân thân này không có trí tuệ, chỉ có thể chiến đấu dựa vào bản năng, khả năng ứng biến không linh hoạt bằng được bọn họ. Rốt cuộc, thương thế phân thân xương ngón tay của Phục Mân Đạo Tôn quá nặng, dầu hết đèn tắt, đột nhiên ầm một tiếng vỡ nát, biến thành vô số mảnh xương vụn.
Trên Thiên Toàn Xa, năm vị tồn tại cổ lão không ngừng vù vù thở hổn hển. Thần bí nhân trong đạo huyền quang kia cũng thở phào nhẹ nhõm, thu hồi Thiên Toàn Xa.
Năm vị tồn tại cổ lão liếc nhìn nhau một cái, chỉ thấy trên người ai nấy cũng đều vết thương dày đặc, không khỏi nhao nhao cười lớn. Tiên Thiên Tà Đế cảm khái nói:
- Đã thật lâu rồi không có bị thương! Thật lâu không có loại cảm giác này! Ta vẫn là rất tưởng niệm Phục Mân Đạo Tôn a! Cuộc sống có hắn, mặc dù vẫn luôn bị hắn đè xuống một đầu, nhưng lại có tinh thần hăng hái phấn đấu muốn vươn lên. Đâu lại giống như bây giờ, cho dù ta có muốn bị thương cũng vô cùng khó khăn!
Tiên Thiên Ma Đế cũng mỉm cười, nói:
- Phục Mân Đạo Tôn quả thật là đối thủ khó gặp một lần! Đáng tiếc hắn vẫn là đã chết rồi! Nếu hắn chưa chết, nhìn thấy thành tựu hiện tại của chúng ta, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc! Thật ra, thực lực hiện tại của chúng ta đã không yếu hơn hắn năm xưa bao nhiêu rồi!
Nguyên Nha Thần Vương gật đầu, nói:
- Sinh linh Hậu Thiên cho dù có tài cán thông thiên đi chăng nữa, cuối cùng cũng chỉ là khách qua đường của cái vũ trụ này mà thôi. Cho dù là cường đại như Phục Mân Đạo Tôn cũng khó thoát khỏi đại kiếp nạn sinh lão bệnh tử. Mà chúng ta lại có thể tồn tại vĩnh hằng, cười tới cuối cùng!
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên trong lòng chợt có cảm giác, quay đầu nhìn về phía vực sâu, sắc mặt không khỏi đại biến, thất thanh nói:
- Đó là cái gì?
Trong vực sâu mơ hồ có tiếng gió vang lên.
Tà Đế, Ma Đế, Thần Đế, Phượng Thiên cùng thần bí nhân trong đạo huyền quang kia cũng nhao nhao nhìn lại. Chỉ thấy từng cỗ từng cỗ quan tài màu đen thật lớn từ dưới vực sâu rợp trời rợp đất bay lên, ở trên đỉnh đầu bọn họ bay về phía xa xa.
Đám quan tài kia vô cùng to lớn, bộ dáng vô cùng trầm trọng, cho dù là với thị lực của đám người Tà Đế, Ma Đế bọn họ cũng không thể nhìn xuyên thấu qua vách quan tài, không biết trong những cỗ quan tài này là mai táng kẻ nào. Đám quan tài từ dưới vực sâu bay lên càng lúc càng nhiều, ở trên không trung hội tụ thành một đạo trường hà quan tài, chảy về phía chỗ khởi điểm của con đường sinh lộ này.