Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1546: Một con đường sống (2)
- Chung Sơn thị, ở trong này, lực tương tác của ngươi đối với đại đạo thiên địa còn khủng bố hơn cả Thánh Linh Thể, ngươi cần phải cẩn thận! Vừa rồi suýt chút nữa ngay cả ta và đám Hỏa Linh cũng cùng một chỗ Hóa đạo với ngươi rồi!
Chung Nhạc tinh tế cảm ứng đám Hỏa Linh. Chỉ thấy đám Hỏa Linh này ủ rũ không phấn chấn, hiển nhiên vừa rồi Hóa đạo đã khiến cho bọn họ cũng tiêu hao năng lượng cực lớn. Đám Hỏa Linh này đang không ngừng hấp thu năng lượng Hỏa hệ từ trong thiên địa. Vô số hỏa quang không ngừng từ trong thiên địa bay tới, tiến vào mi tâm của Chung Nhạc, rơi vào trong cơ thể đám Hỏa Linh này.
Với tốc độ này, sợ rằng phải mất rất nhiều năm đám Hỏa Linh này mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Bọn họ không có thân thể chân chính, không thể tu luyện công pháp, khôi phục tự nhiên chậm hơn đám người Chung Nhạc rất nhiều.
- Quả thật rất hung hiểm!
Chung Nhạc đứng dậy, nhìn về phía Tổ Đình. Chỉ thấy tòa Thánh địa này xanh um tươi tốt, tràn ngập sinh cơ bàng bạc. Dõi mắt nhìn lại, linh khí thành mây, linh dịch thành thác. Khắp nơi đều có Thần dược thành tinh, xuất quỷ nhập thần. Khắp nơi đều là động thiên phúc địa. Khắp nơi đều là Thánh cảnh mê người.
Đại đạo trong thiên địa cũng dồi dào tới cực điểm. Nơi này mặc dù không phải là Bí cảnh do đại đạo sinh ra, không bằng được Tiên Thiên Thánh Địa của Lôi Trạch thị, Hoa Tư thị, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Mấu chốt nhất chính là đại đạo thiên địa nơi này cực kỳ hoàn chỉnh, hết thảy đại đạo trong thiên địa đều có thể tìm được ở trong này. Từ xa nhìn lại, thậm chí có đại đạo thiên địa hiện hình, giống như thác nước từ trên trời giáng xuống, giống như phi hồng treo cao giữa núi non, giống như ngôi sao điểm xuyết trên thiên không vậy.
Đại đạo trong các Tiên Thiên Thánh Địa của Lôi Trạch thị, Hoa Tư thị đều chỉ có một loại, mặc dù cực kỳ thuần túy, nhưng chính bởi vì thuần túy nên đã thiếu khuyết đi những loại đại đạo khác. Cho nên ở trong Thánh địa Lôi Trạch chỉ có thể tu luyện đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình. Bất quá, ở nơi này liền không giống như vậy. Đại đạo trong Tổ Đình của Yểm Tư thị và Phục Hy thị hoàn bị, có thể khiến cho con cháu hai tộc tiếp cận càng nhiều.
Ngoại trừ cái này ra, bọn họ còn nhìn thấy từng tấm từng tấm bia đá thật lớn phiêu phù giữa không trung. Không chỉ như vậy, còn có những pho tượng khổng lồ đứng sừng sững, cao vút trong mây. Đó là pho tượng của từng tôn từng tôn Phục Hy, từng tôn từng tôn Toại Hoàng. Bọn họ cực kỳ vĩ ngạn, cực kỳ quảng đại.
Nơi này còn có tầng tầng phong cấm, chính là nhằm vào kẻ ngoại lai. Chung Nhạc mở ra ba khỏa Thần Nhãn, quét nhìn một lần, khẽ nhíu mày. Trong này phong cấm quá nhiều rồi, dùng thị lực của hắn căn bản không nhìn thấu đám phong cấm này có uy lực lớn bao nhiêu, cũng không nhìn ra đám phong cấm này có thể cũng nhằm vào chính mình hay không.
- Tân Hỏa, ngươi tới nhìn xem!
Tân Hỏa lập tức chưởng quản nhục thân hắn, thấp giọng nói:
- Tam Mục Thiên Đồng, mở!
Thần Nhãn của hắn chiếu rọi, nhìn đám phong cấm của Tổ Đình vô cùng rõ ràng. Tổ Đình nhìn như ôn hòa nhất thời hiển lộ ra sát cơ bí ẩn. Không gian của Tổ Đình vậy mà đã dệt thành vô số tấm lưới, cực kỳ phức tạp, thậm chí còn cắt vào sâu bên trong không gian, nguy hiểm vạn phần. Ngay cả Tân Hỏa cũng bị dọa cho sợ hết hồn, nói:
- Thật đáng sợ! Nhiều năm không tới, như thế nào lại có thêm nhiều phong cấm như vậy? Dựa vào Thần huyết Phục Hy cũng không có khả năng đi qua nơi này! Ngay cả Đế cũng không có khả năng không có trở ngại… Hung hiểm! Thật quá hung hiểm rồi! Phục Mân Đạo Tôn đã biến thành nơi này một đại sát trận, ngay cả tồn tại Đế cấp cũng có thể giết chết! Đệ nhất hung trận từ cổ chí kim! Tùy tiện xông vào, tuyệt đối là hữu tử vô sinh! Đây là tử cục!
- Tử cục?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Lẽ nào Phục Mân Đạo Tôn tính ra hậu thế có Phục Hy Thần Tộc đã phản bội chủng tộc chính mình, cho nên mới khiến cho đám phong cấm này công kích không phân biệt sao?
Tân Hỏa giơ tay lên chỉ về phía trung tâm Tổ Đình, nói:
- Ngươi nhìn đằng kia, có phải đã thiếu khuyết một khối lớn hay không?
Chung Nhạc nhìn về phương hướng ngón tay hắn chỉ. Chỉ thấy ở trung tâm Tổ Đình có một vực sâu thật lớn, sâu không thể lường. Cho dù bỏ Thái Dương Hệ vào đó đoán chừng cũng không thể lấp đầy.
- Nơi đó chính là địa phương ban đầu của Tổ Tinh. Toàn bộ phong cấm đều hướng về nơi đó. Ta đoán chừng vị trí nguyên bản của Tổ Tinh đã bị Phục Mân Đạo Tôn thiết kế thành đầu mối của toàn bộ phong cấm. Phục Mân Đạo Tôn bày bố đệ nhất sát trận ở nơi này, tất cả tư liệu tìm hiểu liên quan tới Bí cảnh thứ bảy khẳng định đã bị hắn giấu ở nơi đó!
Tân Hỏa quét nhìn bốn phía, nói:
- Sinh lộ duy nhất cũng là đi thông tới vực sâu. Những địa phương khác đều là tử cục hẳn phải chết, là sát cục do Đạo Tôn bày ra. Đoán chừng chỉ có tiến vào vực sâu mới có thể mở ra toàn bộ phong cấm. Đây hẳn là một con đường khảo nghiệm! Đi qua, sẽ có thể lấy được truyền thừa của hắn, không qua được, sẽ phải chết ở dọc đường!
Tinh thần Chung Nhạc đại chấn:
- Con đường này có hung hiểm không?
Tân Hỏa quan sát con đường kia, tính toán trong chốc lát, nói:
- Ta chỉ nhìn thấy sinh cơ, không nhìn thấy hung hiểm. Kỳ quái! Tại sao lại có sinh lộ rõ ràng như vậy!
Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy:
- Con đường không có hung hiểm? Không có hung hiểm sợ rằng mới là hung hiểm lớn nhất! Bất quá, như đã nói qua, những tồn tại như Tà Đế, Ma Đế, Thần Đế còn có Hắc Đế, Phượng Thiên Nguyên Quân và Nguyên Nha Thần Vương sao lại phái đệ tử của chính mình tới đây? Bọn họ hẳn là biết rõ với bản lĩnh của những đệ tử này của chính mình tuyệt đối là qua không được cấm chế do Phục Mân Đạo Tôn lưu lại, phái bọn họ tới đây chỉ là đi chịu chết mà thôi. Lẽ nào bọn họ sợ? Sợ cấm chế Phục Mân Đạo Tôn lưu lại là đặc biệt nhằm vào bọn họ, khiến cho bọn họ phải bỏ mạng ở nơi này?
Hắn đột nhiên rùng mình một cái:
- Nói như vậy, đám người Ma Nguyên Thuật, Thần Thu Sơn này chỉ là do bọn họ phái tới đây thăm dò một chút xem nước Tổ Đình sâu tới đâu, bọn họ tiến vào có an toàn hay không? Nói cách khác, đám Thần Vương Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng đã tới rồi, nói không chừng cũng đều đã tiến vào Tổ Đình rồi!
Chung Nhạc tinh tế cảm ứng đám Hỏa Linh. Chỉ thấy đám Hỏa Linh này ủ rũ không phấn chấn, hiển nhiên vừa rồi Hóa đạo đã khiến cho bọn họ cũng tiêu hao năng lượng cực lớn. Đám Hỏa Linh này đang không ngừng hấp thu năng lượng Hỏa hệ từ trong thiên địa. Vô số hỏa quang không ngừng từ trong thiên địa bay tới, tiến vào mi tâm của Chung Nhạc, rơi vào trong cơ thể đám Hỏa Linh này.
Với tốc độ này, sợ rằng phải mất rất nhiều năm đám Hỏa Linh này mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Bọn họ không có thân thể chân chính, không thể tu luyện công pháp, khôi phục tự nhiên chậm hơn đám người Chung Nhạc rất nhiều.
- Quả thật rất hung hiểm!
Chung Nhạc đứng dậy, nhìn về phía Tổ Đình. Chỉ thấy tòa Thánh địa này xanh um tươi tốt, tràn ngập sinh cơ bàng bạc. Dõi mắt nhìn lại, linh khí thành mây, linh dịch thành thác. Khắp nơi đều có Thần dược thành tinh, xuất quỷ nhập thần. Khắp nơi đều là động thiên phúc địa. Khắp nơi đều là Thánh cảnh mê người.
Đại đạo trong thiên địa cũng dồi dào tới cực điểm. Nơi này mặc dù không phải là Bí cảnh do đại đạo sinh ra, không bằng được Tiên Thiên Thánh Địa của Lôi Trạch thị, Hoa Tư thị, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Mấu chốt nhất chính là đại đạo thiên địa nơi này cực kỳ hoàn chỉnh, hết thảy đại đạo trong thiên địa đều có thể tìm được ở trong này. Từ xa nhìn lại, thậm chí có đại đạo thiên địa hiện hình, giống như thác nước từ trên trời giáng xuống, giống như phi hồng treo cao giữa núi non, giống như ngôi sao điểm xuyết trên thiên không vậy.
Đại đạo trong các Tiên Thiên Thánh Địa của Lôi Trạch thị, Hoa Tư thị đều chỉ có một loại, mặc dù cực kỳ thuần túy, nhưng chính bởi vì thuần túy nên đã thiếu khuyết đi những loại đại đạo khác. Cho nên ở trong Thánh địa Lôi Trạch chỉ có thể tu luyện đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình. Bất quá, ở nơi này liền không giống như vậy. Đại đạo trong Tổ Đình của Yểm Tư thị và Phục Hy thị hoàn bị, có thể khiến cho con cháu hai tộc tiếp cận càng nhiều.
Ngoại trừ cái này ra, bọn họ còn nhìn thấy từng tấm từng tấm bia đá thật lớn phiêu phù giữa không trung. Không chỉ như vậy, còn có những pho tượng khổng lồ đứng sừng sững, cao vút trong mây. Đó là pho tượng của từng tôn từng tôn Phục Hy, từng tôn từng tôn Toại Hoàng. Bọn họ cực kỳ vĩ ngạn, cực kỳ quảng đại.
Nơi này còn có tầng tầng phong cấm, chính là nhằm vào kẻ ngoại lai. Chung Nhạc mở ra ba khỏa Thần Nhãn, quét nhìn một lần, khẽ nhíu mày. Trong này phong cấm quá nhiều rồi, dùng thị lực của hắn căn bản không nhìn thấu đám phong cấm này có uy lực lớn bao nhiêu, cũng không nhìn ra đám phong cấm này có thể cũng nhằm vào chính mình hay không.
- Tân Hỏa, ngươi tới nhìn xem!
Tân Hỏa lập tức chưởng quản nhục thân hắn, thấp giọng nói:
- Tam Mục Thiên Đồng, mở!
Thần Nhãn của hắn chiếu rọi, nhìn đám phong cấm của Tổ Đình vô cùng rõ ràng. Tổ Đình nhìn như ôn hòa nhất thời hiển lộ ra sát cơ bí ẩn. Không gian của Tổ Đình vậy mà đã dệt thành vô số tấm lưới, cực kỳ phức tạp, thậm chí còn cắt vào sâu bên trong không gian, nguy hiểm vạn phần. Ngay cả Tân Hỏa cũng bị dọa cho sợ hết hồn, nói:
- Thật đáng sợ! Nhiều năm không tới, như thế nào lại có thêm nhiều phong cấm như vậy? Dựa vào Thần huyết Phục Hy cũng không có khả năng đi qua nơi này! Ngay cả Đế cũng không có khả năng không có trở ngại… Hung hiểm! Thật quá hung hiểm rồi! Phục Mân Đạo Tôn đã biến thành nơi này một đại sát trận, ngay cả tồn tại Đế cấp cũng có thể giết chết! Đệ nhất hung trận từ cổ chí kim! Tùy tiện xông vào, tuyệt đối là hữu tử vô sinh! Đây là tử cục!
- Tử cục?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Lẽ nào Phục Mân Đạo Tôn tính ra hậu thế có Phục Hy Thần Tộc đã phản bội chủng tộc chính mình, cho nên mới khiến cho đám phong cấm này công kích không phân biệt sao?
Tân Hỏa giơ tay lên chỉ về phía trung tâm Tổ Đình, nói:
- Ngươi nhìn đằng kia, có phải đã thiếu khuyết một khối lớn hay không?
Chung Nhạc nhìn về phương hướng ngón tay hắn chỉ. Chỉ thấy ở trung tâm Tổ Đình có một vực sâu thật lớn, sâu không thể lường. Cho dù bỏ Thái Dương Hệ vào đó đoán chừng cũng không thể lấp đầy.
- Nơi đó chính là địa phương ban đầu của Tổ Tinh. Toàn bộ phong cấm đều hướng về nơi đó. Ta đoán chừng vị trí nguyên bản của Tổ Tinh đã bị Phục Mân Đạo Tôn thiết kế thành đầu mối của toàn bộ phong cấm. Phục Mân Đạo Tôn bày bố đệ nhất sát trận ở nơi này, tất cả tư liệu tìm hiểu liên quan tới Bí cảnh thứ bảy khẳng định đã bị hắn giấu ở nơi đó!
Tân Hỏa quét nhìn bốn phía, nói:
- Sinh lộ duy nhất cũng là đi thông tới vực sâu. Những địa phương khác đều là tử cục hẳn phải chết, là sát cục do Đạo Tôn bày ra. Đoán chừng chỉ có tiến vào vực sâu mới có thể mở ra toàn bộ phong cấm. Đây hẳn là một con đường khảo nghiệm! Đi qua, sẽ có thể lấy được truyền thừa của hắn, không qua được, sẽ phải chết ở dọc đường!
Tinh thần Chung Nhạc đại chấn:
- Con đường này có hung hiểm không?
Tân Hỏa quan sát con đường kia, tính toán trong chốc lát, nói:
- Ta chỉ nhìn thấy sinh cơ, không nhìn thấy hung hiểm. Kỳ quái! Tại sao lại có sinh lộ rõ ràng như vậy!
Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy:
- Con đường không có hung hiểm? Không có hung hiểm sợ rằng mới là hung hiểm lớn nhất! Bất quá, như đã nói qua, những tồn tại như Tà Đế, Ma Đế, Thần Đế còn có Hắc Đế, Phượng Thiên Nguyên Quân và Nguyên Nha Thần Vương sao lại phái đệ tử của chính mình tới đây? Bọn họ hẳn là biết rõ với bản lĩnh của những đệ tử này của chính mình tuyệt đối là qua không được cấm chế do Phục Mân Đạo Tôn lưu lại, phái bọn họ tới đây chỉ là đi chịu chết mà thôi. Lẽ nào bọn họ sợ? Sợ cấm chế Phục Mân Đạo Tôn lưu lại là đặc biệt nhằm vào bọn họ, khiến cho bọn họ phải bỏ mạng ở nơi này?
Hắn đột nhiên rùng mình một cái:
- Nói như vậy, đám người Ma Nguyên Thuật, Thần Thu Sơn này chỉ là do bọn họ phái tới đây thăm dò một chút xem nước Tổ Đình sâu tới đâu, bọn họ tiến vào có an toàn hay không? Nói cách khác, đám Thần Vương Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng đã tới rồi, nói không chừng cũng đều đã tiến vào Tổ Đình rồi!