Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 1545: Một con đường sống (1)
Hỏa Linh là do chúng sinh Thời đại Hỏa Kỷ tế tự sinh ra. Cấu thành thân thể bọn họ chính là đại đạo Hỏa hệ cộng thêm lực lượng chúng sinh tế tự. Nếu ở thời kỳ bình thường, bọn họ có thể giúp Chung Nhạc xuất ra chiến lực cấp Đế Quân. Nhưng hiện tại chỉ có thể là lửa cháy đổ thêm dầu, khiến cho Hóa đạo tới càng mãnh liệt hơn.
Tân Hỏa đột nhiên từ trong mi tâm Chung Nhạc bay ra, chui vào trong mi tâm Y Uyển Quân đang nhắm mắt tu luyện, quát lớn:
- Y tiểu nương tử, mau tỉnh lại!
Tâm thần Y Uyển Quân chấn động, từ trong ngộ đạo tỉnh lại, lập tức phát hiện dị trạng của ba người, liền vươn tay ra muốn kéo ba người ra. Tân Hỏa vội vàng nói:
- Đừng đụng vào bọn họ! Ngươi có lĩnh ngộ ra Chư Thiên Vô Đạo hay không?
Y Uyển Quân thu tay lại, có chút thấp thỏm nói:
- Ta lĩnh ngộ cũng không nhiều lắm…
Tân Hỏa quả quyết nói:
- Dùng Chư Thiên Vô Đạo đánh Mộ Cổ! Cho dù lĩnh ngộ không nhiều lắm, cũng có thể tạm thời cắt đứt Hóa đạo của bọn họ, sau đó ngươi lập tức tách bọn họ ra!
Y Uyển Quân vội vàng thôi động Chư Thiên Vô Đạo, vươn tay ra đánh mạnh về phía Mộ Cổ. Chỉ nghe một tiếng trống thật lớn, từng đạo từng đạo hào quang bị chấn cho tán loạn. Y Uyển Quân lập tức vươn tay chụp về phía ba người Chung Nhạc, nghĩ muốn trước khi hào quang khép lại tách ba người ra.
Bàn tay nàng vừa mới chạm vào Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ, chỉ thấy hào quang đột nhiên khép lại. Thân thể Y Uyển Quân cứng ngắc ở sau lưng Chung Nhạc, không chút cử động. Đốm lửa nhỏ ôm lấy cái đầu hình thái hỏa diễm, toàn thân vặn vẹo:
- Xong đời rồi! Ngay cả nha đầu này cũng bị định trụ, đã bắt đầu Hóa đạo rồi! Vừa chết liền chết cả một ổ!
Mà tại thời điểm đám hào quang kia bị chấn tán loạn, thân thể Chung Nhạc khẽ run rẩy, trong mi tâm chợt nổ vang, một tia đao quang xuất hiện trong Hóa đạo. Tia đao quang này di chuyển vô cùng gian nan. Những nơi nó đi qua, từng đạo từng đạo hào quang vậy mà không ngừng bị đao quang chém đứt. Chính là thần thông Trảm Đạo!
Tân Hỏa đáp xuống trên chóp mũi Chung Nhạc, vô cùng khiếp sợ nhìn một màn này. Đạo quang do nhãn mâu Chung Nhạc bắn ra càng mãnh liệt hơn. Hóa đạo tới bước này cơ hồ đã không thể nghịch chuyển. Nhưng hắn vậy mà có thể bảo vệ một tia thần trí cuối cùng, thi triển ra Trảm Đạo, đi chém đại đạo thiên địa khiến cho chính mình đồng hóa kia.
Từng đạo từng đạo hào quang đứt đoạn, Thần đao Trảm Đạo của Chung Nhạc vào khoảnh khắc này trở nên thần diệu muôn phương. Cho dù là đại đạo thiên địa cũng bị chém đứt, không thể nối tiếp lại. Thần đao Trảm Đạo của hắn đạt tới thăng hoa trước giờ chưa từng có, so với thời điểm hắn mạnh mẽ chém đầu của tồn tại Đế cấp Phong Chấn Lão tổ còn kinh diễm hơn. Đao quang chém xuống, không gì không thể chém!
Bất quá, bọn họ là bốn người Hóa đạo, Sinh Diệt Kiếp của bốn người kết hợp cùng một chỗ, cực kỳ mãnh liệt, cộng thêm một trăm tôn Hỏa Linh. Trảm Đạo cũng tao ngộ lực cản cực lớn, khó có thể ngăn cản xu thế Hóa đạo. Nhục thân và Nguyên thần bốn người đã trở nên trong suốt, thậm chí ngay cả Tân Hỏa cũng có xu thế Hóa đạo. Tân Hỏa hiện tại cũng có thể nói là Linh của Chung Nhạc, Chung Nhạc Hóa đạo, hắn cũng không thể tránh khỏi.
Thân thể Chung Nhạc run rẩy, gian nan di chuyển Thần đao Trảm Đạo. Tiên Thiên Bát Quái hiện ra quanh người hắn. Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, đại đạo Tiên Thiên Thiếu Dương, đại đạo Tiên Thiên Thái Âm, đại đạo Tiên Thiên Thiếu Âm, Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo, đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình, đại đạo Không Gian, đại đạo Trụ Quang, Tiên Thiên Dịch Đạo, cộng thêm đầu đại đạo Tiên Thiên thứ mười một, đại đạo Tiên Thiên Thần Hỏa, hết thảy chậm rãi xuất hiện.
Đại đạo Tiên Thiên Thần Hỏa là đại đạo do các đời Toại Hoàng di lưu lại trong Đại lục Thái Cổ, rơi vào trong cơ thể hắn ngưng tụ ra, cũng là một đầu đại đạo Đế cấp duy nhất của hắn. Mười một đầu đại đạo Tiên Thiên điên cuồng chui vào trong Trảm Đạo, biến thành Thần đao, khiến cho uy năng của Thần đao tăng vọt.
Tốc độ đại đạo thiên địa bốn phía vọt tới bị chém đứt càng lúc càng nhanh. Xu thế Hóa đạo cũng dần dần hòa hoãn lại. Đột nhiên, đao quang càng lúc càng nhanh hơn, xoay quanh trên dưới bốn người. Một đạo đao quang cuối cùng rơi xuống, toàn bộ hào quang do đại đạo biến thành hết thảy bị chém đứt.
Chỉ nghe bốn tiếng phốc phốc, Chung Nhạc, Y Uyển Quân, Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ nhất tề ngã xuống, nằm rạp trên boong thuyền, không chút cử động.
Chiếc Cổ thuyền lẳng lặng phiêu phù giữa không trung. Nhục thân và Nguyên thần bốn người trên boong thuyền bị ánh mặt trời Tổ Đình chiếu rọi, lộ ra thông thấu, có một loại cảm giác không quá chân thật. Nhục thân và Nguyên thần bọn họ suýt chút nữa bị đồng hóa thành Đạo, bốn người đều cực kỳ suy yếu. Linh lực thiên địa không ngừng vọt tới, chảy vào trong cơ thể bốn người. Thân thể bốn người dần dần từ trong suốt chuyển thành chân thật.
Một lúc lâu sau, Thạch Âm Cơ ngồi dậy, lắc đầu mấy cái. Y Uyển Quân, Hồn Đôn Vũ cũng lần lượt tỉnh lại, cuối cùng mới là Chung Nhạc chậm rãi tỉnh lại. Bốn người ngồi trên boong thuyền, hai mặt nhìn nhau, trong lòng một trận kinh hãi. Thạch Âm Cơ đột nhiên cười khanh khách một tiếng. Y Uyển Quân cũng không khỏi mỉm cười, hỏi:
- Nha đầu ngốc, cười gì vậy?
Thạch Âm Cơ mỉm cười, nói:
- Chúng ta vẫn còn sống, đương nhiên là phải vui vẻ rồi! Hơn nữa còn trở thành Thần Hầu nữa! Ta đã vượt qua tới hai cảnh giới rồi a!
Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ cũng không khỏi cười ha hả. Lần này thật sự quá hung hiểm rồi. Chung Nhạc tiến vào Tổ Đình, dẫn động đại đạo thiên địa Tổ Đình cộng minh, tâm cảnh Đế cấp tạo thành Hóa đạo, ngay cả bọn họ cũng bị kéo vào, suýt chút nữa đã kéo bọn họ cùng một chỗ tiến vào tuyệt cảnh Hóa đạo.
Bất quá, đây cũng là nhân họa được phúc. Bọn họ thừa dịp thời điểm tương dung với đại đạo, đạt được không biết bao nhiêu lĩnh ngộ, đủ để cho bọn họ được lợi cả đời, hơn nữa tu vi cũng nhất cử đột phá tới cảnh giới Thần Hầu, đã bớt đi không biết bao nhiêu năm chuyên cần khổ luyện.
Mấu chốt nhất chính là, thời điểm bọn họ nắm lấy tay của Chung Nhạc, đã nhìn thấy được tâm cảnh Đế cấp, cùng với Chung Nhạc đồng thời trải qua tẩy lễ của tâm cảnh Đế cấp, khiến cho tâm cảnh của bọn họ cũng trong lúc bất tri bất giác đề thăng thật lớn. Mặc dù bọn họ còn chưa tu luyện đạo tâm tới Đế cảnh, nhưng tâm cảnh đề thăng thật lớn, chỗ tốt vô cùng, đủ để mở ra trí tuệ, đạt được càng nhiều lĩnh ngộ hơn, đề thăng tư chất của chính mình.
Trong lòng Tân Hỏa vẫn còn sợ hãi, nói:
Tân Hỏa đột nhiên từ trong mi tâm Chung Nhạc bay ra, chui vào trong mi tâm Y Uyển Quân đang nhắm mắt tu luyện, quát lớn:
- Y tiểu nương tử, mau tỉnh lại!
Tâm thần Y Uyển Quân chấn động, từ trong ngộ đạo tỉnh lại, lập tức phát hiện dị trạng của ba người, liền vươn tay ra muốn kéo ba người ra. Tân Hỏa vội vàng nói:
- Đừng đụng vào bọn họ! Ngươi có lĩnh ngộ ra Chư Thiên Vô Đạo hay không?
Y Uyển Quân thu tay lại, có chút thấp thỏm nói:
- Ta lĩnh ngộ cũng không nhiều lắm…
Tân Hỏa quả quyết nói:
- Dùng Chư Thiên Vô Đạo đánh Mộ Cổ! Cho dù lĩnh ngộ không nhiều lắm, cũng có thể tạm thời cắt đứt Hóa đạo của bọn họ, sau đó ngươi lập tức tách bọn họ ra!
Y Uyển Quân vội vàng thôi động Chư Thiên Vô Đạo, vươn tay ra đánh mạnh về phía Mộ Cổ. Chỉ nghe một tiếng trống thật lớn, từng đạo từng đạo hào quang bị chấn cho tán loạn. Y Uyển Quân lập tức vươn tay chụp về phía ba người Chung Nhạc, nghĩ muốn trước khi hào quang khép lại tách ba người ra.
Bàn tay nàng vừa mới chạm vào Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ, chỉ thấy hào quang đột nhiên khép lại. Thân thể Y Uyển Quân cứng ngắc ở sau lưng Chung Nhạc, không chút cử động. Đốm lửa nhỏ ôm lấy cái đầu hình thái hỏa diễm, toàn thân vặn vẹo:
- Xong đời rồi! Ngay cả nha đầu này cũng bị định trụ, đã bắt đầu Hóa đạo rồi! Vừa chết liền chết cả một ổ!
Mà tại thời điểm đám hào quang kia bị chấn tán loạn, thân thể Chung Nhạc khẽ run rẩy, trong mi tâm chợt nổ vang, một tia đao quang xuất hiện trong Hóa đạo. Tia đao quang này di chuyển vô cùng gian nan. Những nơi nó đi qua, từng đạo từng đạo hào quang vậy mà không ngừng bị đao quang chém đứt. Chính là thần thông Trảm Đạo!
Tân Hỏa đáp xuống trên chóp mũi Chung Nhạc, vô cùng khiếp sợ nhìn một màn này. Đạo quang do nhãn mâu Chung Nhạc bắn ra càng mãnh liệt hơn. Hóa đạo tới bước này cơ hồ đã không thể nghịch chuyển. Nhưng hắn vậy mà có thể bảo vệ một tia thần trí cuối cùng, thi triển ra Trảm Đạo, đi chém đại đạo thiên địa khiến cho chính mình đồng hóa kia.
Từng đạo từng đạo hào quang đứt đoạn, Thần đao Trảm Đạo của Chung Nhạc vào khoảnh khắc này trở nên thần diệu muôn phương. Cho dù là đại đạo thiên địa cũng bị chém đứt, không thể nối tiếp lại. Thần đao Trảm Đạo của hắn đạt tới thăng hoa trước giờ chưa từng có, so với thời điểm hắn mạnh mẽ chém đầu của tồn tại Đế cấp Phong Chấn Lão tổ còn kinh diễm hơn. Đao quang chém xuống, không gì không thể chém!
Bất quá, bọn họ là bốn người Hóa đạo, Sinh Diệt Kiếp của bốn người kết hợp cùng một chỗ, cực kỳ mãnh liệt, cộng thêm một trăm tôn Hỏa Linh. Trảm Đạo cũng tao ngộ lực cản cực lớn, khó có thể ngăn cản xu thế Hóa đạo. Nhục thân và Nguyên thần bốn người đã trở nên trong suốt, thậm chí ngay cả Tân Hỏa cũng có xu thế Hóa đạo. Tân Hỏa hiện tại cũng có thể nói là Linh của Chung Nhạc, Chung Nhạc Hóa đạo, hắn cũng không thể tránh khỏi.
Thân thể Chung Nhạc run rẩy, gian nan di chuyển Thần đao Trảm Đạo. Tiên Thiên Bát Quái hiện ra quanh người hắn. Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, đại đạo Tiên Thiên Thiếu Dương, đại đạo Tiên Thiên Thái Âm, đại đạo Tiên Thiên Thiếu Âm, Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo, đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình, đại đạo Không Gian, đại đạo Trụ Quang, Tiên Thiên Dịch Đạo, cộng thêm đầu đại đạo Tiên Thiên thứ mười một, đại đạo Tiên Thiên Thần Hỏa, hết thảy chậm rãi xuất hiện.
Đại đạo Tiên Thiên Thần Hỏa là đại đạo do các đời Toại Hoàng di lưu lại trong Đại lục Thái Cổ, rơi vào trong cơ thể hắn ngưng tụ ra, cũng là một đầu đại đạo Đế cấp duy nhất của hắn. Mười một đầu đại đạo Tiên Thiên điên cuồng chui vào trong Trảm Đạo, biến thành Thần đao, khiến cho uy năng của Thần đao tăng vọt.
Tốc độ đại đạo thiên địa bốn phía vọt tới bị chém đứt càng lúc càng nhanh. Xu thế Hóa đạo cũng dần dần hòa hoãn lại. Đột nhiên, đao quang càng lúc càng nhanh hơn, xoay quanh trên dưới bốn người. Một đạo đao quang cuối cùng rơi xuống, toàn bộ hào quang do đại đạo biến thành hết thảy bị chém đứt.
Chỉ nghe bốn tiếng phốc phốc, Chung Nhạc, Y Uyển Quân, Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ nhất tề ngã xuống, nằm rạp trên boong thuyền, không chút cử động.
Chiếc Cổ thuyền lẳng lặng phiêu phù giữa không trung. Nhục thân và Nguyên thần bốn người trên boong thuyền bị ánh mặt trời Tổ Đình chiếu rọi, lộ ra thông thấu, có một loại cảm giác không quá chân thật. Nhục thân và Nguyên thần bọn họ suýt chút nữa bị đồng hóa thành Đạo, bốn người đều cực kỳ suy yếu. Linh lực thiên địa không ngừng vọt tới, chảy vào trong cơ thể bốn người. Thân thể bốn người dần dần từ trong suốt chuyển thành chân thật.
Một lúc lâu sau, Thạch Âm Cơ ngồi dậy, lắc đầu mấy cái. Y Uyển Quân, Hồn Đôn Vũ cũng lần lượt tỉnh lại, cuối cùng mới là Chung Nhạc chậm rãi tỉnh lại. Bốn người ngồi trên boong thuyền, hai mặt nhìn nhau, trong lòng một trận kinh hãi. Thạch Âm Cơ đột nhiên cười khanh khách một tiếng. Y Uyển Quân cũng không khỏi mỉm cười, hỏi:
- Nha đầu ngốc, cười gì vậy?
Thạch Âm Cơ mỉm cười, nói:
- Chúng ta vẫn còn sống, đương nhiên là phải vui vẻ rồi! Hơn nữa còn trở thành Thần Hầu nữa! Ta đã vượt qua tới hai cảnh giới rồi a!
Chung Nhạc và Hồn Đôn Vũ cũng không khỏi cười ha hả. Lần này thật sự quá hung hiểm rồi. Chung Nhạc tiến vào Tổ Đình, dẫn động đại đạo thiên địa Tổ Đình cộng minh, tâm cảnh Đế cấp tạo thành Hóa đạo, ngay cả bọn họ cũng bị kéo vào, suýt chút nữa đã kéo bọn họ cùng một chỗ tiến vào tuyệt cảnh Hóa đạo.
Bất quá, đây cũng là nhân họa được phúc. Bọn họ thừa dịp thời điểm tương dung với đại đạo, đạt được không biết bao nhiêu lĩnh ngộ, đủ để cho bọn họ được lợi cả đời, hơn nữa tu vi cũng nhất cử đột phá tới cảnh giới Thần Hầu, đã bớt đi không biết bao nhiêu năm chuyên cần khổ luyện.
Mấu chốt nhất chính là, thời điểm bọn họ nắm lấy tay của Chung Nhạc, đã nhìn thấy được tâm cảnh Đế cấp, cùng với Chung Nhạc đồng thời trải qua tẩy lễ của tâm cảnh Đế cấp, khiến cho tâm cảnh của bọn họ cũng trong lúc bất tri bất giác đề thăng thật lớn. Mặc dù bọn họ còn chưa tu luyện đạo tâm tới Đế cảnh, nhưng tâm cảnh đề thăng thật lớn, chỗ tốt vô cùng, đủ để mở ra trí tuệ, đạt được càng nhiều lĩnh ngộ hơn, đề thăng tư chất của chính mình.
Trong lòng Tân Hỏa vẫn còn sợ hãi, nói: